Shi ni Modori, Subete wo Sukuu Tame ni Saikyou e to Itaru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 18

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7440

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 177

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 172

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 176

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2143

Lightnovel Vol 2 - Phần mở đầu

Mình test thử dịch từ bản Lightnovel, nó có chút khác biệt so với WN nhưng không nhiều lắm, phần mở đầu này tương ứng với Chap 35: Đường đến Begonia. của WN. Nếu được thì mình sẽ chuyển qua LN luôn.

Nguồn dịch: Sách điện tử trên Booklive: https://booklive.jp/product/index/title_id/580896/vol_no/002

--------------------

Chúng tôi ra khỏi làng [Aurin] cũng đã khoảng vài chục phút.

Đi cũng được lâu như vậy, tôi không còn nghe thấy tiếng hô của mọi người trong làng tiễn chúng tôi đi nữa.

Jere-san và hai cấp dưới đi vào trong rừng, tôi và Tina theo sau họ.

Tôi sẽ gia nhập Kỵ sĩ đoàn của Begonia, còn Tina gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn, chúng tôi rời làng để đến Vương đô.

Tôi đã khóc khi được mọi người trong làng tiễn lên đường, nhưng giờ thì đã kìm được nước mắt và đi một cách bình thường.

[…Eric, em hết khóc chưa?]

[Em không có khóc.]

[Nói dối—, em có khóc.]

[Chị nhầm rồi.]

[Chị không có ý gì đâu! Chỉ là khuôn mặt Eric lúc khóc thật đáng iu đáng yêu lắm luôn!]

[Này, ngắt câu như vậy không có ý nghĩa gì đâu. Mà em không có khóc.]

Tôi cố né tránh những câu hỏi của Tina.

…Tôi không biết trở lời như nào nữa.

Cứ tiếp tục đi như này một lúc nữa là có thể ra khỏi khu rừng, và đến được con đường hướng thẳng đến Vương đô.

Có vẻ chiếc xe ngựa của Jere-san để ở đó, chúng tôi sẽ dùng nó.

[Cơ mà, thể lực của Tina-san tốt thật đấy.]

Jere-san đi phía trước quay đầu lại và nói chuyện với chúng tôi.

[Đi bộ trong rừng lâu như vậy, nhưng nhịp thở của cô vẫn rất ổn định.]

[Bởi vì từ nhỏ tôi và Eric đã cùng nhau chạy trong rừng!]

Đúng vậy, Tina đã theo tôi kể từ khi tôi bắt đầu khóa huấn luyện đặc biệt.

Cho nên chỉ đi bộ trong rừng một giờ đồng hồ thì vẫn rất bình thường.

[Tôi hiểu rồi. Với ma lực và thể lực đều tốt, tôi nghĩ như vậy là có đủ khả gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn. Vậy là đã có thêm thông tin để giới thiệu.

[Cám, cám ơn anh rất nhiều!]

Tina vui vẻ cảm ơn, sau đó quay sang tôi nở một nụ cười và giơ tay chữ V lúc Jere-san quay đi.

Tôi cũng công nhận rằng Tina không chỉ rất giỏi ma pháp mà thể lực của cô ấy cũng rất tốt.

Hai anh lính phía mặc giáp đằng sau Jere-san đang thở không nổi.

[Hah, hah… đáng ghét, chúng ta cũng phải cố lên!]

[Hah, hah… đương nhiên rồi! Khi trở về, chúng ta phải luyện tập nhiều hơn nữa.]

Họ hẳn đã bị ảnh hưởng rất nhiều khi để thua trước Tina ngày hôm qua.

Xong đến hôm nay, nhìn thấy Tina vẫn đang rất bình thường trong khi học đang thở không được, họ có vẻ như đã vượt qua được cơn khủng hoảng và sung sức trở lại.

Mà dù sao… phần nhiều là do họ đang mang trên mình bộ giáo nặng hơn 5 kilogram, hơn nữa họ cũng không quen với việc đi bộ trong rừng, nên bị như vậy cũng phải.

A, nhưng Tina cũng mang hành lý nặng…

Tôi cũng hy vọng hai anh lính có thể đi mà không phải thở dốc giống như Jere-san… Cố lên nào.

Một lúc sau, cuối cùng cũng ra khỏi khu rừng và nhìn thấy một con đường thẳng tắp.

Một chiếc xe ngựa đã ở đó, có vẻ như đó chính là xe của Jere-san.

Chiếc xe đủ chỗ cho năm người, được thiết kế có chỗ ngồi để điều khiển ngựa.

[Vậy, xin mời ngồi. Còn các người hãy lái xe.]

[R, rõ!]

[Cuối cùng cũng được ngồi rồi…]

Jere-san ra lệnh cho hai cấp dưới, còn tôi và Tina ngồi vào trong xe ngựa.

Như vậy là hơi quá khi mà hai người đó đã rất mệt, nhưng ít nhất họ đã được cởi áo giáp, ngồi xuống và nghỉ ngơi, nên chắc không sao đâu.

Tôi, Tina, và Jere-san ngồi trong xe được một chút, chiếc xe bắt đầu chuyển động.

[Khoảng hai giờ nữa mới tới được Vương đô. Cho nên hãy thư giãn.]

[À, vâng.]

Cơ mà cho dù có nói là thư giãn, nhưng trong xe ngựa cũng không có gì để làm cả.

A, đúng rồi. Anh ấy nói đã có thêm thông tin để giới thiệu về Tina, nhưng tôi muốn thêm một chút nữa.

[Jere-san, anh đã biết tôi là người đã đánh bại Felix một mình.]

[Ừm, tôi nghĩ việc đơn phương đánh bại một con người nguy hiểm như vậy thực sự rất tuyệt.]

[Không, thực ra không hẳn là như thế. Tôi không đánh bại hắn một mình, nếu không có sự giúp đỡ bởi ma pháp của Tina thì tôi đã thua rồi.]

[…Là như vậy thật sao?]

[Vâng, Thật ra là—]

Tôi kể lại cách tôi đánh bại Felix cho Jere-san, người đã nói sẽ giới thiệu Tina cho Đoàn trưởng ma pháp kỵ sĩ đoàn.

Chính Tina là người đã bảo vệ tôi khỏi ma pháp của Felix, sử dụng ma pháp trung cấp lên cơ thể của tôi để đánh bại hắn.

[Ma pháp trung cấp…!? Tina-san có thể dùng được ngay cả ma pháp trung cấp?]

[Vâ, vâng! Tôi có thể!]

Chủ đề đột nhiên hướng sang Tina, cô ấy đáp lại có phần ấp úng.

[Eric đã dạy tôi ma pháp trung cấp… Eric cũng có thể làm được nữa!]

[Eric-kun cũng có thể dùng được ma pháp trung cấp ư!?]

[Vâng! Dù gì thì ma pháp tôi sử dụng tất cả đều do Eric dạy!]

[Thật tuyệt…]

[Vâng, Eric rất chi là giỏi!]

Ơ kìa? Tâm điểm của câu chuyện lại là tôi trước khi tôi nhận ra.

[Tuy là tôi đã dạy Tina ma pháp, nhưng tôi không đủ yếu tố để hơn được Tina về mặt này.]

Dạy cô ấy nghe cũng có vẻ tốt, nhưng tôi nghĩ nó đã kìm hãm sức mạnh của cô ấy có thể đạt được.

Nếu tôi biết nhiều về ma pháp hơn để dạy cho Tina, cô ấy đã có thể phát triển hơn.

Nhưng bây giờ, so về ma lực hay loại ma pháp có thể sử dụng thì Tina đều hơn tôi.

Tuy là Tina đã vượt mặt tôi đã lâu, nhưng kể từ lúc đó tốc độ phát triển của Tina rất chậm.

Có lẽ, là do tôi cũng để ý đến những việc khác, nhưng lý do chính vẫn là không có người dạy cho cô ấy.

Cho nên nếu Tina gia nhập được Ma pháp kỵ sĩ đoàn, tài năng của cô ấy có thể được phát triển hơn rất nhiều.

[Tôi đồng ý… Thực sự rất giỏi khi mà có thể sử dụng được ma pháp trung cấp ở độ tuổi của Tina-san. Mặc dù Ma pháp kỵ sĩ đoàn tối thiểu phải dùng được ma pháp trung cấp, nhưng điều kiện này cũng đã được đáp ứng.]

[Thật như vậy ư! Vậy Eric có thể gia nhập Ma pháp kỵ sĩ đoàn được chứ?]

[Theo nguyên tắc thì có thể.]

[Eric! Hãy cùng nhau gia nhập Ma pháp kỵ sĩ đoàn đi!]

Nghe Jere-san nói xong. Tina quay sang với tôi.

[Em giỏi kiếm thuật hơn, cho nên Kỵ sĩ đoàn thích hợp hơn với em.]

[Mồ… Cái này thì chị cũng biết.]

Thực tế thì tôi cũng có thể gia nhập Ma pháp kỵ sĩ đoàn.

Tuy là không mạnh được như Tina, nhưng tôi cũng đã luyện tập từ nhỏ.

Bởi vì sự có mặt của Tina nên tôi đã nghĩ là tôi thực sự tệ trong khả năng ma pháp, có thể tôi đã sai khi so sánh như vậy…?

Có nhiều người thậm chí còn không thể sử dụng được ma pháp.

Rồi sau khi tiếp tục nói chuyện được một lúc, tôi đã nghe được giọng của một người lính.

[Đoàn trưởng! Chúng ta sắp tới Vương đô Begonia rồi!]

[A, tới rồi ư. Nhanh thật đấy nhỉ.]

Hai tiếng đồng hồ đã trôi qua.

Tina ngó đầu ra khỏi xe, nhìn về phía trước.

[Oa—! Bức tường lớn quá!]

Tôi cũng làm theo Tina, xem tình hình thế nào.

Vương đô dường như được bao quanh bởi một bức tường bên ngoài, tất cả những gì có thể nhìn thấy là một bức tường lớn màu trắng.

Theo như tôi ước lượng, nó cao khoảng năm mươi mét.

Nó là bức tường thành lớn nhất tôi từng nhìn tôi từng nhìn thấy tính cả kiếp trước.

[Đây có vẻ là lần đầu tiên hai người tới Vương đô.]

Nhìn thấy phản ứng của chúng tôi, Jere-san hỏi.

[Vâng, đúng vậy.]

[Thực sự lớn quá!]

Tôi thì cũng đã từng nhìn thấy những thành phố lớn ở kiếp trước, nhưng còn Tina thì là lần đầu tiên ra khỏi làng nên cô ấy rất hứng thú.

[Vậy, tuy là hơi sớm—nhưng, chào mừng đến Vương đô Begonia.]