Một tuần sau, tôi lại ghé thăm quán cà phê.
Nói thật thì, tôi rất nghi ngờ rằng hôm nay sẽ có kết quả tốt đẹp.
“Xin chào.”
“Hideyor~i!”
“Hôm nay cậu tràn đầy năng lượng đấy Sakuya.”
Ngay khi tôi đến, tôi đã được giọng nói tươi sáng của Sakuya chào đón.
Tôi tự hỏi thái độ khó chịu khi cả hai mới gặp nhau đã biến mất ở đâu? Gần đây, tôi cảm thấy biểu cảm của cô đã trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.
“Hideyori, tớ thích cậ~u.”
“Vâng vâng.”
Trong khi xoa đầu Sakuya, tôi quay về phía quầy đứng của Master.
Thấy vậy, Sakuya nói [Nào, tụi mình vào thôi] và dẫn tôi đến ghế đẩu quầy.
“Chào buổi chiều, Master.”
“Chào, cháu thực sự đã đến hả.”
“Master là người bảo cháu đến mà…….”
Tôi đến đúng giờ đã hứa nhưng không có ai ngoài tôi, Sakuya và Master ở đây.
“Em trai của Riajuu-Master đáng lẽ phải ở đây rồi cơ mà……”
“Không thấy đâu……..”
“Hideyori và Master bị lừa à?”
Những gì Sakuya nói nghe có vẻ hợp lý.
Chắc chắn, mọi thứ diễn ra rất nhanh sau khi tôi tham khảo ý kiến của Master về việc muốn trở nên mạnh mẽ hơn. Nó giống như một diễn biến trong truyện tranh hài hước vậy.
Trên thực tế, mọi thứ có thể là trò đùa.
“Thật kinh khủng khi buộc tội ai đó như thế phải không? Tôi đang ở đây mà.”
“Woaa!?”
Trước khi tôi biết điều đó, một người đàn ông đã ngồi cạnh tôi.
Thật tuyệt, thì ra đây là người mà Riajuu-Master đã cử đến.
Dù đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, nhưng tôi có thể nói rằng sức mạnh của anh ở một chiều không gian khác.
“Chào, tôi là Touno Tatsuyuki.”
Anh có mái tóc thẳng trông giống như được nhuộm vàng cưỡng bức từ màu đen ban đầu. Theo những gì tôi thấy, anh có vẻ hơn tôi khoảng 10 tuổi.
Anh khá cao và khuôn mặt có vẻ lưỡng tính nhưng bằng cách nào đó, anh lại toát lên sức hấp dẫn giới tình. Tôi có thể nói rằng anh là một chàng trai nổi tiếng.
Hơn nữa, từ bầu không khí chung đến hào quang, anh chàng này thật điên rồ.
Nếu anh nghiêm túc, anh thậm chí có thể tự mình hạ gục một con gấu hoặc một con sư tử.
Vì một lý do nào đó, tôi cảm thấy anh mạnh hơn bất kỳ nhân vật nào xuất hiện trong [Phá Vỡ Chuỗi Buồn].
Có lẽ anh thậm chí còn mạnh hơn cả kẻ chủ mưu……?
"Tôi nghe chị gái mình nói rằng người muốn trở nên mạnh mẽ hơn là em đúng không?"
"V, Vâng. Em là Akechi Hideyori."
“Còn em là mỹ thiếu nữ hiện đang yêu Hideyori, Tanikawa Sakuya!”
“Cậu có thể ngừng cái lời giới thiệu kỳ lạ đó được không!”
Khuôn mặt của Touno-san trở nên vô hồn trước lời tự giới thiệu vô lý của Sakuya trong giây lát trước khi anh vỗ vai tôi.
“Em, em giống anh quá. Chắc hẳn có rất nhiều cô gái kỳ lạ quanh em phải không?”
“…….vâng.”
“Aaa……vậy hai ta là đồng chí hả……xin lỗi, tôi có thể gọi một ly cà phê đá không?”
Khi Touno-san gọi món, Master chuyển sang chế độ làm việc và trả lời [Có ngay.]
Thật bất thường khi thấy ông phục vụ khách hàng như thế này.
“Akechi Hideyori à. Tên hay đấy.”
“Touno-san, Cảm ơn anh.”
Nghe phản ứng tích cực của anh với tên tôi, tôi thực sự vui. Dù sao thì mọi người cũng có xu hướng trở nên kỳ lạ sau khi nghe thấy nó.
“Nhưng nếu cậu đã đi theo con đường này, đi theo Akechi Mitsuhide có lẽ sẽ tốt hơn đấy.”
“Aaa, em hiểu mà.”
“Muốn đổi không?”
“Không đâu, em nghĩ mình sẽ ổn với con người hiện tại…….”
Đó là một lời khuyên ngớ ngẩn.
“Vậy………., Akechi Hideyori nhỉ?”
“Vâng, là Akechi Hideyori!”
“Xin lỗi, xin lỗi, anh có xu hướng quên tên mọi người á mà.”
“Vậy ư…….”
Có vẻ như Touno-san không có ý gì xấu khi nói vậy.
Sau đó, anh nhận được một ly cà phê đá từ Master và anh có vẻ hài lòng với nó.
Sau khi nhấp một ngụm, anh đặt ly xuống và nhìn chằm chằm vào tôi.
“Em biết không, anh nghĩ em đã đủ mạnh rồi.”
“Hở…..? Anh có thể biết à? Và anh nghĩ em mạnh á?”
“Em mạnh mà. Đối đầu với một người bình thường, em có thể đánh bại họ mà không gặp vấn đề gì đúng không? Em không cần phải mạnh hơn nữa.”
Anh cố từ chối tôi một cách thản nhiên.
“Tên kia, anh thấy Hideyori mạnh lắm à?"
“…….em nên ngừng gọi ai đó là tên này tên kia ngay lần gặp đầu tiên đi nhé. Em sẽ bị ghét đấy biết không? …….à, để trả lời câu hỏi của em, Hideyori mạnh lắm, thực tế là siêu mạnh."
"Còn em thì sao? Em có mạnh không? Em thậm chí còn có thể nhảy dây hai vòng được đấy."
“Yếu xìu.”
Touno-san trả lời với một nụ cười cay đắng.
Người này thật tuyệt vời…..
Anh bước vào quán cà phê mà không ai để ý và có thể đánh giá được sức mạnh của tôi……..
Anh thậm chí còn đánh giá đúng Sakuya…….
Thật tuyệt vời…….
“Touno-san! Em muốn trở nên mạnh mẽ hơn! Em muốn vượt qua giới hạn của mình!”
“Từ bỏ đi. Sức mạnh quá mạnh có thể hủy diệt một con người.”
“Làm ơn…… Em phải trở nên mạnh mẽ hơn bất kể thế nào……..”
Để sống sót.
Để không chết.
Và để bảo vệ.
Tôi cần trở nên mạnh mẽ hơn để đạt được những điều đó.
“Em luôn có thể tham gia lớp đấm bốc hoặc karate.”
“Không, em không muốn trò trẻ con như vậy.”
“Nếu em sống một cuộc sống bình thường thì không có vấn đề gì khi duy trì ở cấp độ đó phải không? Từ bỏ đi.”
“Không, em không đủ khả năng để duy trì như vậy…….Em cần được đào tạo thực sự.”
“…….. em nghiêm túc đấy à?”
“Em nghiêm túc đấy.”
Dù anh không xuất hiện trong game, nhưng anh rất mạnh.
Không đời nào tôi bỏ lỡ cơ hội được học hỏi từ một người như vậy.
Bên cạnh đó, tôi đã bị quyến rũ bởi sức hút kỳ lạ của người đàn ông này.
“Anh bảo em hãy từ bỏ vì chính bản thân mình. Muốn trở nên mạnh mẽ hơn = Luyện tập cường độ cao đã là suy nghĩ lỗi thời rồi. Cách hiệu quả nhất để trở nên mạnh mẽ hơn chỉ là duy trì luyện tập hàng ngày, đó là cách tốt nhất.”
“Em đã làm điều đó mỗi ngày! Nhưng em vẫn muốn phá vỡ một bức tường khác.”
“Nếu vậy thì em chỉ cần học một số kỹ thuật sử dụng vũ khí. Ngay cả một đứa trẻ cũng có thể khiến một người lớn chảy máu bằng đúng dụng cụ. Đó cũng là điều mà các đô vật chuyên nghiệp học được. Nếu em muốn thử thách bản thân thì điều đó thật hoàn hảo phải không?”
“Em muốn trở nên mạnh mẽ đến mức có thể chiến thắng lưỡi kiếm bằng nắm đấm của mình! Anh có thể gọi em là ngây thơ nhưng em muốn mạnh mẽ như Touno-san!”
“Em nghiêm túc về điều này sao? Em có thực sự có ý như vậy không?”
“Vâng. Đó là cảm xúc chân thành của em.”
Touno-san từ từ xem xét tôi bằng ánh mắt của anh.
Đáp lại, tôi nhìn thẳng vào mắt anh ấy.
“Không, tốt hơn hết là em nên từ bỏ đi. Nếu muốn mạnh hơn thì em nên sử dụng vũ khí.”
“Kể cả khi sử dụng vũ khí, thì cũng vô dụng nếu cơ thể em không thể cử động. Em cần bắt đầu với những điều cơ bản. Anh có thể dạy em điều đó mà, Touno-san.”
“Em thực sự muốn học từ anh sao?”
“Vâng, em muốn.”
Touno-san nhấp một ngụm cà phê và thở dài.
“Ra là vậy…….em nghiêm túc nhỉ…….” anh lẩm bẩm.
“………nah, tốt hơn là nên dừng lại. Nếu muốn thắng một người mạnh hơn thì hãy tấn công bất ngờ.”
“Em có thể dừng lại được không!? Chúng ta phải lặp lại điều này bao nhiêu lần nữa!? Anh không thể cứ lặp lại mãi được đâu!?”
“Học cách đối phó với vũ khí, tự mình sử dụng vũ khí, tấn công bất ngờ!? Anh chỉ đang chuyển chủ đề thôi phải không!”
“Ý là……ờm….hm? Em thực sự muốn anh huấn luyện em sao, Hideyori…….?”
“Vâng. Làm ơn huấn luyện em đi.”
“……….Sáng nay anh tìm thấy tờ rơi về lớp học judo dành cho học sinh tiểu học và sơ trung, em có muốn xem không?”
“KHÔNG CẦN!”
Có vẻ như cả Sakuya và Master đều để ý.
Người đàn ông này là một kẻ lập dị hoàn toàn.
“……….em nghiêm túc đấy à?”
“Vâng.”
“Từ bỏ đi nhá. Không nên tìm sức mạnh để xung đột………Anh sẽ tặng em một phiếu giảm giá cho một phòng tập gym gần đây nên hãy từ bỏ nó đi nhé.”
“Touno-san!”
“Có một video thiền rất hay mà anh tìm thấy trên Youtube, nó có hơn 30 lượt thích nên—……..”
“Touno-sa~~~n!!”
Tôi đã cầu xin Touno-san, người vẫn nhất quyết từ chối tôi.
“……..Được rồi, đã hiểu. Anh sẽ làm……”
Dù anh miễn cưỡng, tôi vẫn cố gắng moi được chữ ĐỒNG Ý từ anh.
“Dù anh luôn cố gắng từ chối, tự hỏi tại sao mọi chuyện lại kết thúc như thế này mỗi lần... Anh nghĩ mọi người sẽ bỏ cuộc nếu nói với họ rằng họ đã đủ mạnh rồi... thực ra, anh đã định làm như vậy và trở về nhà hôm nay..."
“Em sẽ trả tiền cho anh nên làm ơn..."
"Không cần đâu. Nee-san sẽ mắng anh một trận nếu lấy tiền của em… nếu em thực sự muốn cảm ơn anh thì có thể cung cấp cho anh một số tài liệu về Sawamura Yama. Sách hoặc DVD đều được."
"Tất nhiên rồi. Thực ra, không nhất thiết phải chỉ có Sawamura Yama, hãy yêu cầu bất kỳ kiểu nào anh muốn."
“Em tệ hơn anh nghĩ đấy, nhóc.”
Chúng tôi mỉm cười gian xảo với nhau.
Trong khi đó, Master và Sakuya chỉ im lặng nhìn hai kẻ lập dị.
“Ma~a, đây sẽ là một mối quan hệ lâu dài. Rất vui được gặp em, Hideyori."
“Vâng, Touno-san. ……… à, có lẽ em nên gọi anh là Tatsuyuki-san nhỉ?”
“Gọi anh thế nào cũng được.”
“Vậy thì, hãy chăm sóc em thật tốt nhé, Tatsuyuki-san.”
Và thế là, để được huấn luyện thực sự, tôi đã trở thành đệ tử của Touno Tatsuyuki.