Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Đang ra)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

27 46

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

88 885

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

19 139

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

16 88

Chính truyện - Phần Năm - Chương 533 - Tính chất 『không gây căng thẳng』

「Shimotsuki vẫn còn ngủ à cậu?」

「Ừm. Cổ đang ngủ say lắm」

Tại phòng khách vào buổi sáng, tôi và Kurumizawa-san nhìn nhau trò chuyện.

Kể cũng lạ khi hai đứa không quá thân mà vẫn có thể tự nhiên khi ở riêng thế này.

Cả Kurumizawa-san và tôi đều không phải tuýp người thích xã giao.

Hay đúng hơn, tôi nghĩ cả hai đều khó tương tác với nhau nhưng theo những nghĩa khác.

Thế mà vẫn nói chuyện không gượng gạo chứng tỏ độ tương hợp tụi tôi không thấp.

Và có lẽ Kurumizawa-san cũng có cùng cảm giác giống tôi.

「Cậu đúng là một người không gây căng thẳng cho người khác nhỉ」

Tôi thoáng nghĩ những lời đột ngột này là khen, nhưng hình như sai rồi thì phải.

「Ra thế...... giờ tớ đã biết Shiho trở nên lôi thôi là vì đâu rồi. Đã lỡ quen với cảm giác Nakayama tạo ra thì cũng khó trách bản thân bị tê liệt thường thức」

Kurumizawa-san đang đưa ra nhận định không hay lắm về tình trạng của Shiho.

Theo như cô phân tích thì nguyên nhân là do tính chất của tôi.

「Ở cậu có một bầu không khí như sẽ cho qua mọi điều người ta nói, ảnh hưởng bởi nó còn khiến cả tớ thư thái được nữa cơ. Cũng khá thú vị khi cậu xoa dịu được cả trái tim của người được người ta kêu là khó gần luôn đấy」

Kurumizawa-san khoanh tay nheo mắt như đang nhìn thấu tâm can tôi.

Hứng chịu ánh nhìn này, tôi chẳng biết làm gì khác ngoài nhún vai.

「Sao lại thế được...... tôi không nghĩ Kurumizawa-san lại là một người khó gần đâu」

「Ừm, tớ biết ngay kiểu gì cậu cũng tin tớ rồi nói thế mà」

Kurumizawa-san cười tủm tỉm rồi bắt chước tôi nhún vai.

Tâm trạng Kurumizawa-san trông đúng là tốt thật.

「Mà nói thế chứ ý tớ không phải 『khiến người ta căng thẳng đi』 đâu nhé. Dù sao đó cũng là điểm tốt của cậu mà」

Tối hôm qua Kurumizawa-san bảo tôi:

「――Đừng thay đổi. Cậu cứ vậy là được rồi」

Rồi sáng nay cô cũng lặp lại câu tương tự.

Có lẽ đó là những lời thật lòng của Kurumizawa-san.

「Vì nếu không phải cậu lúc này, Nakayama sẽ chẳng còn là 『Nakayama』 nữa」

Và cảm xúc của cô ấy...... có hơi mạnh hơn tôi tưởng.

「Chẳng ai muốn thế đâu. Shimotsuki...... và cả tớ cũng vậy」

Kurumizawa-san công nhận tôi. Thật lòng tôi cảm kích lắm.

Nhưng vì cảm xúc mạnh hơn dự tưởng nên tôi chẳng rõ phải đáp thế nào mới được.

Có nên đồng ý như mọi khi không.

Chứ chẳng hiểu sao...... tôi cảm nhận được trong lời Kurumizawa-san có ẩn chứa một sức nóng sâu thăm thẳm không dễ mà chạm vào.

Tôi không nghĩ trả lời hời hợt sẽ giải quyết được vấn đề.

Nhưng dù sao im lặng không đáp cũng chẳng khác gì thô lỗ với Kurumizawa-san...... thế nên cuối cùng, tôi chỉ có thể đáp lại bằng những lời mơ hồ.

「Được cô nghĩ vậy, tôi vui lắm」

Tôi không rõ liệu câu trả lời này đã chính xác chưa.

「Ừa...... Hì hì」

Tôi không biết. Không biết đấy, cơ mà...... Kurumizawa-san đã cười nên chắc là không sai rồi.

............

À chờ đã, nếu cô ấy cười là do sai thì sao?

「Thôi nói chuyện chừng này được rồi, ta dừng ở đây đi...... À mà bữa sáng nấu gì là được nhỉ? Dù đáng ra con hầu chết tiệt kia phải chuẩn bị mới đúng」

Chủ đề đến đây là hết. Cả Kurumizawa-san coi bộ cũng không định nói gì thêm.

Chỉ là tôi vẫn cứ có cảm giác tồn tại một câu trả lời đúng trọng tâm hơn.

Thế mà nghĩ mãi chẳng ra, làm tôi thấy bực trong người quá――