Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

18 287

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

7 35

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

(Đang ra)

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

우리게임은망했어

Tớ là nhân vật chính.Trả lại cơ thể cho tớ...!Tớ là nhân vật chính mà...!

43 233

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

168 929

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

(Đang ra)

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

Mikawa Ghost

Học viện Shishou là nơi mà mọi thứ được quyết định bởi kết quả trò chơi. Trong kỳ thi tuyển sinh, Guren đã hoàn thành nó với thứ hạng thấp nhất : F Rank, đúng như kế hoạch của anh.

3 19

Chính truyện - Phần Bốn - Chương 331 - Quyết tâm của cựu nhân vật chính harem

【Góc nhìn của Ryuuzaki Ryouma】

Thật sự đã muộn rồi.

「――Bye bye, Ryouma onii-chan」

Mỉm cười nói thế xong, Azusa quay đi mà chẳng hề ngoái lại.

Tôi đưa mắt nhìn theo bóng lưng đó cho đến khi khuất dạng...... và rồi, đổ sụp ngay tại chỗ.

「......Còn chẳng cho mình cơ hội chuộc lỗi nữa」

Khi trước, tôi đã phạm phải một sai lầm.

Đó là khi được Azusa thổ lộ tình cảm, tôi thậm chí còn không đưa ra nổi một câu trả lời ra hồn.

Vì Azusa ái mộ tôi, gọi tôi là 『onii-chan』.

Nên tôi cũng cưng, cũng coi Azusa là em gái mình.

Tôi tưởng vậy được rồi.

Bởi vì đó là điều cậu ấy mong...... nên tôi đã tự tiện cho rằng cảm xúc hơn thế là không cần thiết, và vì thế, tôi cũng chẳng buồn nghĩ ngợi gì về cảm xúc của Azusa.

Vì là Azusa nên ở cạnh tôi là điều hiển nhiên.

Vì là Azusa nên ngưỡng mộ tôi như anh trai cũng là chuyện chẳng cần bàn cãi.

Và cũng vì có suy nghĩ ngạo mạn như vậy...... mà tôi đã vô tình tổn thương cậu ấy.

Dẫn đến việc Azusa bắt đầu giữ khoảng cách khi tôi chưa thể đàng hoàng xin lỗi.

Để rồi Azusa, đã tìm thấy con đường mới và bắt đầu bước đi rồi.

「Mình đúng là tàn nhẫn thật」

Lại lần nữa tôi cảm nhận được.

Sự đau đớn trong lồng ngực khi chứng kiến Azusa sợ hãi trước tôi.

Nếu tôi làm đúng thì hẳn đã có một con đường khác.

Ví dụ như, thành người yêu của Azusa chẳng hạn―― về mặt khả năng thì điều đó hoàn toàn có thể.

Nhưng người đã đập tan khả năng đó đi, lại là tôi.

Tôi, chính tôi là kẻ đã chà đạp lên cảm xúc của Azusa.

Lỗi lầm này đã không còn có thể chuộc lại.

Điều tôi có thể làm cho Azusa, ngoài không làm gì ra thì không còn gì cả.

Chí ít thì...... hãy khắc ghi vào tim để khỏi lại có tư tưởng tương tự.

「――Phải tạ lỗi khi vẫn còn có thể thôi」

Vẫn còn đấy những cô gái mà tôi đã tổn thương.

Về chuyện đó thì Kirari đã tha thứ cho tôi, cô ấy vẫn còn kỳ vọng vào thằng tôi này.

Tôi cảm kích lắm.

Nhưng còn đây một người...... một cô gái tôi vẫn còn có thể tạ lỗi.

「Mình cũng phải nói rõ...... cho cả Yuzuki」

Tôi cũng muốn cúi đầu xin lỗi người con gái đã luôn kề cạnh mình bấy lâu.

Tuy không nghĩ là mình sẽ được tha thứ dù có làm trò đó.

Nhưng dẫu vậy, nếu Yuzuki vẫn còn tình cảm dành cho tôi như Azusa.

Thì để Yuzuki có thể bước đến một con đường mới...... tôi mong cô ấy hãy cắt đứt những cảm xúc đó đi.

Và để được thế, điều tôi có thể làm chỉ có một.

「――Đi thôi」

Cứ như vậy, tôi tiến bước đến nhà cô ấy.

Mặc kệ đi buốt giá lúc này dù trên người chẳng có mấy đồ phòng lạnh.

Chân vẫn đang mang dép, nhưng kệ đi.

Vì tôi muốn giải thoát Yuzuki sớm nhất có thể.

(Nhưng mà, mình phải nói gì đây?)

Tôi vặn não tìm lời trong khi đôi chân đang rảo bước.

Nhưng lại chẳng tìm được gì hay ho...... để rồi khi nhận ra, tôi đã đến nhà cô ấy rồi.

Đây là một quãng đường sẽ tốn tầm 10 phút nếu đi bằng xe buýt, nhưng với tôi thì mất hơn 1 tiếng do đi bộ.

Trời thì đã tối hẳn. Với suy nghĩ nên kết thúc nhanh chóng thì tốt hơn, tôi không chút ngại ngần nhấn chuông interphone.

Nhanh chóng kết thúc chuyện này là mong muốn của tôi.

Bằng không, tôi sẽ sụp đổ vì hối hận trước những gì đã làm mất――

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage