[Ti, na…]
Tina, người đã bảo vệ tôi khỏi ma pháp của gã đó, nhìn thấy tôi với vết thương đầy người, mặt Tina biến sắc, ngay lập tức chạy đến chỗ tôi
[Eric! Có sao không!?]
[Hah… Hah… em không sao. Cảm ơn, Tina.]
Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ bị ngọn lửa đó nuốt chửng, nhưng may là Tina đã đến kịp lúc, tôi cảm thấy an tâm hơn phần nào.
Có lẽ tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì thấy được Tina vẫn an toàn.
[Tina, cha em thế nào rồi?]
[Các vết thương của chú đã lành, nhưng vẫn còn nguy hiểm nên chị đã để chú ở lại.]
[Vậy hả, thế thì tốt quá. Quả đúng là chị Tina.]
Quả nhiên, giao cha lại cho Tina là lựa chọn đúng đắn.
Tina hơi chút cười mỉm nhưng sau khi quay sang nhìn tên ma tộc, cô ấy lại có vẻ lo lắng.
[Ngươi là… con đàn bà hồi nãy? Ngươi vừa dùng ma pháp đúng không?]
[…]
Tina không đáp lại.
Cô ấy biết người trước mặt chính là kẻ đã khiến cho cha tôi trở nên nông nỗi như vậy, vì thế cô ấy cảm thấy hơi sợ hãi.
Tuy nhiên, cho dù không trả lời, thì hắn cũng biết được.
Ma pháp của Tina rất mạnh.
Ma pháp thi triển tức thời lại có thể triệt tiêu hoàn toàn ma pháp mà Felix đã dùng rất nhiều thời gian để tích lũy ma lực.
Không phải là tôi không có khả năng dành chiến thắng, nhưng có Tina ở đây, cơ hội chiến thắng của tôi tăng lên gấp vài lần, thậm chí hàng chục lần.
Thi triển được ma pháp ngay lập tức, cơ bản thì hoàn toàn có thể thắng được!
[Tina… Chị còn dùng được ma pháp nữa không?]
[Ừm, được nhiên rồi!]
Tina trả lời rất nhanh, cô ấy không có vẻ gì là mệt.
Mới phải chữa trị cho cha bị thương nặng bởi tên ma tộc, lại vừa dùng ma pháp để bảo vệ tôi khỏi biển lửa.
[Ngươi đúng là một con đàn bà nguy hiểm…!]
Nghe cuộc nói chuyện của tôi và Tina nãy giờ, chắc chắn hắn cũng biết được Tina giỏi ma pháp cỡ nào.
[Tina, phong ma pháp mà em với chị đã luyện tập trước đây. Chị có thể làm lại không?]
[Um… là cái mà chúng ta đã thất bại khi luyện tập.]
[Đúng, chính là nó.]
Cách đây rất lâu, tôi và Tina đã cùng thi triển một ma pháp.
Nó rất khó thực hiện, nó đã khiến tôi bị thương ở lần thử đầu tiên. Và từ đó Tina luôn từ chối việc luyện lại nó.
Nhưng đúng là, nếu không có nó sẽ rất khó đánh bại được Felix.
[Nó đúng là rất nguy hiểm. Em biết Tina không muốn khiến em bị thương, nhưng đây là cách duy nhất chúng ta có thể thắng được hắn ta.]
[Eric…]
[Không sao cả, Tina đã mạnh hơn trước rồi. Em tin tưởng Tina——Tina cũng phải tin tưởng em.]
[…Ừm, chị hiểu rồi!]
Tina gật đầu với đôi mắt tràn ngập sự quyết tâm.
Sau khi Tina gật đầu. Để bảo vệ cô ấy, tôi bắt đầu quan sát kỹ hành động của Felix.
[Mất bao lâu để chị dùng nó!?]
[Cần thời gian tích lũy ma lực… chắc là 10 giây!]
Này này, thật luôn đó à, Tina──.
[──Quá đơn giản! Mau bắt đầu đi!]
[Ừm!]
Tina trở lời tôi đồng thời nhắm mắt lại, bắt đầu tích lũy ma lực.
Một giây, ma lực của Tina đã vượt quá『 Triền Viêm 』 mà tôi đã dùng trước đó.
Hai giây, nó đã hơn cả ma lực khi tên ma tộc dùng『 Viêm Ba 』.
[Hu──Các ngươi, mau dừng lại!]
Felix bắt đầu cảm thấy lo lắng về lượng ma lực khổng lồ này, hắn ta nhảy đến, bắt đầu tiếp cận Tina.
[—Như là ta cho phép ngươi làm điều đó vậy!]
Tôi chặn hắn lại, chuyển hướng nhát chém đầy uy lực đó để tránh cho Tina bị thương.
[Hự…!]
Chỉ một mình Tina thì sẽ không thể hạ được tên này.
Hắn ta không cần mất đến một giây để tới được chỗ Tina và dễ dàng kết thúc mọi chuyện với chỉ một cú vung kiếm.
Nhưng tôi sẽ không để điều này xảy ra.
[Vài giây nữa thôi… ở lại với ta thêm một chút.]
[Ngươi, chết tiệt!]
Felix, hắn nhìn tôi như thể coi tôi là một cái xác sống.
Thật thô lỗ, tôi chỉ là một con người— (?)
──một người trở lại quá khứ để bảo vệ tất cả những gì yêu quý.
Sau đó, hắn ta dùng hết sức chém liên tục, nhưng những đường kiếm vội vàng này sẽ không thể nào chạm được vào tôi.
Trong khi vẫn rất tập trung, tôi nghe được giọng của Tina.
[Eric! Chị xong rồi!]
[Được, cứ dùng nó lên người em!]
Nói xong, tôi lập tức kéo giãn khoảng cách với Felix.
Hắn cũng không biết Tina sẽ làm gì, vì vậy không tiếp tục tấn công nữa.
[Lên đi, Eric!]
Tina hét lên và giơ tay về phía tôi, niệm lên tên ma pháp.
"──『 Triền Lam 』!" (Giông tố bao phủ?)
Từ phía sau tôi, một cơn gió nhẹ thổi đến──.
──và lúc đó, cơ thể của tôi được bao phủ bởi một cơn lốc.
Tóc thổi dựng lên, tôi cảm giác cơ thể trở nên nhẹ hơn.
Đây là phong ma pháp trung cấp.
Nó cùng loại với 『 Triền Viêm 』 mà tôi sử dụng nhưng khác là thuộc tính là gió.
Nhưng khi để người khác sử dụng, thì sức mạnh và tác dụng cũng khác hoàn toàn.
Dù tôi đã dùng hết sức nhưng lửa chỉ đủ để bao quanh thanh kiếm.
Trong khi ma pháp của Tina có thể khiến gió lốc bao phủ lấy toàn thân tôi.
Thật sự là tôi không tự tin vào nó… nhưng giờ đây, tôi có thể tin tưởng!
[Cám ơn, Tina…]
Tina có vẻ hơi mệt mỏi sau khi sử dụng ma pháp, cô ấy hơi thở dốc.
[Ừm…! Cố lên, Eric!]
Với sự hỗ trợ của Tina, tôi quay lại đối mặt với Felix.
[Vậy——hãy kết thúc chuyện này ở đây, Felix.]
Tôi nói với Felix, hắn đang toát mồ hôi lạnh khi nhìn tôi trong cơn lốc.
[Hử… Đừng có xem thường ta! Chết tiệt!]
Felix đạp chân về phía sau, lao tới—— Nhưng.
[──quá chậm]
[Cái gì!?]
Tôi ngay lập tức xuất hiện trước mặt của Felix, vung kiếm từ trên xuống, Felix tránh đường kiếm của tôi một cách khó khắn hơn trước.
Sau đó dù kiếm của tôi không chạm tới mặt đất, nhưng nó đã bị chia làm hai.
Chiều dài của nhát chém khoảng 10 mét..
Phong ma pháp của Tina đã tăng phạm vi tấn công của thanh kiếm tới mức này, độ sắc đủ để cắt mặt đất như cắt bơ.
[Ngươi đã tránh được nó, Felix. Không, là ta đã mắc sai lầm?]
Phong ma phán khiến tôi trở nên quá nhanh và dường như không thể kiểm soát được tốc độ của mình.
Kiếm kỹ của tôi chưa đạt được đến trình độ đủ để kiểm soát nó.
[Đồ rác rưởi, đừng có xem thường ta!]
Tiếp tục la hét, Felix tiếp cận tôi và tung ra một nhát chém theo chiều ngang ngang.
Nếu là lúc trước, tôi sẽ tìm cách đỡ nó và triệt tiêu đi sức mạnh của nhát chém, nhưng lần này tôi sẽ tấn công nó một cách trực diện.
Khoảnh khắc hai thanh kiếm chạm vào nhau, hắn ta đã nhận ra đường kiếm của tôi khác hẳn lúc trước.
Nếu như làm như vậy khi nãy, tôi sẽ bị thổi bay ngay lập tức, nhưng giờ thì đã khác.
[Hử...]
[Ngươi sai rồi. Ngươi nghĩ rằng có thể thắng ta bằng sức mạnh sao?]
Phong ma pháp này đặc biệt không tăng sức mạnh thể chất.
Nhưng——dù hắn có mạnh đến đâu, thì trước ngọn gió này cũng sẽ trở về với cát bụi.
Cơn lốc xoáy quanh thanh kiếm của tôi với tốc độ ngày một cao.
Động năng được tích tụ ở trên thanh kiếm, cho dù là hắn ta có mạnh thế nào đi chăng nữa cũng không thể đỡ được.
Tôi tác động thêm lực đẩy kiếm về phía hắn, Felix không thể gắng cự được nữa và mất thăng bằng.
[Ta ──!"]
──sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Lần này, tôi tận dụng phong ma pháp tăng tốc độ lên nhiều lần để tung ra cú chém cuối cùng.
Kết thúc, phần trên của cơ thể Felix bị tách rời, và rơi xuống đất
[Ha…ha…]
Tôi thận trọng nhìn hai phần cơ thể của hắn.
[Khụ khụ.. a—a, ta thua rồi.]
Tuy rằng cơ thể đã bị chia làm hai nhưng Felix vẫn còn sống.
Hắn ta nôn ra máu, tôi nói với hắn bằng một sự tôn trọng nhất định. (?)
[Ngươi còn sống…]
[Sức sống, của ma tộc… dù sao cũng rất mạnh mẽ.]
[Giống như một con gián vậy.]
[Im đi… Dù sao thì ta cũng chết chắc rồi.]
Felix nói ngắt quãng, chắc hẳn rất đau đớn.
[Cũng chỉ, một chút, một chút nữa thôi… Nếu như ta tiêu diệt được quốc gia đó, ta có thể, trở thành vua, cô gái ấy cũng sẽ, là của ta.]
Felix tuy nói tuy còn rất hối tiếc, nhưng hắn lại cười rất thỏa mãn.
[Là người đã tiễn ngươi xuống địa ngục, ta cho ngươi biết một điều, dù ngươi có trở thành vua đi chăng nữa, ngươi cũng sẽ không có được cô ấy, tuyệt đối không.]
[Sao ngươi lại… Nếu ta không làm vua, sao ngươi lại, biết.]
Felix cười đáp.
[Mà, dù sao ta cũng được, kẻ mạnh hơn giết… Đây là lần đầu, kể từ khi sinh ra, ta cảm thấy trận chiến thật thú vị.]
[Vậy à… thế thì tốt.]
[Nhưng, nếu con bé kia không xuất hiện, ta chắc chắn... sẽ thắng, không phải là ta đang ngụy biện.]
Tôi không thể phủ nhận lời nói của Felix.
Quả thực, nếu lúc đó Tina không tới, tôi đã thua rồi.
[Kết quả là, một người phụ nữ… Không, đó là sự khác biệt của việc có đồng minh… Đồng minh của ta, không có, ta không có đồng minh.]
Sau câu này, hắn ta cười như thế không cam lòng.
[A—…cuối cùng thì, cũng chết rồi…]
Trong lúc hắn nói, rất nhiều máu từ cơ thể hắn chảy ra, hắn sắp chết.
[Chào nhé, Eric. Trận chiến vừa rồi, thực sự ta đã rất vui──]
Felix cười với tôi—— sau đó hắn nhắm lại mắt.
Cho tới tận lúc chết hắn vẫn cười cái nụ cười gớm ghiếc đó.
[Eric…?]
Sau khi Felix chết, Tina từ đằng sau mới nói.
[Kết thúc rồi ư? Eric, em có sao không?]
Quay sang thì Tina đang thận trọng tiến đến gần tôi.
Tina dường như đang nó lắng cho tôi, nét mặt cô ấy có chút bất an.
Tina đang sợ.
Dù sao thì tôi cũng đã giết một người trước mắt Tina.
Tôi có thể bị chối bỏ.
Nhưng biết làm sao được, tôi giết hắn là có lý do.
Dù lý do gì đi nữa, thì tôi cũng đã giết người.
Nhưng ── tôi không thấy Tina có những suy nghĩ như vậy, cô ấy có lẽ chỉ đang lo lắng cho tôi.
Như vậy tôi thấy an tâm hơn một chút, cảm thấy được sự mệt mỏi sau trận chiến chạy dọc cơ thể.
Tôi cứ như vậy mà đổ về phía trước.
[Eric!]
Tina đã đỡ lấy tôi.
Chắc cô ấy đang lo lắng, Tina gọi tên tôi, thực sự là rất đáng yêu, giờ đây tôi chỉ muốn được ôm ấp bởi cơ thể ấm áp này.
[Tina—cảm ơn.]
Tôi nói thầm vào tai Tina sau đó để cho ý thức của mình mất đi──.