Số lượng thành viên của Tây Quân hiện tại quả là đáng kinh ngạc.
Thế nhưng, vì có rất nhiều người chưa quen biết nhau nên họ quyết định bắt đầu bằng màn tự giới thiệu.
Vậy ai sẽ là người đi trước đây? Sau một hồi thảo luận ngắn, mọi người quyết định sẽ bắt đầu từ người đứng đầu là Emi rồi tiếp tục theo chiều kim đồng hồ dựa theo vị trí chỗ ngồi.
“Tớ là Sasaki Emi! Tớ nghĩ mình thích thời trang và nấu ăn. Người tớ yêu là Hideyori-kun!……... Như vậy được chưa ta?”
Tuy có chút ngượng khi phải làm thế trước mặt Risa và Madoka, những người bạn mà cô đã quen từ tiểu học, nhưng vì đây là lần đầu cô gặp Mitsuki nên cô muốn gây ấn tượng thật mạnh mẽ.
“Thời trang với nấu ăn à……... Emi, cậu đang cố hăm doạ chúng tớ bằng nét duyên phụ nữ đấy hả.”
“Đúng thế, cậu kia, im lặng!”
Emi khiến Sakuya im bặt.
“Hou, vậy cậu là Sasaki Emi à.”
“Vâng. Tớ gọi cậu là Mitsuki được không? Hân hạnh được gặp cậu!”
“Umu. Tớ cũng rất hân hạnh được gặp cậu, Emi.”
Mitsuki cảm thấy hài lòng vì hai người đã có thể gọi tên nhau ngay lập tức.
Sau đó, cô lẩm bẩm [Phải rồi.] trong lúc nhìn chằm chằm vào mặt Emi.
“Có chuyện gì sao?”
“Là khuôn mặt ư? Không, là bầu không khí thì đúng hơn? Vì một lý do nào đó, cậu trông rất giống một cô gái trong lớp tớ.”
“Mitsuki-san cũng nghĩ thế à? Tớ cũng cảm thấy Emi-san rất giống với Eimi-san nữa.”
“Eimi…….”
Khi Mitsuki và Haruka làm rõ những gì họ đang nói, Emi nói [Ra là vậy].
Còn Risa và Towa thì nhíu mày, nói [Ai cơ?].
“Eimi-chan thật ra là em họ của tớ.”
“Ồ, thì ra là vậy. Cứ tưởng là mình tưởng tượng——……Gì cơ!?”
“Người ta có thể trông giống nha——…….Ể!?”
“Phản ứng thú vị đấy.”
Yurika trêu chọc Mitsuki và Haruka, những người đang kinh ngạc trước việc Emi và Eimi có quan hệ họ hàng với nhau.
[Ể? Thật á?] Haruka tiếp lời.
“Ngôi nhà tớ từng ở trước đây cũng từng thuộc về gia đình Eimi-chan nữa. Gia đình hai bên thân thiết đến thế đấy.”
“Không thể tin nổi…….. Tớ cứ nghĩ là vẻ ngoài và tính hướng ngoại của hai người giống nhau thôi.”
“Nếu nói về tính hướng ngoại thì tớ không thể sánh bằng Eimi-chan đâu.”
Từ khi còn nhỏ, cô đã thấy Eimi muốn nói gì là nói, không để tâm đến ngữ điệu, kể cả khi đối diện với người lớn. Mặc dù Eimi sinh sớm hơn cô một chút, nhưng cô thực sự kính trọng Eimi vì điều đó.
Eimi hướng ngoại hơn Emi nhưng lại khá thận trọng trong việc kết bạn nên số bạn bè thân thiết của cô ấy thậm chí còn ít hơn Emi.
Trong lớp của mình, Eimi không thực sự cố gắng để thân thiết hơn với những cô gái khác, chứ đừng nói đến các cậu con trai.
[Aaa, đó là sự thật.] Cô vẫn chưa biết chính xác Eimi là ai nhưng Risa đã lẩm bẩm như thể cô vừa nhận ra điều gì đó.
“Cái Eimi-san đó. Vì cô ấy từng sống chung nhà của Emi-san, vậy có nghĩa là cô ấy cũng từng quen với Akechi-kun sống ở nhà kế bên sao?”
“Cậu sống cạnh nhà của Hideyori-sama sao!?”
“Mọi chuyện sẽ phức tạp lên mất, nên bình tĩnh lại đã!”
Misuzu ngay lập tức hỏi về thông tin mới đó, nhưng Towa đã ngăn cô ấy lại không để tiếp tục truy hỏi.
“Cả Hideyori-kun và Eimi-chan đều chưa bao giờ nhắc đến chuyện này cả………Có lẽ họ không quen nhau chăng……..?”
“Phải. Tớ đã lo lắng rằng cứ thế này thì tất cả bạn bè của tớ rồi sẽ gia nhập Tây Quân mất.”
“Đ, đừng nói thế…………quả nhiên, sẽ chẳng buồn cười chút nào nếu ngay cả em họ tớ cũng trở thành một phần của chuyện này……..”
[Bất cứ thứ gì cũng được, chỉ trừ điều đó thôi……..] Emi liên tục cầu nguyện trong lòng.
“…………..”
Chỉ có Madoka, người biết câu chuyện của game đã diễn ra như thế nào, mới biết rằng Hideyori và Eimi đã biết nhau từ khi còn nhỏ. Cô cảm thấy tội lỗi và cúi gằm mặt xuống.
“Vậy thì tụi mình cứ tiếp tục theo chiều kim đồng hồ thế này. Tiếp theo là Misuzu.”
“Sao cơ, đổi thành Towa đi.”
“Cậu là người thứ hai hay thứ ba thì có khác gì đâu chứ! Cứ giới thiệu bản thân đi!”
“Đành chịu vậy……….”
Misuzu cảm thấy hơi choáng ngợp trước số người quá đông ở đây nhưng cô vẫn tiếp tục một cách kiên quyết.
“Fukamori Misuzu. Chồng tương lai của Misuzu là Hideyori-sama, mẫu người của Misuzu là Hideyori-sama, và người mà Misuzu ngưỡng mộ nhất là Hideyori-sama!”
“Làm ơn nói thêm điều gì đó về bản thân cậu đi chứ!?”
Emi phản bác lại màn tự giới thiệu của Misuzu.
“Xin lỗi, Emi. Misuzu không có gì khác để nói cả…….”
“Vậy thì cuộc đời của cậu từ trước đến nay quá điên rồ rồi! Từ giờ bọn mình hãy chơi với nhau thật nhiều để cùng nhau khám phá những nét quyến rũ của cậu nhé!”
“Emi~~……..”
“Rồi, rồi, đừng khóc.”
Emi nhẹ nhàng ôm lấy Misuzu và vỗ lưng để an ủi cô ấy.
Misuzu, người có ít kinh nghiệm được đối xử như vậy, không biết phải làm gì ngoài việc cho phép bản thân được chiều chuộng.
“Thế mà Eimi lại còn hướng ngoại hơn cả thế này nữa sao. Cô ấy là người như thế nào vậy nhỉ?”
“Ahaha……..Eimi-chan không phải kiểu người sẽ chiều chuộng cậu thế này đâu. Dù khả năng giao tiếp của cô ấy ở một đẳng cấp khác hẳn.”
Nghe Haruka so sánh Eimi với Emi, Sakuya cất lên một giọng nói đầy ngưỡng mộ.
“Vậy Eimi này phải mạnh hơn tớ cả trăm lần đấy.”
“Sakuya-senpai. 100 lần của 0 thì vẫn là 0 thôi mà.”
“Nếu khả năng giao tiếp của chị là 0 thì chị có thể bí mật là một người siêu hướng ngoại đúng không!?”
Sakuya đáp lại lời châm chọc đầy độc địa của Nodoka với một sự lạc quan thuần khiết.
Trong khi tự hỏi khi nào mới đến lượt mình, Madoka thở dài.
Trước khi cuộc trò chuyện đi chệch hướng hơn nữa, người ngồi bên cạnh Misuzu cuối cùng cũng bắt đầu màn tự giới thiệu của mình.
“Tiếp theo là đến lượt tớ! Tớ là Miyamura Towa! Học tập là sở trường của tớ nên ngay cả khi Hideyori-san không làm việc, tớ vẫn có thể tự mình nuôi cậu ấy. Mục tiêu của tớ là học thật nhiều và hỗ trợ Hideyori-san trong tương lai!”
“Khoan đã. Towa đã biết tất cả mọi người rồi mà. Bỏ qua. Tiếp theo.”
“Cậu không phải tàn nhẫn với tớ quá rồi sao……….”
Sakuya xen vào và bỏ qua lượt của Towa.