Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7068

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 90

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 120

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 216

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 369

Chính truyện - Phần Năm - Chương 482 - Đã đến hồi áo tắm! - 11

Cảm nắng―― chắc không phải nó đâu.

Nói như nào ta, cũng chẳng phải tôi thấy không khỏe trong người...... nếu cần kiếm ví dụ, cảm giác lúc này nó tương tự như khi ngâm người quá lâu trong bồn tắm ấy.

Hoặc cũng có thể là tình trạng đầu óc lơ tơ mơ sau khi thức trắng một đêm.

Dòng suy nghĩ đứt đoạn...... Nhìn Shiho trong bộ đồ bơi xong, chẳng hiểu sao tôi lại thấy say say.

À mà không có chuyện tôi uống rượu hay gì đâu.

Nói tóm lại thì lúc này, tôi đang trở nên không 『bình thường』.

「Onii-chan nhớ nhắm mắt lại đàng hoàng đấy. Giờ Azusa sẽ cho Shimotsuki-san mượn cái áo khoác của anh」

Quả đúng là thành viên trong gia đình bên cạnh tôi lâu hơn bất kỳ ai.

Coi bộ em ấy chú ý tôi kỹ lắm, ẻm lập tức cảm nhận được tình trạng bất thường của tôi luôn đây này.

「Eh, Koutarou-kun...... Tớ thật sự đáng yêu quá khiến cậu sắp đổ luôn hả!?」

「Không-phải-đáng-yêu! Là dâm dục mới đúng!」

「Dâ......!」

Đó là từ miêu tả khác xa với một Shiho thường ngày.

Phải là đáng yêu.

Hay là xinh đẹp.

Ngoại hình của Shiho thường được miêu tả bằng những từ đó...... và chắc cũng vì vậy mà cô ấy ít có ấn tượng rằng bản thân gợi cảm.

Cô nàng này là một tồn tại tầm cỡ tác phẩm nghệ thuật.

Vì mang trong mình chữ 『Mỹ』 của tranh ảnh, của tượng tạc các thứ mà Shiho―― hoàn toàn không quen thuộc hai từ 『dâm dục』 Azusa nói ra.

「T-thế sao? D-dâ-dâm...... khụ khụ! Mà nếu đã thế...... Ừm. Hiểu rồi, tớ sẽ đàng hoàng che lại vậy」

Lại thấy ngại nữa hay sao.

Mà dù mắt đang bị che, tôi vẫn có cảm giác mặt mũi Shiho lúc này đỏ lắm.

Ban đầu thì sợ, xong cao hứng lên, tinh vi xong rồi lại ngại ngùng các thứ...... cảm xúc thay đổi gì mà chóng cả mặt.

Nhưng chính điểm đó cũng là nét đẹp của Shiho.

Và như vậy, Azusa cuối cùng cũng chịu rời khỏi lưng tôi.

「Onii-chan nghe lời em, nhớ đừng mở mắt đấy?」

Sau khi được được bảo phải chú ý, tôi đứng chờ một chặp.

Coi bộ Azusa đang cho Shiho mượn cái áo khoác mới nãy tôi đưa ẻm đây mà. Tôi nghe được tiếng vải cọ vào nhau...... và sau khoảng chừng 10 giây, có ai đó nhẹ vỗ lưng tôi như muốn nói là mở mắt được rồi.

「Onii-chan, giờ thì được rồi đó」

Bàn tay chạm lưng tôi của Azusa di chuyển qua lại như đang vuốt ve.

Thế là tôi mở mắt, để rồi đúng như dự đoán...... Shiho hiện đã đàng hoàng mang cái áo bơi tôi giao cho Azusa khi trước.

Mặt mũi cô ấy thì đang phảng phất sắc đỏ.

Dù rằng mới nãy còn khoe khoe các thứ, Shiho hiện tại trông lại khá là ngoan.

「Nè Koutarou-kun...... Ừm, thế thật hả?」

「Thế, là sao?」

「Ừ thì...... Tớ 『dâm dục』 lắm hả?」

Thôi đi mà, nói huỵch toẹt hết ra thế thì tớ khó xử lắm.

Tôi thì muốn không phải mở miệng mà cô ấy vẫn tự đoán ra, nhưng chẳng hiểu sao, Shiho vẫn đang ngồi chờ câu trả lời...... À đâu, không, cô nương này hiện đang nhìn tôi chằm chằm như muốn nói rằng "Nếu cậu không nói rõ ra, tớ sẽ không di chuyển một bước" ấy.

Lúc này, chạy trốn đã không còn là lựa chọn nữa.

「Ừm, nói thế này có hơi không phải, cơ mà...... cậu lúc đó trông không giống 『Shiho』 nào mà tớ từng thấy cả」

Đó không phải là tồn tại mà tôi có thể gọi là Shii-chan.

Một ai đó tôi không biết...... nhưng tất nhiên vẫn gần với hình mẫu lý tưởng của tôi.

Đó là người con gái xinh đẹp tuyệt vời trước mặt tôi, và cũng là lý do tôi bồn chồn tới mức không thể lý giải được gì cả.

Cảm giác này khi nói ra, tôi nghĩ người nghe sẽ không thấy dễ chịu gì.

Nhưng Shiho...... trông như vẫn hạnh phúc đâu đó.

「――Tớ cứ tưởng mình luôn bị coi là con nít cơ...... Thế mà hóa ra Koutarou-kun vẫn có thể nhìn tớ như vậy, mừng quá」

Cô ấy cười.

Dù là đang mang áo khoác, lớp vải bảo vệ của nó vẫn mỏng...... một độ mỏng như hơi bị ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua làm tôi lại lần nữa chẳng thể nhìn trực diện được――