Shi ni Modori, Subete wo Sukuu Tame ni Saikyou e to Itaru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Webnovel Arc 1 (1-34) - Chương 25: Nói chuyện với gia đình.

Tôi và mẹ đang ngồi ở trong phòng khách, đợi ông già trở về.

Căn phòng hiện tại đang chìm trong bầu không khí nặng nề.

Dù gì chuyện cũng liên quan đến tôi sau này, cả tôi và mẹ đều đang im lặng suy nghĩ nghiêm túc.

Và rồi, có một giọng nói vang lên trước cửa, đó là ông già.

[Ha ha ha! Ái chà chà—, không ngờ mọi người trong làng thích thú đến vậy! Bỏ công sức ra cũng đáng!]

Ông ấy mới phân phát vật dụng cho dân làng sau khi trở về từ Vương đô, nên là đang có tâm trạng khá vui vẻ.

Tiếng cười khoái chí vang lên trong phòng khách, và… nó biến mất đi ngay lập tức khi ông nhìn thấy tôi và mẹ.

[Này? Cái không khí này là sao vậy? A, đúng rồi Serena! Đây là cái món ấn huyệt trên lưng mà em muốn! Cộng thêm cả cái dụng cụ mát xa cho em nữa nhưng hình dáng nó có vẻ hơi kì lạ!

Ông già hào hứng mà lấy ra cái dụng cụ mát xa cho mẹ, mẹ chỉ cười mỉm, sau đó lại quay trở lại với bầu không khí nghiêm túc.

[…Cảm ơn anh. Em sẽ dùng nó sau.]

[Này, này…. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?]

Ngay cả ông già cũng thấy được là bầu không khí của chúng tôi khác hẳn so với mọi khi, đặt dụng cụ mát xa xuống, ông ngồi vào chiếc ghế cạnh bàn.

Ông già đang ngồi đối diện trước mặt, còn mẹ đang ngồi bên cạnh tôi.

[Cha… con có chuyện quan trọng cần bàn bạc.]

[…Ra thế, có chuyện gì?]

Nghe tôi nói xong, ông già cũng nghiêm túc lắng nghe.

[Vừa rồi con cùng những người cha đưa về đã nói chuyện.]

[À, mấy người Kỵ sĩ đoàn đó sao?]

[Đúng vậy. Con đã được hỏi về cuộc tấn công của lũ quái vật, sau đó… họ đã mời con gia nhập Kỵ sĩ đoàn.]

[…Mời gia nhập Kỵ sĩ đoàn?]

Ông ấy sửng sốt lặp lại điều tôi vừa nói.

[Con đã đánh bại cái người tên là Felix kia, hắn ta thực sự rất mạnh, nên họ đã thấy được khả năng của con và mời con gia nhập Kỵ sĩ đoàn.]

[…Vậy à, tên đó mạnh đến vậy sao?]

[Cho nên… Con muốn chấp nhận lời mời này, và làm một chuyến đến Vương đô.]

Tôi bày tỏ ý muốn của mình, ông ấy khoanh tay suy nghĩ.

Mẹ tôi ở bên cạnh cũng không nói gì, chờ đợi ông lên tiếng.

[Nói cách khác… con sẽ không sống với gia đình chúng ta nữa.]

[…Con nghĩ đây chắc chắn không phải là từ biệt. Hơn nữa chỉ cần được nghỉ phép nhiều một chút con chắc chắn sẽ trở lại đây.]

Tuy vậy, khi phải rời xa cha mẹ, người đã nuôi dưỡng mình trong mười sáu năm qua, tôi cũng cảm thấy rất khổ tâm, chắc hẳn hai người cũng nghĩ như vậy.

[…Nếu ta và mẹ con phải đối, liệu con sẽ không đi nữa chứ?]

Ông già nhìn chằm chằm vào tôi và hỏi vậy.

Có vẻ như ông ấy đang muốn thử tôi.

[…Không, con đã quyết định rồi. Dù cho cha mẹ có phản đối hay ngăn cản đi nữa, con cũng nhất định sẽ tới Vương đô.]

Tôi cũng nhìn trực diện vào ông già và đáp lại.

Chúng tôi nhìn nhau một hồi nhưng… ông ấy đã nhắm mắt lại và việc này kết thúc.

[Là vậy à… không thì đúng là hỏng. Nếu con mà nói là sẽ không đi nữa hay cái gì đó tương tự, ta chắc chắn sẽ cho con một trận. Ta không hề dạy dỗ một đứa yếu đuối như vậy.]

Ông già nói trong khi cười hơi nhếch môi.

[Thế mới là con trai của ta. Đúng là đàn ông mà. Hãy tự tin mà đến Vương đô, để đến lúc quay về đây, chúng ta có thể cảm thấy tự hào.]

[Cha…! Cám ơn cha.]

Được ông già công nhận, tôi cảm thấy khá xúc động.

Kiếp trước ông đã vì bảo vệ tôi mà chết.

Sự quyết tâm và lòng dũng cảm đó, sau khi được sinh ra trở lại, tôi cũng không thể nào quên.

Ngay cả cuộc tấn công của lũ quái vật ở kiếp này, ông cũng bị thương nặng trong trận chiến với Felix, dù là đã được Tina chữa trị kịp thời, nhưng ông ấy cũng khó mà cử động.

Tuy vậy, ông vẫn lo lắng cho tôi và Tina, dù là có thể sẽ mất mạng, ông ấy vẫn quyết quay lại chiến trường.

Ông già đúng là, người đàn ông số một.

Dù là kiếp trước hay kiếp này đều vẫn thế.

Được một người vậy công nhận, tôi cũng cảm thấy hạnh phúc phần nào.

[Mẹ nó muốn nói gì à?]

Ông già nói với mẹ.

Nghe xong, tôi cũng quay qua nhìn bà ấy.

[Đúng vậy nhỉ… Đúng là Eric-chan mà rời đi thì mẹ sẽ thấy rất cô đơn, nhưng nếu đó là quyết định của Eric-chan, thì mẹ cũng không phản đối.]

Mẹ tôi hơi buồn, nở một nụ cười có phần cô đơn.

[Nè… Eric-chan, làm ơn đừng chết.]

[Ah! Vâng… đương nhiên là vậy rồi.]

[Con có thể về đây bất cứ lúc nào… Mẹ sẽ luôn ở đây chờ con và sẽ chào đón con trở về.]

[…Con biết rồi.]

Tôi cố kìm nước mắt tuôn ra khi đáp lại tấm lòng của mẹ.

Tôi cũng không biết là liệu mình có rơi nước mắt hay không nữa.

Có lẽ, chắc là không.

Sau khi nghe xong câu trả lời của tôi, mẹ nở một nụ cười hiện hậu như mọi khi.

—Có thể cứu được ngôi làng… cả ông già và mẹ đều không chết, thực sự tốt quá.