"Đúng là có Tatsuyuki-san đi cùng khiến em yên tâm hơn hẳn, nhưng mà Ma Vương có thể giết người chỉ bằng một chạm thì vẫn là điềm gở."
Để thông báo điều đó cho anh, tôi vội cất tiếng gọi.
"Tatsuyuki-san!"
"Không sao đâu. Cậu cứ nghỉ ngơi đi."
"Takeru……."
Thế nhưng tôi đã bị Takeru chặn lại.
Tuy mới chỉ được khoảng 10 phút, nhưng giọng nói của Takeru và sự hiện diện của Tatsuyuki-san đã mang đến cho tôi một cảm giác an toàn đến nỗi, tôi không dám nói thêm điều gì nữa.
Để xem anh sẽ đối phó với Ma Vương như thế nào, tôi dán chặt mắt vào Tatsuyuki-san.
[[Có một sự thay đổi sao. Nhưng ngươi chắc rằng một mình ngươi là đủ để đối đầu với ta ư?]]
"Ai mà biết được. Hideyori là học trò của ta, và em ấy đã một mình đấu với ngươi, vậy nên ta làm điều tương tự cũng là lẽ dĩ nhiên đúng không?"
[[Linh Cốt Ma Xúc.]]
"Ối....."
Một bàn tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện để tấn công Tatsuyuki-san, gần như bắt anh bất ngờ.
Thế nhưng anh chỉ đơn giản là né tránh nó bằng một cú nhảy nhẹ.
Cả Takeru và tôi đều sững sờ trước chuyển động uyển chuyển của anh ấy.
"Cảm giác bị lờ đi câu hỏi của mình thật đáng buồn đấy?”
[[SHHHHHAAAAAA!]]
Ma Vương vung chiếc lưỡi hái xuống, nhưng Tatsuyuki-san bình tĩnh giơ tay lên và nắm lấy đầu lưỡi.
So với Ma Vương cao 5 mét, tôi lại kinh ngạc hơn trước Tatsuyuki-san, người đã dễ dàng chống lại đòn tấn công của nó.
"Ngươi thấy đấy, con người có một cái 'chốt an toàn' được tích hợp trong não để kiểm soát sức mạnh, nhằm tránh cho cánh tay tự gãy khi vung quá mạnh. Ta có thể tháo cái chốt an toàn đó ra và sử dụng toàn bộ sức mạnh của một cơ thể con người. Vậy nên, một kẻ tự xưng là Ma Vương như ngươi lại sắp thua một con người đơn thuần như ta, hửm?"
[[Kuh……]]
"Ngươi, vốn dĩ ngươi là một con người đúng không?"
[[Guh……Vua là Vua! Vua không phải là một con người yếu đuối! Vua là một sự tồn tại sẽ lật đổ Thần!]]
"……Phải rồi."
Tatsuyuki-san đoán ra quá khứ của Ma Vương và thốt lên một tiếng đầy cảm thông.
Thế nhưng lần tiếp theo anh mở miệng, sự cảm thông đó đã hoàn toàn biến mất.
“Ta nghe Takeru nói, đòn tấn công của ngươi đã bị bùa chú ta đưa cho em ấy vô hiệu hoá nhỉ?”
Nói rồi, anh giật chiếc lưỡi hái ra khỏi tay Ma Vương và ném nó sang một bên.
Chiếc lưỡi hái bay đi và cắm xuống đất.
[[!?]]
"Sự hoảng loạn lộ rõ trên mặt ngươi rồi đấy. Vậy ra ngươi sợ những thứ linh thiêng à? Ta đã trộn một ít muối tinh khiết vào những lá bùa đó."
[[K, Không, dừng lại…….]]
"Đã đến lúc ngươi siêu thoát rồi."
Bằng tay trái, Tatsuyuki-san thò vào túi lấy ra một cái lọ nhỏ và đổ thứ bên trong vào lòng bàn tay phải của mình.
Sau đó anh ném nó——tức muối vào Ma Vương.
[[GU, GUAAAAAA!? ENNNOIAAAAA! ENNNNNOIIIIIIIIA!]]
Ma Vương gào thét.
Khi nó liên tục hét tên Ennoia, cơ thể nó bốc cháy và tan rã xuống đất.
"Lần tới hãy sống một đời tốt đẹp nhé…….."
Tatsuyuki-san lẩm bẩm với giọng buồn bã.
Sau đó anh quay lưng lại với Ma Vương và bước về phía tôi và Takeru.
"Thôi nào, về trại thôi. Mọi chuyện đã kết thúc rồi."
Nói rồi, anh nhẹ nhàng đẩy lưng tôi và Takeru.
Đừng nhìn lại. Tôi có cảm giác như anh đang cố nói với chúng tôi điều đó…….
[[ENNOIAAA…… Ennoia-senpai.]]
Nó cứ hét tên Ennoia cho đến tận phút cuối cùng.
Tôi không biết mối quan hệ giữa họ là gì, nhưng tôi cũng đủ hiểu rằng đó không phải là thứ mà một con người đơn thuần như tôi nên dính vào.
"………Yêu cầu lần này là bắt một người phụ nữ trung niên xuất hiện quanh khu vực này với những con búp bê rơm bị nguyền rủa, hai đứa có thấy ai như vậy không?"
"Ý anh là Mụ Thần Chết?"
"Mụ Thần Chết ư? Tên gì kì vậy? Tên bà ta là Sawadatani. Dường như bà ta thường xuất hiện quanh khu vực này với một con dao và một chiếc liềm mỗi đêm."
"Bà ta đã triệu hồi Ma Vương và bị nó giết chết…….."
"Ra vậy…… Thôi, cũng đành chịu thôi……..:
Đây là lần đầu tiên tôi biết chuyến cắm trại này thực chất là một buổi huấn luyện cho tôi, nhưng có vẻ Tatsuyuki-san không hề biết về Ma Vương trước đó.
Về mặt lý thuyết, yêu cầu mà anh nhận chỉ là bắt Mụ Thần Chết ở đây.
Mụ Thần Chết đã cố nguyền rủa ai vậy nhỉ?
Ma Vương là gì?
Rất nhiều điều vẫn còn là bí ẩn, và chuyến cắm trại đầy rẫy death flag của tôi cuối cùng cũng đã kết thúc…….
[[KuHa! KuHaHa! Lâu rồi không gặp, Ma Vương…….Không, Shizuku.]]
[[…….Ennoia-senpai.]]
Trong khu rừng, lớp vỏ của Ma Vương tróc ra, để lộ một cô gái gục ngã bên trong.
Trước mặt ả là thẩn linh tóc trắng, da sẫm đang nắm lấy tay ả ta.
[[Em, ……..em muốn vứt bỏ thân phận nữ nhân và trở nên giống như Ennoia-senpai……..trở thành một sự tồn tại tương tự như chị……..vậy mà, tại sao, tại sao chị lại không…….khụ, khụ…….biến em, thành thần chứ…….?]]
Ngay cả cơ thể thật của Ma Vương, tức cô gái, cũng đang dần biến mất.
Ả sắp siêu thoát rồi. Ả biết điều đó vì không thể khẳng định được sức mạnh của mình.
[[KuHa! Không có ai có thể so sánh với Thần đâu. ………Ý là, em chỉ mới làm Ma Vương được 152 năm phải không? ………Chắc hẳn là nhàm chán lắm nhỉ…….]]
[[Dù, vậy……., nếu có Ennoia-senpai ở bên cạnh em……thì…….]]
[[……..Ta xin lỗi. Ngủ đi, Shizuku.]]
[[……………]]
Cô gái tên Shizuku đã biến mất.
Theo nghĩa đen, ả đã siêu thoát.
Điều này xảy ra từ rất lâu trước khi Ennoia truyền bá khái niệm Gift vào thời hiện đại.
Shizuku là người mà cô đã ban tặng thứ có thể gọi là một Gift nguyên mẫu. Kết quả là nó mất kiểm soát và ả mất đi lý trí.
Không thể đạt được Thần cách, cô gái chỉ đơn giản sống trong một xác chết với tư cách là Ma Vương.
[[………..cảm ơn, ba tên ngốc các ngươi. KuHa……]]
Một giọt nước mắt rơi xuống từ mắt của Ennoia.
✦✧
Sau đó.
Touno Tatsuyuki đã báo cáo lại các sự kiện tại trại cho thân chủ của mình, một chính trị gia.
"Cảm ơn cậu, Touno-kun. Nhờ cậu, ta không còn phải bận tâm về những lời nguyền rủa và đe dọa đó nữa. Không thư từ, không email! Thật sảng khoái khi biết mụ già đó đã chết."
"WaHaHaHa!" Người đàn ông bật ra một tràng cười mãn nguyện.
"Phải rồi…….." Tatsuyuki chỉ đáp lại như vậy.
Nghĩ rằng bi kịch về sự biến mất của một người phụ nữ và một linh hồn lại mang lại sự bình yên cho lão già này, Tatsuyuki không khỏi cảm thấy nỗi buồn dâng trào trong lòng khi đang nhấp cà phê.
"Thật sự là, cảm giác rất khó chịu. Hồi đó ta còn trẻ, nhưng nghĩ đến việc mình đã hạ mình ngủ với mụ già điên rồ chuyên nguyền rủa người khác bằng búp bê rơm đó. Thật là một kẻ đáng sợ."
"Haa……"
"Nực cười nhất là khi mụ ta nhắc đến con trai mình với ta đấy.”
"……….."
Tatsuyuki tin rằng cuốn nhật ký anh ấy đã đốt thuộc về con trai của Mụ Thần Chết.
Và đứa con trai đó có lẽ là……..
"Tốt nhất là ông nên tránh làm thêm bất cứ điều xấu nào nữa. Dù gì đi nữa cũng có một thứ gọi là nhân quả mà. Tôi không thể đảm bảo rằng mình có thể bảo vệ ông lần tới đâu."
"Haa, cậu đang nói về nghiệp chướng à? Nếu cái thứ đó thực sự có tác dụng thì ta đã chết cả trăm lần rồi. Nhưng như cậu thấy đấy, ta vẫn còn sống tốt. Không có thứ gọi là nghiệp chướng đâu. Hơn nữa, giống như lần này, ta sẽ có cậu bảo vệ ta miễn là ta trả tiền đúng không, Touno-kun. WaHaHaHa."
"……………"
Tatsuyuki cố kìm nén thôi thúc muốn đấm vào mặt người đàn ông và lờ đi những gì ông ta nói.
Có lần khi chương trình TV có Yoko/LeafChild chiếu lên, người đàn ông này thậm chí còn dám hỏi anh ấy [Vậy, ta phải trả bao nhiêu để có được cô ấy?]. Tất nhiên, Tatsuyuki không hề có ấn tượng tốt về người đàn ông này chút nào.
"…….Vậy được. Hôm nay tôi xin phép."
"Ồ, mong cậu lại giúp đỡ ta sớm."
Cứ như thế, Tatsuyuki đi về phía cửa chính trong khi được chính trị gia tiễn.
Khoảnh khắc anh ấy bước ra ngoài, một thứ nhỏ bé lướt qua anh ấy.
"………một con chim gõ kiến?"
Anh ấy quay lại, nhưng cánh cửa nhà của chính trị gia đã đóng lại…….
✦✧
"Phù…… thôi nào, quay lại làm việc thôi."
Đó là khi chính trị gia ngồi trước máy tính của mình.
Một thông báo email đã đến PC của ông ta.
Hơn nữa, người gửi lại là người đã gửi cho ông ta nhiều lời đe dọa trong quá khứ.
"S-sao……K-không lẽ nào……!?"
Vị chính trị gia nhận ra khả năng rằng những lời đe dọa có thể không chỉ được gửi bởi một người.
Ông ta mở email, nhận ra rằng có ai đó khác ngoài Sawadatani đang đe dọa mình.
Email chỉ chứa một câu ngắn gọn duy nhất.
[[Con chim gõ kiến đang đến để lấy đi nhãn cầu của ngươi.]]
——Cùng lúc đó, mỏ chim găm vào mắt ông ta.
<Tác Note>
Death Flag cắm trại đã hoàn thành!
Người còn lại đe dọa vị chính trị gia có một Gift hạng C [Khiển Gõ Kiến Điểu].
Khả năng của nó đúng như tên gọi.
Tiếp theo, những gì Tây Quân làm trong Bữa Tiệc Thiếu Nữ.