Dịch: Lolyne.
_____
Trong khi đó…
[Bạn đã tiêu diệt một Lycan răng thép!]
…
Sau khi Suho có được thanh kiếm của Quân vương, anh tiếp tục tiến về phía trước để săn sói và dọn đường ra ngỏi hầm ngục, vì những người trong đội đột kích đã bị xóa sổ nên bây giờ chỉ còn mình anh có thể chiến đấu. Suho vừa đi vừa vung kiếm chém để bảo vệ đội khai thác.
[Bạn đã tăng cấp!]
“Ồ, cậu không thấy mệt à?”
“Tôi vẫn ổn.”
“Cậu khỏe thật đấy!”
Mọi người đều ngạc nhiên trước sức mạnh ngoài sức tưởng tượng của Suho, anh chiến đấu từ nãy đến giờ mà không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào. Họ nhìn Suho như thể anh là một con quái vật với thể lực vô hạn, nhưng họ không biết rằng anh được hồi phục lại tất cả chỉ số sau khi lên cấp.
‘Ý là… làm thế nào mà cậu ta trâu bò thế, cậu ta cũng là hạng E giống mình mà’
‘Hoặc là đang cố gồng vì không muốn chúng ta lo lắng thôi.’
Họ biết Suho là một người hùng trẻ tuổi đa giải cứu mọi người trong bảo tàng đến mức ngất đi vài hôm trước, và lần này đến lượt họ được anh bảo vệ.
‘Đến thợ săn hạng E cũng lệch trình thế này à…’
‘Cậu ta lên trình nhanh thật!’
Thực sự mọi người đều không thể giải thích được sức mạnh lạ lùng của Suho, họ chỉ có thể nghĩ rằng đó là sức mạnh tinh thần và ý chí tuyệt vời bất chấp khả năng và cấp độ.
Chà, tất nhiên là anh vẫn đang tăng cấp liên tục rồi.
[Thiếu quân vương, cổng ở phía đằng kia rồi.]
Beru chỉ vào phía xa xa nơi cửa hang.
“C-Chúng ta được cứu rồi!”
Cả đội khai thác cuối cùng cũng có thể giãn khuôn mặt căng thẳng của mình ra, thở phào nhẹ nhõm. Nhìn họ bỏ chạy túa ra khỏi hang, Suho mới đứng lại lau mồ hôi trên trán đi.
“Cậu không ra ngoài à?”
Một người trong đội quay lại gọi cho Suho.
“À, không, tôi sẽ quay lại xem còn thợ săn nào không để cứu ấy mà.”
“Cậu có thực sự ổn không đấy? Tôi sợ cậu quá sức thôi.”
“À vâng, tôi vẫn cầm cự được.”
Thực ra thì Suho đang ở trong trạng thái rất tốt ấy chứ, nhưng anh buộc phải giả vờ mình đã làm việc quá sức sau những chuyện vừa rồi để họ đỡ nghi ngờ thôi.
[...]
Beru liếc nhìn Suho từ phía sau, nhưng anh không quan tâm.
***
Suho quay lại vào trong hầm ngục, nhìn thanh kiếm rồi hỏi.
“Đưa ta đến chỗ của ngươi ngay,”
—...
Suho giả vờ đưa thanh kiếm cho Beru.
“Đớp đi!”
[Khhhhhmmm!]
—Ấy ấy các anh bình tĩnh!
Hắn trả lời một cách khẩn khoản, vì hắn biết Beru sẽ ngấu nghiến nhai hắn như đống ma thạch vậy.
—Tại sao ngươi muốn đến chỗ của ta?
“Để cứu người còn sống chứ sao, hỏi ngu.”
—Ta xiên hết rồi, à không, chắc vẫn có vài đứa đủ hên để sống đấy!
Nghe vậy, Suho lại giơ thanh kiếm về phía Beru.
—Đi bên trái!!!
Linh hồn Thú Vương hét lên, Suho liền đi theo hướng nó chỉ. Đám quái vật vẫn lao đến tấn công anh, nhưng giờ anh có thể thoải mái đâm chém mà không cần quan tâm đến mọi người nữa rồi.
Một lúc sau, hàng loạt xác chết dần dần hiện lên trước mặt Suho.
“Đây rồi…” Suho kiểm tra từng người một.
[Chết hết rồi.]
—Ta bảo rồi mà, tầm này ta cũng không cứu được đâu. Ta chỉ có nhiệm vụ là bảo vệ nơi này thôi, hơn nữa thì ta là một người tốt bụng…
Hắn ta bào chữa cho bản thân sau khi cảm nhận được ánh mắt hình viên đạn của Suho và Beru.
Thông tin của thanh kiếm nảy lên trước mặt Suho.
[Vật phẩm: Nanh Rakan]
Độ hiếm: ??
Loại: Kiếm.
Tấn công +30.
Một thanh kiếm được làm từ răng nanh của Lang Đế Rakan, Vua của loài sói.
Linh hồn của Rakan ngự trong thanh kiếm, chính vì vậy những người yếu hơn chạm vào thanh kiếm sẽ bị chiếm hữu cơ thể.
—Hiệu ứng: ‘Khinh miệt’: Khiến kẻ địch chỉ định rơi vào sợ hãi trong 1 phút. (Tất cả chỉ số -50%)
—Hiệu ứng: ‘Trọng huyết công’ (Sát thương chí mạng): Tăng 15% tỉ lệ gây sát thương gấp đôi.
Sức tấn công của thanh kiếm này to hơn rìu đá khá nhiều, cũng có thể vì hiệu ứng của nó mà những thợ săn ở đây đã bị xiên chết và bị chiếm mất cơ thể.
[Một thanh kiếm tốt đấy, nhưng hiệu ứng này chỉ phát huy tác dụng nếu giao chiến với những kẻ yếu hơn hoặc mạnh ngang mình thôi.]
—Nói gì xàm thế cu, làm gì có kẻ đi săn nào lại chọn săn kẻ mạnh hơn mình chứ?
Suho vừa nghe cuộc trò chuyện của hai người vừa di9 gom xác của đội đột kích lại, anh bỏ hết tất cả quái vật trong xe đẩy ra rồi chất thi thể vào trong xe. Một làn khói đen bốc lên từ thi thể họ…
[Mục tiêu có thể trích xuất bóng.]
[Mục tiêu có thể trích xuất bóng.]
[Mục tiêu có thể trích xuất bóng.]
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Tiếng la hét và khóc than của những thợ săn đã chết vang lên bên tai Suho.
[Nếu ngài muốn thì cho đám này làm lính cũng được.]
“Không cần đâu.”
Suho âm thầm đem những xác chết lại một chỗ, sau khi tiếng la hét dần lắng xuống, Beru nhìn quanh rồi bay đến chỗ Suho.
[Hmm, tôi đã tìm kiếm xung quanh xem có thấy thánh tích khác của Quân vương Nanh vuốt không, nhưng chắc là không rồi.]
“Quân vương Nanh vuốt?”
Beru lại tạo ra những cái bóng đen trên tay để minh họa cho Suho xem, những cái bóng dần hình thành nên hình dạng nhất định.
[Đã từng có những vị Quân vương khác trong vũ trụ cùng tồn tại với Quân vương Bóng tối Sung Jinwoo—cha của ngài. Như Hoàng đế Dã thú—Quân vương Nanh vuốt; Nữ hoàng Côn trùng—Quân vương Dịch hạch,... tất cả các Quân vương đều đổ xô đến Trái Đất.]
Trong số những cái bóng trên tay Beru, có một cái to lớn hơn tất cả, toát ra năng lượng mạnh mẽ rồi chém những cái bóng khác không thương tiếc.
[Và Quân vương Bóng tối đã xử đẹp tất cả bọn họ.]
—Keeeugh! Hắn ta dám làm thế với chủ nhân của ta.
Nanh Rakan nói, chợt hắn nhận ra mình bị hớ, hắn run rẩy trong tay Suho.
—Cay quá, nếu ta còn nguyên sức mạnh trong hình thái hoàn hảo, ta dã xé xác ngươi thành từng mảnh cho chó ăn rồi. May cho ngươi là con trai của Quân vương Bóng tối đấy, biết thế ta nên cảnh giác từ đầu.
“Ý là sao?” Suho liếc nhìn thanh kiếm. “Nghĩa là ngươi đang không phải hình thái mạnh nhất à?”
—Tất nhiên, ta là vũ khí mạnh nhất được Lang Đế Rakan tạo ra bằng chính răng của ngài ấy mà.
[Tấn công có 30 mà cũng đòi mạnh nhất, ài ố sì mà!] Beru cười khanh khách.
—Thế ta mới bảo là đang không hoàn hảo! Nhiệm vụ của ta là bảo vệ thánh tích này, trong đây ta có thể bộc phát sức mạnh ngang với ngài Rakan, cơ mà…
“Nhưng nhị gì?”
—Hì, cuối cùng thì ta không thể bảo vệ nó được, nếu một Quân vương mất đi thánh tích thì sức mạnh cũng biến mất.
Nanh Rakan nói nhỏ với giọng ảm đạm.
[Cái đó thì ai cũng biết…]
Thế giới đã mất đi chủ nhân thì Quân vương sẽ bị xé thành trăm ngàn mảnh và lạc trôi trong các vết nứt không gian. Và tàn dư của chiến tranh chính là các hầm ngục.
[Khi các Tông đồ của Ngoại thần phá vỡ các bức tường không gian để xâm chiếm Trái đất thì chính các vết nứt ấy đã kết nối với các hầm ngục rồi.]
Beru hấp háy đôi mắt.
[Những tên bị đánh bại và có ác cảm với thế giới này toàn là những kẻ đã chết dưới tay Quân vương Bóng tối, tất nhiên là do chúng nó dám tấn công trước thôi.]
“Tóm lại thì đây là tàn dư của thế giới bị phá hủy và chúng ta không thể làm gì hết.”
[Đừng lo, thưa Thiếu quân vương, hãy để đó cho tôi.]
Beru liếc nhìn thanh kiếm, vẻ thèm khát hiện rõ trên khuôn mặt.
[Dù khó thế nào thì tôi cũng quyết tìm cho ra.]
—Này, ngươi có dọa ta thì cũng đếch có ích gì đâu.
Thanh kiếm đáp lại chắc nịch.
10 phút sau…
Nanh Rakan phun ra toàn bộ mọi thứ mà hắn biết.
***
Mấy hôm sau…
[Thiếu quân vương, sao trông ngài phiền muộn thế?] Beru hỏi Suho. [Hay là do ngài đã từ chối lời mời của họ?]
Sau khi ra khỏi hầm ngục ở Đại học Hàn Quốc, rất nhiều chuyện đã xảy ra với Suho. Hiệp hội thợ săn đã đến hầm ngục sau khi nhận được báo cáo từ đội khai thác, khi họ bước vào hầm ngục, khắp nơi chỉ còn là xác của quái vật đã chết dưới tay Suho.
Cũng bởi thế mà rất nhiều bang hội đã gọi đến để chiêu mộ anh, tất cả đều đưa ra hợp đồng về vị trí thu thập hoặc khuân vác,
“Đếch phải rồi…”
Suho không có ý định chấp nhận bất kì lời chiêu mộ nào, không như các thợ săn khác, Suho mạnh lên là nhờ vào hệ thống tăng cấp như buff bẩn.
Đối với một thợ săn hạng E bình thường khác thì việc làm nhân viên bốc vác hoặc thu thập của một bang hội cũng là rất hời rồi, thế nhưng với Suho thì khác, công việc đó còn không đáng để anh đếm xỉa tới.
“Tôi đã nghĩ về những điều mà Nanh Rakan nói với tôi.”
Thanh kiếm nói rằng thánh tích mà hắn bảo vệ đã bị phá hủy thành nhiều mảnh và trôi rải rác qua các vết nứt không gian, điều đó đã khiến sức mạnh của hắn bị phân tách ra và làm hắn yếu đi rất nhiều. Ngay cả khi hắn cướp xác của Kim Yongjun và có quyền năng điều khiển thú hoang xung quanh khả năng ấy cũng mất đi ngay khi hắn bước ra khỏi thánh tích.
Ờ thì… nó cũng không thành công lắm.
Trong các vết nứt không gian vẫn còn tồn tại rất nhiều thánh tích như hầm ngục này, và trong đó có những thánh tích như của Rakan vẫn đang tồn tại.
Linh hồn trong Nanh Rakan, kẻ đã hoàn toàn bị Beru thuyết phục cuối cùng đã tiết lộ về vị trí của một trong những thánh tích còn sót lại.
Vấn đề ở đây là, họ phải tới đó càng sớm càng tốt.
Nanh Rakan nói hắn không thể đảm bảo các thánh tích vẫn còn nguyên vẹn, mọi thứ đã phải trôi lang thang trong các chiều không gian nên chúng đã suy yếu hết rồi.
“Nhưng mà… tất cả các nơi thì…”
[Tất nhiên rồi, các hầm ngục đều bị chiếm giữ bởi một bang hội nào đó mà.]
“Ừ đấy, đã thế lại còn là hội Linh Cẩu (Hyena) khét tiếng nữa.”
Hội Linh Cẩu là một hội được thành lập bởi các gangster, trong thời đại của thợ săn, những tên xã hội đen cũng có thể thức tỉnh và thành lập bang hội. Hội Linh Cẩu nổi lên như cồn vì họ không hề che giấu bản chất độc ác,xấu xa, biến thái, bệnh hoạn, súc vật của họ và họ chỉ làm những công việc dơ bẩn.
[Ngài có thể gặp nguy hiểm khi đấm nhau với thợ săn khác đấy, nên nhớ ngài còn yếu lắm, Thiếu quân vương.] Beru đắng lòng nói.
Mà sức mạnh của Quân vương Nanh vuốt rải rác khắp Trái đất cũng không phải một điều tốt. Rõ ràng hầu hết mọi người đều sẽ trở thành con mồi nếu mấy cái luật rừng của Thú Vương được áp dụng cho Trái đất, cũng có nghĩa là Suho—người vẫn còn yếu nhớt—không nên mạo hiểm mạng sống của mình.
[Thiếu quân vương này, tốt nhất là ngài nên tăng cấp và luyện tập nhiều vào— Hử? Ngài làm gì đấy?]
Suho đang chuẩn bị hành lý của mình.
“À thì, vào hầm ngục chứ sao?”
[Thế còn hội Linh Cẩu?]
“Thì lẻn vào thôi, dễ mà!”