Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

22 907

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

(Đang ra)

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

Nagayama Kuryuu

Một câu chuyện về tuổi trẻ và lời từ biệt, vượt lên trên cả quá khứ và tương lai. Một bản tình ca sẽ còn vang vọng đến tận cùng thời gian.

2 3

Người Vớt Xác

(Đang ra)

Người Vớt Xác

Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Đây, là một cái tiểu thuyết linh dị truyền thống.

4 4

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

193 926

Chính truyện - Phần Năm - Chuyện phiếm 30 - Giáng sinh - 5

Chuyện trao đổi quà thử vào mới thấy vui không ngờ.

Chắc là do nhận quà từ người khác giúp ta cảm nhận được thiện ý chân thành của họ đây.

......Mà phân với chả tích thế kia nghe hẳn phải chán lắm.

Thôi thì vứt hết mớ logic thừa thãi khỏi đầu rồi tận hưởng event này bằng cả trái tim thôi, như Shiho ấy.

「Rồi đây, phần của Azunyan sẽ là quần áo của onee-chan nhé. Tại chị mang không vừa nữa nên em chẳng cần phải ngại đâu」

「Hừ...... Azusa muốn nói mình không cần lắm, nhưng phải công nhận gu quần áo của Shimotsuki-san xịn thật......」

「Còn phải nói. Mama chị chọn cho cả mà」

Thường phục của Shiho thật sự trông rất đẹp mắt. Biết là ngoại hình cổ vốn xinh nên mang gì cũng đẹp rồi, thế mà lúc nào cổ cũng lên đồ đầy phong cách, chắc nhờ gu thẩm mỹ của mẹ mình tốt đây.

Nhưng chính chủ dù sao cũng chẳng mặn mà gì chuyện thời trang, thành ra...... ở nhà Shiho toàn hoặc là mặc đồ thể thao, hoặc là mang quần áo mà cổ tự tiện thó lấy của tôi thay vì đồ ngủ của chính mình.

Mới hôm trước cổ kể cho tôi đấy.

「Mama thích đem chị ra làm búp bê thử đồ nên số lượng quần áo cứ tăng mãi...... À hình như Azunyan cao lên rồi nhỉ, chị nghĩ mang vào sẽ vừa khít thôi á」

「......Vui thì cũng vui, cơ mà cứ lấn cấn thế nào ấy」

Trông con bé vẫn mừng dù cái miệng cứ càu nhàu này nọ.

Bởi dù sao Azusa cũng là con gái tuổi này rồi, hình như còn hứng thú với thời trang nên món quà từ Shiho hẳn cũng khiến ẻm cảm kích lắm.

Giờ thì...... thời điểm đưa cho Shiho chắc là đến rồi nhỉ.

「Shiho, đây, quà của cậu này」

Tôi đưa cho Shiho một cái hộp nhỏ được bọc trong lớp giấy bọc đáng yêu.

Còn Shiho thì nhận lấy với một tiếng *ting* to tướng, nghe cứ như đang trông chờ gì đó vậy.

「K-không lẽ đó, là giấy hôn ước?」

「......Cậu không nghĩ thứ đó quá to so với cái hộp à?」

「Thế thì, nhẫn đính hôn?」

「Chuyện trao nhẫn thì chắc phải thêm ít lâu nữa」

「Hừ...... tụi mình đã 18, đã đủ tuổi kết hôn rồi mà」

「Hẹn hò mới được một năm thôi, chuyện đó vẫn còn sớm lắm」

Shiho phóng như bay cố đốt cháy giai đoạn, xong giờ thì bay luôn.

......Hay là lên cơn giận rồi?

「Tớ nghĩ tụi mình nên tận hưởng khoảng thời gian hẹn hò thêm chút nữa ấy」

「Đ-đúng thật ha! Kết hôn thì thành vợ chồng chứ đâu còn là người yêu nhỉ. Giờ mà không tận hưởng thì phí lắm」

Cũng không khó để vực dậy tinh thần một cô gái thành thật và thuần khiết.

「Lại nữa rồi đây...... Thôi, Azusa về phòng mình nhé? Phải kiểm tra lại coi kích cỡ có vừa không nữa」

Nhìn hai đứa tụi tôi tình tứ, Azusa cạn lời nhún vai rồi quay về phòng mình.

Chắc ẻm đang giữ ý đây.

Trong khi cảm kích tấm lòng của Azusa, tôi sẽ tận hưởng khoảng thời gian chỉ có mình mình với Shiho mới được.

「Xem nào, quà là...... úi? Khăn choàng nè」

Phải, món quà cho Shiho chính là một chiếc khăn choàng trắng tinh.

Tôi biết ở nhà Shiho đã được mẹ chuẩn bị cho, dẫu thế, tôi vẫn chủ động gia tăng số lượng.

「Vì ngày thi cũng lạnh ấy...... nên là nếu cậu mang chiếc khăn này, tớ sẽ hạnh phúc lắm」

――Dù chỉ một chút, tôi vẫn muốn trở thành sức mạnh của Shiho.

Nhưng đâu ai biết liệu hai đứa có được thi gần nhau vào ngày thi hay không, vậy nên để cô ấy lúc nào cũng cảm nhận được sự hiện diện của tôi...... tôi đã gửi gắm mong muốn vào chiếc khăn đó.

Cứ hễ ở cạnh tôi là Shiho sẽ thấy an tâm, suốt từ hồi năm nhất đã thế.

Vì tính nhút nhát, cô ấy hay bị căng thẳng mỗi khi gặp ai không quen hay đi đến nơi mình không biết.

Vậy nên để Shiho khỏi căng thẳng tại địa điểm thi, tôi đã mạnh dạn tặng một cái khăn choàng cho cô ấy.

「......Không ngờ luôn đấy」

Shiho tròn mắt nhìn cái khăn.

Và sau đó là đưa tôi món quà bản thân đã chuẩn bị trước.

「Cậu mở ra đi」

「Ừm...... ơ, khăn choàng này」

Tôi nghe lời, mở ra, thấy trong đó là một cái khăn giống với cái của tôi.

Dĩ nhiên tụi tôi chưa hề bàn trước.

Vậy mà tình cờ thay...... hai đứa lại chọn hai món quà gần như giống y nhau.

「Để Koutarou-kun nhớ về tớ rồi thoải mái vào ngày thi, tớ đã――」

Coi bộ Shiho lại nghĩ giống tôi nữa rồi.

Nhận ra sự thật đó, hai đứa tôi cười cười với nhau.

「Hì hì♪ Koutarou-kun yêu tớ quá nhỉ?」

「Cậu cũng thế thôi...... có khác gì tớ đâu chứ」

「Đúng rồi đó」

Tụi tôi nắm chặt những chiếc khăn choàng đã tặng cho nhau.

Lớp vải ấm dường như chứa đựng hơi ấm của Shiho vậy...... sờ vào thoải mái vô cùng.

Nếu có chiếc khăn này, tôi sẽ có thể hết mình vào kỳ thi.

Và có lẽ cũng giống tôi, Shiho cũng có cùng cảm giác đó――