Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

216 1720

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

(Đang ra)

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

小小小小小小飞

"Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi!"Vị thánh nữ xinh đẹp và thuần khiết mang thuốc đến chữa trị vết thương cho anh.Ngày hôm đó, anh tận mắt chứng kiến sự phản bội, nỗi tuyệt vọng xé nát linh hồn.

10 5

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1172 8315

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

4 13

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

97 243

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

59 298

Volume 1 - Chương Mở đầu

Những cơn mưa mùa ấm luôn phảng phất vị ngọt dịu dàng. Cô bé nghĩ vậy khi khẽ liếm đi giọt mưa lăn xuống má mình.

Cô bé đang trên đường về sau một việc vặt thì trời đổ mưa. Cũng như những đồng bằng trải dài vô tận của vùng này, cơn mưa cũng nhẹ nhàng, bằng phẳng. Những hạt mưa nhỏ đến mức gần như vô hình tưới lên cánh đồng yên ả, khiến màn sương trắng phủ khắp tầm mắt. Đó là một thế giới tĩnh lặng—cô bé chỉ còn để tâm đến mặt đất dưới chân mình và nhịp tim đang rộn vang. Nếu cứ đứng yên, có cảm giác như cô bé sẽ bị giữ chặt mãi mãi ở đó vậy.

Mọi thứ thật mềm mại và yên bình, thích hợp để chợp mắt—nhưng nếu phải để mình bị nuốt chửng, cô bé nghĩ, vậy thì ít nhất cũng nên ở một nơi khác. Nghĩ vậy, cô bé rảo bước nhanh hơn.

Dù váy đã nặng trĩu vì ngấm nước và bị bắn đầy bùn đất, cô bé cũng chẳng mảy may để tâm. Cô bé chỉ biết chạy, cứ thế chạy mãi.

Và đúng lúc cô bé bắt đầu cảm giác như mình đang mắc kẹt trong một giấc mơ xấu, tòa nhà gỗ ấy dần hiện ra giữa màn sương.

Căn nhà ấy khá cũ kỹ và hơi nghiêng lệch, nhưng chính sự kỳ quặc ấy lại khiến cô bé thấy yêu mến. Ngày đầu tiên hai anh em đến, nơi đó còn chẳng thể gọi là chỗ trú chân, nhưng cả hai đã cùng nhau sửa sang, đến mức giờ đây cô bé đã thực sự gắn bó. Nếu có bị kẹt mãi ở đó mà không thể thoát ra, cô bé cũng không phiền lòng. Cuối cùng, mái nhà nghiêng ấy sẽ đổ xuống, ôm trọn lấy cô bé như một cái ôm, và thậm chí cô bé còn nghĩ điều đó cũng thật tuyệt.

Nghĩ vậy, cô bé khẽ mỉm cười.

Rồi, như thể tiếng bước chân cô bé vang lên to hơn hẳn giữa buổi mưa tĩnh lặng này, cánh cửa căn nhà gỗ bật mở, và cậu bước ra, khoác trên mình tấm áo trắng. Chính họ đã cùng nhau sửa sang chốn này, thậm chí còn cùng nhau đóng cây đinh cuối cùng bằng hai bàn tay đan vào nhau mà nắm chung cây búa.

Nhìn thấy cậu, cô bé ngẩng đầu lên đầy vui mừng và bước nhanh hơn. Một giọt mưa rơi vào miệng, và dĩ nhiên, nó thật ngọt.

Như bị vị ngọt ấy cuốn theo, cô bé lao mình dưới mái hiên.

Chẳng còn gì phải sợ nếu nhắm mắt lại. Cô bé biết anh sẽ đón lấy mình.

Cô bé nhảy vào lòng cậu, chưa kịp lấy lại hơi thở, rồi khẽ nói:

“Em về rồi.”

Cô bé không nghe thấy lời đáp, vì còn bị che lấp bởi tiếng thở hổn hển và nhịp tim đập mạnh đến đau nhói trong lồng ngực.

Nhưng điều đó chẳng quan trọng. Cô bé biết cậu cũng đã dịu dàng trả lời mình rồi.

Chỉ gần đây, cô bé mới nhận ra, những suy nghĩ như vậy chính là đức tin.

Xung quanh chỉ còn lại màn mưa sương mù, chẳng còn ai khác.

Mắt vẫn nhắm, cô bé khẽ lặp lại, “Em về rồi đây.”