Đến lúc…? À, phải rồi, ý anh ấy là đã đến lúc dùng tới Teleport Stone.
Phải rồi, ra là vậy. Anh ấy đã luôn cảnh giác trước khả năng bọn quái vật sẽ tấn công bất ngờ cho đến phút cuối.
Tôi đã hấp tấp đưa ra quyết định sử dụng viên đá ma thuật… Quả đúng như mong đợi từ Loki Vidrador, người được coi là thiên tài kể từ khi Guild Mạo Hiểm Giả được thành lập.
Tuy nhiên, tôi lại nghe được một điều khủng khiếp từ chính miệng Loki, người tôi luôn tôn trọng.
“--Kể từ giờ phút này… Rei, cậu bị trục xuất khỏi tổ đội của tôi.
“…”
… ể?
--Trong một khoảnh khắc, tôi không hiểu được những điều mình vừa nghe thấy.
Cảm giác như bị hụt lưng, tôi loạng choạng lùi từng bước một. Khi lưng tôi va vào bức từng rêu, tôi trượt xuống rồi đập mông xuống đất. Ai cũng đang nhìn tôi với ánh mắt khinh thường khi tôi ngồi xuống.
“Ể…?”
Không thể tin nỗi những gì mình vừa nghe, tôi mở to mắt nhìn Loki.
“Cậu ngẩn người ra đó làm gì? Không nghe tôi nói sao?”
“T, tôi nghe chứ, tôi nghe mà… nh, nhưng mà, tại sao?”
“Điều hiển nhiên đó, không cần nói cậu cũng biết mà.”
Suglenst, chiến binh của tổ đội nói một cách khó chịu. Tiếp đó, Himeno, một nữ song kiếm sĩ cũng lên tiếng.
“Thật đấy, ta cực ghét nó. Ngươi nhìn chằm chằm vào ta trong suốt trận chiến… thật kinh tởm.”
T, tôi chỉ là cố gắng để có thể lập tức hồi phục khi các cậu bị trọng thương… chỉ là quan sát chuyển động của mọi người. Cậu thật sự nghĩ tôi như vậy sao.
Tôi đã cố gắng giải thích nhưng bầu không khí ở nơi này không cho phép điều đó. Đúng vậy, dù cho có nói gì, tôi là kẻ ác, là kẻ thù.
Những người này dường như muốn trục xuất tôi.
“…”
Và người còn lại, cô gái hắc pháp sư Feil chỉ nhìn xuống đất và giữ im lặng. Cô ấy không định giúp tôi. Chắc hẳn cô ta cũng nghĩ giống như những người kia.
Vì tôi cúi đầu xuống đất và không nói gì, Loki thấy chuyện chẳng thể đi tới đâu được, anh ta tiếp tục.
“Rei, với một bạch pháp sư ở cấp độ của cậu, tôi không thấy bất kỳ cơ hội nào trong việc đối đầu với các kẻ thù mạnh mẽ hơn phía trước. Một healer mà lại cạn kiệt ma lực chỉ sau một lần sử dụng heal, đúng chứ? Hơn nữa, cậu không thể di chuyển khi cạn kiệt ma lực… đó thật sự là một gánh nặng.”
Quả thật tôi cạn kiệt ma lực rất sớm. Nhưng tôi đã cố hết sức bù đắp bằng những việc khác mà… quan sát hành vi của kẻ địch, phân tích điểm yếu, thu thập thông tin về hầm ngục, thậm chí còn tự mình làm tất cả việc từ nấu ăn tới giặt giũ để mọi người có thể tiếp tục cuộc hành trình của mình một cách thoải mái nhất.
Tuy nhiên, có lẽ vì đoán được những gì tôi định nói, Loki ngăn tôi lại.
“Haa… Cậu có vẻ không hiểu tổ đội này được kì vọng nhiều như thế nào. Nhà vua mong muốn chúng tôi sẽ đánh bại “Quỷ Vương”, kẻ đang đe dọa đến an nguy của thế giới đấy. Nếu trong tổ đội này mà lòi ra một white mage bất tài và tầm thường như cậu thì chúng tôi sẽ chẳng thể tiếp tục tiến lên được.”
Không đủ năng lực, có lẽ đúng. Nhưng nếu vậy, tại sao lúc đó anh ta lại chọn mình?
Tại sao anh ta lại chọn một nô lệ như mình vào năm mình mới chỉ 11 tuổi?
“V, vậy thì… tại sao? Tại sao anh lại chọn tôi vào lúc đó?”
Đúng vậy, hẳn phải có một lý do mình được chọn vào lúc đó. Nếu lắng nghe nó, có thể mọi chuyện vẫn có thể trở lại như cũ!
Lý do cho sự tồn tại của tôi… tôi phải bảo vệ vị trí của mình.
“Chuyện như vậy, không nói ra thì cũng phải tự hiểu đi chứ. Ha… tên nhóc này ngu ngốc thật đấy.”
Anh ta khua tay một cách cường điệu rồi buông thõng cả hai vai.
“Cũng chả có lý do gì đâu. Chỉ là một tên nô lệ rẻ tiền mà lại có khả năng hồi phục quý giá của một healer. Khi tôi mua cậu, tôi vẫn chỉ là một mạo hiểm giả cấp E non nớt… Bất cứ ai tôi có thể mua để trở thành một bạch pháp sư đều ổn hết.”
Đầu của tôi cứ trôi bồng bềnh như thể đang mơ vậy. Dường như nó đang từ chối tiếp nhận câu chuyện này.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage