Ta Đến Từ Vực Sâu, Hôm Nay Cũng Phải Cứu Lấy Nhân Loại

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vào Đông Tái Hiện

(Đang ra)

Vào Đông Tái Hiện

Tuyết Lê Đôn Trà

Đây là một câu chuyện tuổi trẻ có chút ấm áp, có chút kinh dị, có chút lãng mạn, xảy ra trên một hòn đảo vào mùa đông, giữa một nhóm thiếu niên nam nữ.

36 4

Trở Thành Người Bảo Hộ của Ác Nhân

(Đang ra)

Trở Thành Người Bảo Hộ của Ác Nhân

Giọt Sương Mùa Xuân

Suốt mười năm ròng rã, tôi đã bảo hộ cho những tội đồ với mục đích khai sáng họ. Giờ đây.

8 3

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

139 5502

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

355 12091

Tôi bắt gặp một người con gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Không Tốc Tinh Ngân

(Đang ra)

Không Tốc Tinh Ngân

Đường gia tam thiếu

Tất cả rồi sẽ vây quanh chàng,Để viết lại trang định mệnh huy hoàng.

16 43

Tập 2: Thiếu Nữ và Cô nhi viện Cataloma - Chương 112: Tu nữ Teresa

Đi đến phía sau đám đông, tìm một chỗ trống đứng lại, tôi nhìn sang Daisy.

“Mình không sao đâu, đừng lo.” Daisy xua tay với tôi, mỉm cười ngọt ngào, “Chỉ là vết thương nhỏ thôi, cũng không đau lắm... mình chỉ là, chỉ là hơi nhát gan, thấy máu là sợ... từ nhỏ đã bị người ta cười là đồ mít ướt... cho nên... xin lỗi nhé, đã làm phiền các cậu...”

Nói đến cuối, má cô bé hơi ửng hồng, khá ngại ngùng cúi đầu xuống, tôi lắc đầu nói với cô bé: “Không sao đâu, cậu không sao là tốt rồi.”

Tuy trong lòng đúng là cảm thấy Daisy có hơi yếu đuối, nhưng con gái mà...

Lại chẳng phải ai cũng có thể trở thành một mãnh nam như tôi.

“Này, ông lão ban nãy, là Melville nổi tiếng đó phải không!”

Sarah đột nhiên có chút kích động nói, Sophia bên cạnh nghe vậy liền liếc cô ấy một cái.

“Lạy cậu, bây giờ cậu mới nghĩ ra à? Phản ứng chậm chạp thật đấy.”

“Đúng là thầy ấy thật à! Sau này thầy ấy sẽ là giáo viên của chúng ta sao?!”

“...Thầy ấy đang đứng ở kia kìa, cậu hỏi câu gì ngớ ngẩn vậy.”

“Oa~ Vương Lập Học Viện, tuyệt quá đi...!”

Nghe đến đây tôi không khỏi có chút tò mò: “Ông lão đó, rất lợi hại sao?”

Tuy tôi đã sớm biết ông là giáo viên dạy Cao Cấp Trật Tự Học, nhưng vẫn chưa rõ Trật Tự Chi Lực của ông mạnh đến đâu.

“Lợi hại lắm! Nhiều năm trước đã là thiên tài Thủy Chi Trật Tự nổi tiếng Vương Thành rồi, nghe nói có thể ngưng tụ xoáy nước cao hơn người trong nháy mắt, là giáo viên khai sáng riêng cho các hoàng tử công chúa trong vương cung đó.”

Ừm... xoáy nước cao bằng người... hử... rất, rất lợi hại sao?

“Ồ.”

Cách miêu tả này căn bản chẳng lợi hại chút nào cả! Thôi bỏ đi, mình hỏi cô ấy làm gì chứ...

“Còn nữa còn nữa! Các cậu nhìn bên kia kìa, người đứng bên phía núi Yahamā đó... là Cự Nhân Lamb phải không!”

Tầm mắt tôi nhìn theo hướng Sarah chỉ, xa xa thấy một người đàn ông vạm vỡ râu quai nón, cơ bắp cuồn cuộn, đang đứng trước hàng ngũ của núi Yahamā, thao thao bất tuyệt nói chuyện với các học viên.

“Đó là ai vậy?”

“Là người có thể tay không giết chết Hỏa Hùng Thú đó! Người đàn ông trong truyền thuyết có Luyện Thể Chi Lực đạt đến cực hạn, Peilor cậu ở Đế quốc chưa từng nghe nói về thầy ấy sao?!”

“Chưa từng nghe.”

Không biết thầy ấy và Pagus ai khỏe hơn... đánh một trận chắc chắn sẽ rất thú vị.

“Ếch ngồi đáy giếng... còn người kia nữa, mau nhìn mau nhìn...”

Sarah lại giới thiệu cho tôi giáo viên của hai tòa tháp còn lại, nhưng tôi đã không còn tâm trí để nhớ nữa.

Bởi vì tôi phát hiện, dường như có ngày càng nhiều ánh mắt đang nhìn mình.

Phần lớn đương nhiên là các nam sinh, ánh mắt của họ vừa nóng rực vừa dán chặt vào tôi, trong đó lộ ra một loại ham muốn mãnh liệt, khiến tôi vô cùng bực bội. Trong lòng tức giận, tôi trừng mắt nhìn lại từng người một, đám nam sinh đó liền gãi mặt quay đầu sang một bên, cố tỏ ra vẻ không quan tâm, nhưng không lâu sau lại lén lút nhìn lại.

Điều này khiến tôi rất tức giận. Cơn nóng nảy bộc phát, chỉ hận không thể lôi hết bọn họ ra đánh một trận.

Nhưng tôi không thể làm vậy... Hơn nữa tôi phát hiện, trong những ánh mắt đó cũng có một bộ phận nữ sinh, không biết mang tâm trạng gì, cũng đang nhìn chằm chằm vào tôi, có lúc còn cúi đầu, thì thầm vài câu với bạn bè bên cạnh... còn có người lộ ra vẻ mặt khinh thường với tôi.

Không cần nghe, tôi cũng biết các cô ấy chắc chắn không nói tốt về tôi.

Lặng lẽ dịch người ra sau lưng Sarah, nghe cô ấy và Sophia tán gẫu dăm ba câu chuyện phiếm, yên lặng chờ đợi buổi lễ bắt đầu.

Trong lúc đó có vài học viên lác đác đến muộn, các giáo viên liền thật sự bắt họ chạy vòng quanh sân huấn luyện. Tôi ước chừng, sân huấn luyện lớn như vậy, một vòng chạy xuống chắc cũng phải gần một cây số, hai mươi vòng là hai mươi cây số... người bình thường chạy hết cũng không dễ dàng gì, huống chi trong số những người đến muộn phần lớn là con gái.

“May quá, chúng ta không đến muộn...” Sophia vỗ ngực, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi, “Chạy như vậy đúng là lấy mạng người mà.”

Hai cậu con trai bị tôi đánh ngã cũng đã đến, họ dường như đã rửa sạch máu mũi ở đâu đó, mặt mày trông rất sạch sẽ.

Sau đó không tình nguyện gia nhập vào đội ngũ chạy vòng.

“Ha ha, là hai tên ngốc đó... đáng đời, ai bảo chọc vào chúng ta!”

Không ai hùa theo lời của Sophia.

Không lâu sau, các giáo viên tiến vào sân.

Các học viên sôi trào.

“Oa...”

“Là Gấu Nâu Flame!”

“Aiden đại sư!”

“Lucia em yêu chị...!”

“Ha ha ha ha!”

“Oa! Nhiều người lợi hại quá! Peilor cậu mau nhìn kìa!”

Sarah bên cạnh không ngừng lay cánh tay tôi, mắt sáng long lanh, sự kích động của một thiếu nữ khi gặp thần tượng được cô ấy thể hiện không sót một chút nào.

Cũng phải thôi, người có thể làm giáo viên ở Vương Lập Học Viện, đương nhiên không phải là nhân vật tầm thường, vừa xuất hiện đã gây ra chấn động lớn, những người trẻ tuổi đương nhiên sẽ sùng bái những anh hùng trong lòng họ, cũng giống như việc theo đuổi thần tượng ở kiếp trước vậy, chỉ là tôi không quen một ai...

Trừ bà hiệu trưởng được vây quanh ở chính giữa.

Bà run rẩy bước về phía này, thân hình nhỏ bé gầy gò của bà trông không hề nổi bật khi đứng cạnh các giáo viên khác, bước chân xiêu vẹo đến mức khiến người ta lo rằng giây tiếp theo bà sẽ ngã mất, lúc này đang được một người phụ nữ ăn mặc như tu nữ dìu đỡ... Hửm? Trong số các giáo viên của học viện còn có cả tu nữ sao?

Tôi dùng khuỷu tay khẽ huých Sophia: “Tu nữ kia, là ai vậy?”

“Tu nữ?” Sophia lúc đầu hơi nghi hoặc, đến khi nhìn rõ người tôi nói, ánh mắt nhìn tôi có chút không thể tin nổi, “A! Cậu không biết sơ ấy sao?!”

Tôi lắc đầu: “Không biết...”

“Sao cậu cũng giống hệt Sarah vậy...” Sophia xoa trán, vẻ mặt đau khổ, “Đó là tu nữ Teresa mà! Có thể coi là nhân vật của Vương Thành... không, là nhân vật nổi tiếng thế giới đó... thật tình, sao lại không biết sơ ấy chứ?”

“Tu nữ Teresa?”

Cái tên này có chút quen tai, tôi chắc chắn đã nghe ở đâu đó rồi, là ở đâu nhỉ... không nhớ ra được.

“Sơ ấy là...”

“Lạy cậu, tu nữ Teresa đó! Vị tu nữ Teresa nổi tiếng đó! Mấy năm trước được mệnh danh là ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị Thánh Nữ kế nhiệm, Peilor cậu chưa bao giờ đọc Ngôn Báo sao?”

Mấy năm trước... tôi đi đâu mà đọc Ngôn Báo chứ...

“Vậy bây giờ, sơ ấy là Thánh Nữ à?”

“Không phải... vốn dĩ là sơ ấy, chỉ là sau này hình như đã xảy ra chút vấn đề, vị trí ứng cử viên Thánh Nữ đã bị thay đổi, trở thành ngài Margaret hiện tại.”

Tôi lập tức có chút kinh ngạc.

“Thánh Nữ, còn có thể đổi người sao?”

“Là ứng cử viên Thánh Nữ, không phải Thánh Nữ... dù sao đổi đi chắc chắn là có nguyên nhân đặc biệt, mình cũng không rõ lắm...” Nói đến đây, Sophia ghé đầu sát vào tai tôi, cố ý hạ thấp giọng, “Tin đồn về sơ ấy không ít đâu. Có người nói, tu nữ Teresa vào đêm trước ngày sắc phong, không biết vì lý do gì mà đột nhiên từ chối trở thành Thánh Nữ. Cũng có người nói sơ ấy thực ra là người bị Thần Minh ruồng bỏ, vì sau đó, không ai còn thấy sơ ấy sử dụng Tín Ngưỡng Chi Lực nữa... đều là những lời đồn thổi trong giới quý tộc, cũng không biết là thật hay giả.”

“Ồ...”

Nói cách khác, là từ chối Thần Minh... hoặc bị Thần Minh từ chối sao? Sơ ấy là người như thế nào nhỉ... có chút tò mò.

“Nhưng mà, cá nhân mình thì lại thích một cách nói khác ít người biết hơn.”

Sophia dùng ngón tay xoắn một lọn tóc mai, hơi thở ấm áp mang theo hương thơm nhẹ nhàng phả vào vành tai tôi.

“Là gì?”

“Trở thành Thánh Nữ đồng nghĩa với việc trở thành hiện thân của Giáo hội trong dân gian, cứu giúp dân chúng lầm than... phải đi rất nhiều nơi, nhưng tu nữ Teresa lại yêu quý trẻ con, sơ ấy là viện trưởng của Cô nhi viện Cataloma, vì hy vọng có thể tiếp tục chăm sóc bọn trẻ, nên đã từ chối trở thành Thánh Nữ. Mình thích cách nói này, vì mình cảm thấy, sơ ấy là một người rất tuyệt vời.”

A, tôi nhớ ra rồi.

Nói vậy, Ellie và Lucas bọn họ đến đây, là được người phụ nữ đó chăm sóc à.