Cũng chẳng phải tôi muốn làm màu.
Nhưng nếu so với những học sinh cấp ba bình thường khác, tôi nghĩ mình có ít 『dục vọng』 hơn.
Điều này không bình thường, đúng hơn là bất thường...... vì thân là nam sinh cấp ba, có những suy nghĩ đen tối với bạn gái mới là tự nhiên.
Nhưng tôi thì không như vậy.
Thế mà tại sao tôi lại yêu Shiho...... Tại sao một Nakayama Koutarou chưa từng yêu ai dù không có ý đồ đen tối nào, lại mang trong mình một cảm giác đặc biệt chỉ dành cho Shimotsuki Shiho.
Lý do ấy, đơn giản chỉ là vì tôi bị thu hút bởi con người Shiho.
Tôi có thể khẳng định điều đó. Lấy ví dụ thì, cho dù Shiho không còn đáng yêu như hiện tại...... cho dù cô ấy không xinh đẹp đi nữa, miễn đó là 『Shiho』, đó vẫn sẽ là người tôi yêu.
Tôi không yêu cô ấy vì cô ấy đáng yêu hay xinh đẹp.
Người tôi yêu chỉ là tình cờ vừa đáng yêu, vừa xinh đẹp mà thôi.
Vậy nên...... nếu phải nói theo hướng không hay, tôi lâu nay có lẽ không coi trọng ngoại hình của Shiho cho lắm. Dù hình thể cô ấy ra sao, dù gương mặt cô ấy thế nào, tôi dám chắc mình vẫn sẽ yêu Shiho.
Nhưng dù sao.
Những điều kể trên có khi lại là nguyên nhân khiến Shiho có hơi bất mãn.
「Tớ không phải 『Azunyan』. Được coi đáng yêu như em gái cũng vui đó, nhưng...... tớ vẫn muốn được cậu nhìn nhiều hơn nữa―― suy nghĩ đó là nguyên nhân đấy」
Tôi ngồi làm nguội đầu trên chiếc ghế dài bãi biển, và ở cạnh tôi, Shiho cũng an tọa rồi nói thế.
Dù rằng mới nãy còn váng đầu, tinh thần tôi đã đỡ hơn sau khi ngồi xuống uống miếng nước.
Shiho hiện đang mang áo khoác nên độ kích thích không còn nhiều.
Nhưng dẫu vậy, hình ảnh Shiho trong bộ bikini mới nãy vẫn còn sống động trong tâm trí nên tôi vẫn chưa nhìn thẳng cô ấy được.
「Nhưng mà, ừ. Cũng chẳng phải Koutarou-kun không có cảm giác gì với tớ...... chỉ là cậu không hiểu bản thân thôi, nhỉ? À không, không phải không hiểu...... mà là đang che giấu việc bản thân không có miễn dịch đúng không?」
Không phải che giấu đâu.
Nhưng trước khi kịp mở miệng phán thế, kỳ lạ là...... một thoáng suy nghĩ 『Có lẽ thế thật』 đã khiến tôi bị thuyết phục.
「Có lẽ tớ cũng đang vô thức ra vẻ rồi ha」
Thì bởi trước cơ thể con gái...... à không, phải là trước cơ thể của người lần đầu mình nhìn nhận như một người khác giới, việc không có đề kháng chút nào đúng là đáng xấu hổ mà.
Tôi không tự giác được điều đó. Không rõ có phải tôi đã giấu nó đi trong tiềm thức vì không muốn cho Shiho thấy mặt xấu không.
「Koutarou-kun ấy, cậu chẳng nghĩ ngợi gì dù có thấy đồ bơi của những người khác đúng không?」
「Ừm, phải...... tớ nghĩ là thế」
「Nhưng tớ thì khác nhỉ?」
「Hoàn toàn khác, ngạc nhiên lắm luôn」
Tôi không rõ ẩn dụ như này có thích hợp hay không.
Nhưng đại khái thì...... có thể nói cảm giác tựa như lần đầu coi tạp chí người mẫu ấy.
Vì không quen nên không dám nhìn cho rõ.
Hồi còn ở hiệu áo tắm vẫn ổn thế mà lại...... Nên nói là quá hợp, quá khiêu gợi, hay là quá lôi cuốn...... Tóm lại là vẻ quyến rũ tăng lên đã khiến tôi trở nên kỳ lạ.
「Mừng thật. Hóa ra cậu vẫn coi tớ là một người con gái...... tớ an tâm rồi. Koutarou-kun thi thoảng lại cứ làm như là 『phụ huynh』 tớ vậy. Vì là người tớ yêu, thay vì bảo vệ thái quá, tớ lại mong cậu đàng hoàng nhìn tớ cơ」
Nhìn thì nhìn rồi.
Nhưng đúng như lời Shiho nói, ánh mắt đó của tôi cứ như của người bảo hộ vậy.
Tôi nên nhìn cô ấy bằng một ánh mắt đồng điệu hơn...... một ánh mắt có khoảng cách như của người yêu với nhau.
Lý do Shiho bất mãn chắc là vì quan điểm cả hai bị lệch nhau, vì đang nghỉ hè mà tôi cứ 『Làm bài tập thôi?』 hay 『Cứ bê tha là không được đâu』, cứ nói mấy lời như cha mẹ nhau nên cô ấy mới thế.
Về điểm đó, tôi sẽ thành thật kiểm điểm――