Shuumatsu Nani Shitematsu Ka? Mou Ichido Dake, Aemasu Ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

14 272

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

2 11

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

86 11324

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

31 275

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

270 6683

Tập 2 - Chương 04: Điều tôi yêu nhất, điều tôi hận nhất - Phần 5

Dấn sâu vào bóng tối.

Hết ngày lại đến đêm, rồi lại đến ngày. cứ như thế, ngày này qua ngày khác trong một vòng lặp vĩnh hằng.

Tiat và Collon đã trở về từ nhiệm vụ của họ.

Kể từ sau vụ việc đó, Lakish đã chìm vào một giấc ngủ sâu. Mặc dù bên ngoài cơ thể cô không có vết thương nào, nhưng cô vẫn chưa tỉnh lại. Dẫu họ có gọi tên cô, lay bàn tay cô, tát vào mặt cô - bất kể họ có làm gì cũng không thể cắt được cơn hôn mê của cô. Nó giống như linh hồn của cô ấy đã rời bỏ thân xác rồi.

“Anh có nhớ lúc chúng ta nói về việc đặt tên cho bọn nhỏ không?”

Feodor ngẩng đầu dậy khỏi chiếc giường bệnh ở bên cạnh. Vết thương ở chân anh vẫn chưa lành, còn thuốc tê đã dần mất tác dụng qua một đêm, khiến anh đau tới mức muốn hét toáng lên.

“Hả?”

“Tên chính thức cho Apple và Marshmallow. Không phải chúng ta đã liên lạc với nhà kho tinh linh về chuyện đó sao?”

Anh nghĩ về lời Tiat nói, và lục lọi trong trí nhớ của mình cho tới khi một cuộc nói chuyện hiện về trong tâm trí. Phải rồi, bọn mình đã nói về chuyện đó. Dùng lại tên của một tinh linh tiền nhiệm là một điều cấm kị, cho nên biệt danh của bọn nhỏ phải ngắn và dễ nhớ cho tới khi chúng được đặt tên chính thức.

“Có, tôi nhớ.” Feodor trả lời rành rọt, mang theo một nụ cười trên gương mặt mình. Bởi vì anh là một Imp, anh tự tin rằng mình thậm chí có thể che giấu một cuộc tự sát kép đằng sau một nụ cười. “Vậy có chuyện gì?”

“Họ đã có tên cho bọn nhỏ rồi. Lantolq đặt tên cho chúng.”

“À…”

Dĩ nhiên. Chuyện bình thường. Chuyện đó sớm muộn cũng tới thôi, đương nhiên nó có thể đến vào bất cứ lúc nào.

Những cái biệt danh mà họ vẫn dùng từ trước tới nay có đầy những bất tiện. Feodor dám chắc cô Lan-gì-đó phải vội vàng vì chuyện đó. Nhưng dẫu vậy, cô ta đã muộn rồi. Chỉ còn lại một người nhận ở lại để đón nhận những cái tên đó.

“Cho nên từ bây giờ, chúng ta sẽ gọi Apple là-”

“Tôi không cần biết.” Feodor lắc đầu. “Tôi mong cô đừng nói cho tôi. Đối với tôi, con bé sẽ mãi mãi là Apple.”

“E-em hiểu, nhưng mà-”

“Cô cứ việc đổi tên tùy thích. Tôi không thèm quan tâm tới chuyện đó đâu.”

“...Thôi được,” Tiat nói, ánh mắt cô đượm buồn.

Apple đã tan biến cùng với con Croyance. Lakish Nyx Seniolis vẫn chìm trong cơn hôn mê. Hai tin đó mang tới cả hy vọng lẫn nỗi tuyệt vọng cho Sư đoàn Năm. Việc không thể sử dụng nguồn sức mạnh hàng đầu của cây Seniolis chắc chắn là nguồn gốc của nỗi tuyệt vọng này. Nhưng, vẫn còn đó là hi vọng từ sự thật rằng Quái Thú thứ Mười Một, vốn bất khả xâm phạm trước mọi loại vũ khí thông thường, đã bị hủy diệt bởi một Leprechuan đã mở Cánh cổng Tinh linh của mình.

Cơ thể nhỏ bé của Apple có thể thổi bay một con Quái Thú ngay cả khi cô bé không có Vũ khí Cổ đại trong tay. Nếu cô bé có thể làm vậy, thì so với những Collon, Tiat và Panival, những chiến binh tinh linh đã trưởng thành, có thể xóa sổ mọi thứ. Vinh dự tìm ra phát hiện lớn lao này thuộc về Feodor - theo như những lời đầy chua chát của ngài Sĩ quan hạng Nhất, vì vậy nên chắc chắn anh sẽ sớm được thăng chức trong thời gian sớm nhất.

“Thôi được… Em sẽ chỉ nói với anh tên mới của Marshmallow vậy.”

“Con bé sẽ bị đưa tới nhà kho tinh linh sớm thôi, phải không? Nếu vậy thì tôi nghe để làm gì nếu sau này tôi không còn gặp con bé nữa?”

“Anh không nghiêm túc đấy chứ? Đừng cứng đầu nữa. Mấy lời nói dối ngu ngốc đó của anh dở tệ.”

Feodor chưa chuẩn bị câu trả lời cho cú phản đòn đó.

“Tên mới này đánh vần là R-I-E-L. Đọc là Ryehl.”

“Phiền phức thế.”

Tiat đảo mắt một lượt. “Nó là như thế đấy, được chưa nào? Bọn em được đặt tên bằng cách lấy ra một bảng chữ cái cũ kĩ và nối các chữ cái với nhau cho tới khi có một cái tên nghe được. Đó là một quá trình vô cùng phức tạp… hay ít ra là em được kể như vậy.”

Đương nhiên là, những cái tên mà Feodor đã được nghe từ trước tới nay không đủ đặc sắc để có thể bắt nguồn từ một chủng tộc nào khác. Dựa vào đó, anh có thể hiểu rằng có những ý nghĩa khác nằm trong tên của bọn họ.

...Nói vậy nhưng cũng chẳng có gì hữu ích từ việc biết được vài thứ tầm phào ngẫu nhiên như thế này. “Cái đoạn Ry đó kì lạ thật. Cô đọc như thế nào ấy nhỉ? Rell? Rye-Hell?”

“Đọc là Ryehl, nhưng đánh vần là Riel.” Tiat lấy tay khoắng từng chữ cái vào không khí trong khi nói. “Từ nay tên của Marshmallow là Riel. Nhớ đấy nhé.”