Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

8 34

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

Akeo

Có lẽ là vậy, mà..........Không sao, chỉ cần tôi vẫn không hiểu được tình yêu thì mọi người sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi mà, phải không nhỉ?

5 78

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

53 613

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

126 598

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Đang ra)

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Cảnh báo: Truyện có chứa nội dung nhạy cảm, cân nhắc kỹ trước khi đọc.)

13 42

Chính truyện - Phần Năm - Chương 531 - Sáng ngày thứ hai

【Góc nhìn của Nakayama Koutarou】

Lấy điện thoại kiểm tra thời gian, tôi thấy giờ đã là 6 giờ rưỡi.

「............」

Mông lung nhìn lên trần nhà xa lạ, tôi chợt nhớ ra mình đang giữa chuyến đi chơi.

Địa điểm đến chơi là nhà nghỉ dưỡng của Kurumizawa-san.

Và hiện tại đã sang ngày thứ hai rồi.

Tính ra ngủ thêm chút cũng được, nhưng bình thường tôi toàn dậy giờ này nên ngủ lần nữa là không thể.

Khả năng tỉnh ngủ tốt giúp tôi ra khỏi giường không gặp chút khó khăn. 

Còn với Azusa và Shiho khó tỉnh thì dù có dậy cũng chẳng muốn ra khỏi giường...... Ơ mà họ vẫn đang dở giấc, giờ đi lo chuyện tỉnh ngủ thì có hơi sớm quá không.

Hai người họ là kiểu người vô dụng sẽ chỉ thức dậy vào trưa những ngày nghỉ.

Nhưng biết đâu đi chơi thế này họ lại dậy sớm thì sao? Chắc không đâu, cơ mà, biết đâu nhỉ?

Cơn tò mò nổi lên thúc đẩy tôi tiến tới phòng ngủ của họ.

Để không vô tình đánh thức, tôi khẽ vặn tay nắm cửa rồi nhìn vào bên trong. Lúc này trên chiếc giường lớn trong căn phòng rộng khoảng 8 chiếu tatami, hai người họ đang thân thiết ngủ và cùng chia sẻ một chiếc gối.

Việc đang phát ra tiếng thở đều đều chứng tỏ hai người họ vẫn đang chìm trong giấc mộng.

Vì không có vẻ gì là sắp thức, tôi nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi rời khỏi phòng.

「Giờ thì......」

Đầu tiên là đi đánh răng rửa mặt, có điều xong công việc trên là tôi cũng chẳng còn gì để làm.

Trước mắt tôi sẽ tới phòng khách rồi nghĩ xem sẽ làm gì sau.

Thường thì tầm này tôi đang sắp sửa làm bữa sáng, nhưng tại đây...... đó là công việc của Mary-san rồi.

「Hừmmmmmm」

Và khi đang đau đầu không biết có nên tự tiện triển không, thì......

「......Ô? Nakayama này, cậu dậy sớm nhỉ」

Kurumizawa-san trong bộ pajama bước vào phòng khách.

Có lẽ cô ấy cũng vừa mới thức dậy. Tuy tạm thời đã được buộc thành hai bím, mái tóc cô trông vẫn rối hơn so với mọi khi.

「Chào buổi sáng Kurumizawa-san」

「Chào buổi sáng...... Cơ mà đừng nhìn tớ nhiều quá. Nhìn ngó một thiếu nữ mới thức dậy là vi phạm quy tắc ứng xử đấy nha」

「Eh? Vậy sao? Thế thì cho tôi xin lỗi」

Nhắc mới nhớ trước đây hình như Shiho từng bảo điều tương tự.

Dù rằng với tôi họ vẫn không khác bình thường là mấy dù có vừa thức dậy, nhưng nếu chính họ đã không thích thì thôi, tôi sẽ không nhìn nữa. 

Tôi vội vàng dời ánh mắt mình đi.

Chắc vì thấy thế mà Kurumizawa-san nói:

「......Vẫn thật thà như mọi khi nhỉ. Cậu cũng đâu cần áy náy thế đâu, tớ chỉ ngại chút thôi mà」

Giọng nói ngạc nhiên của Kurumizawa-san chạm tới tai tôi.

Nhưng nghe nó êm dịu chứng tỏ cô ấy không giận.

Nói đúng hơn là còn có đâu đó vui mừng.

「Chờ tớ chút. Tớ đi rửa mặt cái đã」

Để lại những lời đó, Kurumizawa-san rời đi để đến nhà vệ sinh.

Và sau khi đợi như cô ấy đã bảo tầm 10 phút, Kurumizawa-san quay lại, đứng hình nhìn tôi đầy ngạc nhiên.

「......T-tớ có bảo cậu cứ thế chờ đâu?」

「Eh? Ơ, à...... Hiểu rồi. Ra là thế」

Hình như tôi nắm bắt theo mặt chữ rồi thì phải.

Cũng chẳng phải tôi có suy nghĩ gì đặc biệt đâu. Giờ nhìn lại bản thân ai nói gì nghe nấy này, chẳng hiểu sao tôi thấy hơi xấu hổ.

Nhưng dù thế, Kurumizawa-san trông vẫn vui vui.

「Cậu cứ như chó ấy nhỉ」

「Chó à......」

「Vừa ngoan vừa nghe lời, một chú chó cỡ bự」

......Giờ nói tôi mới để ý Kurumizawa-san không còn mang pajama.

Đó là một bộ đồ trong nhà đáng yêu hơn hẳn mấy bộ đồ chưng diện. Chiếc quần short đi cùng cái áo mỏng kia, dù đơn giản nhưng lại rất hợp với cô gái đầy kiểu cách này――