“Cậu định dùng gì để thay côn trùng thế ?” – Iori tò mò
“Ừm… theo mình”
Tôi dẫn cô ấy đi một chút vào trong rừng
“Ngay đây nè !”
Tôi trỏ vào chỗ có những loại quả nằm trên đất. Chúng có kích cỡ to, vỏ màu xanh…
“DƯA HẤU !”
Tôi gật đầu thay cho câu trả lời.
“Cá sẽ cắn mồi làm từ dưa hấu ư ?”
“Thực ra thì không nhất thiết phải là dưa hấu, ta có thể dùng vài loại trái cây khác để đánh lừa lũ cá. Dù sẽ khó hơn nhưng cá vẫn có khả năng sẽ cắn câu.”
“Không thể nào ! Cá ăn hoa quả ư ?? Mình chưa từng nghe đấy !”
“Này là kiến thức của dân hay đi câu đấy. Ví dụ như như cá diêu hồng rất thường ăn hoa quả.”
“Thật ư ? Làm sao cậu biết được những điều này thế ? Gia đình cậu là ngư dân à ?”
“Không đâu, mình biết khi xem TV thôi”
Iori nghệch mặt ra…
----------------
Chúng tôi cắt dưa hấu ra thành những miếng nhỏ xíu.
“Vì nó sẽ dễ bị nát ra nên chúng ta phải cho nhiều dưa một chút lên lưỡi câu”
“Như này á ?” – Iori hỏi
Giờ thì phần “mồi” đã to ngang ngửa một viên đá nhỏ
“Nhìn ổn rồi đấy… Cậu khéo tay thật đấy”
“Mình cũng có những thứ mình giỏi đó nha ~”
“Haha”
Chúng tôi bắt đầu thả dây câu..
“Bắt đầu thôi” – Chúng tôi đồng thanh
Nước ở sông rất trong nên chúng tôi có thể thấy cá bơi tung tăng dưới nước, có khá nhiều cá ở đây nên nếu kiến thức của tôi là đúng, cá sẽ sớm cắn câu thôi
“Mình mong là chúng ta sẽ bắt được gì đó..” – Iori giữ cần câu bằng tay phải còn tay trái thì cầm miếng dưa hấu ăn ngon lành
“Đừng có ăn mồi câu chứ ~” – Tôi nói trong khi mình cũng đang gặm dưa
“Dưa hấu đúng là số dách!”
“Khí hậu nóng ẩm đã giúp dưa ngọt hơn hẳn”
“Ể, nhờ khí hậu nóng ẩm nên dưa ngọt hơn sao ?”
“Không chỉ dưa hấu thôi đâu, về cơ bản thì vị ngọt sẽ được cảm nhận rõ hơn nếu nó gần với nhiệt độ cơ thể”
“Thật ư ? Vậy kem sẽ ngọt hơn nếu tụi mình làm nóng nó lên ư !?”
“Nó sẽ bị tan chảy đấy đồ ngốc”
“Ừ ha…!”
Chúng tôi cười lớn
“Cậu thông thái thật đó Masato-kun, cậu cũng học cái này từ TV ư ?”
“Không, cái này thì bố mẹ mình kể”
Cùng lúc, cần câu tụi tôi rung lắc dữ dội như đã câu được gì đó
“Bắt được rồi nhé !”
Chúng tôi bỏ dở miếng dưa hấu rồi đứng dậy, giữ chặt cần câu bằng cả hai tay.
“Cái cần câu cong nhiều quá nè ! Làm gì giờ Masato-kun!?”
“Kéo nó lên nhanh ! Dùng toàn bộ sức của cậu kéo lên !”
“AAAAA!!!”
Sau một khoảng giằng co, chúng tôi cuối cùng cũng kéo cần câu lên được
“Tụi mình làm được rồi ! Tụi mình bắt được rồi nè ! Mình câu được rồi Masato ơi !”
“Mình cũng vậy ! Đặt chúng vào cái nồi nhanh nào !”
Hai con cá quẫy mạnh khi tôi thả chúng xuống nồi đất.
“Xong rồi Iori, giờ tới phiên cậu đó”
“Mình không làm được đâu..” – Iori từ chối một cách kì lạ
“Cậu không thể ?”
“Ý mình là, nó còn sống kìa, mình không nỡ tay… Masato-kun, cậu làm đi mà”
“Nghe không giống một người đề xuất việc đi câu sẽ nói đâu” – Tôi cười trừ
“Biết sao được chứ ! Mình không nghĩ đến việc sẽ làm sau khi câu được chúng …”
Tôi thở dài
“Vậy cậu biết loài cá cậu câu được là gì không ?” – Iori nhìn vào trong nồi
“Hình như nó là cá hồi đốm trắng(iwana)”
“Ồ ra là nó sao?”
“Nó trông giống iwana nhỉ ?
“Mình không giỏi về cái này lắm… Thế còn cá của mình, hình như nó khác loài mà nhỉ”
“Này là cá hương(ayu), mình khá chắc đấy” – Tôi trả lời mà không do dự
“Cậu chắc không ?”
“Mình chắc mà”
“Hmmm….”
“Nào.. dù sao thì nó cũng chả quan trọng mà, đằng nào chả bỏ hết vào mồm”
Thế là chúng tôi gọi cả 2 con là iwana luôn…
----------------
Cuộc câu cá diễn ra trơn tru ngay sau đó, có vẻ lũ cá ở đây khá thích dưa hấu và chúng cắn câu kha khá. Chỉ trong một tiếng, chúng tôi đã câu được tận mười con cá.
Tất cả bọn chúng đều được ném vào trong cái nồi đất.
“Hôm nay đến đây thôi nhỉ ?”
“Ừm! Nướng nó lên và ăn khi tụi mình về thôi nhỉ”
“Ừ, cuối cùng cũng có một bữa ăn đúng nghĩa ~”
“Nó có nặng lắm không ? Mình có thể cầm cái nồi nếu cậu muốn”
“Khỏi lo mà, mình khỏe hơn cậu đó Masato-kun!!"
Tổn thương quá… Cô ấy vẫn nhớ vụ tôi chật vật khi bế cô nàng theo kiểu công chúa sao…
“Tất nhiên là mình vẫn còn nhớ vụ đó rồi ! Cậu đã làm tổn thương trái tim thiếu nữ đấy!”
“Mình không có ý xấu mà ! Tha cho mình đi…”
“Hừmmm, sao đây ta…~”
Sau khi chuẩn bị xong, chúng tôi chuẩn bị rời đi, nhưng ngay sau khi quay lưng lại…
“Kawaiiiii~” – Iori thốt lên
“Arf…” – Sinh vật kia phản hồi lại
Một chú cún ở ngay sau lưng chúng tôi, nó có một bộ lông màu trắng xám và chúng tôi không thể nào biết được nó là loài gì. Nhưng thật sự là nó khá dễ thương
“Một con chó ư ? Dù nhìn thì hơi giống cáo”
“Nó vừa mới sủa mà, nên nó chắc chắn là chó !”
“Ừ nhỉ”
Con cún nhìn về phía tôi, nhỏ dãi, hình như nó muốn đống dưa hấu tụi tôi bỏ lại
“Mày đói à, nào, ăn đi, đừng ngại”
Tôi bỏ đồ xuống rồi đưa dưa hấu lại gần chỗ chú cún. Để nó không hoảng sợ thì tôi đặt hẳn dưa xuống đất rồi lùi lại một chút.
“Gâu ! Gâuuu !”
Chú cún sủa một cách vui sướng rồi lao vào chỗ dưa hấu. Cách nó ngấu nghiến thật dễ thương.. Hình như là nó thích dưa hấu chứ không hẳn là nó bị đói.
“Đáng yêu quá điii ! Mình muốn sờ nó!”
“Nếu cậu cẩn thận thì ổn thôi”
“Thế thì mình muốn thử !”
Iori đặt cái nồi xuống rồi từ từ tiến đến chú cún
“Bé cưng ăn giỏi quá ta ~” – Iori xoa đầu chú cún
Nó vẫn tiếp tục ngấu nghiến đống dưa mà chẳng quan tâm mấy đến việc bị sờ
“Nó thông minh quá ! Nó không chạy đi luôn nè !” – Giọng Iori hào hứng
Nhưng ngay lúc đó, từ trong bụi rậm, một tiếng gầm gừ phát ra.
“Grrrr!”
Một con chó lớn xuất hiện, khả năng cao nó là bố hoặc mẹ của chú cún này
Với biểu cảm như đang tức giận, nó chuyển hướng sang Iori
“Iori, cẩn thận !!”
Tôi đẩy cô nàng ra theo bản năng, và ngay sau đó, con chó lớn hơn húc vào tôi.
“Masato-kun!!!”
“Không sao hết !”
Con chó lớn dùng vuốt của mình một cách điêu luyện và nó đè tôi xuống
“Growllllll !”
Tôi cuối cùng cũng nhận ra sau khi nghe tiếng gầm và nhìn nó ở khoảng cách đủ gần.
“Iori, không hay rồi !”
“Ý cậu là ?”
“Nó không phải chó !”
“Hể ???”
“Đây là một con sói”
Loài sinh vật đang tấn công chúng tôi là một con sói, và con cún chúng tôi chơi đùa hồi nãy chính là một con sói con.
“Gaaar!!!”
Hàm răng nanh sắc nhọn của nó ở ngay trước mắt tôi…
Quê