Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

(Đang ra)

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

Khoan đã… ai mới là yandere ở đây? Là tôi hay là cậu?! Tránh xa tôi raaaa!!!

7 12

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

23 148

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

44 177

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

39 575

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

10 62

Chính truyện - Phần Năm - Chương 534 - Event nấu ăn

「Mệt thật. Con hầu chết tiệt đó không có ở đây」

Người đáng lẽ phải lo bữa sáng - Mary-san giờ lại chẳng thấy đâu hết.

Tôi kiểm tra ngoài cửa chính không có dép nên chắc cô ta ra ngoài rồi.

「Một đứa hầu gái đến nấu ăn còn chẳng được thì có giá trị tồn tại không đây」

Kurumizawa-san thở dài cạn lời.

Sự mềm mỏng trong vẻ mặt cho tôi nhìn vừa nãy đã biến mất. Tôi có cảm giác cứ với Mary-san là Kurumizawa-san lại hơi cộc cằn.

Mà Mary-san cũng thích gì nói nấy với Kurumizawa-san nên tính ra hai người đâu khác gì.

Họ có khi còn gần gũi hơn tôi và Azusa nữa kia.

Nói cho hay thì đấy là không khách sáo câu nệ.

Còn nói cho tệ thì hai người họ...... đang ăn miếng trả miếng nhau.

「Giờ sao ta? Hay là mình đặt hàng nhỉ」

「Đặt đến nơi hẻo lánh này thì tiền ship bao nhiêu đây?」

Kurumizawa-san là tiểu thư nên chuyện tiền bạc cũng thoải mái, nhưng với thường dân như tôi...... tiền ship coi bộ sẽ cao đến phát ngại rồi.

「Giờ mà có 『nó』 thì đã sai đi mua được. Mà có thì để nó nấu luôn cho rồi, đặt làm gì nữa」

Và giờ thì cả tên nghề cũng chẳng còn được dùng để gọi Mary-san.

Bị gọi thế kể cũng tội, nhưng tự làm tự chịu mà, thôi kệ đi.

「Ít nhiều thì tớ cũng trả lương cho nó nghe? Chưa kể lương cũng chẳng thấp tí nào...... hết nói nổi, này rõ ràng là từ bỏ trách nhiệm mà, chắc trừ lương cho chừa vậy」

Nếu cứ để vậy cơn cáu giận của Kurumizawa-san sẽ mãi chẳng nguôi.

Nhờ ơn Mary-san tâm trạng đang tốt mới nãy giờ đã ngập tràn sự nguy hiểm.

Vì chẳng mấy khi được đi chơi một chuyến nên để tránh cáu qua cáu lại quá nhiều, tôi đưa ra đề xuất cho vướng mắc ở tình trạng hiện tại.

「Để tôi nấu cho. Nguyên liệu có đây rồi...... Tuy không là gì so với Mary-san, tôi vẫn có thể nấu ra đồ ăn được」

Nói chứ tôi đã định vậy ngay khi biết cô ta không có đây.

「Eh? Được hả?」

「Không sao. Bình thường tôi toàn nấu mà, cũng không mệt lắm」

「Nakayama nấu ăn được luôn...... À nhắc mới nhớ, tớ nghe đâu bố mẹ cậu không ở nhà thì phải」

Chắc do bản thân liên quan tới mẹ nên Kurumizawa-san đã nắm được gia cảnh nhà tôi.

Đó là một vấn đề hơi khó nói nên may là cô ấy đã tự đoán được.

「Thì ra là thế. Do Azusa không làm nên việc nhà mới vào hết tay cậu」

「Ừm. Chỉ là không giỏi cho lắm」

「Giỏi hay tệ liên quan gì. Vậy là ra dáng lắm rồi đấy」

Cũng chẳng phải tôi làm việc nhà vì muốn người ta khen.

Tôi chỉ làm vì ngoài tôi chẳng còn ai làm nữa.

Chưa một lần nào tôi muốn được Azusa biết ơn vì điều đó.

Nhưng khi được khen, cảm giác đúng là sướng thật.

「Cảm ơn lời khen của cô...... Vậy thôi, cứ giao cho tôi」

Thấy tôi nhẹ cười che đi cơn ngại, Kurumizawa-san cũng mỉm cười theo.

「Hì hì. Thế thì nhờ cậu...... à tớ cũng phụ nữa, chứ để Nakayama làm hết thì tớ áy náy lắm」

Tuy là đã bảo cứ giao hết đây, tinh thần trách nhiệm của Kurumizawa-san vẫn không cho phép cô để hết việc cho tôi.

Có lẽ cô ấy coi tôi, Shiho và Azusa là khách của mình.

Đó là lý do Kurumizawa-san trông ngần ngại về việc để tôi làm bữa sáng.

Thế thì nhờ cô ấy phụ thôi.

Nếu điều đó khiến tâm trạng Kurumizawa-san đỡ hơn thì đúng là chẳng còn gì bằng――