Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Khoan, chúng ta còn tiếp vụ này nữa hả, Đệ Thập? - Đánh chiếm pháo đài

Đang lãnh đạo đội quân xâm lược Selva, tôi đứng trong đội hình đối mặt pháo đài này với tư cách tổng tư lệnh của đội quân Zayin.

Chúng tôi bao vây nó, những đơn vị đã vào vị trí bắt đầu bắn Ma Pháp tấn công nó.

Các tổ tiên nhìn cảnh đó từ viên Đá Quý.

Lấy ngón tay cái tôi lau môi mình một lần rồi chỉ thị cho Clara.

.

『 Clara, Ma Pháp đang bắn đến chỗ cô. Vào đội hình phòng thủ 』

『 Đã rõ 』

.

Vừa xác nhận các pháp sư trong pháo đài đang định dồn hết Ma Pháp vào một chỗ để phá vỡ đội hình, tôi chỉ thị cho quân của chúng tôi ở bên ngược lại với bên Clara.

Novem đang được đóng ở đó.

.

『 Novem, kẻ địch đang hoàn toàn tập trung ở chốt của Clara. Tiếp tục tấn công đi. Họ đã mất đa số cung thủ của mình rồi, nên rất có thể họ sẽ nhanh chóng lao ra tấn công 』

.

Những đòn tấn công bằng vũ khí công thành của chúng tôi đều bị pháp sư của phe địch bắn hạ. Nếu cứ tiếp tục một bên bắn một bên đỡ như thế này thì hai bên sẽ luân phiên đến khi một bên hết Mana mới thôi.

Chuyện cả hai bên kiệt sức khi trời tối là cảnh rất thường thấy trong chiến tranh.

Tôi đã nghĩ đến việc để các hiệp sĩ xâm nhập vào pháo đài. Nhưng mà các tổ tiên không cho tôi làm thế.

Đệ Ngũ.

.

『…Bọn họ quá yếu. Mặc dù nếu như cứ theo đà này thì họ đúng là sẽ gặp rắc rối, nhưng mà vẫn chưa đến lúc phải tập trung hỏa lực ở một bên duy nhất như thế 』

.

Ông ấy đánh giá khắt khe thủ lĩnh của quân địch. Nhưng Đệ Tứ lại nghĩ khác.

.

『 Dù thế nào thì họ cũng sẽ thua, nên làm liều một lần cũng không có gì sai. Có lẽ là, vì không có nhiều đòn tấn công Ma Pháp từ bên Clara nên bọn họ mới định tiêu diệt bên đó trước chăng? 』

.

Tôi chỉ thị một người lính ở gần đó.

.

“Gửi tiếp viện đi. Chúng ta có người đưa tin không?”

“T-tuân lệnh!”

.

Người hiệp sĩ bồn chồn nhận lệnh rồi chạy đi truyền đạt nó lại. Tôi thấy rằng làm như thế này có hơi lòng vòng, nhưng mà đây cũng là một yêu cầu của các tổ tiên.

Đệ Thất.

.

『 Hừm, bắt đầu như thế này cũng không quá tệ 』

.

Đệ Tam.

.

『 Chỉ vừa đủ điểm đậu đi? Lyle thì không nói, nhưng cả bên Selva lẫn Zayin đều phản ứng quá tệ. Hơn nữa, Selva đang tuyệt vọng rồi, nên cũng có thể học hỏi một chút từ cách bọn họ hành động chăng 』

.

Một pháo đài vị bao vây bốn phía, các hiệp sĩ và binh lính của Selva vẫn đang chống cự rất tốt. Nhưng mà đà tiến công của chúng tôi không thể cản được. (TN: nếu có ai thắc mắc tại sao đã bao vây 4 phía được rồi mà không lờ pháo đài đi hẳn để tiến quân tiếp thì, trans nghĩ là để tránh việc bị gọng kìm 2 bên, hoặc là vì pháo đài là chỗ để cho quân nghỉ ngơi, trung chuyển để dễ tiến quân tiếp hơn)

Trong đầu tôi, nhờ Skill Dimension của Đệ Ngũ, và Spec của Đệ Lục, tôi có thể dễ dàng nắm được hành vi của kẻ địch trong lòng bàn tay mình.

Nhờ Skill của tôi Connection, truyền đạt chỉ thị nhanh chóng không có vấn đề gì.

Bề mặt bằng đá cứng của pháo đài kẻ địch chậm rãi từ từ bị bào mòn, hơn nữa kẻ địch đang ngày càng hỗn loạn vì đòn của chúng không chạm đến được chúng tôi chút nào.

Khi họ tập trung hết hỏa lực tấn công phía Clara trước đó, bên Eva chạy đến tiếp viện, sử dụng Khiên Ma Pháp để cản đòn lại.

Bên ngược lại của Novem thì lại tăng cường độ tấn công lên.

Kẻ địch không thể cản được Ma Pháp của bên Novem, trong lúc tường pháo đài bị bào mòn không được bảo vệ, tôi nhận thấy một nhóm kẻ địch bắt đầu hành động.

Đệ Tam lên tiếng.

.

『 Ô, xem ra bọn họ bắt đầu ra rồi. Đã là ngày thứ 3 rồi nên sĩ khí bên đó đã thấp đến không thể thấp hơn, có lẽ bọn họ định đánh cược một ván 』

.

Ở trong pháo đài một nhóm kẻ địch bắt đầu lên ngựa, chuẩn bị tấn công.

Trừ lợi thế về nhân số ra, bên chúng tôi có thể tấn công và phòng thủ chính xác những chỗ hiểm yếu nhất, nên kẻ địch không thể chịu đựng được nữa, buộc phải lao ra tấn công chúng tôi.

Đệ Thất không bác bỏ lựa chọn đó.

.

『 Nếu như không có quân tiếp viện thì đây đúng là lựa chọn cuối cùng để có một chút cơ hội nhỏ nhoi muốn chiến thắng. Tình hình lương thực, cùng với sĩ khí xuống dốc không phanh… Ta cũng rất muốn thông cảm với đầu lĩnh của đội quân này 』

.

Nhưng mà điều đó không có nghĩa là chúng tôi sẽ nương tay, nên nếu các tổ tiên đã quyết định hành động rồi thì họ đều sẽ tiêu diệt kẻ địch không còn một mống, tôi chắc chắn điều đó.

Tôi đứng dậy, truyền đạt mệnh lệnh.

.

“Kẻ địch định lao ra phá vòng vây. Bảo mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng đi”

.

Một người lính chạy đi báo tin, Aria bước đến bên cạnh tôi. Thay vì khiến cô ấy tham gia cuộc thi bắn Ma Pháp trước đó thì tôi cho rằng để cô ấy giữ sức thì tôt shonw.

Monica và Shannon đang ở sau, May cũng đang ở đó chờ sẵn. Miranda thì ở bên pháo đài đối diện với tôi, chờ chỉ thị.

Ngay lúc này, Creit-san cưỡi ngựa đi đến chỗ tôi.

.

“Lyle-kun! Nếu kẻ địch chuẩn bị đến thì tôi sẽ đón đầu chúng!”

.

Mang theo những hiệp sĩ của mình, anh ta cầm một cây Giáo, tràn đầy động lực. Các binh lính xung quanh cầm Lao nâng lên, chờ kẻ địch tiếp cận, nên nếu được thì tôi không muốn bất kì ai lao ra đối đầu với chúng.

Tôi khoanh tay lại

.

“Hãy chờ lệnh của tôi rồi hãy tấn công. Aria, hãy giúp đội của Creit-san”

.

Nghe tôi nói thế, Aria có vẻ hơi bất mãn.

.

“Anh không theo cùng sao?”

.

Đệ Tứ lên tiếng.

.

『 Không, thằng bé có đủ chiến tích rồi, nên giờ có đưa Lyle ra thêm cũng không có ý nghĩa gì. Hơn nữa để đại tướng lao ra trước là hoàn toàn không ổn chút nào 』

.

Đại tướng không lao lên trước, đó là yêu cầu đầu tiên và quan trọng nhất. Một đại tướng tốt biết rõ điều cơ bản này. Nhưng nếu không thể hiện sức mạnh bản thân thì binh lính sẽ không an tâm được.

Về việc đó thì, tôi đã quá nổi tiếng ở Zayin rồi.

Dù không tự mình bước ra thì các hiệp sĩ và binh lính đều tin tưởng tôi hoàn toàn.

.

“Bởi vì tôi tin tưởng cô, nên tôi sẽ ở lại đây. Hơn nữa kẻ địch đang rất tuyệt vọng, nên phải cẩn thận không được lơ là”

.

Tôi nhẹ nhàng vỗ lưng cô ấy, cô ấy cầm lấy mũ giáp của bản thân, chạy đến chỗ ngựa của mình.

Tôi nghĩ mình không có tưởng tượng khi thấy cô ấy nhìn hơi hạnh phúc.

Nghe thế, Đệ Tam.

.

『 Tin tưởng sao. Ừm, đúng là cô bé đã trưởng thành rất nhiều rồi. Aria-chan đó. Đang là thời điểm cô bé trưởng thành nhiều nhất, hay là nên để cô bé nhắm đến vị trí Tướng lĩnh thử xem? 』

.

Đệ Tam chỉ đang nói đùa, nhưng tôi có cảm giác cô ấy hợp với vai trò đó đến bất ngờ.

(Mình sẽ cân nhắc chuyện đó)

Và rồi Đệ Tứ…

.

『 …Lyle, con đã kéo những cô gái này đi xa đến tận đây rồi. Con nhớ nhất định phải chịu trách nhiệm cho họ 』

.

Nhìn bóng lưng cô ấy leo lên ngựa chờ kẻ địch tiếp cận, tôi nắm chặt viên Đá Quý.

-

-

-

…Khi cổng chính pháo đài mở ra, tạo thành một cây cầu, các kị sĩ cưỡi ngựa lao ra tấn công.

Sau lưng họ là binh lính, hướng thẳng đến chỗ chốt của Lyle.

Aria nắm chặt dây cương trên tay trái, kẹp cây Giáo của bản thân dưới nách phải.

Gần đó, các Thám Hiểm Giả và các Kị Sĩ Thánh trước kia giờ đã đổi tên, e ngại nhìn kẻ địch tiến công.

Mặc dù ai cũng mang mũ giáp, nhưng cô ấy nghe rõ được tiếng thở dốc của họ.

Trong lúc đó, Creit đang đứng ở đầu quân ngồi trên ngựa nhìn chiến trường, lẩm bẩm.

.

“Thật đáng khâm phục. Có thể nhận ra hành động của kẻ địch rõ ràng như thế này…”

.

Những binh lính tay cầm Lao đã chuẩn bị sẵn cản đường kị binh của địch. Khi hai bên va chạm, một số hiệp sĩ ngay lập tức ngã ngựa, người cắm đầy Lao, máu chảy như suối.

Nhưng cũng có một số gạt đi đòn tấn công được, lao thẳng vào đội hình quân ta.

Khi các binh lính bắt đầu chiến đấu kịch liệt, Lyle ra chỉ thị.

Creit gầm lên.

.

“Tấn cônggggggg!”

.

Đáp lại lời anh ta, các hiệp sĩ thúc ngựa về phía địch.

Aria cũng tương tự thúc ngựa của bản thân lao lên, mắt nhìn người hiệp sĩ đang tiếp cận mình.

(Bị thương rồi? Nhưng mà!)

Từ khớp áo giáp của kẻ địch có một cây Lao bị gãy lòi ra. Nhưng Aria vẫn thủ thế trên ngựa, đâm thẳng về phía kẻ địch.

Cây Giáo của cô ấy nhờ được Skill cường hóa độ cứng đâm thẳng xuyên người hắn, không để ý áo giáp. Nhưng mà kẻ địch khi phun máu ra, lại bỏ hết vũ khí của mình mà nắm chặt cán Giáo của Aria bằng cả hai tay.

.

“Khốn nạn!”

.

Có lẽ không muốn cô ấy lấy lại được vũ khí của mình, hắn gồng hết sức, tự mình té xuống ngựa.

Aria nhìn thấy những binh lính của Selva gần đó tiếp cận, nên bỏ qua cây Giáo của mình, rút một cây kiếm từ trên hông ra.

.

“Mình không quá quen với cái này”

.

Cô ấy nhảy khỏi ngựa, cầm kiếm trong tay chém chết vài binh lính lao về phía cô ấy. Viên Ngọc đỏ cô ấy đeo trước ngực phát sáng, nói lên việc cô ấy đang sử dụng Skill.

Thấy thế, thủ lĩnh phe địch gào lên.

.

“Một người có Skill! Bao vây giết cô ta trước!”

.

Ông ta hạ lệnh cho thuộc hạ của mình, nhưng Aria thì lại mỉm cười dưới mũ giáp của bản thân.

.

“Quá chậm!”

.

Dùng Skill của bản thân… Quick, cô ấy trở nên quá nhanh để kẻ địch kịp nhìn thấy, và sau khi chém chết thủ lĩnh phe địch, cô ấy cũng chém những binh lính quanh đó luôn.

Thanh kiếm sản xuất hàng loạt của cô nhanh chóng trở nên không thể dùng được nữa vì lưỡi kiếm bị mẻ quá nhiều, và vì dính quá nhiều máu.

Mặc dù cô ấy vẫn có thể dùng nó làm vũ khí cùn, nhưng mà kĩ thuật sử dụng vũ khí cùn của cô ấy không được tốt cho lắm.

Nhặt một thanh kiếm khác dưới đất lên, cắm kiếm của bản thân xuống, cô ấy quan sát xung quanh. Những binh lính của Selva đang nhìn cô ấy với ánh mắt sợ hãi.

Và rồi, một hiệp sĩ bước lên đối mặt cô ấy.

Ông ta trước đó vừa đâm chết một hiệp sĩ của Zayin bằng Giáo của bản thân, sau đó bỏ nó đi, rút kiếm ra vung lên chém Aria.

Khi Aria gạt đòn đó qua một bên, đối thủ của cô nhảy xuống khỏi ngựa, đáp đất, rồi khóa chặt cô ấy.

Giữa khu đất đầy cỏ dại đó, bụi cỏ mọc cao đến tận đầu gối ông ta.

Nhưng mà ông ta vẫn bước đi hết sức thoải mái trong bộ giáp của mình, kiếm chạm kiếm Aria.

(Tên này rất mạnh!)

Aria cố lui lại tạo khoảng cách, nhưng người hiệp sĩ đổi thế đứng, đè lưỡi kiếm của mình sát về phía eo kẻ địch.

(Tới!)

Aria đột nhiên nhảy qua một bên, rồi một sóng xung kích phát ra chém rụng hết cỏ dại xung quanh. Aria cũng có thể sử dụng một Skill tương tự, nhưng gặp một Skill vừa giống vừa khác như thế khiến cô ấy hơi hứng thú.

Dưới mũ giáp của mình, có lẽ Aria đang thấy vui vẻ, vì cô ấy cười lớn.

.

“Được lắm. Ta chưa có dịp đối mặt một kẻ có Skill bao giờ”

.

Aria cố lao thẳng vào vùng ngực của ông ta, nhưng ông ta cũng lao đến cùng lúc. Thanh kiếm được Skill cường hóa của cô tóe ra lửa, rồi lưỡi kiếm mẻ đi một miếng.

Nhưng thanh kiếm của kẻ địch thì hoàn toàn không bị gì.

.

“Đồ tốt. Mấy cây kiểu này giá bao nhiêu thế?”

.

Người hiệp sĩ của Selva đáp lại.

.

“Kẻ xâm lược… chết dưới lưỡi kiếm của ta đi!”

.

Va chạm lưỡi kiếm vài lần với thanh kiếm mình nhặt được, Aria cảm giác bản thân bị bất lợi khi đối mặt sức mạnh của kẻ địch.

Thanh kiếm của ông ta là một món được một thợ rèn rất tốt làm ra. Có khả năng nó còn là công cụ Ma Pháp nữa. Nhìn thấy thanh kiếm dù đã được Skill cường hóa của bản thân bị đánh cho tan nát cô ấy đánh giá như thế.

Aria ném thanh kiếm đi, rút thanh dao găm giắt sau hông ra. Tay phải chụp lấy một cây gậy, cô ấy nhanh chóng cột chui dao vào đầu gậy.

Thấy kẻ địch tiếp cận, Aria sử dụng thanh dao găm – cột thành Giáo ngắn – của mình đỡ lại, rồi đạp ông ta văng đi.

Kẻ địch này… rất có kinh nghiệm, nhưng kiếm thuật của ông ta lại là hàng sách giáo khoa. Có lẽ ông ta đến được tới hiện tại chỉ nhờ sức mạnh và Skill của bản thân.

Xuyên mũ giáp của mình, người hiệp sĩ lườm Aria.

.

“Biết dùng chân lắm, con đàn bà kia!”

.

Nghe những gì kẻ địch nói, Aria cười lớn.

.

“Còn ngươi thì quá lịch sự!”

.

Nói xong, cô ấy bước lên, sử dụng một Skill. Quick.

Dù tốc độ đã thay đổi, hiệp sĩ bên địch vẫn chặn được đòn của cô ấy, thậm chí còn phản kích được. Ông ta có đủ sức chống lại sau khi cô ấy tăng tốc, nên Aria sử dụng thêm Skill nữa.

Tăng cường sức mạnh…

Cường hóa vũ khí…

Và rồi bước lên một bước dài.

.

“Slash!”

.

Lần đầu tiên cô ấy thấy Skill này được sử dụng là khi Lyle đi tiêu diệt băng cướp kia. Tên cướp đầu lĩnh đã cướp viên Ngọc đỏ của cô, đã sử dụng Skill của nó.

Nhưng mà Slash do Aria sử dụng không hề giống như của tên cướp kia. Về độ sắc bén, về sức phá hoại, nhờ sức mạnh của Aria, và tài năng của cô ấy, tất cả đều tăng lên rất nhiều.

Người hiệp sĩ trợn mắt lên, trơ mắt nhìn Giáo ngắn của Aria chém một vết sâu xuyên qua giáp của ông ta.

Vì bị lừa đòn, nên nhát chém của ông ta chỉ chém dính không khí.

Máu trào ra từ giáp mũ của ông ta, và khi Aria rút Giáo ngắn của mình về thì nó cũng bắt đầu chảy ra từ vùng bụng nữa. Máu phun ra như thế lại bay dính người cô ấy.

Người hiệp sĩ đang ngã xuống lên tiếng.

.

“N-nói cho ta biết tên của người”

.

Aria đáp lại.

.

“Là Aria Lockwarde”

.

Mặc dù không nhìn được mặt của ông ta, nhưng cô ấy cảm giác ông ta đang mỉm cười. Và rồi ông ta nhìn xung quanh.

.

“…Chúng ta thua rồi. Nếu như định cướp vũ khí trên mặt đất sử dụng thì… lấy của ta sử dụng luôn đi. Và, Aria…”

.

Xung quanh họ, những người lao ra tấn công trước đó đang từng người một bị giết chết, những người còn lại đều đầu hàng.

Aria vẫn cảnh giác xung quanh, nghe được lời cuối cùng của người hiệp sĩ.

.

“Lần tiếp theo chúng ta gặp nhau… sẽ là dưới địa ngục”

.

Cô ấy cầu nguyện cho người hiệp sĩ đã chết. Rồi nhận lấy thanh kiếm của ông ta. Cô cũng tháo vỏ kiếm nữa, sau khi kiểm tra nó thì, cô ấy thấy được nó thực sự là một công cụ Ma Pháp.

.

“…Chỉ có thể dùng được như một thanh kiếm tốt mà thôi. Nếu không thì nó lại ảnh hưởng mình dùng Skill của viên Ngọc”

.

Trên tay cầm chiến lợi phẩm, cô ấy nghe được tiếng các binh lính hò vang chiến thắng.

Nhìn về phía pháo đài, cô ấy thấy được họ đã giương cờ trắng đầu hàng. Thấy nó tung bay trong gió, cô ấy nắm chặt thanh kiếm, nghĩ thầm

(Địa ngục sao… nhưng mà khung cảnh này đã là một kiểu địa ngục khác rồi)

Xung quanh, xác của binh lính và hiệp sĩ Selva. Và mặc dù ít hơn so với Selva, nhưng cũng có xác của binh lính và hiệp sĩ Zayin rải rác khắp nơi nữa…

-

-

-

…Tin tức truyền đến trại của Lorphys, rằng Zayin đã đột phá pháo đài ở biên giới chỉ bằng 3 ngày.

Alette cũng nhận được tin đó, khi nghe chi tiết, cô ấy bị sốc.

Hiện tại là buổi tối.

Ánh sáng đèn treo thắp sáng lều của cô, Alette đang nắm chặt văn kiện bằng cả hai tay. Số ngày ít ỏi không phải là vấn đề chính.

Thực tế, Lorphys cũng đã làm chuyện tương tự với một pháo đài khác của Selva.

Nhưng mà cái cô không tin được trên tờ báo cáo, là số lượng.

.

“Họ thậm chí còn không đủ 10 ngàn người? Hơn nữa, cơ bản chỉ sử dụng 4000 binh lính để hạ được nó… Theo dự đoán thấp nhất thì kẻ địch phải có từ 2000 đến 3000. Và ở đây báo cáo rằng họ đánh bại được pháo đài chỉ bằng số lượng đó?”

.

Thường thì, nếu như không thiếu hụt nhu yếu phẩm thì bên phòng thủ có lợi thế rất lớn trong một trận đánh chiếm pháo đài.

Mặc dù cũng có một số điều kiện khách quan, nhưng mà với số lính không chênh lệch bao nhiêu như thế, muốn thắng không phải là chuyện dễ dàng.

Và thực tế mà nói Lorphys đã phải dùng chênh lệch số lượng mới thắng được dễ dàng.

Đọc báo cáo, cô thấy được tên của Creit, người trước đó cô không có cơ hội mời về làm việc cho quê nhà bản thân.

Ở đây ghi rằng anh ta đã lấy đầu tướng lĩnh kẻ địch, lập công lớn nhất.

Nhưng Alette nhận ra.

.

“…Bọn họ cố tình đưa hết chiến công cho Creit. Đúng là nếu sử dụng anh ta như thế này thì anh ta là một người tỏa sáng rất tốt”

.

Cô biết về điểm mạnh và điểm yếu của Creit. Cô biết, nhưng không hề nghĩ đến việc mời anh ta làm việc.

Creit rất giỏi làm mọi thứ được giao không chút tì vết, nhưng mà nếu tình huống bắt buộc anh ta phải tự mình quyết định thì chỉ giải quyết ở mức trung bình. Không, thậm chí có khi còn thấp hơn trung bình nữa.

Theo như cô đánh giá thì phải là một tướng lĩnh rất giỏi mới sử dụng được Creit.

.

“Đúng là không phải người bình thường. Với tư cách một hiệp sĩ, một tướng lĩnh, cậu ta đều là bậc nhất… một kiểu thiên tài đi”

.

Alette không cho rằng Lyle lại là một hiệp sĩ trình độ đến mức này, nhưng rồi, như thế lại xuất hiện một câu hỏi.

.

“Tại sao Gia tộc Walt lại đuổi cậu ta đi? Cậu ta không có vẻ như có vấn đề đặc biệt đáng chú ý nào, trừ… quan hệ với nữ giới đi? Hay là vì cậu ta động tay vào một người phụ nữ nào đó mình không nên động? Có thể lắm. Mình sẽ phải cảnh báo Vương nữ điện hạ chuyện đó”

.

Thở dài, cô phủi văn kiện bị nhàu nát cho thẳng lại, rồi gấp nó… chợt cô nhận ra.

.

“Không, chờ đã! Cậu ta là một tên hám gái ra mặt, và nếu như sẵn sàng động tay đến người không nên động để bị đuổi thì… với Vương nữ điện hạ… với Annerinne-san… nếu như thực sự được thì, Lorphys sẽ có thể…!”

.

Một phút cảm hứng dâng trào, Alette ngay lập tức rời đi bàn lại chuyện này với phụ tá của mình. Cô thiếu điều nhảy ra khỏi lều, để lại không gian không còn ai, và bản báo cáo cô dễ dàng bỏ quên như thế từ từ lướt xuống đất…