Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 10

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7423

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 167

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 169

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 174

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2141

Chính truyện - Phần Bốn - Chương 332 - Không thể mặc kệ là bản tính của cô

Không có phản hồi nào dù là đã nhấn chuông.

Nhìn lại thì trong nhà điện đóm không bật, cũng chẳng có dấu hiệu gì cho thấy có người đang ở trỏng.

Hay là vắng nhà rồi.

「............」

Đã cất công đến tận đây, nhưng tình hình thế này rồi thì cũng hết cách.

Xui rủi thật. Nghĩ vậy, tôi thở dài một hơi.

Cơn sốc nỗi đã khiến tôi đến đây, nhưng nhìn lại, việc tôi không nghĩ đến tình thế của người ta chứng tỏ tôi vẫn còn tự phụ lắm.

Mà giờ vẫn tự giác được thế là đỡ hơn rồi.

「――Về thôi vậy」

Tôi quay lưng.

Nhưng một cơn gió lạnh thổi đến ngay khoảnh khắc tôi nhận ra hành động của mình là tốn công vô ích.

「Ắt xì」

Tôi hắt hơi, bất giác xoa xoa người.

Và ngay lúc ấy.

『Rầm!』

Có thể nghe được tiếng cửa mở.

Một âm thanh dữ dội, chắc do bị mở ra trong cơn hấp tấp đây mà.

「......Điểm đó, ăn gian thật đấy」

Tôi lại nghe được một âm thanh.

Giật mình quay lưng, tôi nhìn thấy...... Yuzuki đang đứng tại cửa nhà.

「Yuzuki, à......」

Tôi hoảng hốt lên tiếng.

Nhưng ngay trước khi kịp nói hết câu, cô phóng như bay ra rồi nắm lấy tay tôi.

「Trời lạnh thế này rồi, tại sao cậu lại không mang đồ ấm?」

Bàn tay được nắm thật ấm áp.

Một hơi ấm thấm vào thịt da.

「Xả hơi chút ấy mà」

「Dù rằng sẽ trúng gió nếu cứ ở mãi bên ngoài với bộ đồ kia?」

......Kỳ cục là, mấy lời đó không khác những gì tôi mới nói cho Azusa.

Nhớ lại vẻ mặt đau đớn của Azusa làm lồng ngực tôi đau nhói.

Liệu tôi có xứng đáng được ấm không.

Khi thân này đã tổn thương Azusa đến thế rồi...... liệu tôi có nên để mình đau đớn không.

Không, tôi phải nếm mùi đau đớn thì mới bình tĩnh được.

Có lẽ vì nghĩ vậy mà tôi đã vô thức chọn cách tự hại thân.

Áo quần không chống lạnh mấy nói không chừng cũng là vì thế.

「Trúng gió gì chứ, không quan trọng」

Tôi lầm bầm nhẹ nhàng rũ đi bàn tay của Yuzuki.

Rồi dừng cô lại ngay trước khi cô vào trong nhà.

「Này Yuzuki. Tớ muốn xin lỗi c――」

「Lúc này chuyện đó không quan trọng」

Thế mà cô lại tùy tiện gạt phăng đi quyết tâm của tôi.

「Được rồi mà, cậu nhanh nhanh vào trong đi」

「Không, nhưng mà」

「――Vào đi trời」

Chẳng buồn nghe người ta nói gì, Yuzuki lại nắm lấy bàn tay đã hất tay cô ra.

Vẻ mặt cô giờ đây đang nhuốm màu 『tức giận』, một biểu cảm không giống cô tí nào.

Bị khuất phục bởi khí thế đó, tôi để cô kéo mình vào bên trong.

Lại một tiếng "Rầm" đóng cửa nữa...... và thế là khí lạnh bị chặn đứng, đồng thời cũng nhờ hệ thống sưởi mà cái lạnh đã không còn.

「......Thực ra mình không định bước ra đâu」

Nói thế xong, trông như đầu Yuzuki đã nguội lại.

「Có gặp cậu thì kiểu gì cũng lại thỏa hiệp thôi...... Dù rằng cậu không cần mình, cậu vẫn chọn mình vì mấy thứ cảm xúc vớ vẩn như nghĩa vụ hay đồng cảm―― là những gì mình nghĩ. Dẫu vậy, Ryouma-san vẫn ăn gian thật đấy」

「Ăn gian......」

「Đúng rồi, ăn gian lắm. Cậu cứ run rẩy với vẻ mặt đau khổ như thế..... rồi để mình phải thấy cảnh cậu hắt hơi, thì hỏi sao mình lại không thể ngồi im nổi」

「C-cậu thấy hả?」

「Mình không định nhìn đâu. Nhưng rồi rốt cuộc lại bận tâm mà nhòm qua kẽ hở của rèm...... tới lúc nhận thức được thì đã chạy ra rồi」

Và sau đó, Yuzuki nhẹ thở dài.

Tựa như đang kinh ngạc, và...... cũng có chút vui mừng.

「Vì không thể mặc kệ cậu như vậy―― nên mình, mới thích cậu đấy」

......Chuyện đã thành ra thế, vậy mà Yuzuki vẫn trao cho tôi những lời dịu dàng――

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage