Solo: Loli666
Note: Tiếp tục chiến dịch giữ vững top nổi bật thôi anh em
================================
Năm ba tại trường phổ thông đã đi tới hồi kết.
Giải đấu Kỵ sĩ cơ giới đang chuẩn bị được khởi động.
Đó là một sự kiện hết sức nổi tiếng đến mức thậm chí được phát sóng truyền hình.
Kể cả những người thuộc tầng lớp cao cũng theo dõi trận đấu, chừng đó là đủ hiểu sự chú ý mà sự kiện mang lại.
Bên trong nhà chứa máy móc– tôi đang đứng trước Avid.
Ở bên cạnh là Marie đang giữ giúp mũ trụ của tôi bằng hai tay.
“Được quan sát trận đấu của Chúa tể Liam ở khoảng cách gần thế này, thần thật không khỏi run rẩy vì phấn khích!”
“Cô thật sự mong chờ đến thế sao?”
“Vâng! Marie đây hẳn phải vô cùng may mắn để có được diễm phúc này!”
Khá là đáng yêu khi thấy cô nàng tâng bốc tôi với hai má đỏ ửng nhưng tôi không muốn kiểu phản ứng như vậy.
Và rồi một cô gái khác đi ngang qua.
Đó chính là Rosetta.
Cô đang mặt một bộ đồ phi công làm phô ra rõ từng đường cong trên cơ thể.
Bộ ngực khủng nổi rõ lên ở phía sau bộ đồ, tuy nhiên nó lại không hề mất cân đối.
Trong khi đám con trai đưa mắt tia lên cặp hoa quả đó, tôi vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh (poker face) và gọi.
“Này Rosetta, cô cũng tham gia sao?”
“…phải.”
Nếu ánh nhìn có nhiệt độ thì chắc chắn Rosetta có thể đóng băng tôi luôn đấy.
Hiện tại, có lẽ chuyện tôi cố tiến hành hôn ước giữa cả hai đã tới tai Rosetta nên khá chắc cô ấy ghét tôi lắm.
“Sao lại lạnh nhạt thế chứ? Ta muốn cả hai thân thiết hơn đấy, Rosetta.”
“Tôi không có hứng thú.”
Khi Rosetta rời đi, Marie đờ người ra.
Cô hẳn đang nghĩ rằng làm sao Rosetta lại dám tỏ ra thái độ không thể tha thứ như thế đối với tôi.
Chính là bởi Marie là kiểu yes-man luôn đồng tình với mọi điều tôi nói– hay tôi nên gọi là yes-woman mới đúng? Mà nói khái quát thì cô ta là kiểu người như vậy.
Nhưng hiện giờ, tôi muốn một người phụ nữ giống Rosetta cơ.
Tôi muốn được nhìn thấy sự quy phục của người con gái luôn nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn.
Khung cảnh mặt cô nàng méo đi vì nhục nhã chắc chắn sẽ vô cùng kích thích.
“Marie, ai là đối thủ đầu tiên của ta?”
Tôi nhờ Marie kiểm tra.
Lý do tôi không xem trước bởi tôi là bề trên và mấy thứ lặt vặt thì có thể để những hầu cận giải quyết.
Bởi tôi là chủ nhân của bọn họ cơ mà.
“…đó là Rosetta ạ.”
Khi Marie thì thầm với biểu cảm phức tạp, tôi mỉm cười.
“May mắn làm sao, cô có nghĩ vậy không, Marie?”
Ngay từ lần đầu ra sân, tôi đã có được cơ hội đánh bại người phụ nữ kiêu hãnh đó.
Hi vọng cô không đầu hàng sớm quá nhé, Rosetta.
“Vâng. Chúa tể Liam ắt hẳn là người ‘đường ta đi có quý nhân phù trợ, việc ta làm có quỷ dữ bảo kê’ rồi.”
Marie trả lời câu đùa của tôi với vẻ mặt nghiêm túc.
–Đúng như tôi nghĩ, thế này không thể thỏa mãn được tôi.
***
Khán đài được đặt ở khá xa nơi diễn ra giải đấu.
Dù sao thì trận chiến giữa các Kỵ sĩ cơ giới là rất nguy hiểm.
Thay vì đặt mình vào nguy hiểm thì khán giả có thể theo dõi trận đấu thông qua hình ảnh ba chiều và màn hình chiếu lớn.
Từng trận đấu sẽ được phát sóng trên khắp cả Đế Quốc.
Với giới quý tộc, đây chỉ là một sự kiện nhỏ nhưng đồng thời– nó cũng là một cơ hội quan trọng.
Những người thừa kế có thể khẳng định khả năng và tiềm lực của bản thân, và ngược lại những kẻ bị cho là không có giáo dục đàng hoàng sẽ bị xa lánh.
Xét theo kiểu đó thì Derrick bị coi là một nỗi ô nhục trong giới quý tộc.
Cả hai lần hắn nhận được danh hiệu vô địch đều là nhờ việc đe dọa đối phương và giành chiến thắng mà không hề có chút sự xứng đáng.
Giới quý tộc cho rằng sẽ chẳng có trận chiến nào tử tế nếu có hắn tham gia.
Và từ phía hàng ghế khán giả– Kurt đang theo dõi trận đấu của Derrick.
“Thật là một trận đấu dở tệ.”
Wallace đã đặt cược vào chiến thắng của Derrick bởi cậu chắc rằng gã sẽ chiến thắng.
Trong khi đó, dù Liam đã tham gia nhưng vẫn chưa trông thấy đâu nên Kurt tự hỏi xem mọi thứ có ổn không.
“Đó là một cỗ máy xa xỉ nhưng từ nhà máy nào thế? Nếu theo những gì tôi thấy… có thể đó là mẫu mới từ nhà máy số 03?”
Kỵ sĩ của Derrick thuộc hàng tối tân nhất ở thời điểm hiện tại.
Đó là mẫu thậm chí còn chưa từng được quân đội Đế Quốc sử dụng tới.
Ngồi kế bên hai người đang nói chính là Nias, người đại diện từ Nhà máy vũ khí số 07 được mời tới bởi Liam.
Xung quanh họ đều là các bên liên quan.
Chính xác hơn, đó là những đại diện từ vô số nhà máy khác nhau đến đây để trình diễn những sản phẩm mới nhất của mình.
“Đó là cỗ máy từ Nhà máy vũ khí số 01. Nó là thành quả của việc kết hợp công nghệ từ những nhà máy khác nhờ việc trụ sở của bọn họ được đặt tại Thủ đô Đế Quốc.”
Cô buông ra một lời giải thích đầy cay đắng, dường như còn chứa đựng sự uất ức ở bên trong.
Kurt thì thầm trong kinh ngạc.
“L-là vậy sao? Thế Liam có thể chiến thắng không?”
Tuy thiếu kĩ năng cá nhân nhưng hiệu năng vượt trội từ Kỵ sĩ tân tiến của Derrick vẫn rất đáng kinh ngạc.
Nias nhếch môi cười.
“‘Cậu ấy có thắng được không?’ ư. Nó còn chẳng thể gọi là một trận đấu nữa cơ. Tôi chỉ lo rằng…”
Và rồi biểu cảm của cô trở nên nghiêm túc hơn.
Ở đằng xa chính là những người đại diện của Nhà máy số 01. Những đại diện từ nơi khác cũng bắt đầu hướng mắt vào bọn họ.
“…nó sẽ là một trận đấu nghiêm túc.”
Với các nhà máy sản xuất vũ khí, giải đấu này là một cơ hội tuyệt vời để trình làng những cỗ máy và sản phẩm của mình đồng thời đẩy cao giá bán.
Nias cho rằng việc Liam đã làm với cô tương tự với cách Derrick làm với Nhà máy vũ khí số 01. Cô chỉ đang lo lắng rằng mọi thứ kết thúc quá nhanh chóng.
Wallace nhìn vào hình ảnh ba chiều và lắc đầu.
“Giờ thì mọi chuyện thực sự tồi tệ rồi.”
Liam sẽ ra sân vào trận đấu tới, nhưng trước đó, Rosetta lại ngồi vào một cỗ máy luyện tập. Kỵ sĩ đó nhìn như vừa được sửa lại và đang đứng trên bờ vực vỡ vụn.
Nias nheo mắt lại.
“Cỗ máy đó đã tới giới hạn rồi. Phi công sử dụng nó sẽ gặp nguy hiểm mất.”
Kurt đồng ý.
“Phải, chuyện này quá nguy hiểm cho cô ấy… Oh, Liam xuất hiện rồi kìa!”
Nhưng ngay khi Liam bước ra, biểu cảm của cậu ngay lập tức thay đổi với đầy sự phấn khích.
Người ngồi kế bên, Wallace bình luận, “Chẳng phải cậu hơi thích Liam quá mức sao?”
***
Tôi cùng với Avid được thả vào sân đấu.
Kể cả đó chỉ là một sân đấu dành cho sự kiện thì nó vẫn là một vùng đất hoang nằm trên hành tinh mà trường phổ thông được xây dựng.
Khung cảnh xung quanh hoàn toàn trống trải.
Nếu phải áp khoảng cách đó vào thế giới tiền kiếp thì cứ coi trường học và khán đài nằm ở Nhật Bản thì sân đấu sẽ nằm tít ở bên Úc theo đường chim bay.
“Mình không thể so sánh với phần còn lại của Đế Quốc được bởi tỉ lệ của chúng quá khác biệt.”
Không gian trong buồng lái thực sự rất rộng nên phần ghế ngồi của tôi đang lơ lửng ở trung tâm.
Nơi xa xỉ này quả nhiên khiến tôi cảm thấy rất thoải mái.
Giờ thì…
Ở phía trước tôi là một cỗ máy vô cùng cũ kĩ.
Người đang điều khiển nó chính là Rosetta.
Cô ấy có vẻ đã cố nói điều gì đó khi trận đấu bắt đầu nhưng tôi không thể nghe thấy.
Ở trên màn hình ba chiều, ta hoàn toàn có thể thấy bên trong buồng lái của người kia.
Rosetta hiện đang rướn người về phía trước với khuôn mặt ngẩng cao, hướng ánh mắt sắt nhọn vào tôi.
–điều đó làm tôi run lên.
Dù bên trong buồng lái chật chội ọt ẹt đó, cô ấy vẫn có thể hướng hết sự căm thù về phía tôi.
Cỗ máy tôi đang điều khiển chính là Avid.
Không chỉ có sự chênh lệch như trời với đất trong sức mạnh Kỵ sĩ mà còn nằm ở trình độ chiến đấu của cả hai.
Tôi định trình diễn toàn bộ sức mạnh của mình để nghiền nát ý chí của cô nàng, nhưng giờ đây trận đấu này đã phân thắng bại ngay từ đầu rồi.
Thôi thì, hãy xem sẽ mất bao lâu trước khi cô ấy chấp nhận bỏ cuộc vậy.
Tôi đã chuẩn bị đủ hết cả.
“Rosetta, sẽ không có ai chê cười cô dù cho có đầu hàng đâu.”
Cô liền đáp lại lời khiêu khích rẻ tiền của tôi.
“…đi.”
“Huh?”
“Tôi nói là im đi! Cậu thực sự nghĩ bản thân là bất khả chiến bại à?! Nếu là trên chiến trường thì kể cả tôi vẫn có cơ hội thắng!”
–thấy Rosetta cố gắng vùng vẫy trước sự thất thế làm tôi không khỏi thấy cô nàng thật đáng yêu.
Tôi vô cùng ấn tượng trước ý chí ngoan cường có thể giúp cô giữ vững niềm tin rằng bản thân còn cơ hội bất chấp tình cảnh vô vọng.
“Dù có nói thế thì thực tế chỉ luôn mỉm cười với kẻ mạnh thôi. Nếu cô chấp nhận thất bại và cúi đầu xuống, tôi chắc chắn sẽ đối xử với cô thật nhẹ nhàng.”
“Cứ như tôi sẽ làm thế ấy!”
Ngay khi hiệu lệnh bắt đầu vang lên, Rosetta lao tới.
Khung cảnh cô nàng tiếp cận tôi với kĩ năng di chuyển nghèo nàn thật sự buồn cười.
***
Trong trái tim, Rosetta hiểu rằng bản thân không thể nào chiến thắng cỗ máy trước mặt.
Nó hoàn toàn khác biệt so với Kỵ sĩ được thuê mà cô đang điều khiển.
Khi cỗ máy của Rosetta bước tới và vung kiếm, Hắc Kỵ sĩ ở phía trước– Avid dễ dàng né tránh đầy uyển chuyển bất chấp kích cỡ của nó.
Liam thậm chí còn chẳng thèm rút vũ khí ra.
“Cậu! CẬU!!!”
Cô tiếp tục di chuyển cỗ máy không được trang bị hệ thống hỗ trợ cho ra hồn đó tấn công Avid.
Nhưng Avid vẫn đầy bình tĩnh tránh hết mà không làm bắn bất kì tí đất cát nào lên.
Tuy sở hữu kích cỡ to lớn là thế, vẫn không có bất kì tiếng động nào khi nó cử động.
“Cậu đã bỏ bao nhiêu tiền vào thứ đó thế hả?!”
Cô muốn bật khóc nhưng vẫn cố giữ mình lại.
Ít nhất, Rosetta muốn có thể đánh trúng dù chỉ một lần. Và rồi Avid dùng tay bắt lấy thanh kiếm đó lại.
Để một Kỵ sĩ cỡ lớn có thể cử động mềm mại như vậy thì thường sẽ bị nghiền nát phần cánh tay nếu dám làm thế.
Nhưng Avid lại không hề hấn gì.
Ngược lại– chính thanh kiếm mới là thứ vỡ vụn.
“Cứ như thể nó được làm bằng thủy tinh ấy.”
Tuy có chất lượng tệ hại nhưng đáng lý thanh kiếm sẽ không vỡ dễ dàng như vậy.
“…đừng có khinh thường tôi! Nhất là một người như cậu!”
Rosetta ghen tị với Liam.
Mạnh mẽ hơn bất kì ai, cậu chính là hình ảnh lý tưởng cho một quý tộc nên noi theo.
Cô mong muốn được như thế từ tận đáy lòng mình.
–Nhưng khi nhìn lại bản thân, Rosetta không khỏi cảm thấy thất vọng.
“aaaaaAHHHHHH-!!!”
Như đánh mắt chính mình, cô lao thân về phía trước– nhưng rồi Avid rút vũ khí ra.
Đó là một loại kiếm đặt biệt gọi là ‘Katana’.
“…huh?”
Ngay tức khắc, màn hình hiển thị trạng thái của các bộ phận máy móc bên Rosetta lóe đỏ.
Cả hai tay và chân của nó đã bị cắt đứt.
Bỗng mất đi bộ phận, phần thân của cỗ máy cũ kĩ rơi xuống đất sau khi lật ngửa.
Bên trong buồng lái theo đó mà rung lên dữ dội.
“-ugh!”
Khi cô nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc thì Avid bước tới và giẫm lên phần thân kia.
Hướng mắt nhìn lên Avid từ bên trong buồng lái, Rosetta phải đối mặt với thực tế.
(…mình biết là không thể với tới được cậu ta mà.)
Ý chí của cô đã hoàn toàn vỡ vụn.
Nước mắt cô trào ra còn môi cô chỉ biết bật cười.
“Aha… hahahaha…”
Avid nhấc phần thân kia lên và khéo léo cạy phần nắp buồng lái ra.
Liam sau đó cũng tự bước ra khỏi buồng lái của Avid rồi di chuyển phía trên cánh tay Avid. Cậu đi tới rồi trực tiếp hướng mắt nhìn xuống nhìn cô.
(Cậu muốn tôi cúi đầu xin lỗi cậu sao? Nếu tôi bắt đầu khúm núm xu nịnh thì sẽ thật tốt khi cậu cho tôi chút tiền. Bởi Kỵ sĩ đi thuê giờ đã hỏng cả rồi, sẽ chẳng dễ dàng gì để tôi đền bù nó đâu…)
Khi nghĩ vậy, nụ cười trên môi cô tắt đi và Rosetta đưa tay lên lau nước mắt.
(…mình đã chịu đủ rồi, gia tộc Claudia nên được chấm dứt tại thế hệ này. Mình không thể để con cháu phải chịu đựng số phận tương tự được nữa. Đây là cách duy nhất để mình có thể vùng vẫy.)
Cô căng mặt, hướng ánh mắt ghim chặt vào Liam.
“Thật là một bộ dạng thảm hại quá đó, Rosetta.”
Cậu bật cười.
“Oh, hóa ra một học sinh danh giá như cậu vẫn có thể làm một biểu cảm như vậy sao?! Tôi biết bản chất thật của cậu! Dù có thua thì tôi sẽ không bao giờ quy phục đâu! Nếu muốn giết thì ra tay ngay đi! Sẽ chẳng có ai ở đây cúi đầu trước cậu đâu! Tôi là một thành viên của gia tộc Claudia– Rosetta Ceret Claudia!”
Nếu đã tham gia vào giải đấu thì sẽ được bảo rằng hãy chuẩn bị đối mặt với cái chết.
Dù thương vong có xảy ra thì nó cũng sẽ chỉ được coi như một vụ tai nạn.
Rất nhiều người lợi dụng việc này để có thể loại bỏ những người thừa kế gia tộc đối địch.
Bây giờ, Liam đã hoàn toàn nắm giữ quyền sống chết của Rosetta.
Tuy vậy, cô vẫn có thể nói ra những lời mạnh mẽ như thế bởi cô chẳng thèm bận tâm nữa.
(Mẹ…Bà…xin hãy tha thứ cho con. Chúng ta đã cùng đường rồi. Đây là cách duy nhất mà chúng ta có thể giải thoát. Kể cả vậy…con vẫn mong cuộc đời cả nhà ta có thể hạnh phúc thêm một chút nữa.)
Cô không tham muốn sự giàu sang.
Được cưới người đàn ông mà cô yêu và sống một cuộc đời giản dị– đó là tất cả những gì Rosetta cần để cảm thấy hạnh phúc, cô không muốn phải là kẻ đứng trên cao.
Tuy nhiên, khung cảnh đó vẫn là thứ gì đó nằm ngoài tầm với của cô.
(–nếu có kiếp sau, mong rằng muốn ước mơ trở thành cô dâu của mình sẽ trở thành sự thật. Mình đã luôn muốn được mặc váy cưới…)
Hoàn cảnh của gia tộc và sự quấy phá của lũ giám sát viên đã khiến cô– Rosetta hoàn toàn bỏ cuộc.
Và trước một cô gái đang bật khóc như vậy– Liam mỉm cười.
***
Rosetta, cô đúng là viên đá quý tuyệt vời nhất.
Tôi phải cảm ơn cô vì đã cho tôi được nghe câu ‘giết tôi đi’ ngoài đời thật.
Ở kiếp trước, tôi có một cấp dưới luôn nói về sự tuyệt vời của câu ‘giết tôi đi’ với sự hào hứng.
Nhưng giờ đây, tôi cuối cùng cũng có thể hiểu được cái sự tuyệt vời đó.
Tôi không khỏi ngã mũ trước tinh thần không thể phá vỡ kia.
–Nhưng ý chí sắt đá cũng chẳng để làm gì cả.
“Chúa tể Liam, thần làm được rồi! Brian này đã thuyết phục được bọn họ!”
“Làm tốt lắm, Brian. Thời điểm thật quá hoàn hảo.”
Brian báo cáo lại cho tôi vào thời khắc không thể thích hợp hơn.
Hẳn đây chính là nhờ những hạt giống tốt mà tôi đã gieo mỗi ngày.
Hay tôi nên nói là hạt giống tà ác nhỉ?
Người hướng dẫn hẳn đã làm gì đó giúp tôi phía sau tấm màn.
Vào lần gặp mặt tới, tôi nhất định phải cúi đầu cảm ơn anh ấy mới được.
Tôi thực sự cần thể hiện lòng biết ơn to lớn này, nhưng tôi phải cảm ơn anh ấy bao nhiêu cho đủ đây?
“–Rosetta, tôi cho vài tin tốt cho cô đây.”
“…gì chứ?”
Tôi cảm thấy bản thân nở một nụ cười không thể giải thích trước biểu cảm kiên định của Rosetta.
“Hôn ước của chúng ta đã được chính thức hoàn thành. Mẹ của cô, Nữ công tước đã chấp nhận nó.”
“…huh?”
Nhìn biểu cảm cứng đờ kia, tôi thực sự cảm thấy chiến thắng của mình.
–đó đích thị là khuôn mặt đau đớn của một người vừa bị phản bởi bởi chính gia đình mà mình tin tưởng!
“Chúng ta sẽ chính thức thành hôn vào kỳ nghỉ năm thứ tư. Cuối cùng, khi cô trở thành người đứng đầu gia tộc thì lúc đó… địa vị của cô sẽ là của ta.”
Rosetta đang run rẩy.
Cô hẳn phải đang tức giận lắm.
Người thân thì quy hàng trước tôi trong khi chức công tước của cô cũng bị lấy mất.
–tôi cũng đã trải qua nỗi đau tương tự ở kiếp trước.
Không chỉ vì mất đi gia đình của mình mà thứ đau đớn nhất chính là tôi bị phản bội.
Chính vì thế mà tôi có thể thấu hiểu được cảm giác của Rosetta.
Nhưng kể cả thế, tôi vẫn sẽ nghiền nát cô ấy. Đúng vậy, tôi không còn người bị cướp nữa.
Mà tôi mới là kẻ lấy đi tất cả.
“Ta thậm chí còn được Đế Quốc chấp thuận. Cô không thấy vui sao? Dù cho cố từ chối thì gia đình của cô đã chấp nhận ta rồi. Gia tộc mà cô coi là nhà đã không còn nữa. Thậm chí quê nhà cô còn tổ chức ăn mừng vì tin này nữa đó.”
“Eh, ahh…”
Giọng nói của cô không thể cất lên. Gia đình thì bị bắt làm con tin, quê nhà cũng không còn. Rosetta đã suy sụp hoàn toàn.
“Hãy lấy làm tự hào đi Rosetta– vì từ giờ cô sẽ là vợ của ta.”
Nước mắt cô lần nữa tuôn rơi.
Dù cô nói điều gì đó nhưng tôi không thể nghe thấy.
Tôi tự hỏi liệu có phải tôi đã từng như thế ở kiếp trước?
Ngực tôi hơi quặn lên nhưng đó chỉ vì nhớ lại quá khứ chứ không hề có chút cảm giác tội lỗi nào.
Tôi liên lạc với Marie.
“Marie, để mắt đến Rosetta. Nếu có gì xảy ra thì hãy xử lý nó.”
Trước mệnh lệnh từ tôi, cô ta vui mừng như một con chó trung thành.
“Vâng! Xin hãy để mọi việc lại cho Marie này lo liệu!”
Tôi quay lưng lại với một Rosetta đang giàn giụa nước mắt và trở về buồng lái.
“Giờ thì, kẻ nào sẽ là đối thủ tiếp theo của ta?”
***
Trận chiến một chiều vừa rồi đã kết thúc.
Wallace có một biểu cảm phức tạp trên khuôn mặt khi thấy Rosetta khóc.
“Tôi không biết cậu ta đã nói gì nhưng khiến cô ấy suy sụp như vậy– Liam đích thị là ác quỷ.”
Cậu có nói với Kurt nhưng dường như Kurt đang trở nên kích động hơn bởi điều gì đó khác.
“Liam thậm chí còn mạnh hơn cả trước nữa. À không, có thể do Kỵ sĩ của cậu ấy đã được thay đổi?”
Cuộc nói chuyện giữa Liam và Rosetta không thể tới được tai những người ở khán đài.
Và giờ trận đấu tiếp theo chuẩn bị bắt đầu.
Song, Nias nhận ra có gì đó không đúng.
“Màn hình đang trở nên nhiễu loạn?”
Tuy nhỏ nhưng hiện tượng nhiễu loạn đang dần trở nên tệ hơn.
Rồi bỗng nhiên, tất cả thấy có rất nhiều cỗ máy đang tiếp cận Avid của Liam.
“Đó chẳng phải… là những mẫu mới nhất từ Nhà máy vũ khí số 01 sao?”
Tuy vẻ ngoài đã được thay đổi, Nias có thể khẳng định điều đó.
Wallace đứng bật dậy.
“K-không ổn rồi! Đó là kế hoạch giết chết Liam của Derrick!”
Mặt của cậu tái đi trước cảnh đó và rồi màn hình chiếu bỗng bị cắt đứt tín hiệu.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
sát nghĩa vl luôn nhé :))) Khoảng gần 7.000 km truyện 'gay' go quá thôi, ảnh sắp xuống lỗ luôn rồi anh ơi