Ở level 5, xâm lược bằng bom tin đồn xấu, rồi trồng cây huyền thoại, sau đó đột kích bùng nổ… Thật là kinh khủng, sự thật còn kỳ lạ hơn tiểu thuyết nữa… (háo hức háo hức)
__________________________________________________________
◇
Thợ rèn Imron, là người chơi đã đạt tới nghề cao cấp nhất của thợ rèn 「Danh Tượng - Meisho」, còn nổi tiếng là chủ sở hữu của Thánh Chùy Mjölnir.
Ví dụ, điều kiện để có được Thánh Kiếm Excalibur là phải một mình tiến vào khu vực sâu nhất của mê cung nơi lũ quái vật khổng lồ và hung bạo tung hoành.
Ví dụ, điều kiện để có được Thánh Thương Caladbolg chỉ xuất hiện khi nhiều người tập trung tại cùng một địa điểm và quyền sở hữu sẽ thuộc về người sống sót cuối cùng sau trận PvP.
Vậy thì, điều kiện để có được Mjölnir là gì?
Đó là dùng Mjölnir để chế tạo vũ khí… chỉ vậy mà thôi. Không hề yêu cầu phải là 「Danh Tượng」, cấp độ cũng không ảnh hưởng bao nhiêu.
Tuy nhiên, có một điều kiện ngầm: 「phải thực hiện việc đó bên trong Ngôi Nhà Quái Vật」 nơi quái vật xuất hiện với số lượng khổng lồ.
Sức mạnh để tiêu diệt quái vật? Không.
Tốc độ rèn vũ khí? Không.
Điều mà Thánh Chùy Mjölnir đòi hỏi chính là sự chân thành.
Cho dù cơ thể bị thú dữ xé nát, cho dù thân xác bị độc tố ăn mòn, cho dù cái chết sắp sửa giáng xuống đi chăng nữa.
Chỉ những kẻ chân thành mới… xứng đáng nắm giữ cây chùy…
Đó là những lời được khắc sâu ở tận cùng của hang động, nơi Thánh Chùy Mjölnir an vị.
Nếu nói một cách dễ hiểu nhất thì đó là 「Thử Thách Lòng Can Đảm」. Vô số thợ rèn đã thử sức rồi ngã xuống… và cuối cùng, một người chơi chỉ cấp 45, chẳng có bất kỳ năng lực đặc biệt nào, nhưng đã dồn hết tâm huyết, không hề thỏa hiệp để rèn nên một con dao, từ đó được công nhận là chủ nhân của cây chùy.
Những con quái vật khiến bản thân tự ghê tởm theo bản năng, những con quái vật dùng phương thức tàn bạo để tấn công. Ngay giữa lò luyện bạo lực đó, vẫn có một người chơi giữ vững trái tim thép, dốc hết tất cả vào nghề rèn… Tên của người đó là Imron.
・
・
・
・
「Tại saooo lại có vũ khí mà ta chẳng hề biết được chế tạo ở nơi ta chẳng hề biết chứーー!!!」
Và hiện tại người chơi đó đang ngã lăn trên mặt đất trước mặt Saiga-0, tay chân quẫy đạp loạn xạ.
「Re-Legacy Weapon là cái gì!? Ta không biết! Ta hoàn toàn không biếtーー!!」
「À, ừm, cái gọi là Tô Cơ Trang ・ Re-Legacy Weapon……」
「Khoan đã! Cho dù thế này nhưng ta vẫn là thợ rèn được Mjölnir chọn trúng…… chừng đó thì tô đoán được rồi! Chính xác là khi cường hóa Di Cơ Trang ・Legacy Weapon đến giai đoạn cuối cùng thì nó sẽ đổi hạng mục, đúng không!!」
「Không, sai rồi.」
「Hảaaaaa!!」
Vừa rít gào the thé, vừa quằn quại trên đất là một người đàn ông trung niên với ngoại hình được tạo hình chuẩn kiểu nghệ nhân tay cầm cây chùy vàng…chính là Imron. Nhìn xuống cảnh tượng đó, Saiga-0 bắt đầu nghi ngờ ký ức của mình, liệu người mà chị mình từng thương lượng thật sự lại có tính cách thế này sao.
Nếu ký ức không sai, thì cũng giống như Đội Cận Vệ Của Thánh Nữ hay Thánh Thuẫn Kỵ Sĩ Đoàn, anh phải là kiểu người chơi lấy role-play làm gốc để giao tiếp mới phải.
「Ku…… Arthur Pencilgon đáng ghét, đồ yêu quái chuyên đùa giỡn tâm hồn của người ta……」
Về điểm này thì Saiga-0 không phản bác, vì quân bài thương lượng trong tay cô cũng chính là do kẻ giật dây đứng sau Pencilgon trao cho.
「Eto ……」
Ba tấm screenshot mà Pencilgon giao lại: tấm thứ nhất là Sanraku với nắm đấm cơ khí, tấm thứ hai là Sanraku với khiên cơ giới.
Và rồi, tấm thứ ba……
「Eto,…… nếu anh muốn xem tấm thứ ba này…… thì hãy hợp tác với 「Du Lang Wolfgang」, được chứ…」
「Khư…… xảo quyệt, cái này chẳng khác gì tạp chí có trang dán kín……không, khoan đã…… khụ khụ, ta cũng là một thợ rèn đường hoàng. Nếu có kỹ thuật mà bản thân không biết thì ta không thể làm ngơ, các ngươi muốn ta hợp tác thì hẳn phải liên quan đến rèn…… Đưa đây đi, tấm screenshot đó……Mau lên」
Đúng như Pencilgon dự đoán, 「đi thẳng xuyên qua rừng rậm để tìm khu vực mới có thể khai thác quặng」 Saiga-0 đã chạm trán với người chơi thợ rèn hàng đầu với ánh mắt sắc lạnh dồn dập áp sát cô.
Cái thái độ bất thường đó…… nếu so sánh thì cũng gợi nhớ đến ánh mắt của chị gái cô khi có chuyện liên quan đến Lycaon, khiến Saiga-0 không kìm được mà giơ bức ảnh lên như chiếc khiên chắn giữa bản thân và Imron.
「Hả? Cái này chỉ là một thanh kiếm thôi mà……」
「Đây, đây là…… Anh Kiệt Vũ Khí Grateful…… đã được cường hóa tới giai đoạn Rebuild……」
「………Rebuild?」
Một thoáng im lặng.
Imron loạng choạng lùi lại, thở dài, nhưng tiếng thở ấy không dứt mà dần biến thành tiếng rên, rồi cuối cùng cao dần thành tiếng hét.
「HaaaaaaAAAAAA……!!↑↑」
Hai cánh tay ôm đầu rồi dần ngửa hẳn ra phía sau, đến khi cả lưng ưỡn cong mà bắt đầu quằn quại. Với Saiga-0 đây là kiểu người cô tuyệt đối không muốn dính dáng, nhưng cho dù vậy, sức mạnh của Mjölnir với tư cách 「Công Cụ Rèn」 vẫn đáng để Arthur Pencilgon rút ra lá Joker át chủ bài tuyệt mật của 「Du Lang」để đặt cược.
Đúng lúc đó, Imron bất ngờ siết chặt cây chùy vàng đeo bên hông.
「Frustration!!」
Một tiếng thét lạ lùng khiến bộ giáp của Saiga-0 kêu keng một cái. Cùng lúc đó, , một xung lực xuất hiện ở gáy cô.
Đó là tín hiệu 「Kẻ Địch Tập Kích」 từ Diale đang ngụy trang thành áo choàng. Tâm trí hơi thả lỏng lập tức được chuyển sang trạng thái chiến đấu, nhưng trước cả khi Saiga-0 kịp rút cây roi sắt bên hông, Imron đã ra tay trước.
「Sấm Rèn - Blitz Forge!!」
Imron rút ra từ kho đồ vài mảnh vảy khủng long và tung lên không trung, dùng Thánh Chùy Mjölnir nện xuống chúng, liền xuất hiện một thanh kiếm giống hệt mô hình nhựa chưa sơn, giữ nguyên màu gốc của nguyên liệu.
Imron chộp lấy nó, rồi dựng thẳng thanh kiếm một tay với tốc độ điện giật, toàn lực ném về phía sau gốc cây.
Thanh kiếm chế vôi xé rách không khí bay thẳng vào con khủng long nhỏ vừa định vồ mồi.
「Chậc…… nói chuyện để sau!Cho ta thấy sức mạnh của Hỏa Lực Tối Thượng nào…!!」
「Kiểu Role-play này hơi mất kiểm soát quá rồi……」
・
・
・
・
Vài phút sau, khi đã đánh lui đám quái tập kích mà không gặp vấn đề gì, Saiga-0 nghe thấy Imron cất giọng như thể đã buông xuôi.
「Được rồi, hiểu rồi… đã lỡ ăn độc thì phải liếm sạch cả cái đĩa…… không, phải mút cả ngón tay kẻ đã làm ra mồi độc ấy mới phải…… Thế? Ta có thể mong đợi sẽ có phần thưởng xứng đáng chứ?」
「Đúng thế nhỉ.」
Trong đầu Saiga-0 chợt hiện lên hình ảnh Pencilgon vừa cười nửa miệng vừa nói đại những câu xa vời nhất với hai chữ an tâm và đảm bảo: 「Cứ châm chọc vài câu thì nó sẽ tự khạc thông tin thôi. Sanraku-kun là kiểu tsundere rắc rối gấp bội mà.」
……Cuối cùng, Saiga-0 chỉ còn biết ngước mắt lên trời với ánh nhìn nửa như buông xuôi, nửa như muốn đổ hết trách nhiệm cho người khác.
「Mà khoan đã, giữa khe hở của tán cây có cảnh tượng nhìn chẳng giống rừng rậm chút nào…… cái gì, rốt cuộc là gì thế nhỉ?」
「Ể?」
Tình thế không cho phép Saiga-0 lơ đãng.
Từ khe hở giữa những tán cây lọt ra một khung cảnh, vùng sa mạc nơi những con người dũng mãnh, mang trong mình trái tim quả cảm sinh sống…… Đại Sa Hải Diltseo.
___________________________________________________________
Thì ra việc tên quái vật nghe cứ như tên khoa học kia là có lý do cả.