Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thâm hải dư tẫn

(Đang ra)

Thâm hải dư tẫn

Viễn Đồng

Nhưng đối với thuyền trưởng mới của con tàu ma Lost Home, chỉ có một câu hỏi cấp bách cần giải đáp trước tiên: “Làm sao để lái con tàu này đây?!”

5 11

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

245 1163

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

6 25

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

117 1719

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

76 941

hồi 6 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Nơi chúng ta tiến bước chính là tận cùng của khát vọng (371 - 475) - Chương 386 - Side 7: Cực kỳ ồn ào, nhưng lại bình yên đến mức khó tin (so với thời bình)

Dù sao cũng đã liên tục viết về Bakumatsu rồi, đã đến nước này thì chơi tới bến để cho ra một con game rác cực đỉnh nào!!_Katarina

_________________________________________________________

Hyu… dorodorodoro……

「Ồ, chẳng phải là Kyogoku-chan sao! Kyogoku-chan người đã hăng máu lao vào gây sự với 「Thanh Kiếm Duy Nhất」 và 「Ngàn Cây Kim」 rồi cuối cùng nổ tung chết chùm cả lũ đó hả!」

「Uầy—! Kèo hơi thối nhưng cũng ngầu phết ấy!」

「Cùng nhảy breakdance đi nào! Vì là hồn ma nên xoay siêu mượt luôn đấy!」

「Nhưng mà không ăn được đồ ăn thì hơi bất tiện nhỉ.」

「Ơ, không biết à? Hồn ma có thể nhặt được đồ cúng ở khu mộ vô danh đó. Dù chỉ là mấy món như bánh màn thầu nhưng ăn ngon lành lắm.」

「Không, ăn đồ cúng ở nghĩa địa thì hơi… À mà khoan, bọn mình là bên được cúng mà!」

「「「Ahaha… cái bánh màn thầu này mốc rồi!!」」」

Ồn ào, quá ồn ào.

Kyogoku, vốn đã chán chuyện cứ ám người khác, liền tùy hứng nhập bọn với đám vong linh. Thế nhưng sự ồn ào vượt xa tưởng tượng khiến cô bất giác nhíu chặt chân mày.

Những người chơi đã thành vong linh…..Những tồn tại không thể chết trừ khi bị trừ tà, tức là không thể thiên tru, họ tạm rời khỏi cuộc sống thường ngày đầy những nụ cười xen lẫn bạo lực, cùng nhau nhộn nhịp quan sát cảnh những kẻ sống sót nhốn nháo chạy ngược xuôi khắp nơi để sống sót.

「Mà này Kyogoku-chan quen「Lễ Hội Diệt Vong」 à?」

「Lễ Hộ…… à, Sunraku ấy hả. Thì chắc cũng gọi là quen… gặp trong game khác, nhờ mối duyên đó nên được giới thiệu qua game này.」

「Giới thiệu con game này cho người khác á, tên đó là quỷ dữ à……?」

「Không, chắc là do nhìn thấy sự phù hợp thôi. Kyogoku-chan hợp với Bakumatsu lắm đó.」

「Cái ánh mắt lúc bị kill, kiểu 「Ta nhất định sẽ báo thù……」 ấy, nhìn đã lắm, muốn nổi da gà luôn.」

「Mà lần sau gặp lại thì vẫn bị tụi này đánh hội đồng nhừ tử thôi!」

「Những người chơi nổi trội thường sẽ phát triển thành kẻ săn ranker… như Chó Điên chẳng hạn.」

「Event lần này tên đó hơi bị khác đấy, bình thường toàn làm bình exp cho Raid Boss mà giờ biết cách trốn để sống sót rồi.」

「Một bước tiến hóa chẳng khác gì loài linh trưởng học được cách dùng lửa……」

「Oi Oi thế này thì đúng là như bước ngoặt lịch sử luôn rồi còn gì.」

Waiwai gayagaya, đám người chơi ồn ào náo nhiệt đến mức khó tin rằng đây là những kẻ hễ gặp mặt là đập vỡ sọ nhau.

Trước cảnh tượng ấy, Kyogoku cảm nhận được cái chất anh em trong nhà đặc trưng của game vắng người chơi…. để rồi phát hiện ra vài kẻ từng kill mình tàn nhẫn, khiến ngọn cảm xúc ấm áp đang dấy lên trong ngực bổng bùng lên thành ngọn lửa thù hận.

「Yo」

「À, chào Thanh Kiếm Duy Nhất-san」

「Tôi đã đoán được vụ lợi dụng kho thuốc súng, nhưng không ngờ nó đã bị chiếm trước rồi, quả nhiên thuốc súng đúng là phát minh vĩ đại của nhân loại.」

「Tao thua là tại thiếu tiếp tế dango, với lại mày có cần phải suốt ngày rình ở tiệm dango như vậy không!」

「Thì đó là kho đạn của 「Ngàn Cây Kim」 mà, chiến thuật cơ bản thôi.」

Khi hai ranker nhập cuộc thì sự ồn ào lại càng tăng thêm, nhất là khi đó lại là những top ranker vốn dĩ không đời nào bị loại sớm ở giai đoạn này.

「Cái đó á, bọn tao im hơi lặng tiếng là vì buổi đấu giá 「Quỷ Hoàng Kim」 thôi, khi tụi nó đã lăn thùng tạo vòng vây là nhận ra rồi.」

「Chuẩn luôn! Ngay cả dãy nhà dài chẳng liên quan cũng bị nổ dây chuyền, rõ ràng là đó mồi nhử mà.」

「À mà nè, chuyện Quỷ Hoàng Kim bị đem ra bán ở Tiệm Cầm Đồ Ichito là thật à? Tao muốn nó lắm, nhìn ngầu vãi.」

Tiệm Cầm Đồ Ichito chính là một hình thức bán đặc biệt trong game này.

Trong Tsuji-giri・Rhapsody Online, 「Tiệm Cầm Đồ」 tương đương với kho chứa đồ (item storage). Hệ thống này cho phép gửi đồ, nhận tiền và dùng nó như kho chứa tạm. Tuy nhiên, có một ngoại lệ gọi là Ichito:「nếu không hoàn trả 100% số tiền đã vay trong ngày, quyền sở hữu tiền sẽ chuyển sang người chơi, còn item thì bị tịch thu」

Và item bị tịch thu ở Tiệm Cầm Đồ Ichito sẽ được bày bán như hàng hóa. Lợi dụng điều này, có kỹ thuật thương lượng kiểu 「Ta sẽ bỏ Vũ Khí Hiếm vào Tiệm Cầm Đồ Ichito, nên hãy nghe lời đi」

Tức là vũ khí hiếm mà người chơi đã cất vào tiệm cầm đồ (không thể cướp được kể cả khi PK) có thể được chảy vào thị trường. Với sức mạnh thuần túy thì ranker nhập cuộc đã gần như quyết định kết quả, nên hình thức đấu giá tham chiếu sức mạnh đồng tiền lại khá tiện cho những kẻ ngoài bảng xếp hạng.

Hơn nữa, vì do tiệm cầm đồ chủ trì nên có thể ký gửi lại ngay sau khi thắng đấu giá. Nói cách khác, không có chuyện chỉ trả tiền rồi bị cướp trắng.

Dù rằng cũng có thể cho nổ tung tiệm cầm đồ để giải phóng toàn bộ item ký gửi… nhưng khi đó NPC mạnh sẽ xuất hiện nên cũng kèm theo nhiều hạn chế cho người chơi.

「Cái đó thì… trước kia có thằng ngu thích gây sự chú ý đã dùng 「Quỷ Hoàng Kim」 để thách đấu ranker, thế là bốn cây mất một.」

「Nhưng lần đó Raid Boss đang bật công tắc chen ngang nên chỉ tính là tai nạn rồi, đã kết luận rồi còn gì. Solo là bất khả thi.」

「Đã bảo bao lần rồi, phần thưởng bảng xếp hạng chỉ là tác phẩm nghệ thuật thôi mà……」

「Này! Có tin khẩn từ phía Raid Boss-san kìa! Bên đó bắt đầu hành động rồi!!」

Cái gì!? Đám người chơi đồng loạt xôn xao.

Trong game này, người chơi được gọi là 「Raid Boss」 hiếm khi hành động với mục đích rõ ràng. Anh ta thường chỉ đi dạo trong thành phố theo tâm trạng, vui vẻ chào hỏi và ngay khoảnh khắc tiếp theo đối phương đã chết.

Thế mà giờ Raid Boss lại hành động với mục đích rõ ràng. Vài người đã bắt đầu bay lơ lửng về phía anh ta.

「Chắc hẳn là nhắm vào Lễ Hội Diệt Vong nhỉ?」

「Không, chưa chắc. Raid Boss-san vốn là kiểu để dành món khoái khẩu đến cuối cùng mà?」

「Mỗi lần Anh Hùng Của Chúng Ta bị hành đến cuối trận trong tình trạng nửa sống nửa chết, tự dưng thấy có chút lãng mạn ấy chứ?」

「À à, trái tim đập thình thích luôn… nhưng là co rút bởi sợ hãi đó」

「Món khoái khẩu này nọ, nói thẳng ra thì cũng chỉ là quan hệ giữa kẻ săn và con mồi thôi mà?」

「T-Tin khẩn! 「Kẻ Bị Lật Đổ」 với 「Thằng Đó (Ngước Cằm)」 vừa bị thiên tru rồi! 「Lựu Đạn Hồng Liên」 đã ra tay rồi!」

Một người chơi bay tới, vừa chỉ vào khoảng không chẳng có gì vừa báo, khiến cả khu vực náo loạn.

Người chơi có biệt danh, bất kể phong cách chơi nào thì đều là cao thủ. Kyogoku tuy không nắm rõ từng ranker được gọi bằng danh hiệu gì và có lối chơi thế nào, nhưng từ phản ứng xung quanh cô cũng hiểu rằng tình hình đã thay đổi lớn.

「Sự kiện lần này nguy hiểm thật, vì cấm respawn nên tình hình thay đổi nhanh khủng khiếp.」

「Mà với Thằng Đó (Ngước Cằm) thì miễn là Lựu Đạn còn sống sẽ luôn bị dồn vào thế chiếu tướng rồi…」

「Nói hoài rồi mà, phải nerf damage pháo hoa đi, tao toàn chết vì rơi suốt!」

「Ủa chính chủ kìa, mà cái đó thì kệ đi. Raid Boss-san đã hành động rồi!!」

「Cảnh này như Hoa Ưu Đàm nở ấy.」

「Ba nghìn năm một lần thì hiếm quá rồi đó!」

Sau khi chết còn ồn hơn, thình thoảng còn có những cuộc đối thoại nghe cao siêu quá mức, thật khiến người ta không nói nên lời mà chỉ thấy bực bội.

Tại sao, tại sao lại như vậy.

Kyogoku theo bản năng ôm lấy nỗi thôi thúc trong lòng, muốn thiên tru bọn này quá……

(Nhưng mà nếu lý do là bực mình vì tụi nó học thức hơn mình nên PK cho hả giận thì hơi… ah)

Ngay lúc đó, Kyogoku chợt nhận ra… không, là giác ngộ.

「Ahh… thì ra… là như vậy.」

Vì muốn có item, vì điểm kinh nghiệm, vì muốn giãn gân cốt hay chỉ đơn giản vì thấy khó chịu…… Không phải ai cũng mang trên mình sứ mệnh cao cả gì đó, nhưng những cảm xúc đang dâng trào lên từ trong tâm hồn thì chẳng thể kìm nén được.

Chính vì vậy, những người chơi đã hiểu nguyên lý hoạt động trong game này sẽ bước đến giai đoạn tiếp theo.

Tức là để thỏa mãn nổi thôi thúc đó, họ tìm lý do đễ hợp lý tinh thần bản thân, để dù có năm người cùng hội đồng một người thì vẫn có thể hiên ngang mà tự hào, mọi người chơi Bakumatsu đều dùng chung một câu nói.

Thiên Tru……!!」

Hai từ ấy là bùa chú, là keyword để đùn đẩy trách nhiệm, cho phép mọi hành động trở thành ý trời.

Trong game này nó chẳng có ý nghĩa gì cả, không hề tăng chỉ số cũng chẳng có hiệu ứng cộng thêm lên nhát chém hay phát đạn bắn ra.

Thế nhưng trên hết, nó xóa sạch sự do dự trong lòng người chơi. Đạo đức, thiện ý, lẽ thương,hay thậm chí cả thứ thần thánh siêu nhiên mà bản thân định nghĩa…… tất cả đều được 「Trời」 bảo chứng cho mọi hành động.

Chính vì thế mà người chơi Bakumatsu ai cũng yêu thích và hô vang hai chữ 「Thiên Tru」

「Hồ, sáng mắt ra rồi đấy……」

「Các bánh răng đã ăn khớp nhau rồi, nhỏ này sẽ mạnh lên sớm thôi……」

「Cho dù có ràng buộc bản thân vào một thanh katana duy nhất thì ít nhất cũng nên thiết lập vài phong cách chiến đấu khác nhau…Biết mình cũng là biết địch.」

「Ể, Đây là tình huống mà ranker bắt buộc phải phát biểu gì đó à?」

「Không, tại 「Thanh Kiếm Duy Nhất」 với 「Thằng Kia (Ngước Cằm)」 tự dưng bắt đầu nói mấy câu đối đáp hài kịch như nhân vật mạnh nên tôi hùa theo thôi.」

Kyogoku đã quyết tâm rằng, một ngày nào đó nhất định sẽ hạ gục hết bọn này. Cô không còn do dự nữa, bởi vì……

Trời đã bảo phải làm như thế.

Trong khi một con quái vật đã thích ứng hoàn toàn với quy luật Bakumatsu và vừa cất tiếng khóc chào đời, thì tình thế ở mặt đất đã biến chuyển dữ dội.

Nói cụ thể, đó là cuộc đối đầu giữa hạng nhất toàn bộ bảng xếp hạng Bakumatsu「Raid Boss: Yura」 và kẻ vô hạng「Lễ Hội Diệt Vong: Sunraku」

_______________________________________________________

Thiên Tru: nghĩa là dù có đâm sau lưng đồng đội, cho nổ tung, hay rình lúc login để chặt phăng đầu, thì cũng có thể vờ vịt 「Trời bảo phải làm nên tôi không có lỗi」 một câu thần chú rũ bỏ trách nhiệm.

Nói cách khác, người chơi Bakumatsu đều là nạn nhân của định mệnh mang tên Trời……!! Hôm nay lại khí thế vang dội, hô to Thiên Tru Thiên Tru!

優曇華(udonge) Hoa Ưu Đàm hay hoa Udumbara là một loài hoa linh thiêng thường gắn liền với Phật giáo. Tương truyền 3.000 năm mới nở một lần, được ví như một điềm lành hiếm có. Trong văn học Nhật Bản, “udonge” dùng để biểu thị một điều kỳ diệu hiếm hoi, khó có thể thấy trong một đời người.