Sự Trở Lại của Tử Vương ~ Dũng Sĩ Một Thời, Tôi Bị Triệu Hồi Quay Lại Dị Giới Để Ngăn Chặn Hội Kín Chūni Do Chính Mình Lập Ra

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm bạn trai giả của cô nàng hoa khôi trường

(Đang ra)

Làm bạn trai giả của cô nàng hoa khôi trường

브라더

"Cậu có thể làm bạn trai tôi được không?"Cô gái xinh đẹp nhất trường tỏ tình với tôi.Đó là cách chúng tôi trở thành người yêu giả của nhau.

9 231

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

4 204

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

(Đang ra)

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

清酒浅辄-Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)

Willis: Có vấn đề gì giữa việc ta là linh mục và việc ta có thể dùng gậy đánh chết ngươi không?Chết đi và hãy để lại tất cả vật phẩm cho ta!

180 3072

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

108 1522

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

420 38522

Vol 1: Arc Quy Hoàn - Chương 04: Kết Cục Của Ác Ý

Băng Đạo Tặc Abel.

Băng Đạo Tặc Abel là một nhóm tội phạm hoành hành quanh vùng ngoại ô của Thần Thánh Quốc Grifil.

Chúng là một đám vô lại không thể cứu vãn, tập hợp của những kẻ lang thang đã phạm đủ các tội ác từ cướp bóc, tống tiền, hiếp dâm, lừa đảo cho đến giết người. Chúng sử dụng rừng Grifil, nổi tiếng là Rừng Lạc Lối, làm căn cứ, và từ đó tiến hành các hoạt động phạm tội trong khi tránh né các Hiệp Sĩ truy đuổi.

Nhưng một buổi sáng nọ, khu rừng đã biến đổi hoàn toàn.

"...Thủ lĩnh... khu rừng..."

"Đã bị đóng băng...!"

Một thế giới phủ trắng bạc. Đám đàn ông hơn chục người đều câm nín trước cảnh tượng không thể nào miêu tả khác hơn.

"---Đây là sức mạnh của ta."

Và chuyện này xảy ra vài tuần trước, khi một người đàn ông bí ẩn đến gần hang động nằm trong Cánh Rừng Bạt Ngàn, nơi Băng Đạo Tặc thường trú ngụ.

Ban đầu, hắn chỉ là một kẻ thể hiện hiểu biết qua cách nói chuyện, hưởng phần chia chác như thể hiển nhiên.

Nhưng không ai trong băng đảng có thể giải thích lý do của những sự kiện kỳ lạ xảy ra gần đây kể từ khi gã xuất hiện, khiến họ phải răm rắp tin vào lời hắn nói.

"Ui chời chời, anh bạn thực sự là kẻ đáng gờm đấy!"

"Thủ lĩnh, chúng ta đã đúng khi kết nạp gã vào băng!"

"Đúng là vận may đã mỉm cười với chúng ta rồi."

"Há há, đừng ầm ĩ vì chuyện cỏn con thế này. Với ta, đây là điều đương nhiên thôi."

Người đàn ông nở nụ cười tự mãn, tay vuốt tóc rồi đặt cây gậy xuống, thở dài.

"Nhưng... tại sao ngươi lại đóng băng khu rừng? Lý do là gì?"

"Sao các người không tự nghĩ hả? Động cái não một chút đi."

"À ờ... xin lỗi."

Không nói rõ ràng, người đàn ông bí ẩn chờ một lúc rồi cười khẩy, "Thôi được, ta sẽ nói."

"Nếu đóng băng khu rừng, hoàng gia Thần Thánh quốc sẽ buộc phải hành động. Và người duy nhất có thể tự do hành động hiện giờ là... công chúa thứ năm."

"Công chúa... thì sao?"

"Thật là... Công chúa thứ năm chưa bao giờ thất bại. Có lẽ vì lòng nghĩa khí mà cô ả sẽ đến điều tra nguyên nhân. Những kẻ có khả năng gây ra cái thảm cảnh này, ngoài ta ra chỉ có thể là Ác Ma Thượng Cấp Greater Demon. Chưa kể, công chúa thứ năm vẫn còn trẻ... bắt giữ cô ả sẽ dễ dàng hơn."

"Không thể nào... ngươi định đe dọa hoàng gia Grifil sao?"

Đám đạo tặc ngạc nhiên mở to mắt, ngừng hẳn cuộc nói chuyện trước đó. Người duy nhất vẫn giữ nụ cười là gã đàn ông bí ẩn.

"Ngươi... ngươi là ai?"

Thủ lĩnh băng đạo tặc, Abel, nhìn người đàn ông với ánh mắt nghi hoặc.

Hắn ta liền giang rộng tay, vẻ tự mãn.

"---'Helheim'. Không ai trên lục địa này không biết cái tên đó. Ta là Lucas, một trong những Cán Bộ của Helheim, danh xưng 'Trí Mưu' (智謀). Hân hạnh được biết các ngươi."

■ ■ ■

"Đợi ở đây."

Đám Đạo Tặc quăng Asha và chàng trai trẻ xuống nền đất lạnh lẽo, trói chặt họ lại.

Canh giữ cẩn thận, chúng nhốt cả hai vào một hang động được đào từ trước.

Sợi dây thừng siết chặt đến mức không thể nhúc nhích nổi.

"Xin lỗi... tất cả là lỗi của ta..."

"...Không sao đâu."

Asha xin lỗi chàng trai, nhưng cậu ta dường như chẳng mấy bận tâm. Ánh mắt cậu dán chặt vào người canh giữ, khuôn mặt thoáng nét lo âu.

Ắt cũng dễ hiểu.

Giữa rừng sâu lạc lối, gặp công chúa, rồi bị cuốn vào vòng xoáy của vụ bắt cóc, cảm nhận rõ cái chết đang đến gần kề.

Trong tình huống tuyệt vọng ấy, chỉ mình cô có thể cứu được cậu.

Asha cất tiếng khẽ cười trước sự thật ấy.

(Mình phải làm gì đó...)

Tìm hiểu nguyên do tại sao khu rừng này lại bị đóng băng sẽ phải để sau.

Ngay khi cô vừa quyết tâm, tiếng bước chân tiến đến gần khiến Asha giật mình.

"Asha El Grifil... Thật sự tới đây sao."

Một người đàn ông trẻ tuổi, khoác áo choàng và cầm gậy, đứng trước mặt họ. Mái tóc dài màu xanh lam phấp phới, hắn cười nham hiểm nhìn xuống Asha.

"Chẳng ngờ cô sẽ đến... Đúng là một kẻ ngốc nông cạn."

" Thật vô lễ. Dám ăn nói như vậy với người hoàng gia..."

"Chỉ mỗi việc đóng băng khu rừng, mà có thể dụ được cô thò cái mặt ra ."

"―――――Khốn!"

Người đàn ông thừa nhận đã đóng băng khu rừng. Asha trợn mắt ngạc nhiên, còn hắn ta cười khẩy, thực hiện một nghi lễ cúi chào cợt nhả.

"Rất hân hạnh được gặp cô. Ta là Lucas, một trong những Cán Bộ của Helheim, biệt danh 'Trí Mưu'."

"Cán Bộ của Helheim..."

Không phải là Ác Ma Thượng Cấp Greater Demon. Đây là Thảm Hoạ do con người gây ra.

Một hiện tượng Ma Pháp được khơi mào bởi một người duy nhất.

Asha bất giác run rẩy, nằm sõng soài trên nền đất.

Lucas nhìn Asha từ đầu đến chân, rồi đá chàng trai trẻ bên cạnh dúi dụi.

"Yên tâm đi. Cô còn có giá trị với ta... Sẽ được đối xử tử tế. Đám cướp ấy sẽ không bao giờ được phép động đến cô. ...Nhưng có lẽ, đôi khi khi tâm hồn ta trống vắng cô đơn, cô sẽ được trở thành bạn tình của ta."

"Đồ hèn hạ. Ngươi đáng chết ngàn lần."

"Nay tuy cô tỏ ra mạnh mẽ, nhưng đó chỉ là nhất thời thôi... Sau khi nghe được tiếng thét đau đớn thảm thiết của hắn, biết đâu chỉ ngay ngày mai thôi, lòng phản kháng của cô sẽ tan biến như bọt biển."

Lũ đàn ông xung quanh Lucas lăm lăm con dao, nhìn chàng trai trẻ với ánh mắt đầy ác ý. Asha bất chấp sợ hãi, bò lại chắn trước mặt chàng trai.

"Cậu ấy không liên quan! Hãy thả cậu ấy ra!"

"Không. Để kiểm soát một người mạnh mẽ cả về tinh thần lẫn thể chất như cô, con tin là không thể thiếu."

"...!"

Asha nghiến chặt răng.

Có vô số cách để thoát khỏi sợi dây thừng này. Đám cướp chỉ là những kẻ vô danh tiểu tốt, không phải đối thủ của Asha. Tuy nhiên, cô không thể phủ nhận khả năng nguy hiểm sẽ ập đến với chàng trai trẻ.

Cơn giận dữ vì bất lực trào dâng trong cô.

(Mình chỉ là thứ yếu thôi... Mình phải tìm cách cứu cậu ấy...)

"―――――Này, nhà ngươi là ai?"

Vẫn nằm dài trên nền đất, đôi mắt u ám đục ngầu, chàng trai trẻ hỏi Lucas một câu.

"Hả?"

“Ngươi điếc hay sao... Ta đang hỏi ngươi là ai đấy? Ta không biết người nào tên Lucas cả.”

Trong bầu không khí căng thẳng, giọng nói phẳng lặng của chàng thanh niên vang vọng đầy rùng rợn.

Trước câu hỏi đó, Lucas bật cười ha hả, rồi với giọng khinh bỉ, hắn giáng mạnh gót chân xuống mặt chàng thanh niên.

Trong khi giẫm đạp, Lucas khành khặc, lên tiếng đầy châm chọc.

"Lẽ nào trong thời buổi này mà vẫn có thằng tối cổ không biết đến cái danh Helheim sao!!? Một tổ chức vô cùng tàn độc, ác nghiệt! Đứng đằng sau giật dây cả thế giới ngầm! Và tao là một trong những Cán Bộ! Sức mạnh của tao hiển hiện rõ ràng qua sự biến đổi kỳ dị của khu rừng này...... Mày kinh hãi đến mức loạn trí rồi hả!?"

"D-Dừng lại ngay!"

Asha hét lên khi thấy Lucas giẫm đạp chàng trai, cô cố gắng vùng vẫy đá hắn dù bị trói chặt.

Lucas cáu kỉnh, lách tránh cú đá của Asha bằng một cử chỉ hững hờ, sau đó liếc nhìn hai người với vẻ khinh bỉ, khóe môi nở nụ cười mỉa mai.

"Phải trừng phạt mày mới được nhỉ... Có vô vàn cách để khiến cho lũ chống đối biết thân biết phận..."

"―――――Trả lời câu hỏi đi. Ta hỏi ngươi là ai."

Với những lời lặp đi lặp lại như một cái máy, chàng thanh niên khiến Lucas nổi gân xanh, còn Asha chỉ biết cúi gằm mặt xuống.

Vừa la hét, Lucas vừa phun cả bọt mép vào chàng trai.

"Đã bảo rồi!! Tao là Lucas, một trong những Cán Bộ của Helheim!!"

"Không có ai như vậy cả."

"―――――Hả?"

"Nhà ngươi không nghe thấy hả? Không có ai như vậy trong Helheim cả."

Chàng trai ngồi dậy, hét lớn, phun cả ngụm máu trong miệng ra.

“Ôi con mẹ nó… To mồm công khai những bí mật đen tối của người khác như vậy. Cái Hội Kín này này… vốn dĩ ngươi có hiểu tại sao nó lại có tên như vậy không hả, nói oanh oanh cho cả làng cả nước nghe thấy thì còn gì ngầu nữa!!”

"Cái gì cơ...?"

"Tàn độc, ác nghiệt? Quá non! Phải ẩn mình, mục đích mơ hồ, huyền bí, không thể đoán định, lúc ẩn lúc hiện mới gọi là ngầu chứ! Nếu đã lan truyền khắp thế giới thì còn gì là bí mật nữa!?"

"Mày... điên rồi à?"

"Cậu... đang nói gì vậy?"

Lucas nhìn chàng trai với ánh mắt thương hại, và cả Asha cũng không giấu nổi vẻ bối rối. Tuy nhiên, chàng thanh niên thở phào nhẹ nhõm.

“Dẫu sao thì, may là bọn họ không làm những chuyện kỳ quặc… cứ tưởng cái hội này xuống cấp rồi chứ, thiệt tình.”

"Mày đang sủa cái đếch gì thế!?"

"Rõ ràng các người không biết quy tắc của Helheim. Những Cán Bộ chủ chốt của Helheim tuyệt nhiên không bao giờ tự xưng danh tính. Họ không bao giờ thốt ra cái tên Helheim giữa thanh thiên bạch nhật. Ngay khoảng khắc xướng lên cái danh ấy, ngươi đã thất bại rồi."

Người thanh niên nói với một thái độ kiên định—tỏa ra từ chính bản thân một làn khí lạnh lẽo.

"Dù là thành viên mới――――ngươi không xứng với Helheim. Ngươi không có chỗ ở Helheim đâu. Ta không chấp nhận ngươi."

―――――Hang động dần ngả sang sắc trắng huyền bí.

Mặt đất bị lớp sương giá bao phủ, tạo nên vô số hình thái băng giá… ngưng đọng khoảnh khắc bằng cái lạnh.

Giống như Cánh Rừng Bạt Ngàn bên ngoài kia.

"Người đã đóng băng khu rừng―――là ta."

"...Hả!?"

"Tự ngươi cũng biết mà. Ngươi không phải là người đóng băng khu rừng... Ngươi cũng gặp may vì quanh đây có những kẻ ngớ ngẩn dễ bị lừa. Nhưng đừng nghĩ rằng những lỗ hổng ấy có thể giấu kín được. Chúng lồ lộ ra, dễ dàng để nhận diện vậy cơ mà.."

Asha và Lucas đều chìm trong im lặng. Các thành viên khác của băng đạo tặc hoá đá, không thể cử động.

"Từ khi ta đến đây, trong một tháng ta đã cướp đi mạng sống của――――1458 người. Ngươi có biết vì sao không?"

Trong cái giá rét căm căm đến thấu xương, Lucas run rẩy lẩy bẩy, không thể thốt nên lời trước câu hỏi của chàng trai đứng trước mặt.

"Không trả lời được sao. Những kẻ gia nhập Helheim đều phải biết câu trả lời cho câu hỏi này. Nên ngươi chắc chắn không phải là người của Helheim. Nên――――ta có thể giết ngươi không chút bận lòng."

Lạnh buốt, tê tái.

Máu, nhịp đập, suy nghĩ đều bị đóng băng.

"Một kẻ như ngươi, không xứng đáng mạo danh cái tên của Helheim."

Hậu quả của những hành động ác ý lan tràn trong hang động băng giá, hóa ra lại là một cái kết quá dỗi nhạt nhẽo.