Shinja Zero no Megami-sama to Hajimeru Isekai Kouryaku

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Hồi Thứ Tư: Vong Quốc Vu Nữ Mang Theo Điềm Tử - Chương 94: Takatsuki Makoto Nói Chuyện Với Trùm Xã Hội Đen (Phần 1)

╔❃═❃═◦●°°●◦═❃═❃╗

꧁༺ Dịch: AkaNeko ༻꧂

╚❃═❃═✡◦●°☪°●◦═❃═❃╝

~~~*~~~

Một người đàn ông với sự hiện diện mạnh mẽ đang ngồi chễm chệ ở ngay giữa.

Ông ta sở hữu một vết sẹo lớn dọc khuôn mặt.

(Sẹo trên mặt. Mặt Sẹo ư..? Đó là Trưởng Gia Tộc Castor, đúng chứ?) (Makoto)

Sao mày bảo là ông ta sẽ vắng mặt mà, Fuji-yan.

Tôi nghía qua phía thằng bạn mình, và thấy cậu ta đang đực mặt ra cứng ngắc.

Fuji-yan cũng bị bất ngờ ư?

“Người Anh Em! Đây chính là đại gia đình đầy tự hào của tôi!” (Peter)

Peter dẫn Sa-san và tôi tới chỗ ngồi với một nụ cười.

Có vẻ với Peter, gia đình không phải chỉ bao gồm máu mủ ruột thịt, mà là cả băng xã hội đen.

Tôi nghe nói rằng xã hội đen sở hữu mối quan hệ gần gũi với những thành viên trong gia đình, và rằng họ sẽ không cho phép bất kì ai nhục mạ đến bạn bè mình.

Tôi cần phải cẩn trọng với câu từ nói ra…

“Người Anh Em, hai người ở đằng kia là ai thế?” (Peter)

“Là bạn của tôi, Fuji-yan và Nina-san.” (Makoto)

“Tên tôi là Fujiwara. Rất hân hạnh được gặp anh-desu zo.” (Fuji)

“H-Hân hạnh được gặp mặt, tôi tên là Nina.” (Nina)

“Ừm, mong hai người chiếu cố. Tôi là Peter. Nào nào, lại đây ngồi đi.” (Peter)

Tôi ngồi xuống một chiếc ghế với cảm giác thoải mái tựa như hồi ở vương thành.

Tại một nơi mà chúng tôi bị vây quanh bởi hàng loạt những gã đàn ông đô con vạm vỡ, một người đàn ông với gương mặt tuấn tú cùng mái tóc vàng hoe bỗng tiến tới và nói “Thôi thì, cậu uống nước đi.”.

Đây chính là trưởng nam của Gia Tộc Castor ư?

Tuy là trông anh ta như một thanh niên lịch sự và nhã nhặn vậy.

“…Ta là Jenova Castor. Thằng con trai ngu ngốc của ta đã làm phiền đến cậu rồi, Anh Hùng-dono.” (Jenova)

Giọng nói của Gia Trưởng tuy trầm lắng, nhưng nghe rất dõng dạc. Thật là ngầu lòi mà.

“K-Không, chả phải chuyện gì to tát đâu.” (Makoto)

Vậy ra họ thực sự biết tôi là một Anh Hùng nhỉ.

Cho dù vậy, khí chất của cha Peter quả là khủng khiếp.

“Cha, con biết lỗi rồi mà…” (Peter)

Peter đưa tay lên gãi đầu soàn soạt.

Cặp cha con này chả hề giống nhau chút nào.

“Hôm nay, các đầu bếp hàng đầu của Highland sẽ đích thân làm ra những món ăn với nguyên liệu tốt nhất. Ngoài ra thì chúng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn những tuyệt sắc mỹ nhân của đất nước. Chúc mọi người nhập tiệc vui vẻ. À, phải rồi. Thật là thất lễ khi chậm trễ giới thiệu. Tôi tên là Jack Castor.” (Jack)

Anh chàng với gương mặt tuấn tú cùng mái tóc vàng hoe khi nãy lên tiếng.

Vậy ra anh ta thực sự là con cả.

Tất cả mọi người từ băng xã hội đen đồng loạt tuân theo và bắt đầu tự giới thiệu bản thân một cách cởi mở.

“Tôi là tay xài dao số một trong gia đình.” “Nhắc tới chống đẩy, thì tôi số hai không ai dám nhận số một.” “Nếu là về kỹ thuật nhìn xuyên thấu các mánh khóe, thì cứ để cho tôi lo.” “Tôi còn không thèm đếm số lượng phụ nữ mà mình lên giường cùng kể từ người thứ một trăm trở đi.”

Họ cứ liến thoắng khoe khoang thế đó.

Mà, như vậy cũng được thôi, song…

“…Tôi đã giết khoảng mười tên trong trận chiến lần trước.”

“Tôi có thể nghiền nát đầu của một người chỉ bằng tay không…”

Cái éo gì thế, kinh vãi chưởng.

…Không ổn rồi. Chuyện này quả là quá sức với tôi!

Bọn họ thực sự là xã hội đen!

Tôi thậm chí còn không giỏi đối phó với những thằng bạn đồng học trẻ trâu cơ mà, huống hồ gì là mấy người này!

Từ những gì tôi thấy, thì đôi tay của Fuji-yan và Nina-san đã ngừng di chuyển trên đĩa thức ăn của mình.

(Xin lỗi, Sa-san. Mang cậu đến một nơi thế này thật là…) (Makoto)

Tôi sử dụng Thay Đổi Góc Nhìn để ngó qua Sa-san ở bên cạnh, và…

“Waah~, cái gì thế này? Oooh! Ngon quá~!” (Aya)

Nhỏ đang đắm chìm một cách đê mê trong đĩa thức ăn.

Sa-san đúng là sở hữu tinh thần thép mà.

Tụi bay! Những vị khách của chúng ta đang trở nên sợ hãi kìa! Đừng có nói linh tinh nữa!” (Jack)

Trông thấy chúng tôi chả ăn uống gì hết (ngoại trừ Sa-san), trưởng nam Jack-san, lớn tiếng về phía đám tùy tùng.

“““““Bọn em xin lỗi!”””””

Coi bộ là cũng không thể đánh giá Jack-san chỉ qua bề ngoài được rồi…

Thoạt nhìn qua thì trông khá bình thường, song cái cách anh ta thay đổi diện mạo mình sang một tay anh chị quả là y hệt như Peter.

“Cho tôi xin lỗi. Bọn họ chỉ đang quá phấn khích bởi vì được gặp Anh Hùng-sama trong lời đồn thôi.” (Jack)

Anh ta quay về lại chất giọng điềm tĩnh của mình trong nháy mắt và xin lỗi chúng tôi.

Thay đổi nhanh thật đó.

“V-Vâng…” (Makoto)

Tôi lặng lẽ gật đầu.

Khi tôi rốt cuộc cũng có thể hướng ánh mắt về phía đống đồ ăn, chúng quả thực trông rất xa xỉ.

“Takatsuki-kun, nhìn này nhìn này! Đây chính là món gan ngỗng Foie gras đó!” (Aya)

“Sa-san, đừng có nói trong khi nhai thế chứ!” (Makoto)

Kia là món trứng cá tầm hảo hạng, và ngoài ra còn vô số loại rượu cao cấp mà bạn chắc chắn sẽ không thể tìm thấy ở mấy quán bar thông thường.

Và rồi, khi tôi khui ra một chai, một mỹ nhân bỗng bước tới và rót rượu hộ tôi.

Khi tôi đưa mắt nhìn, cô ấy nở ra một nụ cười tươi.

Cô ấy ăn mặc thậm chí còn khêu gợi hơn cả Lucy.

Tôi không thể thư giãn được.

“Takatsuki-kun, cậu đang bồn chồn à?” (Aya)

“Sao cậu bình tĩnh quá vậy, Sa-san.” (Makoto)

Chúng tôi thì thầm trao đổi với nhau.

“Ây da, thật không ngờ Người Anh Em lại là một Anh Hùng. Tôi đã hoàn toàn bị lừa khi tin rằng cậu là một mạo hiểm giả!” (Peter)

“Cho tôi xin lỗi vì đã giấu anh, Peter.” (Makoto)

Tôi đáp lại một cách khó xử, song Peter có vẻ không bận tâm lắm.

“Đó là vị Anh Hùng ư.” “Trông chả giống chút nào.” “Nhưng tin đồn nói rằng cậu ta đã đánh bại Lôi Dũng Giả.” “Cái tên cuồng lang Geralt đó sao…?” “Bởi vì cậu ta đến từ dị giới mà.”

Tôi có thể nghe thấy lời bàn tán của mọi người xung quanh.

Vậy ra đến cả xã hội đen cũng ít khi nào nhìn thấy các Anh Hùng nhỉ.

“Ta có nghe nói cậu đã đánh bại thằng lỏi Geralt đó.” (Jenova)

Ồ, một câu hỏi đến từ ngài Gia Trưởng.

Cần phải thận trọng với câu trả lời.

Nếu tôi không nhầm, thì người nhà của Geralt-san, Gia Tộc Valentine, sở hữu mối giao hảo rất tốt với Gia Tộc Castor.

“Đó chỉ là chó ngáp phải ruồi thôi.” (Makoto)

“Oi oi, Người Anh Em. Cậu không thể hạ gục Geralt-huynh chỉ bằng may mắn thôi đâu. Không phải vậy sao, Jack-huynh?” (Peter)

“Ừ. Geralt từng là chiến binh mạnh mẽ nhất ở Highland cho đến khi Quang Dũng Giả xuất hiện.” (Jack)

Hoàn toàn là do Tinh Linh Ma Pháp trở nên mất kiểm soát thôi!

Kuh! Tôi thực lòng muốn giải thích, nhưng như vậy nghe có mỉa mai quá không?!

Dù sao thì, dường như Peter và Jack-san rất thân thiết với Geralt-san.

Có lẽ là do sự giao thiệp giữa các gia tộc chăng?

Các quý tộc và xã hội đen sở hữu mối quan hệ bền chặt quá nhỉ…

“Tuy vậy, đã có rất nhiều lần mà những kẻ xấu đến tham vấn bọn ta khi chúng muốn lật đổ gia tộc Valentine…” (Jenova)

Jenova-san lẩm bẩm.

““““……““““

Bốn người chúng tôi hoàn toàn chìm trong căng thẳng.

Đ-Đây là…

Quả nhiên là chúng tôi không nên đến!

“Đúng là lạ khi Bartolomeo-dono chả nói gì với bọn ta.” (Jenova)

“L-Là vậy sao.” (Makoto)

Đại Công Tước Bartolomeo Valentine.

Cha của Geralt, và là một trong Ngũ Thánh Quý Tộc.

Ông ta cứ nhìn chằm chằm vào tôi như điên trong cuộc họp hôm qua.

Hẳn là ông ta căm thù tôi lắm đây…

“Cha, Gia Tộc Valentine là một gia đình hiệp sĩ đầy cao quý. Con nghe bảo rằng đó là một trận đấu một chọi một với Thủy Dũng Giả-dono. Ngài ấy sẽ không đời nào trả thù theo kiểu ném đá giấu tay đâu.” (Jack)

Trưởng nam Jack-san nhẹ nhàng phản bác.

“Phải rồi.” (Jenova)

Gia Trưởng Jenova-san đáp lại một cách khá hững hờ.

Aah, tôi không thể bình tĩnh nổi được.

Vết sẹo trên khuôn mặt Gia Trưởng-san trông dữ tợn đến nỗi khiến tôi cảm thấy hãi hùng.

Liệu nó có thể được hồi phục bằng ma pháp không?

Trong lúc tôi đang nghĩ như vậy…

Ai đó bỗng vỗ bộp lên vai tôi.

(Takki-dono, vết sẹo trên khuôn mặt Jenova-dono bắt nguồn từ khi ông ta bị đánh bại trong một cuộc tranh chấp giữa các băng xã hội đen từ thuở thiếu thời. Bởi lẽ đó, bàn luận về vết sẹo là điều cấm kỵ-desu zo.) (Fuji)

(Ừ-Ừm. Tao sẽ cẩn thận. Cám ơn mày, Fuji-yan.) (Makoto)

Fuji-yan thì thầm vào tai tôi.

Tôi chả hề biết đấy.

Có khi tôi buột miệng nói ra cũng nên.

Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá.

“Ah, Oji-san, vết sẹo trên khuôn mặt ông quả là ngầu thiệt đó.” (Aya)

Hả?!

Sa-san! Cậu đang nói cái quái gì thế?!