Shikkaku Mon no Saikyou Kenja~ Sekai Saikyou no Kenja ga Sarani Tsuyoku Naru Tameni Tenseishimashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1519

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1179

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 5

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

Web Novel - Chương 133: Nhà hiền triết mạnh nhất, đứng yên

“...Thật là yên bình quá đi…”

“Ừm khá là yên bình…”

Đã được một khoảng thời gian kể từ khi chúng tôi tiến vào khu rừng Cikirisbia. Bọn quái vật đều đã trốn cả rồi, vì thế mà hành trình của bọn tôi có thể hình dung là vô cùng yên bình và dễ chịu như một buổi cắm trại ngoài trời vậy.

“Nói đến mới nhớ, bọn quái sợ Iris và đều trốn đi chỗ khác vậy bọn chúng trốn đi đâu? Liệu chúng có chạy ra khỏi rừng và tấn công các ngôi làng xung quanh không…”

“À mình nghĩ điều đó sẽ không xảy ra đâu.”

Tôi chỉ vào hướng chúng tôi đã đi qua lúc trước.

Bọn quái chỉ tạm thời rời khỏi chỗ chúng ở để tránh chúng tôi thôi khi chúng tôi đi qua chúng sẽ tự trở về chỗ ở của mình.

“Nếu cậu tập trung sử dụng [Passive Detection], thì cậu sẽ thấy sau khi chúng ta đi qua địa bàn của bọn quái thì bọn chúng sẽ tự trở về chốn của mình thôi. Bọn quái chúng cũng có địa bàn của riêng mình như các loài động vật khác sẽ rất khó để chúng rời đi nơi đó.”

“Ah! Mình đã từng nghe về nó lúc trước! Nếu có một con quái vật mạnh xuất hiện, thì bạn nên chú ý tới giới hạn địa bàn của nó và đừng bao giờ bước chân vào đó…”

“Đó cũng là một cách để lợi dụng địa bàn của chúng. Còn có một chiến thuật nữa giúp lùa bọn quái vật ấy ra đó là ta cố tình xâm phạm địa bàn chúng và chọc giận chúng.”

Con quái vật càng mạnh bao nhiêu thì địa bàn của chúng rộng bấy nhiêu.

Và bọn quái thì thường không xâm phạm và làm hại lẫn nhau nên chúng sẽ tấn công bất kì con người nào dám mạo phạm xông vào lãnh thổ của bọn nó.

“M-Mình thà không áp dụng chiến thuật ấy vào thực tế còn hơn… à mà đúng rồi chúng ta sẽ di chuyển thế nào trong khi chúng ta xâm nhập khu vực đó?”

“Phải ha… để mình xem nào cậu chỉ cần đánh bại bọn quái đó và chặt cây xung quanh đó thôi… mà cậu cũng có thể làm điều đó bằng cách đi lại xung quanh địa bàn chúng và nhả mana của mình ra thôi. Chúng ta đang sử dụng phương án đó đấy.”

“Mình hiểu rồi...hmm mà khoan đã?”

Ruli bỗng ngắt lời giữa chừng.

Có vẻ như cô ấy đã chú ý đến thừ gì đó.

“Ý của cậu là sao khi nói…(lần này)?”

“Được rồi.. mình nghĩ cậu sẽ hiểu khi cậu sử dụng [Passive Detection] và tập trung về hướng bên kia thôi.”

Tôi chỉ cho cô ấy chỗ chéo chúng tôi và tại nơi đó đang có một lượng mana khủng đang xông thẳng về phía chúng tôi.

Có vẻ như mana của Iris đã thành công thu hút được bọn chúng như dự định ban đầu tôi của tôi.

“Chờ...chờ đã nào, phản ứng này, không xong rồi điều này thực là tệ”

“Chúng ta phải trốn ngay bây giờ...”

“Mình không nghĩ mình có thể đấu lại nó đâu kể cả là các cậu cũng vậy!?”

Khi nhận ra con quái vật đang tới cả ba người họ bắt đầu hoảng loạn. Ồ nhìn xem có vẻ như con quái vật đã tiếp cận chúng tôi khi cả đám đang bàn luận. Mà điều đó cũng có thể là vì con quái đó quá bắt mắt vì nó cao khoảng chừng năm mét.

Tôi đứng lên và nhìn chằm chằm vào con quái và ra chỉ thị cho mọi người.

“Không cần đâu, các cậu, chúng ta không cần phải trốn nó.”

““...Eh?!””