Shamer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Web novel - Chap 1: Lời thú tội (1)

Đã là cuối tháng 5 rồi. Thời điểm mà nhiệt độ đang tăng dần và mùa hè đang tới.

Tôi-Tanaka Kenji- đang ở giữa trận đấu trong giải bóng đá các trường sơ trung.

“Takanashi! Chuyền qua đây!”

Tôi gọi to người đồng đội đang bị bao vây bởi đối thủ.

Cậu ta đã chú ý và lập tức đá quả bóng qua đây.

“Kenji!”

“Okay! Chuyền hay!”

Trái bóng rơi đúng vào chân tôi.

Tôi muốn phản công từ đây, nhưng điều tiếp theo tôi biết, là tôi đã bị đối phương bao vây ngay lập tức.

“Cậu ta không có thể lực hay khả năng rê bóng tốt đâu! Nhanh vượt cậu ta!.”

Một cầu thủ chạy gần và ra hiệu cho tôi như vậy.

Đó thực sự là một điều tệ đấy. Cơ mà, cậu ta đúng…

“Không ổn…”

Tỉ số đang là một đều. Trận đấu đang ở trong những phút bù giờ của hiệp hai. Chỉ còn hai phút, nếu không giải quyết tỉ số thì sẽ chuyển sang đá phạt đền…

Chúng tôi lại không tốt về khoản đá phạt đền.

Vì vậy, tình thế buộc chúng tôi phải ghi bàn.

“Tiến lên~!! Kinu~!!”

Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng reo hò của các cô gái và Kinu là biệt danh của tôi.

Giọng của cô ấy rõ ràng một cách lạ thường, cho dù quanh tôi đáng lẽ toàn tiếng chỉ đạo của các cầu thủ hay tiếng bước chạy của họ trên sân….Tôi biết mình phải cố hết sức.

“Kinu! Ở đây!”

Tôi hướng mắt về phía giọng nói và thấy đội trưởng của chúng tôi, tiền đạo chủ chốt và bạn thân của tôi- Itsuki Touya- giơ tay và gọi tôi.

“Chúng ta không thể để mất bóng! Phải vượt qua họ!”

Cầu thủ vừa chọc ghẹo tôi lại ra hiệu và những cầu thủ xung quanh tiến đến tranh cướp bóng.

Tôi bị đánh giá thấp và Touya đã đề phòng tôi. Tôi đã thấy cảnh này nhiều lần và lần nào cũng như vậy.

“Touya!”

Sau khi gọi tên cậu ta, trong khi đã bị bao vây, tôi đã chuyền quả bóng cho cầu thủ đang giơ chân để đón quả bóng ở trước tôi.

Đối phương bị bối rối trong chốc lát, nhưng quả bóng đã sượt qua chân cậu ta và đến chỗ Touya.

“Hay lắm Kinu!”

“Tất cả trông cậy vào cậu, Ace!”

Touya nhận bóng và ra bóng trên sân với một tốc độ tuyệt vời.

“Đừng tạo khoảng trống cho cậu ta! Ngăn cậu ta lại!”

Cầu thủ ở trước mặt tôi hoảng loạn ra hiệu,

Ngay sau đó, đội bạn đã đứng chặn trước Touya, người đã không ngừng tiến lên.

Có 3 người ở đó. Thông thường tôi sẽ chuyền bóng…nhưng với Touya thì không.

Người đầu tiên dễ dàng bị vượt mặt bởi tốc độ đơn thuần.

Người thứ 2 và 3 cũng bị vượt qua trong nháy mắt bởi động tác giả điêu luyện.

Không hổ danh là át chủ bài của chúng tôi, người có khả năng kiểm soát bóng tốt nhất.

“Thủ môn! Ngăn cậu ta lại!”

Sau khi bỏ lại tất cả hậu vệ đối phương, trước mặt của Touya còn mỗi thủ môn mà thôi.

Thủ môn đủ can đảm để bước ra trước để chắn tầm sút của Touya.

Đó có lẽ không phải quyết định tồi.

Tuy vậy, sau khi thấy được chuyển động của đối phương, nhẹ nhàng đá quả bóng ra.

Quả bóng vút lên và qua đầu của thủ môn

Nó vẽ thành vòng cung tuyệt đẹp và bay thẳng vào khung thành.

“Tuyệt vời!”

Touya trầm giọng và giơ nắm đấm ăn mừng.

Tôi tưởng cậu ta nên vui hơn, nhưng cậu ta luôn như vậy.

“Không hổ danh là Touya! Cú sút tuyệt đấy!” “Át chủ bài của chúng ta là tuyệt nhất.”

Đồng đội tung hô Touya vì đã ghi bàn thắng quyết định.

Còn khoảng chừng dưới 1 phút nữa. Nếu chúng tôi không chủ quan, chúng tôi có thể dành chiến thắng.

“Chuyền đẹp lắm Kinu!”

Touya ra dấu với tôi. Trong khi không ai trong đội nói về tôi, cậu ta là người duy nhất khích lệ tôi như thế. Luôn là như vậy.

“Cú sút đó cũng tuyệt thật đấy Touya! Đó mới là át chủ bài của chúng ta chứ!”

Tôi đáp lại và nhận lại một cái giơ tay từ cậu ta.

Chúng tôi đã bảo toàn tỉ số mà không gặp trở ngại và thắng trận đấu.

Với chiến thắng này, chúng tôi đã tiến gần hơn tới trận chung kết của giải của quận Tokyo. Chỉ cần thêm một trận thắng nữa, chúng tôi sẽ vươn tới giải toàn quốc đã mong đợi từ lâu.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại