Solo: Loli666
====================================
Hiện giờ tôi đã lên năm ba tại trường phổ thông.
May mắn thay, tôi được cho phép rời đi một thời gian ngắn để tới thăm Nhà máy vũ khí số 07.
Mục đích cho chuyến đi này là để kiểm tra tiến độ của yêu cầu mà tôi đã giao.
“…mấy người đang làm gì thế?”
Một nhóm người hiện đang ôm và cọ người vào Avid. Và ở trung tâm đám đó chính là Nias, cô đang leo lên cỗ máy như thể một con gấu trúc.
Cô ấy thậm chí còn chẳng để ý tiếng gọi của tôi.
“Ôi Avid đáng yêu của mẹ, hẳn nó rất khó khăn phải không? Mẹ thực sự rất tự hào đấy.”
–Có vẻ việc nâng cấp Avid khó khăn hơn tôi tưởng.
Chuyện đó đã khiến Nias quẩn trí.
Nếu nhìn vào Avid thì sẽ không thể thấy quá nhiều thay đổi.
Tuy nhiên, hiện tại cả phần khung và giáp ngoài đều đã được làm hoàn toàn từ kim loại hiếm.
Sức mạnh của nó giờ đã tăng tiến, vượt trội hơn cả thế hệ máy móc hiện thời.
–Tôi rất hài lòng khi nhìn vào những thông số được hiện thị trên màn hình.
Tuy nhiên…
“Ta không thích nó.”
Khi tôi lầm bầm như vậy, Marie bỗng thu hẹp khoảng cách giữa cả hai trong nháy mắt và quỳ xuống.
“Đ-điều gì khiến người không hài lòng vậy ạ?”
Cô gái này là ninja hay gì vậy?
Mà thôi kệ đi.
“Ta đã gửi tới đây một lượng vàng cơ mà. Tuy đúng là lớp giáp đen cùng đường nét bạc trông rất ổn nhưng ta thích vàng hơn.”
Ngay lúc đó, Nias bỗng chú ý tới.
“Là ai?! Tên nào dám bôi nhọ đứa con của tôi với gu màu thảm hại đó thế?!”
Cô ta vừa nói rằng gu của tôi là thảm hại.
Marie đứng lên và rút một trong hai chuôi kiếm vắt bên hông ra.
Ngay tức khắc, một lưỡi kiếm xuất hiện từ phần tay cầm đó.
Đó là loại vũ khí linh hoạt rất tiện dụng.
“Nias, cô là một kỹ sư xuất sắc nên tôi sẽ kết thúc nhanh gọn chỉ với một đòn. Hãy coi đó là sự tôn trọng vì đã có công nâng cấp Avid.”
Nias sau đó hét về phía tôi.
“GYAAAAAA!!! CHÚA TỂ LIAM!!!!”
Cô ta vừa phản ứng như thể đang gặp ma đấy à?
“Nias, tránh xa khỏi Avid đi. Kỵ sĩ cá nhân của Chúa tể Liam sẽ bị dính máu của cô nếu cứ vậy mất.”
“Đủ rồi.”
Tôi nói với Marie, người đang nhìn Nias với cặp mắt lạnh tanh và rời đi như sắp giết chết cô ta đến nơi.
“Nias, ta sẽ tha thứ cho những gì cô vừa nói nếu những phần bạc kia trên Avid được chuyển sang thành vàng.”
Đôi mắt của Nias ngấn nước.
“Không muốn!”
“Con điếm này!”
Nias ngay lập tức khước từ yêu cầu của tôi.
Trong khi đó Marie lại bắt đầu giơ kiếm lên nhưng tôi đã ngăn lại để có thể nghe lời giải thích.
“Những phần màu bạc đó đều được kết nối với thiết bị bên trong. Chúng là mythril nguyên chất đấy. Ánh sáng lấp lánh đó là từ một thứ giá trị hơn cả vàng.”
“Nhưng ta vẫn thích vàng hơn. Mà tốt hơn, hãy sơn lại hết những phần không phải bạc thành vàng cả đi!”
“Đó chính là vì sao người có gu tệ hại đấy! Người không biết adamantium sáng bóng hơn tới mức nào không vậy?!”
Những đường nét và hoa văn trên Avid đều mang màu bạc và Nias đang từ chối ý muốn chuyển hết chúng sang sắc vàng của tôi.
–Nếu đó mà không phải Nias thì tôi đã cho gã bay đầu từ lâu rồi.
“Nếu người sơn chèn lên mythril thì hiệu năng sẽ bị giảm! Tính ra thì công suất sẽ giảm từ 2-5% đấy!”
…Với tôi thì chừng đó cũng không quá tệ.
“Ổn thôi, cứ sơn lại đi.”
“Nó vốn không hề được sơn! Đây chính là màu đen bóng bẩy tự nhiên của adamantium đấy! Ahh… Avid bé bỏng của tôi đang bị làm ô uế bởi một gu thẩm mỹ tồi tàn.”
Nias bắt đầu khóc trong khi bám dính Avid.
Marie quay sang.
“Chúa tể Liam, người có muốn thần tra tấn ả ta không?”
“Tuy đúng là một người đáng khinh nhưng ta vẫn khá ưa cô ta. Vì thế ta sẽ tha thứ cho chuyện này. Tuy nhiên, như một hình phạt, Nias sẽ phải tự tay sơn lại Avid bất kể dù có muốn hay không.”
Tôi đã bắt Nias, người quyết liệt phản đối yêu cầu của tôi, phải tự mình làm nó.
“Uwaaa~n, Chúa tể Liam là đồ ngốcccccccc~!”
Ngồi quan sát Nias khóc lóc trong lúc phải sơn lại Avid khá là vui đấy chứ.
Sau khi thực hiện một số điều chỉnh khác, vài ngày sau, tôi quay về trường phổ thông.
***
Tại trường phổ thông trong lúc Liam tạm rời đi.
Rosetta được triệu tập bởi một trong những thanh tra đã luôn giám sát gia tộc của cô.
“…anh muốn tôi tham gia vào giải đấu?”
Thanh tra đó hỏi Rosetta, người đã hoàn toàn suy kiệt.
“Chúng ta đã hào phóng cho cô đến trường phổ thông. Vậy sao không làm thế để tạo thêm nhiều kỷ niệm nhỉ?”
“Là con gái của gia đình công tước Claudia, cô thực sự sẽ tránh né nó như một kẻ hèn nhát?”
“Cô có thể mượn được tiền để trả nợ nữa đó. Ta sẽ giới thiệu cho cô vài người quen để vay.”
Họ biết cô sẽ chỉ tự làm bản thân xấu hổ.
Trong khi đám cho vay kia sẽ cho cô với những khoản ăn lời cắt cổ.
Sẽ chẳng có con người tử tế nào dám dính líu tới gia tộc Claudia.
“…tôi hiểu rồi.”
Dù biết thế nhưng cô không thể từ chối.
Đó là bởi Rosetta không còn sức chống lại sự quấy phá của đám thanh tra nữa.
Đã một thời gian dài rồi cô không thể ngủ được chút nào.
Bởi những người đó luôn luân phiên nhau làm việc nên gánh nặng cũng không quá lớn.
“Đúng như mong đợi từ Nữ công tước kế nhiệm! Tiện nói thêm cho cô, Chúa tể Derrick từ dòng dõi Berkley và Liam– kẻ đã nổi danh nhờ việc thanh trừng không tặc cũng sẽ tham gia giải đấu năm nay! Đây hẳn sẽ là một sự kiện rất thú vị đây.”
Tên của Derrick được đi kèm với tước hiệu ‘Chúa tể’, trong khi tên Liam thì trơ trọi một mình– chừng đó là đủ biết những người này thuộc phe nào.
Nói cách khác, chúng là những tên công chức thối nát gần gũi với Quý tộc cướp bóc.
(Bọn chúng định sẽ lấy mình làm trò cười khi mình bị chà đạp trong trận đấu đấy à?)
Giải đấu là một sự kiện nguy hiểm với những rủi ro luôn trực chờ xuất hiện.
Trong một sự kiện như vậy, bất kì ai cũng sẽ cười nhạo một thằng ngu dám tham gia với Kỵ sĩ đã lỗi thời.
Nhưng tinh thần của Rosetta đã vụn vỡ rồi.
(Mình chỉ muốn trận đấu sớm kết thúc cho xong.)
Sau đó, tên thanh tra giáng đòn cuối cùng.
“Oh~ phải rồi. Tốt hơn hơn thì cô đừng có bất kì suy nghĩ vớ vẩn nào. Hiện tại Bá tước Banfield đang nghĩ tới việc cưới cô, nhưng một khi hắn biết đến khoản nợ của gia tộc Claudia thì sẽ lại vắt chân lên cổ chạy mất hút như mấy thằng khác thôi. À ta biết rồi, sao cô không cố sinh một đứa con cho tên Liam đó đi? Nếu một người mà ai cũng biết là ghét hắn như cô mà lại chịu quy phục thì hẳn tên đó sẽ chấp thuận thôi. Nếu đó là những gì cô nhắm tới thì chúng ta rất vui lòng lo liệu giúp phần đàm phán đấy.”
Một câu nói cho thấy những người đó biết được sự căm ghét của cô đối với Liam.
Rosetta đã hoàn toàn bỏ cuộc.
“…thích làm gì thì làm.”
***
Không chỉ một mình Liam chuẩn bị cho giải đấu sắp tới.
Ở gần hành tinh có trường phổ thông được xây dựng– là một băng không tặc.
Hàng trăm tàu không tặc đang tụ họp lại bởi Derrick.
Tuy nhiên, chẳng có mấy người trong số đó dám tấn công Liam.
“Chỉ có chừng này thôi sao?”
Lũ không tặc lo sợ sẽ làm phá vỡ tâm trạng của Derrick.
“Chúa tể Derrick, chúng ta t-thực sự sẽ chiến đấu với Thợ săn không tặc Liam sao?”
“Dù ngài có trả thưởng bao nhiêu đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không đánh với hắn đâu.”
“Thậm chí mấy băng không tặc sừng sỏ còn không có cơ hội chống lại hắn.”
Trước đám người đang bủn rủn tay chân, Derrick búng tay.
Những ánh đèn rực rỡ bỗng bật lên như đáp lại và thứ sáng loáng bên trong kho chứa phía sau gã chính là các Kỵ sĩ cơ giới đời mới.
“Đây chính là mẫu tối tân được sản xuất tại Nhà máy vũ khí số 01. Chúng ta sẽ dùng nó để giết tên khốn Liam đó.”
Kế hoạch của Derrick sẽ là–
“Tại giải đấu Kỵ sĩ cơ giới của trường phổ thông, nếu tham gia thì có thể mang theo một Kỵ sĩ riêng nếu muốn. Cái ngày sự kiện diễn ra, các ngươi hãy đáp xuống từ trên không rồi bao vây lấy hắn. Cũng không cần lo bị ai can thiệp đâu. Mấy tên thanh tra giám sát gia tộc Claudia hứa sẽ giúp chúng ta một tay rồi.”
Với những người luôn tìm cách khiến gia tộc Claudia đau khổ thì hôn ước với Liam là không thể chấp nhận.
Chính vì thế mà họ quyết định bắt tay với Derrick.
Hắn đang thất vọng bởi vào lần tấn công trước, gã vẫn chưa thể lấy lại được ‘nó’.
‘Nó’ hiện đang rơi vào bên trong lãnh địa gia tộc Banfield nên chẳng thể làm gì khác một khi còn quân đội của Liam ở đó.
“Người giết chết Liam– sẽ là ta.”
Tại trường phổ thông, hắn đang sợ đến mức không dám rời khỏi ký túc xá. Những học sinh thuộc nhà học thứ hai cũng tương tự.
Chúng không thể đàn áp những học sinh bên khu khác được nữa. Bởi một khi bị Liam bắt gặp— đó sẽ là ngày tàn cho kẻ xấu số đó.
Vốn dĩ, chúng vốn luôn tác oai tác oái bất cứ điều gì và bất cứ đâu chúng muốn, nhưng giờ đây lại co người lại trong sợ hãi trước Liam.
“…hãy dám chắc phải giết chết tên Liam đó. Một khi các người bao vây hắn với các mẫu Kỵ sĩ mới nhất kết hợp cùng sức tấn công của ta thì chẳng việc gì phải sợ cả.”
Liam chỉ là một tên mạnh hơn so với thông thường một chút.
Nếu bị bao vậy thì cậu sẽ chẳng thể chống lại.
Derrick lặp lại điều đó một lần nữa với bản thân trong lúc cắn móng tay.
(Đúng vậy, mọi thứ sẽ ổn thôi. Tuy chúng trông giống Kỵ sĩ được sử dụng bởi không tặc nhưng đều là mẫu mới và đắt tiền. Ta nhất định sẽ có thể giết tên khốn Liam với chúng!)
***
Tại nhà học thứ nhất thuộc trường phổ thông.
Kurt và Wallace đang nói chuyện ở bên trong phòng tắm nam.
“Mình ư? Không, tớ sẽ không tham gia đâu.”
Chủ đề là về giải đấu sắp tới.
“Chẳng phải cậu đã có bằng kiếm sĩ rồi sao? Như vậy là đủ mạnh rồi mà?”
Kurt, người thừa kế của gia đình nam tước Exner, không hề có ý định tham gia giải đấu.
“Không có cỗ máy nào phù hợp để tớ có thể mang tới đây. Và dù có đi thuê một cái thì tớ cũng chẳng có cơ hội đánh lại Liam.”
“Tôi nghĩ nhà cậu cũng có những vấn đề riêng của nó, huh?”
“Mọi thứ đã khá khẩm hơn nhờ vào việc thuê tàu từ Liam.”
Với sự giúp đỡ của Liam nên lãnh địa của Kurt đang dần phát triển.
Tuy nhiên, nó chỉ mới tới một mức độ nhất định nên Kurt không thể tiêu xài phung phí được.
Còn Wallace mang một biểu cảm lo lắng.
“Này, thật sự không có cách nào để ngăn cản Liam à? Nếu Derrick từ dòng dõi Berkley tham gia thì cậu ta sẽ giết hắn mất. Từ đó một cuộc chiến tranh sẽ nổ ra đấy.”
Song, Kurt chỉ nói rằng đó là bất khả thi.
“Liam sẽ không đổi ý dễ dàng đâu. Hơn nữa, cậu ấy cũng đã để mắt tới Derrick một thời gian rồi. Nên… cậu ấy hẳn sẽ làm điều đó sớm hay muộn thôi.”
“Nhưng đối phương là Quý tộc cướp bóc đấy! Chúng có rất nhiều đồng minh bên ngoài nữa!”
Không những đông mà phe đồng minh còn thuộc vào giới quý tộc.
“Kể cả thế, Liam sẽ không bao giờ nhân nhượng với lũ không tặc.”
Wallace cảm thấy lo sợ.
“Tôi không thể vứt bỏ người hỗ trợ của mình được nhưng cậu ta liêm chính quá mức…chết tiệt, sao tôi không thể được yên thân vậy chứ?”
Cuộc đời của Wallace gặp đầy rắc rối khi còn thuộc hoàng tộc nhưng dù đã tìm được người hỗ trợ thì mọi thứ cũng chẳng có gì thay đổi.
***
Tại lãnh địa Banfield.
Nữ công tước Claudia hiện thời và người tiền nhiệm đã được mời tới đây.
Không có bất kì người hầu từ gia tộc đến hỗ trợ, chỉ có hai người họ.
Họ được chào đón bởi quản gia Brian– cùng với rất nhiều hiệp sĩ và người hầu bên cạnh.
“Chúng tôi đang chờ các ngài… nhưng còn những người đi cùng là ai vậy ạ?”
Brian mỉm cười khi ông nhìn thấy những công chức Đế Quốc đứng phía sau hai người kia.
“Cứ coi bọn ta là người hộ tống cho gia tộc Claudia cũng được nên không cần phải lo lắng.”
Tuy nói vậy nhưng những người đó hướng ánh mắt sắt nhọn vào Brian, trông không có vẻ gì là thân thiện.
Trong lúc đó, Hầu nữ trưởng Serena chỉ im lặng quan sát.
Khi tất cả di chuyển tới phòng tiếp khách thì họ quyết định sẽ chia ra bởi những công chức đích thị là người giám sát.
“Brian, tôi sẽ dẫn những công chức đi chỗ khác.”
Nghe Serena nói vậy, Brian gật đầu.
“Tôi muốn Nữ công tước và người tiền nhiệm gặp mặt người cùng giới nhưng được rồi. Hãy giao lại việc đàm phán cho tôi.”
Brian quyết tâm sẽ làm mọi thứ để hôn ước này được chấp thuận.
***
Trong phòng tiếp khách.
Nữ công tước đương nhiệm– mẹ của Rosetta đang chăm sóc cho người tiền nhiệm, hiện đang trở nên xanh xao.
Brian chạy vội tới.
“N-người ổn chứ? Tôi sẽ gọi bác sĩ ngay.”
Tuy nhiên, bà của Rosetta chỉ lắc đầu.
“Đã quá trễ rồi. Tất cả những gì tôi muốn làm bây giờ…là sử dụng chút sức tàn còn lại cho đứa cháu của mình.”
Cơ thể của bà đã suy yếu đi rất nhiều khi phải trải qua cuộc đời nghèo khó cùng với sự khắc nghiệt trong một thời gian dài.
“…ngài Brian, chúng tôi muốn từ chối lời đề nghị hôn ước.”
“L-liệu tôi có thể biết tại sao không? Chúa tể Liam thực sự nghiêm túc trong chuyện này.”
“Đó chính là lý do. Gia tộc Claudia thực sự vui mừng vì có được sự giúp đỡ cao cả như vậy. Nhưng chúng tôi không thể bắt gia tộc Banfield gánh vác đống nợ đó được. Ông hẳn cũng để ý tới những công chức tự nhận mình là người hộ tống cho chúng tôi phải không? Đó là… những kẻ tồn tại chỉ để giày xéo chúng tôi. Tôi đâu thể đẩy gánh nặng đó cho ngài ấy được.”
Không biết qua bao nhiêu thế hệ, đó là những người lợi dụng mệnh lệnh từ cựu Hoàng đế để làm những gì mình muốn.
Chúng không có chút nhân từ nào, liên tục những hành động tàn bạo được giáng xuống mà không hề có ai ngăn cản.
Lấy hành hạ người khác làm thú vui– chúng là kiểu người như vậy.
Người đứng đầu hiện tại của gia tộc Claudia cúi đầu thật sâu.
“Ít nhất, chúng tôi xin chấp nhận tình cảm của ngài Liam. Với sự nhân từ đó, gia tộc Claudia rất lấy làm cảm kích.”
Brian bật khóc khi nghe thấy hoàn cảnh của họ và nghĩ rằng.
(Chúa tể Liam muốn giúp đỡ những con người này. Brian đây thật sự tự hào trước sự trưởng thành của người.)
“…tôi xin từ chối lời từ chối đó.”
Khi hai người hướng ánh mắt ngạc nhiên tới, ông vội thêm vào.
“Đây là mong muốn muốn lấy tiểu thư Rosetta về làm vợ của Chúa tể Liam nên Brian này sẽ không bao giờ bỏ cuộc!”
Nhưng người tiền nhiệm vẫn lắc đầu.
“Vô ích thôi. Bọn họ sẽ không bao giờ cho phép điều đó. Mệnh lệnh từ hai nghìn năm trước rất có sức nặng.”
‘Đây là lệnh của cựu Hoàng đế.’
Việc hành hạ gia tộc Claudia suốt hai nghìn năm chỉ đều sử dụng tới câu nói đó làm lý do.
Chưa ai nghĩ rằng nó sẽ dừng lại.
–Chỉ đơn giản đó là điều không thể.
“Chúa tể Liam sẽ không chùn bước chỉ vì vậy, và chúng tôi cũng đã được sự cho phép từ Đế Quốc! Gia tộc Banfield nguyện gánh vác cả tai tiếng lẫn nợ nần của gia tộc các vị! Là một thành viên của gia đình công tước, chẳng lẽ ngài vẫn không hài lòng sao?!”
Lời nói của Brian không thể chạm tới hai ý chí đã vụn vỡ kia.
Dù là vậy, ông vẫn cố tuyệt vọng thuyết phục vì Liam.
***
Trong một căn phòng riêng.
Serena đang nói chuyện với những người giám sát.
“Chúng tôi đã có được sự cho phép về hôn sự này nên công việc ở đây của mấy anh đã xong rồi.”
Đám người kia ngồi trên sofa và gác chân lên bàn– nói chuyện với thái độ thô tục.
“Chẳng sao cả. Bọn ta làm việc dưới yêu cầu của cựu Hoàng đế. Dù cho tước hiệu có thay đổi một chút thì công việc vẫn sẽ tiếp tục. Chỉ đơn giản, gia tộc Banfield các người sẽ là nạn nhân thay thế bị giám sát.”
Sau hai nghìn năm, tổ chức của chúng đã phát triển sâu rộng và lớn mạnh.
Nói cách khác, chúng là một tổ chức phiền toái.
“…vậy các người đang nói rằng sẽ trở thành kẻ địch của gia tộc Banfield?”
Một trong số người giám sát trả lời.
“Ngay từ đầu, việc kết hôn đã là bất khả thi. Và tên Liam ngu ngốc đó đã đi quá xa. Giờ đây, chính bóng tối của Đế Quốc sẽ nuốt chửng hắn.”
Mắt của Serena nheo lại.
“Nếu báo lại cho Chúa tể Liam, các người thực sự nghĩ có thể rời đi lành lặn?”
“Nó chỉ là một thằng nhóc có chút sức mạnh hơn phần còn lại mà thôi.”
Thấy thái độ của lũ người kia, Serena đã hiểu ra.
(Phải đối phó với đám này… hẳn Tể tướng khổ sở lắm.)
Phần bóng của Serena thoáng cựa quậy khi bà nghĩ vậy.
Và bên trong chiếc bóng đó, một đôi mắt đỏ rực đang cẩn thận quan sát đám công chức.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
cứ tưởng tượng nó như dao rọc giấy ấy