Stealing Spree

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tái sinh thành nhân vật phụ, liệu tôi có thể "chinh phục" em gái kế của mình?

(Đang ra)

Tái sinh thành nhân vật phụ, liệu tôi có thể "chinh phục" em gái kế của mình?

Toshizou

Cuộc chiến của một người anh trai nhân vật phụ vì sự cứu rỗi của nữ chính bắt đầu!

0 3

Kiêu Gia Biểu Muội Dữ Thất Nghiệp Đích Ngã

(Đang ra)

Kiêu Gia Biểu Muội Dữ Thất Nghiệp Đích Ngã

支倉

Sẽ luôn có một số người lớn là những đứa trẻ không bao giờ lớn.Ở tuổi 26, tôi nghỉ việc và có đủ tiền tiết kiệm để dành hai năm không làm gì cả - nhưng chỉ thếthôi.

7 11

America gaeri no uza kawa osananajimi ga kyou mo ore o odorasete kuru

(Đang ra)

America gaeri no uza kawa osananajimi ga kyou mo ore o odorasete kuru

Tokiwa Rikkai

Hoặc cũng có thể, đó là câu chuyện về những ngày tháng thường nhật, nơi tôi bị cô bạn thời thơ ấu đáng yêu nhưng phiền phức kia "nhảy múa" trên đầu mình.

2 4

Mối tình vô cùng ngốc nghếch của Miyazawa-kun

(Đang ra)

Mối tình vô cùng ngốc nghếch của Miyazawa-kun

Nakanishi Kanae

Một câu chuyện tình yêu tuổi thanh xuân đầy chông gai, cùng với cô nàng bitch tự do và phóng khoáng.

0 2

WN - Chương 37 : Ria và Dumb-senpai

Sau khi mặc lại quần áo, Aoi cùng tôi ra ngoài cửa.

Cả ba người đang ở ngoài chờ cùng Nikaido, người vãn còn hơi sốc 

"Vậy ai là người quyết định theo dõi bọn tôi?"

Tôi liên tục nhìn Akane và Ria 

"Bọn-bọn em không có ý định nhìn trộm đâu, chồng ạ. Bọn em chỉ muốn xem hai người đang nói chuyện gì thôi."

"Vâng Ruki-senpai. Nhưng bọn em đột nhiên nghe thấy tiếng Aoi-senpai rên rỉ."

"Ờ..."

Không. cô không cần phải nói gì cả Nikaido, có lẽ cô bị hai người bọn họ kéo tới đây

"Các cô thích những gì mình thấy không?"

Aoi trêu chọc họ trong khi đang ôm tôi từ phía sau 

"Hửm, không sao đâu chồng tôi đã cho tôi ăn no từ đêm qua rồi."

Akane, đừng nói chi tiết như vậy

"Hể, không công bằng. Đến lượt em rồi đúng không Ruki-senpai"

"Tiếc quá Ria, cô không chơi mà chỉ đứng nhìn trộm chúng tôi thôi. Ruki nói tôi là của anh ấy rồi, tôi vui lắm

À, đúng rồi họ không chơi. Tôi được giải thoát khỏi phần thưởng một giờ của họ 

"Tốt cho em đấy Aoi, nhưng tôi vẫn đặc biệt. Em không thể đánh bại điều đó đâu"

"Ugh. Đừng khoe khoang sự đặc biệt của mình. Cô xứng đáng với điều đó 

Hể, tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ cãi nhau với Akane nhưng có lẽ họ không ghét nhau đến vậy. Aoi thậm chí còn tiếp cận cô ấy vào lúc đó.

"Ừm..etou.."

"Nikaido, tôi xin lỗi vì để cô nhìn thấy bọn tôi trong tình trạng xấu hổ như vậy."

Nghe thấy giọng tôi hướng về phía mình, Nikaido thoát khỏi cơn sốc 

"À. Không Onoda. Ý tôi là.. tôi xin lỗi vì đã nhìn trộm. Đúng là tôi bị bọn họ kéo đi thật nhưng khi nghe thấy những âm thanh đó tôi lại cảm thấy rất tò mò" 

"Tôi hiểu rồi. Nhưng đó là mối quan hệ của chúng tôi. Tôi chỉ hi vọng cô hiểu và hứa sẽ không tiết lộ bí mật này"

"Nhưng Onoda, Aoi vẫn có thể là bạn gái của ai đó.."

"Tôi đã nói với cô ấy rằng cô ấy có thể chia tay nếu cô ấy muốn, tôi vẫn sẽ giữ cô ấy là của tôi"

"Hả...! vậy anh định phản bội Shimizu à?"

"Nikaido, cô nghĩ sai rồi. Nếu anh ta bắt cóc ai đó chỉ vì ham muốn của bản thân thì tôi cũng không sao. Cô thấy đấy tôi chỉ đặc biệt với anh ấy thôi chứ anh ấy không hề yêu tôi."

Akane trả lời câu hỏi của Nikaido một cách rõ ràng

"Ờ, giờ thì tôi còn bối rối hơn trước."

"Cô không càn ép buộc bản thân phải hiểu. Cô chỉ cần biết là tôi không phải là một người bình thường là được"

"Vậy chúng ta quay lại thôi. Ria, anh cũng sẽ nói chuyện với em. Đó là lý do tại sao anh lại hỏi Akane xem cô ấy có thể liên lạc với em không"

Tôi biết Nikaido hẵng còn bối rối thế nhưng không có ích gì khi giải thích mọi thứ với cô ấy . Cô ấy không phải Akane cũng không phải người tôi đánh cắp của ai. Cô ấy chỉ vô tình bị kéo đến đây. Việc cô ấy biết bí mật của tôi đã là quá đủ rồi 

"Vâng Ruki-senpai, vậy chúng ta đi ăn kem nhé"

"Ý tưởng tuyệt vời đấy Ria, tôi khá mỏi khi tập thể dục với Ruki rồi"

Ừm thì tập thể dục, tôi cũng đổ khá nhiều mồ hôi. Tôi đoán nên ăn kem thôi 

"Anh không tắm trước sao, chồng. Em sẽ tắm cùng anh"

"Để sau nhé vợ, vẫn còn Ria"

Còn hơi sớm cho việc đi tắm. Tôi chắc chắn nếu tôi cùng Akane đi tắm có lẽ tôi sẽ lại mất kiểm soát mất. Akane quá sức khiêu gợi để cưỡng lại 

"Được rồi tôi có nên gọi Ruki bằng biệt danh khác không.? Anh yêu chẳng hạn"

Ahh, Aoi đó là cách mà mẹ tôi gọi bố tôi

-

Một lát sau chúng tôi quay lại phòng khách và bật TV lên. Akane lấy phần kem còn thừa từ đợt trước ra và chúng tôi bắt đầu ăn.

Nikaido có vẻ vẫn đắm chìm trong suy nghĩ. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì nên tôi cứ để cô ấy như vậy. Còn Aoi đã thỏa mãn nên cũng không còn dính lấy tôi như trước nữa. Bây giờ chỉ còn Ria và Akane ở hai bên tôi 

Tôi chưa kiểm tra điện thoại lần nào từ lúc ấy đến giờ. Vẫn còn tin nhắn yêu cầu mà tôi chưa thấy nữa và có lẽ sẽ có cả tin nhắn trả lời của Otsuka-senpai nữa.

Vậy, chồng ơi anh đã cướp cả Aoi. Anh cũng sẽ làm như vậy với Ria và cả những cô gái khác nữa đúng không?"

"Đúng rồi, vợ ạ bọn họ đã là của anh kể từ khi anh cướp khỏi tay của mấy tên ngốc"

"Anh đang dần thay đổi. Anh không còn là Ruki của ngày trước chỉ biết thỏa mãn dục vọng của bản thân. Nhưng thế này cũng tốt, thấy anh được nhiều người yêu mến cũng giống như một chất kích thích với em vậy. Miễn là họ không phải người như Nikaido, nhưng nếu cô ấy muốn vào hãy cướp cô ấy trước"

"Được rồi, nhưng vẫn còn nhiều mục tiêu mà anh đã để mắt tới chỉ trong lớp anh và cả bên ngoài nữa. Còn về Nikaido, anh vẫn chưa biết, cô ấy thích anh? và liệu cô ấy có là một mục tiêu đủ tốt để nhắm tới. Nhưng nếu cô ấy không thể khơi dậy được ham muốn của anh thì cũng chẳng cần để tâm."

Như tôi nói, chỉ riêng trong lớp tôi có: Satsuki,Rindou,Andou,Kanzaki,Mori và Shio. Còn nhiều để nhắm tới ở bên ngoài như Itou lớp 3 hay là Fujii lớp 4. Rồi đến năm 2 và năm 3. Ahh, có lẽ tôi đã nghĩ hơi xa rồi có lẽ tôi nên hoàn thành những mục tiêu trong tầm ngắm của tôi trước

" Vậy là tôi sẽ không có cơ hội trừ khi tôi thích người khác sao?"

"Uhm, tôi vẫn thắc mắc tại sao cô lại muốn bị tôi cướp mất vậy Nikaido. Cô biết là tôi không bình thường mà.?"

"Tôi đã bảo là tôi thích anh, tôi không biết nữa. Có lẽ khi nhìn họ háo hức muốn được anh nhìn họ đã khiến tôi thành ra vậy. Uhh, có lẽ tôi không muốn thua, tôi không biết nữa."

"Vậy thì đừng vội quyết định, suy nghĩ kỹ đi. Đừng có làm điều gì ngu ngốc như ép bản thân thích người khác để tôi có lý do để cướp cô đi. Ít ra tôi cũng muốn điều đó diễn ra một cách tự nhiên."

"Humm, tôi sẽ cho cô lời khuyên Nikaido. Hãy luôn cố gắng nói chuyện với anh ấy hoặc là cố thu hút sự chú ý từ ảnh. À, có lẽ tôi không nên nói ở đây anh ấy sẽ nghe được mất nhắn tin cho tôi nhé."

Eh?Aoi?Cái gì thế? Tại sao em lại muốn cho Nikaido lời khuyên? Giờ thì tôi lại tò mò về điều đó. Và cả Nikaido này ngay sau khi tôi bảo đừng quyết định vội. Con gái đúng là khó hiểu mờ

"Ruk-senpai, sẽ nhắn tin cho anh. Anh bỏ qua tin nhắn của chúng em nên ít nhất là anh có thế trả lời đúng không?"

"Đúng vậy, cưng à đừng phớt lờ chúng em nữa nhé."

À họ nói đúng, tôi nên ngừng lờ đi những tin nhắn và cuộc gọi của họ. Nhưng Aoi, tại sao em vẫn gọi cho anh như vậy? hahh cứ để cô ấy vui vẻ đi 

"Em cũng vậy nhé vợ, nhắn tin cho anh nhé. Và Nikaido nếu có việc gì cứ nhắn tin cho tôi, có thời gian tôi sẽ trả lời."

"Ừm, vậy thì Ruki-senpai nè. Em gọi anh là onii-chan nhé?" Ria đột nhiên hỏi tôi

"Hể? không đừng gọi như vậy. Chọn cái gì khác đi ko thì em cứ gọi anh là senpai như mọi khi là được mà."

"Ugh, em không nghĩ ra được cái gì khác hay hơn, thôi được rồi nhưng anh không được để ai khác gọi anh là senpai một cách trìu mến ngoại trừ em."

"Ah, được rồi"

Đúng là em ấy giống như một cô em gái với vóc dáng và thân hình của ẻm nhưng gọi tôi là onii-chan thì là quá đáng trong khi em ấy cũng là người phụ nữ của tôi. À sao tôi lại từ chối nhỉ, tôi đoán là tôi vẫn chưa đủ đồi trụy. Giống như cách tôi không nhắm vào mẹ mình hay thậm chí là mẹ của Akane. {WTF}

Sau khi chúng tôi ăn kem xong,Nikaido đứng dậy và xin phép ra về 

"Uhm vậy thì cảm ơn đã mời tôi Onoda, Shimizu. Tôi sẽ giữ bí mật về mối quan hệ của 2 người. Ueno và Kusunoki, uh tôi không biết liệu chúng ta có hòa hợp với nhau được hay không nhưng mong là được. Tôi sẽ trông cậy vào cậu Ueno và có thể cả cậu nữa Kusunoki."

"Gọi tôi là Ria thôi, Kusunoki dài quá."

"Ah, được rồi. Vậy tôi đi đây mọi người."

Nhìn cô rời đi tất cả chúng tôi vẫy tay chào tạm biệt. Cô ấy sẽ về nhà an toàn bởi nhà cô cũng ở khu phố này. Thật may là cô ấy đã quyết định về nhà nếu cô nán lại ở đây lâu hơn đầu cổ có thể sẽ nổ tung. Tôi nghĩ Nikaido sẽ giữ lời hứa, tôi không muốn đối phó với cô ấy nhưng có một điều tôi chắc chắn đó là cô ấy thực sự muốn bị tôi cướp. Hah có lẽ tôi sẽ cướp cô ấy miễn là lý do không bị bắt buộc.

"Vậy thì hai người anh sẽ nói chuyện với Ria, tìm gì đó làm đi và đừng có nhìn trộm đấy."

"Hiểu rồi chồng, em sẽ đi rửa bát"

"Em sẽ ngủ một giấc, anh làm em mệt quá cưng à"

Hai người này, tôi sẽ để họ tự lo liệu 

Cầm tay Ria, chúng tôi đi lên lầu. Đứng trước phòng tôi, ờ thì dù vẫn còn chút mùi của lần quan hệ trước nhưng có lẽ Ria sẽ không bận tâm đâu nhỉ

"Căn phòng này nhìn hơi khác so với những gì em nhớ về Ruki-senpai"

"À, em nói đúng. Anh mang một số đồ đạc của em vào phòng của chúng ta"

"Đây không phải là phòng của anh sao?"

"À không, ý anh là căn phòng này dành riêng cho anh và Akane."

À thì căn phòng trông có vẻ hơi khác kể từ khi tôi mang một số đồ đạc của mình đến đây

"Phòng riêng cho hai người. À Akane cô ấy thực sự đặc biệt, em cứ nghĩ cô ấy chỉ đang phóng đại mà thôi"

"Đúng vậy. Akane có yêu anh hay không cũng không quan trọng. May mắn là cô ấy yêu anh nhiều đến vậy nên có lẽ sẽ không có vấn đề gì."

"Tính chiếm hữu, em nói đúng chứ senpai. Anh muốn Akane-senpai là của riêng anh và chỉ thuộc về anh. Đó là lý do anh nhờ Nikaido-senpai làm việc đó."

"Anh biết em sẽ hiểu mà. Đúng đó, đó là lý do vì sao anh nói cô ấy đặc biệt"

Con nhỏ này,lúc nào cũng sắc sảo như vậy. Mặc dù không thể hiện gì khi ở cạnh người khác, còn khi ở riêng với tôi có lẽ em ấy sẽ hành động trưởng thành hơn so với mọi khi chăng?

"Còn em thì sao senpai? em không đủ đặc biệt sao?"

"Theo một cách nào đó, thực ra chỉ có Akane mới như vậy thôi."

"Em hiểu rồi. Anh biết không senpai, em đã nghĩ tới việc quên anh đi khi anh nhắc tới việc sẽ cắt đứt liên lạc với em."

"Vậy tại sao em lại quay lại đây?"

Khi tôi ngắt lời em ấy.Cô ấy chỉ gật đầu đáp lại, không có dấu hiệu nào cho thấy em ấy đang thực sự nghĩ gì vào thời điểm ấy cũng như không có bất kì sự thay đổi biểu cảm nào của ẻm

"Đó cũng là điều em muốn hỏi. Tại sao em lại bị thu hút bởi anh thế?"

"Uhm, kể cả em có hiểu anh như thế... em là người tinh ý, em đã biết anh hành động như nào trước đây rồi đúng không?"

"Vâng để em hình dung anh trước đây như thế nào thì anh giống như một chuyến tàu chỉ có 1 điểm đến nhưng lại vô tận vậy . Anh sẽ không quay lại những ga đã đi qua, trên đường đi anh sẽ đón những hành khách lên tàu và học cảm thấy thoải mái khi đi cùng anh. Nhưng một số sẽ cảm thấy không thoải mái mà chọn xuống ở một ga bất kì, em là một trong số những người cảm thấy không thoải mái mà chọn xuống tàu nhưng khi nhìn thấy điểm xuống em lại cảm thấy sợ hãi có lẽ em đã quen với cảnh tượng của tàu. Đó là lý do vì sao em ở đây, để cảm thấy đoàn tàu đang dần thay đổi từng chút. Cảm giác khó chịu của em cũng đã dịu đi"

"Anh hiểu rồi."

Sự so sánh của cô ấy chính xác đến mức tôi cũng có thể hiểu được. Cô gái này...

"Này, Ria anh đoán là em quá thông minh so với anh nhỉ?"

Cô ấy lúc nào cũng thông minh thế này. Còn tôi thì lúc nào cũng ngốc nghếch, cổ thậm chí còn gọi tôi là Dumb-senpai khi chỉ có hai chúng tôi. 

"Senpai ngốc, Em yêu anh. Ngay cả khi em mù quáng làm theo lệnh anh trước đây và nó quá khó chịu nhưng nó cũng không quá đáng đến vậy. Em đoán là không ai nói với anh tại sao họ lại yêu anh đúng không? Anh thậm chí còn hỏi tại sao Nikaido-senpai lại thích anh."

"Được, vậy em sẽ nói cho anh biết chứ? Anh đã làm gì để xứng đáng với tình yêu của em?"

Tôi thực sự muốn biết. Haruko và Aoi sẽ không nói cho tôi biết nhưng Ria thì khác, cô ấy khác một chút. Cô ấy sẽ nói cho tôi biết.

"Ừm, để xem nào. Anh thấy đấy, cách anh quá chú ý đến em là lý do. Anh biết đấy, việc em quá để ý gây phiền hà cho mọi người xung quanh nhưng với anh, anh không cảm thấy như vậy chút nào. Đặc biệt là khi anh đang trong quá trình cướp em đi. Mọi người có xu hướng thấy em phiền phức sau vài giờ tiếp xúc nhưng anh, anh không nói gì hay phàn nàn về em. Dù sao thì, em không thích anh chàng đó nhiều cho lắm, em chỉ hẹn hò với anh ta chỉ để trải nghiệm cảm giác hẹn hò là gì thôi"

"Đúng vậy, anh có cảm giác em không quan tâm đến bạn trai mình cho lắm, nhưng đúng là như thế sao chỉ vì anh quan tâm và chú ý đến em?"

"Thấy chưa, ngay cả anh cũng không tin được. Nhưng với em thì có đó, không ai đối xử với em như anh cả. Anh cho phép em khám phá những điều em muốn mà không thấy phiền gì cả. Anh đã dạy em những thú vui của tình dục, mặc dù sau khi đánh cắp em anh bắt đầu bỏ bê em từng chút một mà chuyển sang mục tiêu tiếp theo của anh. Đó là lý do tại sao em lại cảm thấy không thoải mái. Nhưng bất cứ khi nào anh ở bên em, anh vẫn như lần đầu em gặp anh"

"Anh hiểu rồi, nếu đó là những gì em cảm thấy. Cảm ơn em đã nói với anh, Ria. Vậy bây giờ để trả lời câu hỏi của em, tại sao em lại bị thu hút bởi anh? Anh không biết điều này có đúng không nhưng có lẽ nó giống với những gì Nikaido đã giải thích. Một số thứ không thể giải thích mặc dù chúng ta có suy nghĩ về nó như thế nào đi nữa"

"Ah, em đoán đó thực sự là lý do. Bây giờ anh thông minh hơn rồi đấy Dumb-senpai"

"Em lại gọi anh như thế nữa hả ?"

"Đây là cách em từng gọi anh mà và anh chưa bao giờ tức giận cả"

Ria cười khúc khích với tôi. Cô gái này dễ thương quá, làm sao tôi có thể tức giận khi cô ấy như vậy chứ? và có vẻ em ấy cũng thích gọi tôi như vậy

"Ôi, anh ngốc thật. Hãy xem bao lâu để anh nhận ra mọi thứ."

"Đúng vậy. Đó là lý do tại sao bây giờ em yêu anh nhiều hơn. Anh có chấp nhận em lần nữa không?"

"Đó có phải là câu hỏi không? đến đây Ria, em là của anh"

Với nụ cười trên mô, Ria nhảy vào vòng tay tôi, vùi mặt vào ngực tôi. Cô ấy vẫn như đứa trẻ nhưng cũng đủ trưởng thành. Mọi người cho rằng bản tính hay quan sát của em ấy quá phiền phức nên họ không thể hiểu được em ấy. Ờ thì, tôi không thấy điều đó là phiền phức, trước đây không bây giờ cũng không. Đó là điều khiến Ria khác biệt so với người khác và là điều giúp cô ấy trở nên độc đáo

"Vậy thì em sẽ chia tay anh ta. Em không cần anh ta nữa, anh đã chấp nhận em rồi. Hôn em một cái đi, Dumb-senpai. Anh đã nói là sẽ hôn em trước mà."

Ria ngước nhìn tôi với đôi môi đang chờ một nụ hôn

Cô gái này, cô ấy cũng là của tôi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy từ bây giờ. Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc khi cố cắt đứt mối quan hệ với ẻm trước đây

Kéo cơ thể ấy lên, tôi đặt môi mình lên môi cô ấy. Ria khẽ run rẩy và có một chút nước mắt trong hốc mắt.

Nụ hôn cứ thể diễn ra nhưng rất thoải mái và nhẹ nhàng

"Anh cũng định hỏi câu tương tự với Aoi-senpai, nhưng có lẽ để sau vậy."

"Cái gì anh không muốn em à?"

"Dĩ nhiên là muốn rồi"

"Nhưng trông anh có vẻ mệt mỏi rồi đấy, Dumb-senpai"

"Nếu là vì Ria của anh thì tại sao không?"

"Senpai ngốc, anh chỉ đang thèm khát em thôi phải không?"

"Ah, anh đoán là anh không thể lừa được em."

"Vậy thì hãy cho em thấy anh muốn em đến mức nào, Dumb-senpai. À đúng rồi đây sẽ là cách em gọi anh kể cả khi không ở riêng với nhau, anh vẫn là Dumb-senpai."

"Gọi anh theo cách mà em muốn, Ria. Nhưng đừng gọi anh là onii-chan."

Ria lại khúc khích cười rồi lại kéo tôi vào một nụ hôn khác. Lần này là một nụ hôn thân mật hơn, nơi cô ấy cho tôi thây cô ấy yêu tôi nhiều như thế nào. Cô gái này, không không chỉ cô ấy Akane,Haruko và cả Aoi nữa tôi nghĩ mình có thể dần hiểu được cảm xúc khi có họ bên cạnh. Thể hiện tình yêu của họ với tôi.

Giữa sự im lặng của căn phòng, không khí khiêu gợi đang tràn ngập. Tôi đoán là tôi thực sự thèm muốn Ria ngay lúc này.

bố này thực sự muốn thịt hết nữ sinh trong trường :)