Trên dải đồi thoai thoải về phía bắc của Thần Thánh quốc Grifil, tọa lạc thị trấn Gart, nơi tụ hội của các Thám Hiểm Gia.
Tuy được gọi là "Thị Trấn Của Những Thám Hiểm Gia.", thực ra đó chỉ là cái tên được dùng trong khu vực này thôi, vì ở nơi khác cũng có những nơi manh danh xưng tương tự.
Ở quanh vùng Thần Thánh quốc Grifil, Gart được biết đến như một cứ điểm trứ danh của các Thám Hiểm Gia.
"Đi nào!"
"Ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô!!!"
Khi len lỏi qua cổng và đi ngang qua một nhóm Thám Hiểm Gia đầy khí thế bạo lực, hiện trước tầm mắt tôi là một thị trấn đã thay đổi hoàn toàn so với trước đây.
Mặc dù vậy, một nỗi u hoài nhẹ nhàng vẫn đâm thấu vào lòng tôi.
Dù trời sắp buông màn đêm, phố phường vẫn tràn ngập sinh khí, từng ánh đèn đều toả ra ánh sáng lộng lẫy huyền ảo.
Bởi một lý do nào đó, cả thị trấn dường như xôn xao, không khí tràn ngập vẻ bất an.
"Gart... Thật nhớ nhung nơi này."
Khi tôi lần đầu được triệu hồi, nơi đầu tiên tôi ghé thăm sau khi bước ra khỏi Griffil, chính là đây.
Lần thứ hai này, tôi lại một lần nữa được triệu hồi gần Griffil, cảm giác như có điều gì đó mang tính dàn dựng, dường như có bàn tay vô hình nào đó đang thao túng, nhưng...
Có thể chỉ là ngẫu nhiên thôi.
"Trước hết, phải thu thập thông tin đã."
Tôi thì thầm nhẹ. Khi cảm nhận được bóng dáng của Nifl và Garm hoà lẫn vào dòng người tấp nập và xa dần, tôi cũng bắt đầu chuyển động.
Thông tin chúng tôi cần là về nhóm kẻ mạo danh Helheim. Phải biết mục đích, tư tưởng và nguyên lý hành động của chúng thì mới có biện pháp đối phó.
Không thể phủ nhận hoàn toàn rằng các Cán Bộ không can dự vào... nhưng nếu là bọn họ, hẳn mọi việc đã được thực hiện một cách tinh vi hơn nhiều, và nếu có gây ra hỗn loạn, chắc chắn thiệt hại sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Vì vậy vụ này không thể là do bọn họ gây ra được, thế nên...
"Không, không thể vội kết luận được."
Nghĩ đến đó, tôi lắc đầu để xua đi những suy nghĩ thừa thãi.
Cũng có thể trong thời gian tôi vắng mặt, họ đã thay đổi.
Định kiến chỉ là vật cản mà thôi.
"Mục đích, hành động, dấu vết... Ba điều này trước tiên."
Để sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn độn trong đầu, tôi bước tới một nơi.
Trụ sở của những Thám Hiểm Gia- Bang Hội Thám Hiểm.
■■■■■■
Hội Thám Hiểm Gia, nơi vốn đã sôi động nay lại càng thêm phần huyên náo bởi tin tức bất ngờ về sự xuất hiện của Ác Ma Trung Cấp, Demons.
Nhiều đội săn lùng đã được thành lập, thông tin trở nên hỗn loạn.
Giữa khung cảnh nhộn nhịp của các Thám Hiểm Gia ra vào không ngừng, một đôi nam nữ vừa được thăng cấp Thám Hiểm Gia lên cấp độ 3, hôm nay đang ngồi nhâm nhi chén rượu.
Hai người bạn thanh mai trúc mã, And và Neem, cùng lớn lên từ một ngôi làng nhỏ.
Khi họ đang tận hưởng chén rượu, tin dữ về sự xuất hiện của Ác Ma Trung Cấp, Demons bất ngờ ập đến. And như thể muốn xua tan nỗi buồn phiền và lo lắng, liên tục tu rượu ừng ực, cuối cùng cậu phải che miệng vì lỡ uống quá nhiều.
"And, đừng uống quá chén chứ."
"Xin lỗi... Tớ đi nôn một chút..."
"Tớ đi cùng cậu nhé?"
"Không cần đâu, cậu cứ đợi ở đây..."
Nhìn bóng lưng cố chấp của And, Nime mỉm cười tiễn cậu. Khi And vừa rời đi, một chàng trai tiến tới gần chỗ Nime đang ngồi lẻ bóng.
"Cô gái, cô đi một mình à?"
"Không, tôi đang uống với một người đồng đội là con trai."
Đã quá quen thuộc với những lời tán tỉnh của các Thám Hiểm Gia, Nime giữ cho mình một thái độ lạnh lùng và kiên định. Thế nhưng, chàng trai trẻ trước mặt cô chẳng hề để tâm mà ung dung ngồi xuống bên cạnh.
"Chậc! Đã bảo là..."
"Tôi chỉ muốn hỏi chút thôi... Được không?"
Định xua đuổi, nhưng ánh mắt cô bất chợt dừng lại trên gương mặt chàng trai. Mái tóc đen tuyền hiếm thấy, gương mặt thanh tú, và vẻ ngoài trưởng thành. Nụ cười mỉm dịu dàng của cậu khiến Nime không thể kiềm chế nổi mà đỏ mặt.
"Một chút thôi mà..."
"A...aaaaa...."
Nime bình sinh xuất thân từ làng quê hẻo lánh, nên không thể cưỡng lại vẻ ngoài của chàng trai nơi thành thị, run run cất giọng nhỏ nhẹ: "Nếu là... chút thôi thì được..."
"Cảm ơn, cô giúp tôi nhiều lắm. Tôi mới đến đây, nhưng hình như có chuyện gì xảy ra rồi nhỉ?"
"À, ...đúng rồi..."
Nime nghe nói rằng Ác Ma Trung Cấp Demons đã xuất hiện. Đó là ở bí cảnh cấp độ 3. Đặc điểm của Ác Ma này, cô chỉ nghe loáng thoáng mà kể lại.
Cậu thanh niên gật gù với vẻ đầy hứng thú, Nime cảm thấy phấn khởi, rồi kể thêm cả những điều không ai hỏi đến.
"Nơi Bí Cảnh được gọi là 'Chiến Địa Hạm', đã trở thành một cái bẫy chết người khiến nhiều người lạc lối biến mất không dấu vết. Mọi người đều thì thầm rằng thứ đứng sau tấn bi kịch này chính là do Ác Ma tác quái!"
"Vùng bí cảnh cấp 3... Ác Ma Demons mặc áo giáp... người mất tích... Thật nguy hiểm mà."
"Nếu anh thực sự quan tâm, sao không thử ngó qua bảng thông báo Uỷ Thác tìm kiếm người mất tích xem sao?"
Nơi mà Nime chỉ tay đến là một bảng thông báo chi chít những Uỷ Thác tìm kiếm.
Chàng thanh niên gật đầu, rồi tiếp tục hỏi: "Và thêm một điều này nữa."
"Cô có biết 'Helheim' không?"
"Helheim á? Tôi có biết, Gần đây chúng rất nổi tiếng ở Đế Quốc đấy."
"Chắc là nó rồi. Cô biết gì về mục đích hay hành động của chúng không?"
"Ừm... mục tiêu của bọn chúng ư... nghe đồn rằng chúng đang hành động theo ý nguyện sâu kín của Ác Ma Tộc. Bởi vậy, chúng đã liên tục gây ra những vụ bắt cóc, cướp bóc và tàn sát khắp vùng lãnh thổ Đế Quốc. Mặc dù khu vực này vẫn chưa bị ảnh hưởng, nhưng nghe nói rằng chúng sẽ sớm bị truy nã ráo riết khắp mọi ngõ ngách của đại lục thôi..."
"Thật à. Cảm ơn cô, cô đã giúp tôi rất nhiều đó."
Nụ cười ngọt ngào của cậu thanh niên đã làm đôi vai của Nime khẽ rung động, cô cúi đầu e thẹn. Đúng lúc đó....
"Oi, Nime!"
"And!?"
Với khuôn mặt rạng rỡ hơn hẳn, And lên tiếng gọi Nime khiến cô càng thêm bối rối.
Nime lập tức quay lại nhìn chàng thanh niên, khẽ thốt lên, "Ơ kìa?"
Nhưng cậu ta đã biến mất.
Chàng thanh niên đã hoà mình vào dòng người ồn ào trong hội quán, tựa như một bóng hình thoáng qua.
■■■■
"Hừm... người mất tích trong bí cảnh, Ác Ma Trung Cấp Demons xuất hiện trong bí cảnh cấp độ 3... thì ra bí cảnh đó là cấp độ 3... tình cờ ư... không thể nào có chuyện đó được."
Tôi lẩn vào ngõ hẻm, dựa lưng vào tường. Tôi không quan tâm đến Ác Ma ác nhiếc gì cả, nhưng lời đồn về cái lũ mạo danh Helheim có liên quan đến Ác Ma khiến tôi không thể bỏ qua được.
"Các ngươi có tin gì không?"
"Có thể là thông tin tương đương ạ."
"Garm cũng có nữa!!"
Tôi nhìn xuống mấy tờ giấy trong tay khi nghe tiếng của Nifl và Garm.
"Đống này là gì vậy?"
"Em lấy mấy Uỷ Thác tìm kiếm người mất tích ở bí cảnh. Gần đây có bốn người mất tích. Người đầu tiên mất tích cách đây một tháng, tổng cộng là bảy người đã biến mất."
"Nhiều nhỉ. Bí cảnh cấp 3 được nâng cấp do sự xuất hiện của Ác Ma Demons, trước đó ta nghe nói nó khá an toàn."
"Nhưng mà! Ác Ma Demons mặc áo giáp chắc là con mà Garm và mọi người đã đánh bại nhỉ? Vậy nên..."
"Ừ, có sự can thiệp của con người."
Tôi và Garm gật đầu trước lời của Nifl.
Khả năng Ác Ma Trung Cấp Demons tự nhiên xuất hiện là cực kỳ hy hữu.
Ác Ma Hạ Cấp Lesser Demon có thể tiến hóa thông qua quá trình hấp thụ số lượng lớn sinh mạng, đặc biệt là nhân loại, nhưng đại đa số chúng đều bị tận diệt trước khi kịp đạt đến giai đoạn đó. Ngay cả khi không vậy, chúng không thể tồn tại nổi ở bí cảnh cấp 3.
Ác Ma Trung Cấp Demons cũng không thể sống lâu trong bí cảnh dưới cấp độ 5.
Suy luận này bắt nguồn từ bản chất của Ác Ma, chúng sống nhờ vào việc hấp thụ ma lực. Khi ma lực không đủ, chúng cứ thế mà suy yếu dần rồi biến mất.
Bí cảnh có mật độ ma lực tỷ lệ thuận với cấp độ của nó, nên trong những bí cảnh có mật độ ma lực thấp, Ác Ma chỉ có thể hoạt động trong một khoảng thời gian giới hạn.
Nhưng...
"Ác Ma mặc áo giáp đó rất mạnh khi tấn công chúng ta!"
"Đúng, bảy mạng người không đủ ma lực để duy trì cho nó được."
"Nếu người đầu tiên mất tích là cách đây tận một tháng lận, thì không thể nào Ác Ma đó tồn tại lâu như vậy."
Ác Ma Trung Cấp Demons không thể sống sót trong bí cảnh cấp độ 3 suốt một tháng. Theo lý thuyết thì hoàn toàn không khả thi.
Chỉ có một lý do khả thi.
"Ai đó đã cung cấp ma lực cho Ác Ma đó... nhỉ?"
"Đúng vậy ạ. Nếu không có nguồn cung ma lực, thì không thể giải thích được. Và điều này có thể liên quan đến Helheim."
"Chúng ta trở lại bí cảnh 'Chiếm Địa Hạm' thôi."
Đó là một suy luận quá mức thận trọng, nhưng dẫu sao cũng có căn cứ.
Tôi rời lưng khỏi bức tường và dẫn theo hai người tiến ra cổng Gart.
Khoảng khắc lúc mới bước vào thị trấn, thì chúng tôi có đi ngang qua một nhóm những Thám Hiểm Gia, chắc hẳn họ đang tiến tới Bí Cảnh, tôi quyết định đi theo hướng đó.