Sống chung với nữ thần lạnh lùng, tôi đã chiều chuộng đến mức khiến cho cô ấy trở thành một đứa vô dụng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3545

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Vol 2 (LN) - Chương 6: Trận chiến dành lấy Haruto của các nữ thần

Thời gian cũng đã trôi qua kha khá rồi.

Lúc tôi mở mắt thì bên ngoài đã tối đen, bên cạnh tôi, chị Amane đang gật gù.

Đáng ra chị phải trông coi tôi, nhưng mà không biết từ lúc nào, bản thân chị cũng đã ngủ mất.

Tôi thấy đáng yêu quá nên đắp chăn cho chị Amane, xong rồi tôi nhẹ nhàng ra khỏi phỏng.

Khát nước quá.

Tôi vẩn vở vào phòng ăn thì thấy Rei và Kaho đang ngồi ở bàn. Đó là một phòng ăn khá rộng, còn có cả cái ghế dài xa xỉ.

Tuy nhiên, hai người đang căng mặt ngồi trên ghế nhỏ chăm chú nhìn cái gì đó trên bàn.

“Haruto……câu khỏe rồi à?” – Kaho nói với vẻ lo lắng, nên tôi mỉm cười “Tớ ổn rổi”.

“Tớ thật sự xin lỗi……”

Rei nói lí nhí.

Ở phòng tắm, tôi bị Rei và Kaho bám dính vào……. Hai người đã định làm nhiều thứ, nhưng mà đó là cái nguyên nhân mà làm tôi ngất đi.

“Không cần phải xin lỗi thế đâu”

“Nhưng mà…….”

Rei nhìn xuống.

Ngược lại, lúc nhìn thấy tôi khỏe lại, Kaho lại trở lại với vẻ mặt đùa cợt như thường lệ.

“Haruto trần truồng giao lưu với hai đứa con gái đáng yêu, chắc cậu vui lắm nhỉ?”

“Kaho……”

“Cậu vui đúng không?”

“Thường thôi” – Tôi lạnh lùng nói.

Lúc này, mà có xẻ miệng tôi ra thì tôi cũng không nói đó là một trải nghiệm cực kỳ tuyệt vời.

Tuy nhiên, Kaho nói “Ưm” rồi cười toe toét. Có lẽ tôi bị cô ta đọc được suy nghĩ rồi.

Tôi khốn đốn đảo mắt, liếc nhìn lên bàn ăn. Trên bàn ăn, chẳng hiểu sao lại có bộ bàn cờ.

Có vẻ như Rei và Kaho, hai người đang phân bại thắng thua bằng cờ vua với nhau.

“Lạ lùng ghê, hai người thân nhau nhỉ”

Tôi nói xong, thế là Rei và Kaho hơi đỏ mặt, đột nhiên hai người vụt quay mặt đi.

“Chẳng phải là tớ đang chơi vui với Kaho đâu”

“Nếu thế thì tại sao lại đánh cờ?”

“Bọn tớ đang cá cược” – Kaho nói.

Họ cá cược bằng tiền à. Nhưng mà tôi thấy cái đó thì không ổn lắm.

Tuy nhiên Kaho lắc đầu.

“Tớ hay là Mikoto, người thắng sẽ nhận được quyền hẹn hò với Haruto một ngày”

Tôi cứ nghĩ đó là đùa, nhưng Rei và Kaho, biểu cảm đều rõ nghiêm túc.

“Haruto cổ vũ cho ai?”

“T, tớ á?”

“Đúng đúng. Haruto muốn hẹn với ai?”

“Nếu mà biết được cái đó rồi thì việc đặt cược quyền hẹn hò rồi chơi cờ còn ý nghĩa gì nữa?”

Rei và Kaho, tính cách của họ khác nhau hoàn toàn, nhưng có lẽ họ lại hợp nhau không ngờ - tôi nghĩ, đáng yêu ghê.

“Sao cậu lại cười?”

Nghe câu hỏi của Rei, tôi trả lời “chẳng có lý do gì đâu”, sau đó tôi mang ghế đến và đặt lưng xuống.

Đương nhiên là để tôi quan chiến trận cờ của hai người.

Hai người hai người hạ tầm nhìn xuống mặt bàn cờ.

Trận đối đầu cờ vua Rei vs Kaho dường như đang hơi nghiêng về Kaho.

Rei díu đôi mắt xanh của cô lại, dương mày lên như đang khốn đốn.

Rei thuộc thành tích hạng đầu khối, Kaho cũng là học sinh khá ưu tú.

Hai người đều thông minh, nhưng Kaho lại giỏi tùy cơ ứng biến, một khi mà đã phân định thắng thua thì có lẽ cô ấy mạnh hơn.

Đôi mắt to của Kaho lấp lánh thích thú, thế rồi cô bật cười lên.

“Đã có cả Haruto ở đây rồi, nếu mà chỉ cược quyền hẹn hò thì chán quá nhỉ”

“Là sao?” - Rei nghiêng đầu.

Kaho đột nhiên ghé người vào tôi, cô nắm lấy cánh tay tôi.

Tôi giật mình.

Tự nhiên cô làm sao thế nhỉ?

A – Rei lên tiếng, cô lườm Kaho bất mãn.

Tuy nhiên, Kaho lại trông chẳng quan tâm tí nào.

“Người thắng thì không chỉ là dành được quyền hẹn hò, mà còn được Haruto làm cho điều mình thích ngay tại chỗ, thế nào hả?”

“Điều mình thích?”

“Người thắng sẽ lựa chọn. Để cậu ấy bóp vai chẳng hạn, được cậu ấy ôm chẳng hạn…… để cậu ấy làm cái việc gì đó dâm đục hơn chẳng hạn”

Cái phần Kaho nói dâm dục hơn thì cô lại phát âm như thì thầm, thế rồi, cô chỉ ngón tay trỏ vào môi của mình. Rei hơi đỏ mặt lên rồi lẩm bẩm “Dâm dục hơn……”.

“Người thua thì phải chịu phạt, phải chằm chằm nhìn việc mà người thắng cùng Haruto làm”

“Ờ, còn suy nghĩ của tớ thì sao?”

“Tất nhiên, Haruto có quyền từ chối. Nhưng mà Haruto ghét được tớ ôm à?”

“Không phải là ghét, nhưng mà…….”

“Nếu thế thì quyết nhé”

“Tớ còn chưa nói là đồng ý!”

Rei nói trong sắc thái hốt hoảng. Nếu nhìn từ góc độ Rei, đang yếu thế hơn trong trận cờ vua, thì đó là cái đề án mà cô chẳng nhận được cái gì.

Tuy nhiên, Kaho lại cười khì.

“Mikoto không tự tin thắng được tớ à?”

“L, làm gì có chuyện đó!”

“Nhưng mà tớ lại khá là ưu thế hơn đấy”

“Giờ tớ sẽ lội ngược dòng”

“Nếu thế thì không có lý do gì để phản đối đề xuất của tớ nhỉ? Tại vì là, Rei chắc chắn sẽ thắng mà”

Ưư – Rei nghẹn lời.

Kết cục là Rei cuốn theo lời khích tướng của Kaho, cô đồng ý với đề xuất.

Kaho nhếch má cười hì hì hì, cô độc thoại thì thầm một cách thích thú “Mình sẽ bảo Haruto làm gì đây nhỉ”.

“Để cho cậu ấy mát-xa mình cũng hay đấy! Haruto giỏi mà”

“Thế á?” – Rei hứng thú đáp lại.

“Ừ. Cực kỳ là sướng luôn. Mình mà thắng thì nhờ cậu ấy thôi”

“……Chậc! Tớ sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu đấy!”

Trận chiến giữa Rei và Kaho ngày càng ác liệt.

Tuy nhiên, hình như do Kaho sơ suất, cũng có thể là Rei phản kích cảm tử nên thế trận đã đảo ngược, dần dần, Rei chuyển sang thế thắng.

Thế rồi, cứ như vậy, trận đấu kết thúc trong chóng vánh với thắng lợi thuộc về Rei.

Ngược lại với Kaho đang ngơ ngác, Rei sáng bừng mặt lên.

“Thế là mình có thể hẹn hò với Haruto-kun rồi! Ngoài ra thì……”

Rei nhìn Kaho rồi khì cười.

“Mình sẽ để cho Haruto-kun làm gì đây nhỉ---“

“Cái đó đáng ra là câu nói của mình mà!” - Kaho hậm hực nói.

Tóm lại, Rei đã đạt được thắng lợi.

Và lúc này, tôi sẽ phải làm cái gì đó cho Rei.

“Bảo cậu ấy hôn mình cũng được, nhưng mà……” - Rei băn khoăn nói, thế rồi, cô đặt ngón tay trỏ lên môi rồi cười hì hì với tôi.

Mái tóc màu bạch kim khẽ đung đưa. Và rồi, Rei đỏ mặt.

“Thế thì, có lẽ tớ sẽ nhờ Haruto-kun mát-xa cho tớ”

“Cái đó là ý tưởng của tớ mà!”

Kaho đạp mạnh xuống đất, uất ức cắn môi.

Nói vậy nhưng người đề xuất ra là Kaho, cho nên một nửa là do cô gieo gió gặt bão……

Rei trong trạng thái lúng túng, nhưng rồi đột nhiên cô lẩm bẩm “Ok!”, cô chậm rãi tiến gần đến chiếc ghế dài, rồi trong dáng đứng quay lưng lại với tôi, cô nằm úp dài người ra. Thế rồi cô nhổm nửa phần thân trên lên quay lại tôi.

“Như thế này được không?”

“Ờm……”

Tôi lúng túng. Lý do là vì Rei trong bộ dạng chỉ mặc chiếc váy hai dây mỏng, cả vai và cả phần ngực cũng bạo dạn để lộ thiên ra.

Hơn nữa, độ dài của chiếc váy hai dây cũng ngắn, cô ấy nằm trườn ra như thế thì tôi cảm thấy như có thể nhìn thấy được cả đồ lót.

Dù vậy, tôi khó có thể nói thẳng điều đó ra. Do dự xong, Rei nhận lấy sự im lặng của tôi với một ý nghĩa khác.

Cô tránh mắt đi với vẻ bất an.

“Hay, hay là cậu không thích mát-xa cho tớ?”

“Không, có chuyện đó, chính ra tớ lại vui….”

Vừa nói xong tôi mới thấy chết mẹ rồi. Vừa rồi là câu nói lỡ lời.

Rei lập tức đỏ mặt.

“V, vui là có ý gì?”

“Đó là……..”

Tôi đang khốn đốn với câu trả lời, thế là Kaho lườm tôi bằng con mắt khinh bỉ.

“Tức là được thoải mái sờ mó cơ thể dâm dục của Mikoto đúng không? Cái đó thì bọn con trai vui đấy nhỉ---“

“Tớ có nghĩ thế đâu!”

“Đã nghĩ vậy còn giả vờ”

Kaho khịch cười, cô thích thú nhìn tôi.

“Haruto này, cậu ngượng đáng yêu quá. Nếu mà là tớ thì tớ có thể làm cho Haruto sung sướng hơn là Mikoto đấy. Này, giờ để tớ mát-xa cho Haruto nhé?”

“K, kaho mát-xa cho tớ à? C, cậu làm được à?”

“Thất lễ thế. Mát-xa thôi mà, tớ cũng làm được”

Kaho mỉm cười quyến rũ. Tôi giật nảy mình, nhưng tôi không thể nhận đề xuất của Kaho được. Bởi vì người chiến thắng trong trận phân thắng bại là Rei.

Tôi quay sang Rei rồi phát hoảng. Đôi đồng tử của cô sáng lên như bùng lửa. Có lẽ vì nghe thấy lời nói của Kaho nên, cô đã đốt cháy lên tinh thần phản kháng, tôi nghĩ vậy…….

“Người thắng là tớ! Tớ phải được cậu ấy mát-xa cơ! Haruto-kun không muốn sờ mó cơ thể tớ à!?”

Rei hùng hồn nói xong, dường như cô nhận ra là mình đã nói một điều khủng khiếp. Rei biện hộ “Vừa rồi không có ý gì kỳ lạ đâu………”, tuy nhiên nó không có sức thuyết phục.

Nhưng trên thực tế thì nó chỉ là mát-xa mà thôi mà. Tôi hít thở sâu. Vì đối tượng ở đây là Rei nên tôi hơi căng thẳng, tuy nhiên…….

Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên bắp tay phải của Rei. Chỉ thế thôi nhưng Rei đã rung bật.

“Hí”

Rei hét lên bằng giọng cao sắc bén làm tôi giật mình. Kaho thì chằm chằm nhìn tôi.

“Haruto sờ mó theo kiểu dâm dê rồi”

“Tớ chỉ định mát xa bình thường thôi mà!”

Trước lời kháng nghị của tôi, Kaho quay phắt mặt đi. “Tớ cũng muốn được mát-xa, thế mà lại” – Kaho nhỏ tiếng lầm bầm.

Ngược lại, Rei vẫn cứ nằm úp lên tiếng.

“Ha, Haruto-kun. Tớ chỉ giật mình một chút thôi, cậu tiếp tục đi…..nhờ cậu”

“Ư, ừm”

Tôi cứ thế từ từ mát-xa vai và tay cho Rei. Rei tỏ vẻ hơi ngượng, nhưng cô vẫn tiếp nhận công việc mát-xa của tôi. Cơ mà, dáng của Rei rất nổi bật, cơ thể cũng mềm mại nữa……….tôi phải quyết tử mới giữ được thâm tâm bình tĩnh.

“Ưm…….Haruto-kun…….đúng là khéo tay thật”

“Nếu mà cậu thấy thoải mái thì tốt rồi”

“Lúc nào cậu cũng làm như thế này với Sasaki à?”

Tôi liếc nhìn Kaho, thế là Kaho cười “ề hề hề”.

“Hồi học cấp hai ấy, tớ hay được cậu ấy làm cho”

“Tớ còn được chị Amane nhờ nữa đấy”

Tôi nói thêm vào. Vì chị Amane sống cùng nhà tôi nên tôi hay bị chị ấy nài nỉ tôi mát-xa.

Rei lầm bầm “Ưm”.

“Đểu quá……….ganh tị quá…….. Nhưng mà, từ giờ bọn mình sẽ chuyển sang mối quan hệ mà ngày nào tớ cũng được mát-xa………ái”

Tôi chạm vào lưng Rei, thế là cô lại giật mình run rẩy. Đáng ra tôi nên nói trước với cô là, để mát-xa nên tớ sẽ chạm vào lưng cậu trước tiên – tôi hối hận.

Kaho từ phía sau lưng tôi nói “Tiếng của Mikoto giả nai quá ~”, Mikoto thì đỏ mặt phản luận “K, không phải cố tình đâu mà”.

Dù sao thì một lúc sau đó, công việc mát-xa đã tiến triển mà không có vấn đề gì. Vì sờ mó cơ thể của một mỹ nữ (cả tay và chân lại còn để trần nữa), nên tôi tim đập thình thịch, tuy nhiên có vẻ như Rei cũng dần dần quen rồi nên cô thư giãn thoải mái.

“Ờ, Rei, tiếp theo là tớ định mát-xa mặt bàn chân…….”

Tôi cất tiếng nhưng không có phản hồi từ Rei. Ơ – tôi nghĩ và nhìn Rei…….. thì thấy cô đang ngáy khò khò.

Có vẻ như cô ngủ mất rồi. Cái tư thế mất cảnh giác ấy chính ra lại trông dễ thương. Trong một khoảng ngắn, tôi bị hút hồn vì gương mặt ngủ của cô.

Kaho thì lại khì cười.

“Haruto…….cậu được Mikoto tin tưởng nhỉ”

“Cũng có phần là cậu ấy mệt rồi mà. Gần đây cũng khá là bận rộn.

“Dù là thế đi, nếu không phải là vì ở trước đứa con trai mình thích cậu ta sẽ không thể yên tâm ngủ ngon như thế này đâu”

Kaho nói như chọc ghẹo tôi nên tôi thấy má mình nóng lên.

Rei thích tôi. Nói điều đó thành lời một lần nữa làm tôi thấy nhột.

“Nhưng mà này. Người thích Haruto không chỉ có mỗi Mikoto thôi không đâu”

Nói xong, Kaho rướn người ra. Vạt áo cardigan cô ấy mặc làm đồ ở trong nhà khẽ đung đưa.

“Rei ngủ mất rồi, nên là cậu mát-xa cho tớ cũng được đúng không?”

“C, cái đó…….”

“Tớ khác với Rei, tớ không ngượng này nọ đâu……cậu mát-xa cho tớ ở đâu cũng được mà?”

Kaho nói như nói đùa, nhưng khuôn mặt cô lại đỏ chót lên.

Tôi khốn đốn nghĩ câu trả lời, vừa đúng lúc đó cánh cửa vách ngăn chia phòng ăn và hành lang mở ra. Phía bên kia cánh cửa là một thiếu nữ mặc đồng phục blazer.

Cô thiếu nữ nhìn khắp phòng rồi nhấp nháy mắt.

“…….Mấy người đang làm cái gì vậy?”

Cô gái trẻ đó chính là em gái Toomi của Rei.

Rei thì đang nằm úp trên ghế dài ngủ khò khò, cô gái kia trong dáng vẻ đang nhìn xuống Rei, đứng đối diện với tôi và Kaho.

Cô ấy không lý giải được tình huống thì cũng là đương nhiên thôi – tôi nghĩ. Toomi nghiêng đầu, cử chỉ đó của cô trông có vẻ đáng yêu.

Toomi là một mỹ nữ có ngoại hình thanh tú, bộ đồng phục blazer màu xanh lục khá là hợp với cô. Tuy nhiên về phần tính cách thì cô là một đứa khá nguy hiểm.

Toomi căm ghét Rei, người chị khác mẹ của mình.

Mẹ của Rei đã cướp đi người cha của Toomi, và sau một thời gian bất luân, cả hai người đều chết vì tai nạn.

Và rồi, Toomi định gây hại cho Rei.

Bây giờ Toomi thì sống ở trong căn nhà chính của dinh thự, chúng tôi thì lại sống ở trong căn biệt lập, có nghĩa là sống cực kỳ gần nhau, nhưng cô là một dạng người mà nếu có thể thì tôi cố gắng không muốn quan hệ cùng.

Nói vậy thôi, cũng không phải là Kaho đối địch với Toomi, Toomi cũng chẳng có điểm gì để Kaho ôm giận cả.

Với Kaho, Toomi cũng chỉ đơn thuần là một nữ sinh cấp hai không hơn không kém. Kaho mỉm cười với Toomi.

“Mikoto được Haruto mát-xa đấy”

“Hê……”

“Haruto cực kỳ là khéo tay luôn”

Kaho nói xong, Toomi nhún vai.

“Này, cái cách nói không thấy dâm dục à……”

“Mát-xa lành mạnh đấy”

Kaho tủm tỉm nói. Nhưng mà cái mát-xa mà Kaho định nhờ tôi thì kiểu như không lành mạnh lắm……….

“Hưm”

Toomi nhìn ngắm tôi, Rei, và Kaho rồi lẩm bẩm.

“……..không hiểu sao nghe thú vị đấy nhỉ”

“Ơ?”

Tôi hơi giật mình. Bởi vì tôi không nghĩ rằng Toomi lại nói ra câu đó.

Toomi hình như cũng lơ đễnh lỡ miệng nên cô hơi đỏ mặt.

“Cái vừa nãy quên đi”

“Nếu thấy thú vị thì Toomi cũng để cho Haruto mát-xa đi?”

Trước câu nói của Kaho, đương nhiên là Toomi đã lắc đầu.

“Cái đó thì em xin khước. Em không có ý định chơi thân với mấy người”

“Thế thì đáng tiếc”

Có vẻ Kaho đã biết trước câu trả lời của Toomi rồi nên cô cười khúc khích. Cơ mà tại sao Kaho lại nói ra điều như thế nhỉ?

Tôi liếc nhìn Kaho, thế rồi, Kaho ghé môi đến gần tai tôi, “Tại vì tớ nghĩ là, nếu có thể thân thiết được thì nên thân thiết” – cô thì thầm bằng giọng nói nhỏ chỉ tôi mới nghe được.

Đúng thật, nếu như cứ mãi đối địch với Toomi thì có thể Rei sẽ vẫn tiếp tục gặp nguy hiểm. Để tránh điều đó thì cần phải khôi phục mối quan hệ của Rei và Toomi.

Tuy nhiên, Toomi vì chuyện của bố mẹ mình mà cực kỳ căm hận Rei. Còn đối với Rei, thì Toomi là kẻ thủ truyền kiếp, người mà đã đàn áp mình.

Chắc chắn là không thể làm lành một cách dễ dàng được.

Toomi giả vờ ho.

“Tóm lại là, đừng có âu yếm trước mặt em. ………..Em không có vấn đề gì với chị gái hay là Sasaki cả”

“Ơ?”

“Người mà em có vấn đề là Akihara-senpai, chính là anh đấy. Anh qua đây được không?”

“Anh á?”

“Vâng. Em có chuyện muốn nói với anh một chút. Với lại, em cũng không thích anh mát-xa cho chị gái”

“Tại sao?”

“Em ghét nhìn thấy chị gái hạnh phúc”

Toomi thấp giọng nói, cùng lúc đó, Rei lên tiếng rên rỉ “Ư ư….”, rồi cô ngồi dậy. Rei dụi con mắt ngái ngủ, nhưng rồi cô nhìn thấy sự có mặt của Toomi, nên cơn buồn ngủ của cô cũng bay mất”

“Kotone…….!? Tại sao lại ở đây?”

“Nếu em nói là em đến để cướp Akihara-senpai từ chị, thì chị sẽ định làm gì?”

Con mắt xanh của Rei trở nên sắc lạnh.

“…….Nhất định chị sẽ không trao cho”

“Chị gái cũng thể hiện được con mắt ấy nhỉ, cái hồi ở dinh thự lúc nào mắt chị cũng như người chết mà”

“Chị không muốn đưa, bởi vì cậu ấy là thứ quan trọng mà chị kiếm được”

“Em không ưa rồi đấy”

Toomi nói trong vô cảm, đột nhiên, cô nắm lấy tay tôi.

Tôi không ngờ Toomi lại nắm tay tôi nên tôi giật mình nhìn mặt cô, thế rồi Toomi bật cười hì hì hì cảm giác kỳ bí.

“Nào, hai người mình nói chuyện chứ, Akihara-senpai. Em nói trước luôn là anh không có quyền từ chối đâu đấy?”

Tôi chẳng hiểu chính xác là Toomi đang suy nghĩ cái gì. Duy chỉ có điều, lúc này mà tôi kháng cự và làm xấu hình tượng của Toomi thì có thể tôi sẽ bị trả đũa theo kiểu nào đó.

Toomi cưỡng chế kéo tay tôi, lôi tôi ra ngoài hành lang. Tôi đành phải tuân theo.

Chúng tôi ra khỏi lối vào của căn biệt lập, lại còn ra khỏi cả cổng dinh thự. Bên ngoài đã hoàn toàn tối om rồi, xung quanh đây đèn điện cũng lác đác.

Cuối cùng, chúng tôi ra đến tận đường lớn, nơi có lượng giao thông đông. Tuy nhiên chỉ toàn là xe hơi đi qua lại, hầu như không có người đi bộ. Toomi vừa kéo tay tôi vừa bước đi trước tôi một chút.

“Toomi nắm tay anh thì anh thấy cực kỳ là có lỗi đấy”

“Em ghét chị gái, nhưng mà em không có nghĩ xấu gì về senpai đâu đấy. Với lại, Senpai đã nhìn mặt của chị gái khi em nắm tay senpai chưa?”

Tôi gật đầu.

Rei đã tỏ ra bộ mắt rất phức tạp, đôi mắt xanh của cô cứ nhìn xuống.

Toomi cười một cách khoái chí.

“Chị gái đang ganh tị đấy. Tại vì là Senpai nắm tay với cô gái khác. Chỉ cần được nhìn thấy cái gương mặt cay cú đó là em đã mãn nguyện rồi”

“Đó không phải là lý do lôi anh ra đây đúng không?”

“Vâng. Nhưng mà, chị gái bây giờ chắc chắn là đang đạp sàn rầm rầm vì nghĩ rằng em đang ở cùng Senpai”

Tôi nghĩ là cái cách biểu đạt đạp sàn thường không hay dùng lắm, nhưng tôi không nói ra.

Tóm lại, vấn đề là việc gì của Toomi ở đây.

“Senpai không chọn Sasaki à?”

“Là sao?”

“Sasaki Kaho là bạn thuở nhỏ của Senpai, chị ấy thích Senpai đúng không? Thế rồi senpai cũng thích Sasaki còn gì?”

“Ờ đấy. Anh…..đã từng thích Kaho”

“Vậy mà anh lại không chọn Sasaki, đó là vì anh thích chị em, không đúng à?”

“Cái đó thì…..có lẽ là thế”

“Anh lưỡng lự nhỉ”

“Bản thân anh cũng nghĩ thế đấy”

“Em muốn senpai chọn Sasaki cơ”

“Toomi gét Rei nên mới nói thế đúng không?”

“Vâng. Ờ thì thôi, với cái cách hiểu như thế thì không cần phải là Sasaki cũng được. Giả sử là em cũng được đấy. Em cũng đẹp gần giống chư chị gái mà?”

Cứ như nói đùa, đôi mắt đen của cô sáng lên.

Đúng thật là Toomi là cô bé xinh đẹp, vì cô là tiểu thư nên cái điệu bộ cũng có phẩm cách.

Phong thái của cô thì có nói cô là idol thì người ta cũng sẽ tin luôn, nếu như cô với Rei thân thiết, đứng lại với nhau chắc sẽ thành một bức tranh đẹp.

Tuy nhiên.

“Anh chẳng có hứng gì với Toomi đâu”

“Hê”

Toomi đột nhiên chuyển sang khuông mặt chán chường.

“Với lại, tại vì Toomi đã cố tình làm Rei bị thương đấy”

“Đúng thế. Em và Senpai là địch thủ của nhau”

“Thế thì em không vấn đề gì khi cùng đi bộ buổi đêm ở chỗ vắng người qua lại như thế này với <<kẻ địch>> đấy à?”

“Senpai làm gì có gan mà dụ dỗ em?”

“Thì, anh cũng chẳng có hứng muốn làm gì đâu”

“Hừm”

Toomi chằm chằm nhìn thẳng vào tôi.

Lúc đó, đột nhiên một chiếc xe limousine phóng đến từ đằng sau với tốc độ kinh khủng. Thế rồi nó dừng lại bên cạnh chúng tôi.

Nghĩ thì tôi thấy chúng tôi lúc này đáng ra nên chạy đi. Tuy nhiên, cả tôi và Toomi đều nhìn mặt nhau, cả hai đều đứng im – gì đây nhỉ?

Hai người đàn ông cơ bắp xuống từ trong xe.

Thế rồi họ lại gần Toomi. Toomi vẻ mặt run sợ, cô nói “Sao ạ……?” rồi lùi lại, tuy nhiên, cô lại bị mấy tên đàn ông đó vặn tay lại.

“Đau quá! Thả tôi ra!”

“Đứa này là lệnh nữ Toomi đúng không. Khá là đáng yêu đấy nhỉ”

Một thằng vừa cười toe toét vừa lẩm bẩm.

“Toomi!”

Tôi hốt hoảng định cứu Toomi nhưng lại ngay tức khắc bị một thằng nữa chặn lại.

Tên đàn ông này thì lại nói bằng một giọng điềm đạm.

“Không cần cái tên nhóc này, nhưng mà vì bị nhìn thấy rồi, thôi thì ta bắt cóc cả hai luôn đi

Toomi rưng rưng nước mắt.

Tôi nhìn thì thấy Toomi bị dí một con dao lên chiếc gáy trắng tinh gầy gò của cô.

“Nào, lên cho bọn tao chứ?”

Vậy là tôi và Toomi, cả hai người thành ra đã bị bắt cóc.