Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thâm hải dư tẫn

(Đang ra)

Thâm hải dư tẫn

Viễn Đồng

Nhưng đối với thuyền trưởng mới của con tàu ma Lost Home, chỉ có một câu hỏi cấp bách cần giải đáp trước tiên: “Làm sao để lái con tàu này đây?!”

5 11

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

245 1163

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

6 25

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

117 1719

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

76 941

hồi 6 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Nơi chúng ta tiến bước chính là tận cùng của khát vọng (371 - 475) - Chương 388 – Gắn kết như nam châm

Một Khi công tắc của Raid Boss-san được bật lên thì sẽ không thể dừng lại, nói cụ thể thì bằng trực giác giống như dã thú của mình, hắn có thể xác định vị trí người chơi trong bán kính 20 mét với độ chính xác rất cao. Sát nhân trong game kinh dị có khi còn nhẹ đô hơn ấy.

Chiến pháp của hắn thì trôi chảy mà bất ổn, hẳn là ngoài đời chẳng biết gì về kiếm thuật đâu. Thanh kiếm bị vung loạn xạ đúng kiều gà mờ đó là lời nhận xét của người đã từng tập kiếm đạo.

Nhưng liệu đánh kiểu đường phố có thua kém quyền anh chăng? Không, sự khác biệt trong quá trình chẳng hề ảnh hưởng đến kết quả. Dù là phong cách trên võ đài hay phong cách đầu đường xó chợ, rốt cuộc đều chỉ là bạo lực lên đối phương mà thôi.

Nếu vậy thì thanh kiếm của Raid Boss-san chính là sát nhân kiếm, đã chém thì là chết, chẳng buồn màng đến hình hay thức, đường kiếm hỗn loạn vô lối và chính vì thế mới thuần khiết đến mức ghê rợn.

Tiệm Quang Kiếm, nếu vung ra nhát chém chí mạng hiệu suất tối đa thì thép cứng cũng bị cắt nát như giấy dán cửa, thanh kiếm ấy yếu nhất mà cũng là mạnh nhất vẽ nên những quỹ tích gỉ sét tung hoành ngang dọc.

Mảnh sắt gỉ rách nát ấy, tựa như thể đang phô bày đấu vết số phận của những kẻ bị lưỡi kiếm mê hoặc và dẫn tới cái chết vậy.

「Gyaa!?」

Aah, thịt bị chém toạc ra. Dù không chân thực đến mức điên rồ như Shanfro, nhưng đây vẫn là kết tinh của công nghệ VR Full Dive. Cơ thể bị chém chéo từ vai xuống hông thì chẳng thể tồn tại bao lâu nữa. Dẫu vậy kẻ, bị chém đâu phải là tôi nên cũng chỉ là chuyện người khác thôi.

「Cảm ơn vì đã ở đây!!」

Thanh kiếm tôi vung đã chém trúng lá chắn thịt rách nát. Vậy là người thứ tám rồi, ừm, có khi tôi vừa phát hiện ra cách cày điểm hiệu quả đấy.

「Gehh! Tên khốn kia dám dắt Raid Boss-san để train kìa!!」

「Đừng có ới đây!」

「Hả? Nói gì thế? Lại gần hơn rồi nói lại được không?」

「Mày cố tình hả! Gyaaaa……!!」

「Bỏ chạy kìa, giống như thỏ ấy」

Ý là nhanh như thỏ bỏ chạy ấy hả? Tôi không muốn nghĩ rằng mình bị so sánh ngang hàng với Sanraku trong Shanfro, nhưng cái kiểu điện sóng tự nhiên kia lại phát ngôn như ESP (nhà ngoại cảm) khiến tôi phải giật mình đấy.

Thành thật mà nói, chắc tôi sẽ chết. Khác với Sylvia Goldberg, Raid Boss-san là quái vật đích thực, đến cả bug cũng biến thành đồng minh, dù có dùng bao nhiêu đòn bẫy hay chiêu trò gì đi nữa thì cũng không thể kéo giãn khoảng cách ra quá năm mét.

Nên tôi đã đổi chiến lược, đã chết chắc thì thà cày thêm chút điểm trước khi chết còn hơn.

Tôi đặt tên cho nó là Tàu Siêu Tốc Raid Boss, liên tục spam lệnh khiêu khích vào Raid Boss-san để kéo hắn rồi cuốn theo những người chơi khác ở phía trước. Nếu may mắn thì tranh thủ hốt điểm, mà không thì cũng chẳng sao, vì Raid Boss-san kẻ chắc chắn sẽ đứng đầu sẽ hút điểm về, qua đó giữ cho thứ hạng của tôi ở vị trí tốt.

Chính vì tối ưu hóa chuyển động đến cực hạn, nên chuyển động của Raid Boss-san lại càng giống với máy tính. Trải qua tư duy phức tạp rồi xuất ra kết luận đơn giản, nghịch lý thay, chuyển động ấy lại dễ bị kiểm soát từ bên ngoài.

Xin lỗi nhé, các đồng chí, trên đảo hoang thì MPK là kỹ năng cơ bản đấy.

「Thiên Tr…… ah」

「Trong PvP …… không có gì là tuyệt đối!!」

Tiệm Quang, một thanh kiếm cực đoan như hiên thân của khái niệm con dao hai lưỡi, nếu chí mạng thành công thì sẽ xuyên toàn bộ lớp giáp, còn nếu thất bại thì sẽ vỡ nát ngay khoảnh khắc ấy.

Nếu Raid Boss-san liên tục tung ra đòn chí mạng, thì việc tôi cần làm chỉ là phá vỡ nhịp điệu ấy. Thật trùng hợp, tôi cũng là Critical Attacker trong Shangri-La Frontier đấy ……!!

Trong trò chơi này, cách thiên tru chắc chắn nhất là chém bay đầu. Chính vì vậy, nếu đã nắm được quỹ đạo của nhát chém từ thanh kiếm của Raid Boss-san, thì chỉ cần nghiêng đầu đôi chút là có thể vô hiệu hóa đòn tất sát ấy.

Mảnh sắt gỉ nát vụn văng tung tóe. Đòn đâm phản công nhắm thẳng vào giữa trán Raid Boss-san bị né đi nhờ một cú gập đầu gối nhanh đến mức thoáng chốc tạo ảo giác rằng hắn tự nhiên biến mất. Khi tôi hạ ánh mắt xuống thì chẳng biết từ khi nào hắn đã đổi tư thế sang một cú đá ngược bằng động tác trồng cây chuối nhắm thẳng vào cằm tôi.

「Tsk……!」

「kh..」

Một cú đá loạn xạ chả có kỹ thuật gì, nhưng bàn chân tôi dính chặt vào lưng Raid Boss-san rồi đạp bay hắn ra xa như thể đang đá vào bức tường.

Nhìn bề ngoài thì đúng là một thiếu niên mảnh khảnh, nhưng chỉ số bên trong thì lại là quái vật. Chắc chắn chẳng gây được bao nhiêu sát thương, đúng như dự đoán, Raid Boss-san vừa bị hất văng lập tức lộn người lấy thế rồi nhẹ nhàng đứng dậy.

「Khá đấy?」

「Thiên tru nữa vời thì chẳng có giá trị gì đâu……!」

Tình thế tuyệt vọng và tâm lý buông xuôi không nhất thiết đi chung với nhau. Đầu, chỉ cần chặt được cái đầu thì đến Raid Boss-san cũng có thể bị kill.

Thế nhưng, đã là người chơi Bakumatsu thì mặc định đều là kẻ điên, nên ngay cả khi chỉ còn 1 mạng. Anh hùng…… vẫn sẽ xuất hiện.

「Này này, trông vui ghê nhỉ. Nhưng nếu không có ta nhập cuộc thì sao mà bắt đầu được chứ~?」

「Chết tiệt, hạng 2……」

「Ah, Tosen」

Có kẻ vì chỉ còn 1 mạng mà trốn tránh ẩn nấp, nhưng cũng có kẻ chính vì chỉ còn 1 mạng mà không hề sợ chết cứ thế lao thẳng lên.

Một lá chắn thịt quý báu…… à không, một người chơi khác bị chém gục chỉ bằng một nhát, rồi phía sau cái xác vừa nát vụn như thể tấm màn được vén lên, một người chơi Shinsengumi xuất hiện.

Đang lúc đối đầu Raid Boss mà vị Anh Hùng hạng 2 bảng xếp hạng lại nhảy vào sao? Đệt, chính vì thế mà Bakumatsu mới là đỉnh nhất đấy.

「Hợp tác không?」

「Đừng nói nhảm, ta sẽ cho mày vào nồi lẩu cùng với cả bó hành mày đang vác đấy, vịt trời!」

「Khá lắm, Rare Enemy. Trước khi mày kịp bấm lệnh chạy trốn, tao sẽ chém nát mày.」

Lời tuyên chiến được đáp trả ngay lập tức, vang dội như tiếng trống. nói thật thì tôi thèm được giúp đỡ đến mức như có tay mọc ra từ cổ họng, nhưng đáng tiếc ở thế giới này, ngay cả bàn tay mọc ra đó cũng phải cầm được kiếm thì mới sống sót nổi.

「Tuyệt thật, vui thật.」

「………」

「………」

Kiếm sĩ mạnh nhất cầm thanh katana hoen gỉ, dũng giả hạng hai đặt thanh đại đao lên vai, và tôi kẻ mang mặt nạ Hannya chĩa song kiếm của mình về phía cả hai.

「Không đến à?」

「「THIÊN TRU!!」」

Hah, quả đúng là anh hùng của chúng ta. Lối chơi của Raid Boss-san thì khá độc nhất vô nhị nên chẳng tham khảo được bao nhiêu, nếu vậy thì kẻ sở hữu phong cách đậm chất Bakumatsu nhất chính là hắn…… đứng hạng 2 toàn bảng Bakumatsu, hạng 1 Shinsengumi「Tosen」

Đấu solo Raid Boss-san thì đúng là liều lĩnh điên rồ ư? Ai mà chẳng biết điều đó, nhưng rốt cuộc thì hắn cũng chỉ muốn lợi dụng việc Raid Boss-san luôn chiếm hạng nhất tuyệt đối để đẩy hạng của bản thân lên thôi, tức là……

Tôi muốn xử lý hắn, còn hắn thì muốn xử lý tôi, để nâng vị trí trên bảng xếp hạng.

Nói cách khác: trước khi bị Raid Boss-san thiên tru thì phải hạ được đối thủ. Đây chính là phong cách Bakumatsu……!!

「Đến giờ nấu nướng rồi, vịt cõng hành àaa!!」

「Câm mồm đi đồ tép riu! Thanh trừng đây, oraaa!!」

Thế nhưng, số 2 đâu phải hữu danh vô thực. Một cao thủ PvP đã mài giũa đến cực hạn thì không bao giờ bỏ qua kẽ hở, lối di chuyển của hắn tự che lấp đi nhược điểm, mà nếu có sơ hở thì quá nửa là bẫy.

Hắn lao tới chém một nhát từ trên cao, tôi lách ngang tránh được, rồi vung kiếm phải nhằm vào cổ họng. Nhưng đòn ấy cũng bị né đi y hệt.

Chậc...bởi cả hai đều muốn kết thúc nhanh nên động tác trở nên đơn điệu. Đáng ra phải chém vào chân làm hắn đứng không vững rồi mới kết liễu.

Và rồi, ngay lúc đó, Raid Boss-san dù ở ngay trước mặt nhưng bị phớt lờ bắt đầu hành động.

「Buồn quá.」

「Uwooo!?!」

Người bị nhắm đến là Anh Hùng. Với biểu cảm thoáng chút hốt hoảng, hắn tránh được nhát đâm thẳng vào mắt chỉ trong gang tấc, nhưng khi đối phương thu kiếm về đã để lại một vết hiệu ứng sát thương mảnh như sợi chỉ chạy dọc trên má.

Mặt hắn co giật, lùi lại bằng cú backstep, nhưng khi thấy khẩu revolver trong tay trái Raid Boss-san, khuôn mặt ấy co rúm lại.

「Đùa thôi」

「Kh……!?」

Một phát, hai phát. Những viên đạn được bắn ra nhắm thẳng vào Anh Hùng và…… A, tôi cũng nằm trong tầm bắn luôn rồi, vâng.

「「Uooooooo!?」」

Sao có thể di chuyển nhanh như thế mà vẫn nhắm chuẩn ngay giữa trán được vậy, đáng sợ quá đi!!

「Bằng bằng」

「……!」

「……!!」

Tôi xin rút lại lời vừa nói. Chúng ta là soul brothers, cùng nhau hạ gục Raid Boss-san đã chuyển sang hình thái thứ hai cầm song súng nào, người anh em!!

_____________________________________________________________________

Katzzo thì có gương mặt uke dành cho nữ.

Yura-kun thì có gương mặt uke dành cho nam.

Tosen-san là người sở hữu kỹ năng chơi thuộc hàng đỉnh cao trong số các Bakumatsu Player, nhưng hơn cả thế, anh ta sở hữu trái tim Orichalcum không bao giờ vỡ dù có bị Raid Boss-san bạo hành liên tục. Chính nhờ thế mà không chỉ những người chơi khác, mà ngay cả Raid Boss-san cũng có thiện cảm cao với anh ta.

Nhưng mà vẫn sẽ thiên tru thôi, bởi vì đây là Bakumatsu mà.

MPK (Monster Player Kill – kéo quái giết người chơi 受け顔 (uke-gao)” = “khuôn mặt của nhân vật bị động/thụ” trong BL, thường là gương mặt yếu đuối, nhìn muốn bảo vệ.