Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

4 13

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

93 267

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

15 102

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

240 4575

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

37 131

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

11 61

Chính truyện - Phần Bốn - Chương 331 - Quyết tâm của cựu nhân vật chính harem

【Góc nhìn của Ryuuzaki Ryouma】

Thật sự đã muộn rồi.

「――Bye bye, Ryouma onii-chan」

Mỉm cười nói thế xong, Azusa quay đi mà chẳng hề ngoái lại.

Tôi đưa mắt nhìn theo bóng lưng đó cho đến khi khuất dạng...... và rồi, đổ sụp ngay tại chỗ.

「......Còn chẳng cho mình cơ hội chuộc lỗi nữa」

Khi trước, tôi đã phạm phải một sai lầm.

Đó là khi được Azusa thổ lộ tình cảm, tôi thậm chí còn không đưa ra nổi một câu trả lời ra hồn.

Vì Azusa ái mộ tôi, gọi tôi là 『onii-chan』.

Nên tôi cũng cưng, cũng coi Azusa là em gái mình.

Tôi tưởng vậy được rồi.

Bởi vì đó là điều cậu ấy mong...... nên tôi đã tự tiện cho rằng cảm xúc hơn thế là không cần thiết, và vì thế, tôi cũng chẳng buồn nghĩ ngợi gì về cảm xúc của Azusa.

Vì là Azusa nên ở cạnh tôi là điều hiển nhiên.

Vì là Azusa nên ngưỡng mộ tôi như anh trai cũng là chuyện chẳng cần bàn cãi.

Và cũng vì có suy nghĩ ngạo mạn như vậy...... mà tôi đã vô tình tổn thương cậu ấy.

Dẫn đến việc Azusa bắt đầu giữ khoảng cách khi tôi chưa thể đàng hoàng xin lỗi.

Để rồi Azusa, đã tìm thấy con đường mới và bắt đầu bước đi rồi.

「Mình đúng là tàn nhẫn thật」

Lại lần nữa tôi cảm nhận được.

Sự đau đớn trong lồng ngực khi chứng kiến Azusa sợ hãi trước tôi.

Nếu tôi làm đúng thì hẳn đã có một con đường khác.

Ví dụ như, thành người yêu của Azusa chẳng hạn―― về mặt khả năng thì điều đó hoàn toàn có thể.

Nhưng người đã đập tan khả năng đó đi, lại là tôi.

Tôi, chính tôi là kẻ đã chà đạp lên cảm xúc của Azusa.

Lỗi lầm này đã không còn có thể chuộc lại.

Điều tôi có thể làm cho Azusa, ngoài không làm gì ra thì không còn gì cả.

Chí ít thì...... hãy khắc ghi vào tim để khỏi lại có tư tưởng tương tự.

「――Phải tạ lỗi khi vẫn còn có thể thôi」

Vẫn còn đấy những cô gái mà tôi đã tổn thương.

Về chuyện đó thì Kirari đã tha thứ cho tôi, cô ấy vẫn còn kỳ vọng vào thằng tôi này.

Tôi cảm kích lắm.

Nhưng còn đây một người...... một cô gái tôi vẫn còn có thể tạ lỗi.

「Mình cũng phải nói rõ...... cho cả Yuzuki」

Tôi cũng muốn cúi đầu xin lỗi người con gái đã luôn kề cạnh mình bấy lâu.

Tuy không nghĩ là mình sẽ được tha thứ dù có làm trò đó.

Nhưng dẫu vậy, nếu Yuzuki vẫn còn tình cảm dành cho tôi như Azusa.

Thì để Yuzuki có thể bước đến một con đường mới...... tôi mong cô ấy hãy cắt đứt những cảm xúc đó đi.

Và để được thế, điều tôi có thể làm chỉ có một.

「――Đi thôi」

Cứ như vậy, tôi tiến bước đến nhà cô ấy.

Mặc kệ đi buốt giá lúc này dù trên người chẳng có mấy đồ phòng lạnh.

Chân vẫn đang mang dép, nhưng kệ đi.

Vì tôi muốn giải thoát Yuzuki sớm nhất có thể.

(Nhưng mà, mình phải nói gì đây?)

Tôi vặn não tìm lời trong khi đôi chân đang rảo bước.

Nhưng lại chẳng tìm được gì hay ho...... để rồi khi nhận ra, tôi đã đến nhà cô ấy rồi.

Đây là một quãng đường sẽ tốn tầm 10 phút nếu đi bằng xe buýt, nhưng với tôi thì mất hơn 1 tiếng do đi bộ.

Trời thì đã tối hẳn. Với suy nghĩ nên kết thúc nhanh chóng thì tốt hơn, tôi không chút ngại ngần nhấn chuông interphone.

Nhanh chóng kết thúc chuyện này là mong muốn của tôi.

Bằng không, tôi sẽ sụp đổ vì hối hận trước những gì đã làm mất――

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage