Solo: Loli666
=============================
Bên trong phòng của mình tại dinh thự Banfield.
Tôi nằm trườn trên giường và hiện đang tận hưởng gối đùi mềm mại của Amagi.
Giờ đây mới thực sự mang lại cảm giác tôi được trở về nhà.
“Amagi, Rosetta đang làm gì rồi?”
“Sau khi hoàn thành chuyến thăm quan dinh thự, ngài ấy hiện đang nghỉ ngơi để trò chuyện với gia đình của mình.”
…chán vậy.
Tôi muốn cô ta chìm trong tuyệt vọng hoặc hành động nổi loạn hơn cơ.
Nhưng bây giờ thì cô chỉ đang vui vẻ sum họp với gia đình.
Hay tôi nên kiên nhẫn đợi thêm chút nữa?
“Ra vậy… hãy để mắt tới Rosetta. Ta dù gì cũng đã lấy đi mọi thứ từ cô ta mà.”
“Mọi thứ? Ý ngài là cả hai đã làm chuyện đó với nhau rồi sao?”
“Eh? Gì cơ?”
Amagi làm một biểu cảm lộn xộn.
Chẳng phải cô nàng đáng yêu lắm sao?
“Chủ nhân, người ấy sẽ trở thành vợ của ngài trong tương lai. Nếu cứ tiếp tục dành thời gian cho em thế này, thì sự bất hòa giữa cả hai sẽ nảy sinh đấy ạ.”
“Ta chỉ cần quăng cô ta đi nếu chuyện đó xảy ra. Vậy là xong.”
“Nếu ruồng bỏ tiểu thư Rosetta thì chủ nhân sẽ mất đi sự tín nhiệm trong giới quý tộc đấy ạ.”
“Hay ta nên giam cô ta trong nhà? Ta chúa ghét loại phụ nữ nhỏ mọn.”
Người vợ ở kiếp trước của tôi– là loại người như vậy. Ả ta luôn tìm cách để chê bai tôi.
Tôi vẫn còn nhớ cái cách ả quăng món quà mà tôi tặng vào thùng rác.
Chỉ nghĩ tới nó thôi cũng khiến ngực tôi quặn đau.
Tôi thề sẽ băm vụn ả ra nếu có gặp lại một lần nữa.
Nếu tôi nhờ Người hướng dẫn, không biết anh ấy có thể giúp mang ả ta đến đây không nhỉ?
Mà giờ nghĩ lại, tôi cũng chẳng muốn thấy mặt ả, hay tốt hơn cứ để yên mọi thứ như vậy?
Thôi thì hãy trút hết bao cảm xúc bị dồn nét lên đầu Rosetta nào.
Cô ta chắc chắn sẽ kháng cự lại thôi.
Và đổi lại, tôi sẽ–
“Chủ nhân.”
“Gì thế?”
Giọng nói của Amagi kéo tôi quay về thực tại.
“Tiểu thư Rosetta sẽ trở thành vợ chủ nhân. Xin hãy đối xử nhẹ nhàng với ngài ấy.”
Vì không thể đáp lại yêu cầu đó nên tôi chỉ im lặng.
Nói gì thì nói, tôi lấy Rosetta chỉ vì muốn nghiền nát cô ta thôi.
Mà Amagi và Brian luôn miệng nói rằng “Hãy kết hôn đi ạ!”, tôi không thể chối rằng bản thân không cảm thấy áp lực khi đó.
Amagi đưa tay vuốt tóc tôi.
“Chúng thần định sẽ tổ chức lễ cưới sau khi chủ nhân tốt nghiệp tại trường phổ thông.”
“…tốt. À không, khoan đã.”
Tôi ngồi dậy và quay sang nhìn Amagi.
“Có gì không ổn sao ạ?”
“Hãy tổ chức lễ cưới sớm nhất có thể. Ta muốn làm nó trong kì nghỉ này luôn.”
“Thời gian chuẩn bị là không đủ đâu, thưa chủ nhân.”
“Khỏi lo. Mà cô định chuẩn bị một bữa lễ thật hoành tráng cho Rosetta phải không? Một cái vừa phải là được nên cứ làm nhanh đi.”
“Chúng ta cũng cần lo việc giáo dục của tiểu thư Rosetta nữa đấy ạ. Trước đó, ngài ấy sẽ mất ít nhất là ba tháng bên trong kén giáo dục.”
Rosetta chỉ được tiếp nhận quá trình tăng cường thể và giáo dục bên trong kén vô cùng hạn chế.
Đó cũng là lý do chính khiến điểm số trên trường của cô hết sức tệ hại.
Chính vì vậy, để cải thiện tình trạng đó sớm nhất có thể, chúng tôi định sẽ cho cô sử dụng kén giáo dục trong kì nghỉ dài này.
“Khẩn trương cho cô ta vào kén và chuẩn bị lễ cưới đi.”
“…như ý người.”
Không cần biết tinh thần của Rosetta cứng cỏi đến thế nào, một khi hoàn thành lễ cưới thì cô sẽ buộc phải đối mặt với thực tế dù muốn hay không.
Tôi cũng sẽ có thể lấy đi chức vị công tước từ gia tộc Claudia.
Mà vì chúng tôi chưa chính thức kết hôn nên địa vị của tôi giống như một công tước-tương lai thôi.
“Ah~ ta rất mong chờ chuyện đó đấy.”
Rosetta– tôi nhất định sẽ nghiền nát cô.
***
Tại phòng chứa kén giáo dục bên trong dinh thự Banfield.
Bác sĩ, vệ sĩ và những hầu nữ android đều đang có mặt tại đây.
Còn Rosetta đang che đi cơ thể bằng một tấm vải mỏng.
“Nó khác với phiên bản thông thường mà chúng tôi có ở nhà.”
Sự khác biệt không thể nào rõ ràng hơn– một nữ nhân viên chuyên khoa hiện đang chuẩn bị một kén giáo dục tối tân.
Nữ bác sĩ giải thích.
“Đây sẽ là một khóa điều chỉnh ngắn hạn. Tính thêm quá trình tái phục hồi sau đó thì tiểu thư sẽ cần khoảng bốn tháng để hoàn thành.”
“Vậy là chiếm gần hết kì nghỉ mất rồi.”
Thấy Rosetta như vậy, nữ bác sĩ an ủi cô.
“Thần có nghe về bà của người. Thần cũng mong rằng cả hai có thêm nhiều thời gian bên nhau, nhưng đây là mệnh lệnh của Chúa tể Liam.”
“Phải, tôi biết. Bà cũng muốn điều này nữa.”
Cô lau đi nước mắt.
Rosetta khóc, nhưng không phải vì bản thân, mà đúng hơn là vì người bà của cô hiện đang không được khỏe.
Dù cho có sử dụng tiên dược thì vẫn không thể chữa trị linh hồn vụn vỡ của bà.
Tiên dược có thể chữa trị mọi thương tích hoặc bệnh tật.
Song, mọi sinh mệnh đều có dấu chấm hết của mình.
Tuy có thể kéo dài tuổi thọ lên một chút nhưng bà của Rosetta đã rất lớn tuổi rồi.
Không chỉ cơ thể, tâm trí và linh hồn bà đã tới giới hạn.
Bà không còn nhiều thời gian nữa.
“Tiểu thư Rosetta, chúng thần sẽ làm mọi thứ để giảm bớt thời gian học tập đi nhiều nhất có thể, nhưng xin đừng quên rằng không chỉ có lần này. Quá trình sử dụng kén giáo dục toàn diện của người sẽ bắt đầu sau khi tốt nghiệp trường phổ thông.”
Rosetta ngẩng mặt lên.
“–trông cậy vào mọi người.”
Cô sau đó tháo tấm vải trên người ra trước khi bước vào bể dung dịch bên trong chiếc máy, với trạng thái khỏa thân.
Bên trong chiếc kén, cô nằm giống như một bào thai.
(Bà ơi, con mong người có thể tham dự đám cưới của đứa cháu này…)
Chìm vào vô thức, quá trình tăng cường thể chất và học tập bắt đầu.
***
Thương gia của Liam– Thomas đang vô cùng bận rộn.
“Nhanh chân lên! Chúng ta cần chuẩn bị mọi thứ trước lễ cưới!”
Thông báo về hôn sự của Bá tước Banfield đã được truyền đi.
Hơn nữa, còn chưa đến nửa năm cho tới lúc bữa tiệc diễn ra theo kế hoạch.
Cấp dưới của ông đang điên cuồng chuyển các công-ten-nơ lên tàu.
“Sao chúng ta lại phải vội vàng thế này chứ? Chẳng phải họ chỉ cần hoãn lễ cưới tới lúc Chúa tể Liam tốt nghiệp tại trường phổ thông sao?”
Thomas giải thích cho lời phàn nàn của cấp dưới.
“Người tiền nhiệm gia tộc Ducal– bà của tiểu thư Rosetta không còn sống được lâu nữa.”
Các cấp dưới của ông chìm vào suy nghĩ.
Nói cách khác, Liam đẩy nhanh thời gian buổi lễ để bà Rosetta có thể được nhìn thấy thời khắc đáng tự hào của cháu mình trước khi quá trễ.
Và Thomas đang cố trả lời cho những cảm xúc đó.
“Có vẻ gia tộc Claudia đã phải sống một cuộc đời khó khăn từ trước tới giờ. Nếu không cố hết sức thì chúng ta đâu thể nhận mình là thương hội của Chúa tể Liam được nữa.”
Mọi người nghe vậy và im lặng quay trở lại làm việc.
***
Có gì đó không đúng.
Lãnh địa của tôi hiện đang trở nên kì lạ.
Thông thường, nơi đây sẽ luôn xôn xao về kiểu thời trang quái dị nào đấy, nhưng hiện tại, chủ đề đang được quan tâm lại chính là– về chuyện của tôi.
Vì vài lý do, nguyên nhân cho việc tổ chức lễ cưới sớm của tôi bỗng bị chuyển thành là vì bà của Rosetta.
Theo dõi tin tức được chiếu trên màn hình, người dẫn chương trình đang giải thích.
“Tiểu thư Rosetta, người mà Chúa tể Liam quyết định kết hôn, dường như đã phải sống một cuộc đời khốn khổ cho tới giờ.”
Hắn ta sau đó nói về hoàn cảnh của Rosetta, tường tận về cách gia đình công tước Claudia đã bị đối xử như thế nào.
‘Và để giúp đỡ, Chúa tể Liam đã cưới cô ấy!’ — là những gì họ nói.
Giới truyền thông ở lãnh địa Banfield nằm dưới quyền điều khiển của tôi, nhưng thật khó chịu khi bọn họ tuyên truyền những thông tin lệch lạc một cách trắng trợn như vậy.
Điều đó sẽ phản tác dụng và khiến tôi trông như một trò hề.
“Cựu công tước– người bà của tiểu thư Rosetta hiện đang không khỏe.”
Tôi được báo rằng chúng tôi đang sử dụng tiên dược để kéo dài thời gian cho bà ấy.
Nhưng đây là lần đầu tôi nghe đó lại là lý do đằng sau việc đẩy nhanh hôn lễ.
Tôi quay sang nhìn Amagi, người hiện đang chăm sóc tôi.
“Tất cả chuyện này là sao?”
“Bởi vì câu truyện về chủ nhân và tiểu thư Rosetta rất tuyệt vời nên cũng đâu có gì lạ khi nó nổi tiếng với người dân đâu ạ? Bên cạnh đó, có vẻ truyện hiện còn đang được tiến hành chuyển thể thành phim.”
“…đùa ta đấy à.”
Bọn chúng đang cố biến cuộc gặp giữa tôi với Rosetta như một định mệnh.
Tuy chẳng có miếng hường phấn nào, nó bỗng trở thành một câu truyện tình cảm sướt mướt.
Lũ người ở lãnh địa của tôi có ổn không thế? Có phải chúng hành động như thế bởi vì đang phát cáu không? Là do tôi đánh thuế mạnh tay quá à? Thôi thì cho người dân thở một chút rồi bóc lột chúng sau vậy.
“Amagi, giảm thuế lại nhưng chỉ một chút thôi.”
“Thật là bất ngờ. Chủ nhân muốn giảm thuế trong thời gian lễ cưới diễn ra sao?”
“Phải! Hãy khiến vật chất rẻ hơn một tí để lũ đó có thể nghỉ ngơi.”
“Nếu vậy, em sẽ chuẩn bị ngay.”
Tôi đưa tay lên lau mồ hôi.
Người dân thực sự khiến tôi lo lắng.
Tuy bọn họ đang khiến mọi chuyện thuận tiện hơn nhưng vẫn làm tôi phát khiếp lên được.
Không, đợi đã– tôi có thể tận dụng chuyện này.
Sau khi nghe câu truyện đáng xấu hổ về cả hai, cô ta chắn chắn sẽ cảm thấy nhục nhã.
Thật đáng mong chờ.
Khi tôi nhếch môi lên, Amagi im lặng quan sát với một nụ cười.
***
Khi kì nghỉ dài gần đi tới hồi kết.
Một số lượng lớn vị khách tràn vào bên trong dinh thự Banfield.
Wallace trong một bộ đồ trang trọng và hiện đang thưởng thức đồ uống.
“Tôi mong rằng có gì thứ đó khoa trương hơn nhưng giờ thực sự nó đang đem lại cảm giác nhẹ nhàng.”
Kurt cũng được mời tới và đang ăn mặc rất trang nhã.
“Nhưng chẳng phải rất đẹp sao?”
“Với chức vị Bá tước, bầu không khí này giản dị đến đáng kinh ngạc. Tôi không có nói cậu ta kẹt xỉ hay gì mà chỉ vui mừng khi Liam không làm trò gì kì lạ.”
Đôi khi, quý tộc làm buổi tiệc trở nên quá cầu kì– đến nỗi còn tạo ra những sự kiện không thể hiểu nổi.
“Kiểu kỳ lạ thành công duy nhất mà tôi biết chỉ có tiệc xô thôi.”
“Oh, nhưng đó là tiệc xô kinh điển phải không?”
“Phải, tuy chỉ tham gia vài lần nhưng chúng thật sự tuyệt vời. Người nào nghĩ ra kiểu tiệc này hẳn là một thiên tài.”
Những người tham dự hiện đang thưởng thức đồ ăn, thức uống được bày trí theo kiểu buffet.
Kurt đưa mắt nhìn xung quanh.
“Chắc hẳn có rất nhiều quý tộc góp mặt. Cha mình có vẻ đã đi chào không ít rồi.”
Lần này còn được giới quý tộc quan tâm hơn nhiều so với hồi lễ trưởng thành của Liam.
Và Wallace biết lý do vì sao.
(Liam… cậu ấy đang nhắm tới điều này sao?)
Liam đã tự mình hướng mũi súng vào dõng dõi Berkley.
Với việc có chung kẻ thù, nhiều quý tộc nhanh nhạy đã bắt đầu tập trung lại quanh cậu.
Tuy những người đó mới chỉ ở mức độ ‘đứng yên và quan sát’, nhưng Wallace vẫn rất ngạc nhiên.
(Thật không ngờ… trận chiến giữa gia tộc Banfield và dòng dõi Berkley chắc chắn sẽ trở thành một cuộc ủy quyền dính líu tới những quý tộc Đế Quốc còn lại.)
Một cuộc nội chiến giữa giới quý tộc liêm khiết và quý tộc thối nát. Và đại diện cho phe liêm khiết chính là Liam.
“Ah, Liam kìa.”
Hình ảnh của cậu được trình chiếu trên không trung.
Cả Liam và Rosetta đều đang mặc những bộ đồ trắng tinh.
***
Tại lễ cưới.
Có vẻ dù ở Trái đất hay Đế Quốc Thiên Hà thì vẫn có truyền thống tuyên thệ và trao nhau nụ hôn trước mặt rất nhiều người.
Bề ngoài chúng hết sức giống nhau– nghĩ vậy, mong muốn được thấy khuôn mặt đang ẩn sau mạng che của Rosetta trong tôi dần lớn hơn.
Một người giữ vai trò linh mục bảo chúng tôi mặt đối mặt và tuyên thệ.
“Rosetta, cô cảm thấy thế nào?”
Khi tôi cất tiếng gọi thì cô ấy không đáp lại.
Đương nhiên là vậy rồi, chắc hẳn cô đang mang một biểu cảm kinh ngạc nhuốm đầy sự hối hận.
“Mọi thứ của cô giờ sẽ là của ta. Cả gia tộc cho đến địa vị vốn thuộc quyền thừa kế của cô– giờ đều đã bị ta lấy đi.”
Khi tôi dần dần kéo mạng che lên, nửa khuôn mặt dưới của Rosetta hiện ra.
Chỉ với chừng đó, tôi cũng có thể thấy làn da trắng được trang điểm mềm mịn trước mặt.
Trong khi đôi môi hồng của cô càng trở nên tươi sáng với son môi.
…huh? Hình như thế này không đúng. Tôi tưởng cô ta sẽ nghiến răng chứ, nhưng có vẻ lại không như vậy.
Hay đây là kiểu mặc kệ đời?
Mà miễn là tinh thần cô ta vụn vỡ thì nó vẫn rất đáng xem.
Khi tôi vén hết tấm mạng lên và nhìn vào khuôn mặt của Rosetta– hai má cô đang ửng đỏ.
Đôi mắt ươn ướt đang long lanh nhìn thẳng vào tôi.
…Khoan đã! Có gì đó không đúng ở đây! Cô ta đã từ bỏ rồi sao?! Tôi tưởng Rosetta là một người phụ nữ có ý chí đanh thép cơ mà!
Nhưng rồi khi tôi nhìn vào khuôn mặt Rosetta–
“–Cảm ơn vì đã chấp nhận con người của em! Darling, em…em hứa sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh!”
…darling?! Oi, cô ta có ăn nhầm thứ gì đó không thế?! Thay đổi này ở mức độ đủ khiến tôi nghi ngờ rằng, liệu bác sĩ có tiến hành tẩy não trong quá trình dùng kén giáo dục hay không luôn đấy.
Song, những hầu nữ android bảo rằng, “Chúng thần chỉ làm như bình thường thôi ạ.”
Đó là bằng chứng cho thấy họ không hề can thiệp bởi android không thể nói dối.
Rosetta sau đó nhắm mắt lại và rướn người tới.
Tôi cứ tưởng cô ta sẽ tỏ ra ghê tởm nên đã hoàn toàn đánh mất cảnh giác.
Dù sao thì– quan sát ở gần thế này, không chỉ đáng yêu, chẳng phải cô nàng xinh đẹp đến đáng kinh ngạc sao?
Nhìn kiểu gì thì tôi vẫn thấy Rosetta thật lộng lẫy.
Và rồi, tôi hôn cô ta để tiếp tục buổi lễ.
Một giọt lệ lăn dài trên gò má Rosetta.
Đừng bảo là, cô ta làm tất cả chuyện này để lừa tôi đấy nhé?
K-kể cả có thế thì vẫn ổn thôi.
Thật đáng khen ngợi khi tinh thần cô vẫn chưa vụn vỡ mà tiếp tục tìm cách đâm lén tôi từ sau lưng như thế.
Cả hai rời môi ra.
“Rosetta, ta rất trông đợi vào tương lai của cả hai đấy.”
Đó là câu chứa đựng tất cả tham muốn khiến cô nàng phải quy phục.
Khi tôi mỉm cười nói vậy, Rosetta dùng ngón tay lau nước mắt– rồi mỉm cười rạng rỡ đáp lại.
“Vâng, darling!”
…khoan đã nào! C-cô ta thực sự đổ tôi rồi á?!
***
Tại phòng tiệc, có một người đang cười khi thấy Liam tỏ ra bối rối.
Đó không phải là một nụ cười cười cợt, mà đúng hơn đó là nụ cười hiện ra khi quan sát người kia.
Cùng lúc đó, Wallace đang hướng mắt nhìn những hiệp sĩ của Liam.
Hiệp sĩ trưởng chính là Christiana.
Còn Marie là đội phó.
Cả hai đều là những nữ hiệp sĩ tài năng bỗng nhiên xuất hiện từ nơi nào đó.
“Liam tìm ra bọn họ ở đâu thế? Trình độ của cả hai còn thuộc hàng hiếm kể cả bên trong cung điện nữa đấy.”
Nối tiếp buổi lễ, những lời nhắn chúc mừng đang được đọc lên. Một trong số đó thậm chí còn đến từ Tể tướng. Wallace tiếp tục uống trong im lặng.
(Vậy có nghĩa là cả Tể tướng cũng đặt kì vọng vào Liam? À không, tên cáo già quỷ quyệt đó không tốt đến thế. Mình khá chắc ông ta đang cố giữ cân bằng với dòng dõi Berkley.)
Nhưng nếu thực sự Tể tướng có đặt kì vọng vào Liam…
Wallace mỉm cười.
“Miễn là người bảo trợ của mình tài giỏi và vui vẻ thì mình sẵn sàng hợp tác một chút. –Sẽ thật rắc rối nếu cậu ta bỗng nhiên biến mất đấy."
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại