Haruko nhấc tấm vải che tường lên. Và như tôi nghĩ lúc đầu, có một cánh cửa phía sau nối căn phòng này với căn phòng bên cạnh. Câu hỏi là tại sao và cái gì. Tại sao lại có một cánh cửa ở đây và cái gì ở phía bên kia cánh cửa đó?
"Ngạc nhiên không? À, anh đã đoán ra rồi. Chậc."
Haruko càu nhàu khi thấy vẻ mặt không thay đổi của tôi.
"Chà, cũng không có gì đáng ngạc nhiên lắm khi em cố gắng giữ bí mật đến vậy. Nhưng có gì ở đó vậy?"
"Quà của em dành cho anh."
Haruko mỉm cười tự mãn.
Như tôi đã nói. Quà gì cơ? Haa. Thôi cứ đợi và để cô ấy vui vẻ đã. Mọi thứ đã thay đổi, tôi phải quyết định xem có nên theo đuổi cô ấy lần nữa hay không.
"Em đã mong đợi anh sẽ ôm em và hôn em nồng nhiệt lần nữa, khi chúng ta đang ở góc khuất này.”
Cô gái này. Giờ cô ấy đang trêu tôi. Đúng vậy, nếu như hồi đó, tôi sẽ làm vậy. Đã một năm trôi qua. Sau khi cô ấy tốt nghiệp trung học, cô ấy biến mất. Bây giờ tôi gặp lại cô ấy, ham muốn thầm kín của tôi dành cho cô ấy đã lắng xuống trước đó bằng cách nào đó lại bùng cháy trở lại. Còn lý do thì sao. Tôi chỉ có thể đoán. Cô ấy có thể đang nói dối rằng thích tôi hơn người yêu cũ của cô ấy. Có thể thôi.
"Em muốn không?"
"Em muốn nếu anh là người chủ động."
"Vậy thì không. Em biết anh mà."
Haruko thở dài và thu hẹp khoảng cách. Sau đó, cô ấy kéo cổ áo tôi, ngửi cổ và môi tôi trước khi liếm nó bằng lưỡi.
Sau đó, cô ấy vòng tay ra sau đầu tôi và kéo tôi vào một nụ hôn nồng cháy. Lưỡi cô ấy xâm chiếm lưỡi tôi và mút nó trong miệng cô ấy.
Sau một phút, cô ấy lùi lại và lườm tôi.
"Cái gì đây? Em có thể nếm và ngửi thấy ít nhất 3 mùi hương khác nhau của con gái trên người anh."
Hả? Ghê vậy? Sao em lại chính xác thế? À. Nếu tôi tính cả Akane thì phải là 4 nên cô ấy sai một. Nhưng cô ấy nói "ít nhất" mà.
"Chà, anh không phủ nhận điều đó."
"Chậc. Vậy là anh đã thỏa mãn ham muốn từ trước à? Em tự hỏi anh đã chinh phục được ai rồi. Nếu là những người đang hẹn hò với ai đó, thì giờ anh không phải là nhanh lắm sao? Anh mất một tháng để cướp được em."
À thì, cô ấy khó đối phó hơn đa số bọn họ. Nhưng tôi sẽ không nói điều đó ra, nếu không cô ấy có khi lại tự mãn, nghĩ đó là một thành tích.
"Anh cũng nghĩ vậy. Ừm, anh không thể ngăn cản ham muốn này và em biết mà. Vậy em có còn cho anh xem những món quà đó nữa không?"
"Ôm em trước đã. Ít nhất thì anh cũng có thể cho em được như thế này chứ?"
"Trước đây em đâu có nhõng nhẽo thế này."
"Em đang lấy lại khoảng thời gian một năm đã mất. Ruki à."
Sau đó cô ấy cười khúc khích và dang rộng vòng tay, chờ đợi cái ôm của tôi. Tại sao bây giờ tôi lại bị cuốn theo nhịp độ của cô ấy? Cô gái này...
Tôi bước lại gần và ôm chặt cô ấy. Cảm giác lưng mảnh mai của cô ấy trong vòng tay, khiến tôi nhớ lại thời gian cô ấy vẫn là của tôi.
"Aahh, thật tuyệt. Cảm giác này lúc nào cũng tuyệt hơn là em chủ động. Em nhớ điều này. Em nhớ vòng tay của anh."
Haruko cũng ôm tôi lại, vùi mặt vào ngực tôi, hít hà như trước.
"Em thực sự muốn biết cách sửa chữa anh và biến anh thành của em. Nhưng tất cả những gì em có thể làm là thỏa mãn ham muốn đó của anh."
"Ngay cả anh cũng không biết cách. Nó luôn là như thế này, khát khao thầm kín này giúp anh tiến về phía trước. Em không cần phải bận tâm vì anh."
Haruko buông tay khỏi cái ôm của tôi. Sau đó cô ấy quay về phía cánh cửa đó. Lấy chìa khóa ra, cô ấy mở khóa và mở nó ra.
"Vào trong đi. Anh sẽ thấy."
Tôi theo cô ấy bước vào căn phòng phía sau cánh cửa. Đó là một căn phòng nhỏ, có giường và một chiếc tủ ở bên cạnh. Có một cánh cửa khác, có lẽ dẫn đến phần lớn hơn của căn phòng này, phòng bên cạnh là Câu lạc bộ Sách. Còn phòng này thuộc về ai mà họ cho phép xây dựng thứ này, tôi chỉ còn cách chờ Haruko giải thích.
"Đây là quà của em à?"
"Hả? Tất nhiên là không. Ngồi đó và đợi đi."
Tôi nhìn vào giường. Nó đủ lớn cho 2 người. Cô ấy làm cái gì ở đây nhỉ? Cô ấy đưa mấy gã con trai đến đây à? Có phải cô ấy thực sự đã cố bắt chước tôi và cướp mấy gã đàn ông không? Cô gái này....
Haruko đi đến cánh cửa kia. Trước khi mở cửa, cô ấy liếc nhìn tôi.
"Sao anh lại cau mày thế? À, không lẽ anh nghĩ là em đưa mấy gã con trai đến đây hả?"
"Anh không có trách nhiệm can thiệp vào việc em làm. Suy cho cùng, chính anh là đã người cắt đứt quan hệ."
Haruko bật cười với tôi. Cô ấy trông có vẻ thực sự thích thú.
"Thôi nào, cứ thành thật với em đi Ruki. Nói xem anh nghĩ gì khi thấy cái giường đó."
"Như em nói đấy. Sao anh lại phải cau mày chứ? Chắc điều đó cũng bình thường thôi, em đâu còn là của anh nữa."
Một tràng cười khác lại vang lên từ cô ấy.
"Tất nhiên là không phải rồi. Nếu không thì đâu còn là món quà nữa, đúng không? Thư giãn đi. Nếu anh cứ cau mày thế, em sẽ muốn lao vào anh và dùng cơ thể mình để làm anh hết cau mày đấy."
Nhưng tôi có cau mày đâu? Hay là có? Tôi không biết mình có cau mày không nữa. Haizz. Thôi, cứ làm theo lời cô ấy đã.
Chiếc giường ít nhất cũng mềm mại, thoải mái khi ngồi. Và cũng tiện để làm tình trên đó. Cái lò xo bên dưới sẽ giúp tôi dập Haruko mạnh hơn, và cô ấy chắc chắn thích điều đó. A. Khoan đã. Tôi đang nghĩ gì thế này?
Khi cánh cửa mở ra lần nữa, Haruko quay trở lại với hai cô gái nữa, họ đang ôm lấy cánh tay cô. Tôi không biết họ, nhưng chỉ nhìn vẻ ngoài và dáng dấp của họ thôi cũng đủ thấy họ ít nhất là khá hấp dẫn. Nhưng họ có phải là món quà mà cô ấy đã nói không?
"Để em giới thiệu với anh nhé, Ruki. Cô gái bên phải là Mina và đây là Hime."
"Rất vui được gặp cậu. Tôi là Mina, người yêu của Haru."
"Tôi cũng vậy, tôi là Hime, người yêu của Haru."
Hả? Người yêu của Haru à?
Tôi đảo mắt nhìn ba người họ. Hai người chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi lại tiếp tục rúc vào Haruko.
Tôi hiểu rồi.
Cô gái này.
Đây là lý do tại sao cô ấy nói rằng cô ấy đã chuẩn bị quà.
Thay vào đó, cô ấy có người yêu. Nhưng không phải con trai mà là người cùng giới.
Và đó cũng là lý do cô ấy nói rằng cô chỉ có thể thỏa mãn những ham muốn của tôi. Cô gái này. Ý tưởng nào đã xuất hiện trong đầu cô ấy?
Tôi phải cướp họ khỏi tay cô ấy sao? A. Chết tiệt. Tôi đang phấn khích quá. Đây là lần đầu tiên tôi cướp bạn gái từ một cô gái. Cái cảm giác mới lạ này, ham muốn của tôi đang phấn khích tột độ. Ah. Tôi thực sự là nô lệ của ham muốn này rồi.
Đó là lý do tại sao ham muốn của tôi đối với Haruko cũng được khơi dậy. Không phải là về việc cô ấy vẫn thích người yêu cũ của mình. Cảm giác mới này là gì? Ah. Cô ấy thực sự đã cho tôi một bất ngờ đấy.
"Thế nào Ruki?"
Haruko nâng cằm Hime lên và hôn cô ấy một cách nồng nhiệt. Khoái cảm từ nụ hôn ấy hiện rõ ngay trên gương mặt của cả hai.
"Như em thấy đấy Haruko. Em thực sự làm anh bất ngờ."
"Em biết mà. Ham muốn thầm kín của anh. Giờ anh đang phấn vì bọn họ phải không?. Nhìn này, hai cậu. Đó là tên khốn đã khiến tớ hư hỏng thế này. Anh ấy là người đã biến tớ thành như thế này. Nếu không có anh ấy, có lẽ đường đời của chúng ta sẽ không giao nhau."
Haruko chỉ vào phồng lên của tôi. Nụ cười trên khuôn mặt cô ấy đẹp đến mức khiến người khác phải choáng ngợp, như thể cô ấy cuối cùng đã đạt được điều mà mình mong ước. Tôi không thể phủ nhận điều đó. Ham muốn của tôi đang dâng trào chỉ với suy nghĩ cướp họ khỏi nhau.
Cả hai nhìn vào nhưng đều có vẻ như họ đã nhìn thấy điều gì đó kinh hoàng nên họ nhắm mắt lại.
Thật dễ thương. Tôi sẽ cố gắng để họ nhìn nó với vẻ thỏa mãn.
"Vậy hai người này, em yêu họ và họ cũng yêu em say đắm phải không?"
"Đúng vậy. Vì anh, giờ em không thể thích bất kỳ chàng trai nào khác nữa. Chỉ có anh thôi. Nhưng những cô gái này, em yêu họ, họ khiến em cảm thấy được yêu thương và em hạnh phúc, tất cả bọn em đều hạnh phúc."
Sau đó, Haruko bắt đầu hôn Mina, cuồng nhiệt, lưỡi quấn lấy nhau, như thể cả hai đã chìm đắm vào thế giới riêng của họ.
Cô gái này. Cô ấy đang trở nên kỳ lạ, và đúng vậy, là do tôi.
"Đến đây Haruko. Anh muốn em."
Tôi không thể kìm nén mà để lộ những ham muốn của mình. Nếu không, tôi có thể bùng nổ bên trong.
"Xin lỗi Ruki, nhưng các cô gái này vẫn cần em. Và không chỉ có hai người họ đâu. Ban đầu là 7 người, nhưng 2 người đã tốt nghiệp, vậy nên còn 3 người nữa anh chưa gặp."
Cái quái gì thế? Vậy là em đã xây dựng một hậu cung cho riêng mình sao? Cô ấy đã làm gì? A, lại thêm một sự kích thích nữa từ cô ấy.
"Nếu em không tới thì anh sẽ tới."
"Không phải anh nên chinh phục họ trước sao?"
"Anh muốn Haruko của mình trở về."
"Đồ ngốc, em không còn là của anh nữa. Nếu anh muốn thì hãy thử cướp em lần nữa xem."
Chết tiệt. Được thôi. Tôi sẽ để họ chứng kiến cảnh tôi cướp em khỏi tay họ.
"Em đúng là... Bây giờ em đã trở nên táo bạo hơn rồi, chỉ mới một năm không gặp thôi mà."
"Lỗi của anh đấy Ruki. Anh đã bỏ rơi em. Bây giờ anh cố gắng giành lại."
Haruko tiếp tục hôn hai người họ trước mặt tôi, trong khi mắt cô ấy vẫn dán chặt vào tôi, quan sát xem tôi sẽ phản ứng thế nào. Sau đó, cô ấy kéo đồng phục của Hime lên, để lộ áo ngực và hai gò bồng đảo mềm mại mà nó đang giữ.
"Aahhn. Haru, tên đàn ông đó đang nhìn."
Hime rên rỉ và cố gắng che ngực mình nhưng tay Haruko đã ở đó, vuốt ve đôi gò bồng đảo mềm mại của cô.
"Đừng để ý anh ấy. Tớ đang để anh ấy ghen tị với chúng ta để anh ấy sẽ đến với các cậu."
"Eh? Tại sao là bọn tớ?"
Mina sửng sốt trước lời nói của Haruko.
"Vì tớ đang tặng các cậu cho anh ấy."
"Đ-đừng đùa nữa Haru. Aahhn... đừng xoa mạnh quá... Bọn tớ muốn cậu, không phải tên đàn ông đó."
Hime nói giữa những tiếng rên.
"Nhưng tớ sẽ trở thành của anh ấy. Anh ấy sẽ cướp tớ, các cậu có ổn không nếu anh ấy lấy tớ khỏi các cậu?"
"Không!"
"Không!"
Hai cô gái đồng thanh hét lên.
"Vậy hai cậu định làm gì?"
"Bọn tớ sẽ…"
"Chiến đấu! Bọn tớ sẽ không để hắn cướp cậu! Cả 5 bọn tớ sẽ đuổi hắn đi."
Haruko khúc khích cười trước phản ứng của họ.
"Vậy đó, Ruki. Anh sẽ làm gì bây giờ?"
"Tất nhiên, anh sẽ bắt đầu bằng việc cướp họ."
Nếu họ đã quyết định như vậy, thì tôi sẽ bắt đầu với họ. Nhưng làm sao để làm được điều đó? Cô ấy giới thiệu hai người này, tức là tôi có thể cướp họ ngay bây giờ. Nhưng còn ba người kia thì sao?
Ah. Haruko này. Cô ấy đang đưa ra thử thách cho tôi. Cô ấy biết rõ quá trình này cũng khơi dậy ham muốn của tôi. Tôi thực sự muốn chiếm lấy cô ấy ngay lúc này.
"Eh?"
"Gì chứ?"
Hai cô gái co rúm lại sau lưng Haruko, lo sợ về điều tôi vừa nói.
"Được rồi, hai cậu ra ngoài đi. Để tớ nói chuyện với anh ấy trước."
Haruko vỗ nhẹ lên mông hai cô gái, khiến họ giật mình.
"K-không, bọn tớ sẽ không để cậu ở lại một mình với tên đó đâu."
"Đúng vậy, đi với bọn tớ đi, Haru."
"Đừng lo, tớ yêu các cậu mà. Nhớ nói điều đó với ba người kia, nhưng đừng nói về những gì chúng ta đã bàn ở đây. Hiểu không?"
Nhìn cô ấy lúc này, tôi có thể thấy hình ảnh của cựu Hội trưởng Hội học sinh, người từng khiến mọi người ngưỡng mộ hồi đó.
Hai cô gái làm theo lời Haruko và rời khỏi phòng. Trước khi đi, họ còn trừng mắt nhìn tôi như thể đang nhìn kẻ thù không đội trời chung.
Ah, hai người đó, tôi thực sự muốn cướp họ và để họ chứng kiến cảnh tôi làm với Haruko ngay trước mặt họ.
"Ngừng nhìn đi, đồ biến thái. Hôm nay em chỉ giới thiệu họ cho anh thôi."
Sau khi đóng cửa lại, cô ấy lập tức tiến đến bên tôi và ngồi lên đùi tôi. Haruko cố ý ngồi lên chỗ cứng của tôi và bắt đầu cọ sát vào nó. Mùi hương của cô ấy, thứ mà tôi chưa ngửi suốt một năm qua, càng làm khơi dậy ham muốn bên trong tôi.
"Anh biết. Thì ra đây là kế hoạch của em. Nói cho anh biết, em đã làm thế nào?"
Tôi nắm lấy cái mông tròn đầy đặn của cô ấy dưới váy. Tôi véo mạnh rồi xoa bóp nó một cách dữ dội.
"Huauuu....Lại được anh chạm vào nữa rồi. Và anh còn nhớ phải làm mạnh như thế. Ahhh… Nhưng câu hỏi của anh, đó là bí mật nghề nghiệp. Ruki. Anh phải cố gắng hết sức. Để cướp họ khỏi em."
"Nhìn họ thế. Trước đây họ là người hướng nội, đúng không?"
Tôi bắt đầu hôn, liếm cổ cô ấy và mút mạnh với ý định để lại dấu hôn ở đó.
"N-này Ruki. Haaa… Đừng để lại dấu hickey ở đó. Mọi người sẽ thấy mất. Huuaaa Em nhớ đôi tay anh và cái thứ này bên dưới em. Ahhh… Đúng vậy, họ là người hướng nội. Sao anh biết?
"Chỉ là đoán thôi. Em đang định biến Rindou thành một trong những người tình của mình, đúng không?"
Tôi vỗ mạnh vào mông cô ấy, âm thanh vang vọng khắp căn phòng nhỏ này.
"Ouch! Đau quá. Nhưng cảm giác thật tuyệt. Huuaaahh... Anh lúc nào cũng thế này, nhìn thấu kế hoạch của em. Đúng, em đã định thế. Nhưng cô gái đó, cô ấy cứ liên tục nói về một anh chàng ngầu lòi tên Onoda, người luôn nói chuyện với cô ấy, giúp cô ấy tự tin hơn."
Ah. Cô gái đó. Tôi không ngầu đâu, cậu biết không?
"Vậy, tiếp theo em định làm gì?"
Tôi hỏi cô ấy. Tay tôi rời khỏi mông của Haruko, bắt đầu tháo từng nút áo đồng phục, để lộ chiếc áo ngực màu hồng đang ôm chặt bộ ngực đầy đặn của cô. Tôi mạnh mẽ nắm lấy ngực cô, bóp chặt để lộ ra những núm vú đang cương cứng.
Haruko tiếp tục rên rỉ vì khoái cảm. Cô ấy luôn thích khi tôi mạnh bạo với cô, cô ấy thậm chí còn bảo tôi trói cô ấy vào ghế ở phòng hội học sinh và làm tình với cô ấy trong tư thế đó. Cô ấy hét lên vì khoái cảm mà không quan tâm liệu có ai nghe thấy cô ấy hay không. Đó là một trải nghiệm thú vị cho cả hai chúng tôi.
"Haaa. Em biết ngay. Onoda mà cô ấy nói đến chính là anh. Vì vậy, em bảo cô tấy đưa anh đến đây để thử nghiệm."
Đúng như dự đoán. Tất cả là tại cô ấy. Cô gái này. Tôi sẽ trừng phạt cô thật nặng. Cuốn sách mà cô ấy để Rindou đọc.
À, tôi hiểu rồi.
"Cuốn sách đó. Đó là mồi nhử cô ấy phải không?"
Để lộ núm vú của cô ấy, tôi lập tức đưa nó vào miệng mình, ngấu nghiến nó bằng răng trong khi liếm phần đầu.
"Auuuu... Anh lại cắn nó nữa rồi. Đúng vậy. Cuối cùng cô ấy sẽ có đủ can đảm để thoát khỏi vỏ bọc của mình sau khi đọc xong cuốn sách đó. Em sẽ dạy cô ấy thêm nhiều điều. Haaaa... Thêm nữa!"
Hông cô ấy cọ xát nhanh hơn, dâm thủy của cô ấy đã làm ướt quần tôi từ lâu trước khi cô ấy bắt đầu. Cô ấy đã ướt đẫm trước khi ngồi lên tôi.
"Anh hiểu rồi. Anh hiểu rồi. Anh sẽ cho phép em. Biến cô ấy thành một trong số họ, khiến cô ấy phải lòng mình để anh cũng có thể cướp cô ấy."
Đúng vậy. Ngay cả Rindou, cô gái đó. Nghĩ đến việc cướp cô ấy. Tôi sẽ không bỏ qua điều đó.
"Đồ ngốc. Cô ấy đã mê anh mất rồi mà anh vẫn chưa nhận ra. Nhưng em sẽ cố gắng hết sức nếu điều đó có thể làm anh thỏa mãn."
Haruko đẩy tôi nhẹ nhàng như bảo tôi tự nguyện nằm xuống giường. Và tôi đã làm vậy. Tôi có thể thấy khuôn mặt cô ấy đầy ham muốn và tôi cũng không thể chờ lâu hơn nữa. Cô gái này, tôi muốn cô ấy. Tôi muốn cướp cô ấy lần nữa.
Haruko đứng dậy khỏi tôi và bắt đầu cởi quần và quần lót của tôi ra, để lộ con cặc cương cứng của tôi trước mặt cô ấy. Sau đó, cô ấy để váy của mình tụt xuống rồi cởi quần lót ra. Cái lồn ướt đẫm của cô ấy để lộ ra trước mặt tôi.
Sau tất cả, cô ấy cưỡi lên người tôi, hôn tôi một cách đầy thèm muốn trong khi nhấc mông lên và giữ chặt lấy con cặc cương cứng của tôi để nhắm vào lỗ của cô ấy.
Cô ấy xoa phần đầu vào âm vật của mình, kích thích nó hơn nữa, sau đó cô ấy đưa nó đầu vào lối vào của mình. Tôi nắm lấy mông cô ấy, hỗ trợ cô ấy. Tôi có thể cảm thấy sự nóng bỏng của cô ấy bên trong chỉ bằng cách ở lối vào. Nó quá nóng đến nỗi bạn có thể tan chảy vì những khoái cảm cực độ mà nó mang lại.
"Ruki, để anh biết nhé, đây chỉ là chúng ta chào hỏi nhau thôi. Anh phải cố gắng thêm mới cướp được em lần nữa."
"Đừng lo. Đó chính là điều anh sẽ làm."
Phải. Tôi sẽ cố gắng hết sức để cướp cô gái này một lần nữa. Cô ấy từng là của tôi và mọi cô gái mà cô ấy có bên cạnh. Tôi cũng sẽ làm việc với họ và cướp hết họ về cho riêng mình. Ah. Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ phấn khích rồi. Thêm Rindou vào nữa thì sẽ tuyệt hơn. Tôi đang mong chờ điều đó.
Nghe thấy câu trả lời của tôi, đôi môi và cái lưỡi đầy dục vọng của Haruko lại chạm vào tôi. Cùng lúc đó, cô ấy dập mông xuống trong một động tác nhanh nhẹn, đẩy dương vật của tôi vào sâu bên trong cô ấy.
Trong căn phòng nhỏ này, hai tiếng rên rỉ khoái cảm vang lên từ miệng chúng tôi. Với âm thanh của những nụ hôn và tiếng mút lưỡi, chúng tôi bắt đầu đắm chìm trong ham muốn xác thịt dữ dội mà cả hai dành cho nhau. Lấp đầy một năm xa cách, chúng tôi bắt đầu tạo ra nhiều kỷ niệm hơn để hồi tưởng.