Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6011

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 102

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Đệ Cửu đã từng được gọi là một thần đồng - Kết thúc 9

…Cùng lúc nhóm của Lyle vừa chiến thắng ở Zayin.

Ở Arumsaas, hai người hiệp sĩ được điều đến đây từ Lorphys đang ghé qua phòng thí nghiệm của Damien.

Người nhận lấy lá thư giới thiệu của Lyle, 【 Damien Valle 】, là một thiên tài được biết đến với danh hiệu một trong Thất Đại Vĩ Nhân của Học viện. Mặc dù hơi có một chút lập dị, nhưng điều đó mới chính là lí do ông ta được gọi là Vĩ Nhân.

Những thành viên khác của Thất Đại Vĩ Nhân, mỗi người một thời đại trong lịch sử, toàn bộ đều là những thiên tài, nhưng mà cũng là những người có đủ loại vấn đề cá nhân khác nhau. Damien muốn chế tạo người phụ nữ hoàn hảo cho bản thân, mặc kệ những lời chê bai ông ta là biến thái, tiếp tục công việc nghiên cứu của mình.

Trong phòng thí nghiệm, những cô hầu gái có khuôn mặt và quần áo giống hệt nhau đang dọn dẹp, chuẩn bị trà cho hai người hiệp sĩ.

Damien ngồi trên ghế sô pha của mình, nhận lấy lá thư, lấy ra một miếng ván đen nhỏ.

.

“Cậu ta nói rằng cái đó là để cho những cô gái này”

.

Một cô hầu gái… một con rối tự động nhận lấy nó, bỏ tấm ván đen đó bỏ vào túi. Đột nhiên đôi mắt của cô ta bắt đầu lấp lánh màu đỏ…

.

“…Nó chứa dữ liệu được những chị em của chúng tôi bị nhốt trong Mê Cung để lại. Dữ liệu bị hư hỏng quá độ, không thể nào phân tích được toàn bộ. Chủ nhân, có vẻ như Monica vô dụng kia đã với tay được tới một trong những bí mật của thế giới trong một Mê Cung của Beim”

.

Nghe thế, các hiệp sĩ ngạc nhiên. Nhưng mà Damien vẫn bình tĩnh ngồi uống trà của mình.

.

“Vậy sao. Ta không quá quan tâm về chuyện đó. Đằng nào nó cũng không có liên quan đến nghiên cứu của ta nữa. Nhưng mà lá thư này thì lại hơi phiền đây”

.

Vừa ngạc nhiên vừa giật mình, hai hiệp sĩ hỏi lại Damien.

.

“Ưm, phiền? Ý ông nói là ông không thể dạy công nghệ về Porter cho chúng tôi sao?”

.

Damien gỡ mắt kính ra, lấy hai ngón tay xoa kẽ mắt.

.

“Ô, việc đó thì ta sẽ dạy. Nó đã là một công nghệ cũ rồi. Chỉ cần bỏ chút tiền ở học viện ta nghĩ bọn họ cũng sẽ vui vẻ dạy các người. Dĩ nhiên, người đã tạo nên căn bản ban đầu cho nó là Lyle. Thực tế nhờ Lyle dạy nó sẽ nhanh hơn nhiều”

.

Hai người hiệp sĩ đưa mắt nhìn nhau. Có vẻ như họ rất phiền muộn. Bởi vì họ thậm chí còn không hề nghĩ rằng Lyle lại là người chế tạo ban đầu.

.

“Vậy chuyện ông nói phiền là gì?”

.

Damien đeo kính lại rồi mỉm cười.

.

“Em gái của Lyle, Celes thì phải. Cô ta sẽ đến Arumsaas này không lâu trong tương lai. Không, thực sự chuyện này rất phiền. Phiền nhất là… cô ta đến là vì ta”

.

Trong lá thư của Lyle, cậu ta đã nói rõ về mối nguy hiểm mang tên Celes. Mặc dù cậu ta gửi đến coi như là một lời cảnh giác, nhưng Damien không thể làm gì được cả.

Nên Damien chỉ đứng dậy.

.

“Hừm, ta nghĩ nếu đến Beim hẳn là sẽ dễ kiếm được những nguyên liệu cần thiết hơn là ở đây đúng không? Và dạo này học viện không ổn cho lắm. Nghĩ lại thì, có lẽ là bởi vì những thành viên quan trọng cao tầng đến Centralle hết rồi chăng? Ahahaha, đúng như lời Lyle nói không sai”

.

Sau khi bật cười, Damien lần nữa nói với hai người hiệp sĩ.

.

“Được rồi, chúng ta bỏ chạy thôi. Số 1, Số 2, Số 3… thu thập vật dụng cá nhân của ta đi, chúng ta sẽ đến Beim. Hai người này sẽ là người bảo vệ chúng ta”

.

Những cô hầu gái túm lấy hai bên góc váy của bản thân, nhún mình nhẹ một cái.

.

“Ngay lập tức thưa Chủ Nhân. Như thế, chúng ta cũng sẽ thực hiện được yêu cầu của Monica”

.

Damien hơi nghiêng đầu thắc mắc.

.

“Yêu cầu? Cô ta yêu cầu chuyện gì?”

.

Cô hầu gái tên là Số 1 đáp lại.

.

“Thiết kế một mẫu Golem dạng người chuyên chiến đấu, và chế tạo một loại Golem có thể sử dụng lõi của rối tự động. Phần thưởng là công nghệ cổ đại… những cài đặt bổ sung cho chúng tôi. Thứ vô dụng đó. Cô ta nói rằng sẽ ném cho chúng tôi những cái cô ta có bị trùng, nên chúng ta sẽ phải giúp cô ta. Bằng sự hợp tác đã được trui rèn suốt thời gian qua chúng tôi sẽ đánh cho cô ta nằm xuống đất mà khóc”

.

Damien đưa tay lên cằm.

.

“Đúng là Lyle có khác. Cậu ta lại đang làm chuyện hay ho nữa đây. Ừ. Coi như cho cậu ta thu nhận chúng ta đi. Được rồi, chuẩn bị ngay lập tức rời đi”

.

Nghe Damien nói xong, những cô hầu gái nhanh chóng thu thập mọi thứ trong phòng thí nghiệm.

.

“Cái này sẽ sử dụng cho Porter cỡ lớn…”

“Đã đến lúc chúng ta thể hiện sức mạnh của mình”

“Hừm, cứ để thiết kế ban đầu của Golem cho chúng tôi. Chủ nhân có thể nghiên cứu về công nghệ để tích hợp lõi…”

.

Hai người hiệp sĩ đi một mạch đến tận Arumsaas bị sốc không thể nói được gì trước quyết định rời đi nhanh chóng của Damien…

-

-

-

…Nhánh Đông của Guild Beim.

Có một nhóm hai người mặc áo choàng che kín người đang ở trước nó.

Một trong hai người họ để lộ ra mái tóc màu xanh dương nhạt từ dưới mũ trùm của mình.

Cô gái có dáng người nhỏ và ốm này là 【 Adele Belgi 】. Cô gái chỉ mới 17 tuổi này đã trôi dạt từ Dalien ở Bahnseim đến Arumsaas, đến Centralle, rồi đến tận Beim này.

Người đang đứng bảo vệ cô gái khỏi dòng người đông đúc là một chàng trai trẻ cao lớn. Anh ta đeo trên lưng một cây Giáo bọc trong vải, cùng với một thanh kiếm giắt trên hông.

Dáng người và vũ khí của anh ta khiến người khác có thể thấy rõ anh ta là một chiến binh, nên mọi người xung quanh cố gắng tránh không va chạm dính.

Anh ta là 【 Maksim Danhel 】… 27 tuổi, là một cựu hiệp sĩ chư hầu, đã đi cùng con gái Adele của Lãnh Chúa của mình nhằm bảo vệ cô ấy, theo cô đến tận Beim.

Hai người họ đang đứng nhìn bên trong và xung quanh Nhánh Đông.

Đôi mắt xanh lá của Adele chăm chí quan sát từng Thám Hiểm Giả bước ngang qua. Khi không thể tìm được người mình cần, cô ấy thở dài.

.

“Đúng là, không thể nào được. Có quá nhiều người ở Beim”

.

Thấy Adele bỏ cuộc, Maksim mỉm cười đáp lại.

.

“Chúng ta chỉ vừa đến đây thôi mà. Bây giờ đã bỏ cuộc làm sao được, Adele-sama”

.

Nghe thế, Adele gật đầu với anh ta, mỉm cười. Mặt của Maksim hơi đỏ một chút, bất giác lấy ngón tay gãi mặt.

.

“Đúng vậy. Chắc chắn cậu ta ở đâu đó quanh đây. Chúng ta phải tìm được cậu ta bằng mọi giá… Lyle Walt-san, cựu Thần Đồng của Gia tộc Walt”

.

Ánh mắt Adele nheo lại.

Chân mày của Maksim cũng hơi nheo. Mái tóc dài màu nâu của anh được cắt thành kiểu mái xéo, ánh mắt đỏ của anh ta cũng quan sát xung quanh.

.

“Dalien, Arumsaas, Centralle… ở đâu cũng nghe được chuyện của cậu ta. Có lẽ ở đây cậu ta cũng nổi tiếng cũng nên”

.

Maksim vừa nhìn quanh vừa nói, còn Adele đưa ngón cái lên môi rồi cúi xuống.

.

“Ta mong là thế. Loại bỏ một toán cướp ở Dalien, vượt qua tầng 40 của Mê Cung Arumsaas với số người thấp nhất trong lịch sử. Cuộc chiến giữa hai anh em ở Centralle… ta thực sự mong rằng cậu ta là một người tốt”

.

Nhưng Maksim…

.

“Có đủ loại tin đồn về cậu ta. Nhưng mà tôi nghĩ cậu ta đến Beim này để trốn tránh là khả năng cao nhất. Tiểu thư mong đợi điều gì ở một người như thế?”

.

Adele nhìn lên trời. Cô ấy cởi bỏ mũ trùm của mình, để xõa mái tóc xanh nhạt của mình ra.

.

“Ta không biết nữa”

“Không biết sao… không, không sao, tôi xin thề sẽ theo người đến cùng”

.

Maksim nghe có vẻ mệt mỏi, nhưng Adele tiếp tục.

.

“Gia đình của ta sau khi gặp Celes đã trở nên kì lạ. Họ trước đó lẽ ra phải đang phản đối ở Centralle, nhưng khi ta quay về thì đột nhiên họ lại nói mình sẽ tham dự vào cuộc nội chiến kia. Thực sự quá kì lạ. Ta cho rằng trực tiếp gặp mặt cô ta sẽ nguy hiểm. Vì thế nên ta mới tìm kiếm mọi manh mối mình có, rồi đến tận đây…”

.

Adele quay qua đối mặt Maksim.

.

“Người hiệp sĩ anh đã gọi là bạn thân nhất của mình cũng đã bị giết chết. Những người trước kia thuộc hàng ngũ hiệp sĩ cao cấp ở Bahnseim hoàn toàn không phải là đối thủ. Cứ như chúng ta đang sống lại trong câu truyện cổ tích 300 năm về trước vậy”

.

Adele thở dài về phía Nhánh Đông, rồi bắt đầu bước đi. Bắt cùng nhịp bước đi ngắn của cô, Maksim theo sau.

.

“Ta rất hối tiếc về chuyện này, Maksim, nhưng hãy đăng kí làm Thám Hiểm Giả ở Beim đi. Ở đây, chúng ta sẽ có thể thăm dò thông tin về Lyle Walt”

.

Với các hiệp sĩ, ít ra là hiệp sĩ của Bahnseim, trở thành một Thám Hiểm Giả đồng nghĩa với việc thất bại trong đời. Nhưng Maksim mỉm cười.

.

“Nếu như tiểu thư muốn như thế”

.

Và đáp lại như thế…

-

-

-

“Cái quỷ gì đây… 【 Thẩm Phán Thánh Hiệp Sĩ 】 là cái quỷ gì!?” (TN: nguyên văn là Thánh Hiệp Sĩ của sự thẩm phán)

.

Bên trong Đền thờ của thủ đô Zayin, trong căn phòng tôi đang được cho mượn, tôi đã lấy tay đập bàn không biết bao nhiêu lần rồi.

Tôi đã đánh bại trưởng đoàn hiệp sĩ, đang chờ đợi đến lúc chiến tranh kết thúc. Lẽ ra là như thế, cho đến khi Eva đột nhiên mỉm cười chạy đến.

Ca sĩ chu du Eva nói cho tôi nghe về những lời đồn cô ấy nghe được trong thủ đô hiện tại.

.

“Ngoài ra còn có 【 Lam Thánh Hiệp Sĩ 】, rồi 【Chân Ái Thánh Hiệp Sĩ 】, rồi còn 【 Kì Diệu Thủ Hộ Giả 】 nữa. Nhân tiện, những câu truyện được kể lại có hai route khác nhau cho Thelma-san và Aura-san mỗi người làm một nữ chính. Một câu truyện tình cấm đoán vượt qua giới hạn của tuổi tác! Là câu truyện siêu phổ biến được những phụ nữ trung niên sùng bái! Còn bên Aura-san thì, nó khá là chủ đạo nên nó đơn giản là phổ biến. Anh nghĩ thử xem, cuộc chiến tranh bắt đầu chỉ với 100 người lại chiến thắng được đại quân 20 ngàn người” (TN: 3 cái tên nguyên văn: ‘Thánh Hiệp Sĩ màu xanh’, ‘Thánh Hiệp Sĩ của tình yêu’, ‘Người hộ vệ của sự kì diệu’)

.

Tôi vừa lấy cả hai tay ôm mặt vừa nhìn cô ấy giơ ngón tay thành hình chữ V. Người tiếp theo bước vào là Clara.

.

“Lyle-san, thực ra có chuyện tôi muốn hỏi anh”

“Là chuyện gì?”

.

Khi tôi nhìn cô ấy với một vẻ mặt như sắp được cứu, cô ấy lại rút ra một cuốn sổ ghi chép.

.

“Cảm giác của anh khi anh quyết định chiếm lại Zayin, cũng như câu chuyện về việc anh búng ngón tay trong cuộc đàm phán của Lorphys, bởi vì anh biết trước rằng người đưa tin đang đến… Tôi biết như thế nào nghe cũng giống như tiểu thuyết giả tưởng vậy, nên tôi muốn hỏi chi tiết hơn về vấn đề lúc đó. Ngoài ra, tôi còn muốn biết về lí đo đã bỏ rơi pháo đài trước đó chiếm được mà quyết định trực tiếp xâm chiếm thủ đô”

.

Ánh mắt cô ấy đang lấp lánh, hỏi những câu hỏi đó với một vẻ mặt nghiêm túc không thể nghiêm túc hơn.

Nhưng Eva.

.

“Này khoan đã! Cô nói nghe giống giả trưởng là sao! Không phải có một lí do hoàn toàn hợp lí rồi sao! Để cứu giúp một Thánh Nữ đang phiền muộn, cũng như người dân của Lorphys, anh ta mới đứng lên! Dù nghe có đáng ngờ cỡ nào cũng không nên bẻ cong sự thật chứ!”

.

Eva xáp lại gần hơn, và Clara nâng kính lên phản chiếu lại ánh mắt trong mắt. Cảnh đó có khiến tôi hơi sợ hãi.

.

“Đây đều là để có thể để lại ghi chép lịch sử cho thế giới sau này! Nếu như không ghi chép lại cẩn thận thì người như cô sẽ lựa chọn, sửa đổi rồi cuối cùng phun ta một câu truyện với nội dung hoàn toàn khác ban đầu!”

“Nhưng không phải đó là sự thật sao!? Một Anh Hùng hành động không vì cá nhân có gì sai! Dù anh ta có là một kẻ ngốc không biết cân nhắc lợi-hại đi nữa thì đã sao! Đó mới chính là Anh hùng thực sự!”

“Sai. Sai hết rồi!”

.

Tôi đưa tay phải ra, cân nhắc không biết nó nên chen vào cuộc tranh cãi của họ không, để rồi nghe được giọng của các tổ tiên bật cười.

Đệ Tam nghe có vẻ rất hài lòng với danh hiệu mới của tôi.

.

『 Thẩm Phán Thánh Hiệp Sĩ luôn nhaaaaaa!! Nghe ngầu ghê nhaaaaaaa!! 』

.

Đệ Tứ thì…

.

『 Lam Thánh Hiệp Sĩ, Chân Ái Thánh Hiệp Sĩ… vậy ra cuối cùng con buộc phải đi với mấy chữ ‘Thánh Hiệp Sĩ’. Vui chưa Lyle… giờ con đã chính thức là một Thám Hiểm Giả nổi tiếng với một biệt danh ngầu lòi. Không bao lâu nữa là công việc sẽ tự tìm đến con thôi! 』

.

…đang hào hứng vì khả năng kiếm tiền sắp tới của chúng tôi.

Đệ Ngũ.

.

『 Vẫn tốt hơn hai cái danh hiệu ‘Đứa con Ngu Ngốc’ với cả ‘Lyle Gánh Nặng’ trước đây không phải sao? Nhưng mà Thẩm Phán hả… tại sao những cái biệt danh nghe ngầu quá đáng cuối cùng lại có vẻ như trò đùa nhỉ 』

.

Đệ Thất cố nén cười.

.

『 K-Không phải ổn sao… hắc, hắc! Nhưng mà nãy có cái ‘Kì Diệu Thủ Hộ Giả’ nữa đúng không? Mặc dù không phải là điều kì diệu gì mà chỉ là kết quả của tất cả chuẩn bị của con thôi. Nhưng nghe thú vị lắm, nên ta duyệt! 』

.

(Họ lại đang thấy thú vị, như thường lệ)

Với cảm xúc khó chịu đó trong lòng, tôi thở dài rồi ngồi bệt xuống ghế. Rồi cả Eva lẫn Clara đều quay qua nhìn tôi.

.

“S-sao vậy?”

.

Eva nghiêm túc.

.

“Vậy thì Lyle… anh muốn biệt danh nào? Tôi sẽ nói những đồng tộc của mình chỉ tuyên truyền biệt danh đó thôi. Nếu như có quá nhiều cái tên thì lại phiền phức nữa”

.

Clara cũng vậy.

.

“Sự nhất quán là cần thiết. Lyle-san, có 【 Lam Thánh Hiệp Sĩ 】, 【 Thẩm Phán Thánh Hiệp Sĩ 】, 【 Chân Ái Thánh Hiệp Sĩ 】, 【 Kì Diệu Thủ Hộ Giả 】… tôi nhớ mình hình như còn nghe 【 Thánh Hiệp Sĩ của Thánh Nữ 】 nữa. Cái cuối cùng thì thường xuất hiện trong các câu truyện có nội dung lãng mạn. Những lúc đó anh thường bị ghép cặp với Thelma-san hoặc là Aura-san”

.

Tôi nhìn thẳng mặt họ rồi gào lên.

.

“Bác bỏ hết! Không có cái nào tôi thích cả! Nếu như nghĩ ra được một cái tôi thỏa mãn thì hãy sử dụng nó!”

.

Nghe thế, Đệ Tam lên tiếng.

.

『 Con ngốc quá Lyle… những thứ như thế này sẽ bị quyết định bởi người khác muốn gọi con là gì. Trong lúc còn có thể thì nên chọn một cái cho an toàn đi 』

.

(…Nhưng trong số đó làm gì có cái nào an toàn chứ?)

Tôi nhìn Eva và Clara hăng hái tranh cãi xem cái nào là tốt nhất, rồi tiếp tục ôm đầu.

-

-

-

…Trong Đền thờ của Zayin.

Ở đây là tượng của Nữ Thần cuối cùng… là Nữ Thần thứ 7. Người đang nhìn lên hình tượng của Nữ Thần mà những tín đồ của bà ấy tự tưởng tượng ra là Novem.

Shannon đang ở bên cạnh giúp đỡ cô ấy, còn Miranda, Aria và Monica đang làm công việc khác.

May đã đi gửi thông điệp cho Lorphys, nên Shannon là người duy nhất còn lại có thể giúp cô ấy.

Họ đang ở một nơi quan trọng, có rất nhiều trinh nữ vì đạo đang dọn dẹp.

.

“…Tại sao tôi lại đang phải dọn dẹp? Hết bị lấy ra làm mồi nhử xong, tôi bị nhốt trong Porter, rồi vừa thả ra được một lúc thì lại bắt tôi phải dọn dẹp Đền thờ… dù có phản đối cách đối xử khắc nghiệt này bao nhiêu cũng không ai thèm để ý… không tha thứ được”

.

Vừa than thở, Shannon vừa dùng một cái giẻ lau một chiếc ghế bành. Novem định cảnh cáo rằng cô bé lại dừng tay, nhưng vì bản thân Novem đã hoàn thành công việc của bản thân nên cô ấy cũng không nói được gì.

Khi Shannon quay qua nhìn Novem đang quan sát tượng Nữ Thần, cô bé giật mình. Mặc dù không đến mức như đang đối mặt với Lyle, nhưng Mana của cô ấy lại có rung động một chút.

Thứ Mana dày đặc luôn luôn trì trệ đó.

Mắt của Shannon không nhìn được, nhưng lại có mang một Skill đặc biệt cho phép cô bé nhìn thấy Mana. Nhờ đó, Shannon có thể làm mọi thứ như thể mình có thể thấy được bình thường.

(Cô ta đang giận gì đó sao? Không, đó là sự buồn bã…)

Trong lúc cô bé đang nhìn, Novem lẩm bẩm.

.

“Những thứ như chúng ta lại là… Thần Linh… tại sao Nhân Loại…”

.

Shannon đột nhiên thấy sợ hãi giọng nói rì rầm ngắt quãng đó, vội vã tiếp tục làm việc. Ngay lúc đó, Novem lên tiếng gọi cô bé.

Hơn nữa, không biết từ lúc nào, Novem đã ở bên cạnh cô bé, đang cúi xuống để nhìn thẳng vào mắt cô bé.

.

“Shannon-chan”

“V-vâng ạ!”

.

Shannon hốt hoảng thốt lên, khiến các trinh nữ xung quanh nhìn qua. Nhưng nghĩ rằng cô bé chỉ lại bị la rầy, những cô gái nhanh chóng quay lại làm việc.

Novem đang mỉm cười. Như thường lệ, Mana của cô ấy không chút động đậy. Như một khối rắn chắc.

.

“Sau khi xong việc, chúng ta sẽ ăn trưa, nên em hãy cố gắng đến lúc đó nhé”

“…D-dạ”

.

Shannon chỉ có thể gật đầu.

(Cô ta không nhận ra? Cảm tạ Nữ Thần)

Vừa nghĩ xong, Novem lại tiếp lời.

.

“Và hãy quên những gì em vừa nghe chị nói đi. Chỉ là một số lời nói nhảm mà thôi”

.

Những lời cuối cùng đó khiến Shannon hoảng sợ, chỉ biết gật, rồi lại gật, rồi lại gật…

-

-

-

…Hoàng cung Lorphys.

May đang gặp mặt Alette và Lonbolt trong một phòng ở đây.

Khi cô ấy giao lá thư cho ông ta, Lonbolt giật mình đến mức lấy tay che miệng. Có lẽ Alette hơi tò mò, nên cô ta cũng muốn một lời giải thích.

.

“Tể Tướng, Zayin như thế nào?”

.

Lonbolt lấy tay lau mồ hôi đi, rồi đưa lá thư cho Alette. Khi cô ta cầm lấy nó, cô ta cũng đọc sơ nội dung, rồi trợn mắt lên.

.

“Chỉ với… với hơn 100 người, cậu ta đã chiếm lại được Zayin? Thực sự làm được?”

.

Cô ta hết nhìn lá thư rồi lại nhìn May, nên May đáp lại.

.

“Ta nói rồi mà. Lyle đã lật đổ Zayin. Cậu ta nhờ ta đến đây hỏi xem các người có định hành động như đã hứa hay không”

.

May có vẻ không quá quan tâm, chỉ ngồi nhai nhóp nhép món ăn vặt trên bàn.

Lonbolt lên tiếng.

.

“…Tấn công và lật đổ Selva đúng không? Nếu như là hiện tại, dù có hơi miễn cưỡng, nhưng chúng ta có thể thành lập được liên minh đa quốc gia chúng tôi đã hứa. Hơn nữa chúng ta cũng không cần phải cực đoan đến mức thực sự tiêu diệt họ”

.

Nghe thế, May bỏ miếng đồ ăn cuối cùng vào miệng rồi nuốt.

.

“Đó là kế hoạch từ đầu không phải sao? Và kẻ đã bắt đầu chuyện này là Selva. Hơn nữa ta cũng phải nói, những kẻ tấn công Lyle trước đó là người của Selva không phải sao? Tuân thủ lời hứa của mình đi”

.

May nói với một giọng trẻ con, nên Alette.

.

“Cô có hiểu chuyện đó có nghĩa là gì không? Lật đổ có nghĩa là…”

.

May nghiêng đầu.

.

“Là thay đổi người đứng đầu đúng không?”

.

May là một con Kì Lân, nên cách suy nghĩ của cô ấy không quá giống với nhân loại. Cô ấy chỉ coi chiến tranh giống như một kiểu tranh đấu giành lãnh thổ mà thôi.

Và ý kiến của Lyle cũng là ý kiến của Đệ Ngũ, của Fredricks. May nợ Fredricks ơn cứu mạng bản thân.

.

“Nếu các người không thể hành động thì có lẽ Lyle sẽ tự mình hành động. Nhưng mà nếu thế thì, ta không biết được chuyện gì sẽ xảy ra”

.

Dù chỉ có một mình, cậu ta vẫn có thể xâm chiếm được Selva. Lời nói của cô ấy đối với hai người họ là như thế. Và sự thật là, với một số người rất ít, Lyle đã lật đổ được Zayin.

Lonbolt bất giác thấy được khả năng đó của cậu ta quá đáng sợ.

.

“Chúng tôi sẽ mở một cuộc họp. Hiện tại không thể trả lời ngay lập tức được”

.

May đứng dậy, bước về phía cửa sổ. Họ đang ở một phòng rất cao trong lâu đài, nhưng mà mặc kệ chuyện đó, cô ấy leo lên bậc cửa sổ với một vẻ mặt bình tĩnh, rồi quay đầu lại.

Sau đó…

.

“Vậy thì ta sẽ nói với Lyle rằng các người sẽ họp”

.

Nói xong, cô ấy nhảy ra ngoài.

Hai người nhìn bóng lưng của cô ấy biến mất mà vẫn không thể hiểu được cô ấy làm thế như thế nào, dù rằng đã thấy không chỉ một lần.

-

-

-

…Monica vừa dọng dẹp, vừa quan sát xung quanh.

Một sàn nhà ngổn ngang dơ bẩn, và bị Ma Pháp phá hủy.

Đã vài ngày trôi qua kể từ lúc cô ta bắt đầu.

.

“Tại sao không phải là phục vụ cho tên Dâm Gà kia mà tôi lại phải tốn nhiều công sức như thế này? Dạo gần đây, tôi không có cơ hội nào phục vụ cho cậu ta hết. Chả có tí động lực nào cả”

.

Mặc dù không có động lực, nhưng cô ta vẫn là một hầu gái rối tự động chức năng cao cấp.

Khu vực xung quanh chỗ cô ta đang dọn dẹp càng ngày càng sạch sẽ.

.

“Tôi đã làm cực khổ lắm. Lần này cực khổ lắm rồi, vậy mà…”

.

Monica đang thất vọng vì không được ở bên cạnh Lyle. Và rồi cô ta thấy được Aura đang bước xuống hành lang này.

Xung quanh cô ấy là những trinh nữ vì đạo, cùng với phó đoàn trưởng của đoàn Thánh Hiệp Sĩ, Creit.

.

“Ngày tốt lành, Monica. Hôm nay đúng là thời tiết thật đẹp”

.

Nụ cười đầy nhiệt huyết của Creit ngay lúc này giống như anh ta chưa từng biết được hạnh phúc dù chỉ một ngày trong đời mà chào hỏi cô ta. Và rồi một trinh nữ cảnh cáo anh ta.

.

“Phó đoàn trưởng, anh không thể vừa đi vừa chào hỏi người khác như thế. Bởi vì người khác phải tự mình tránh ra mở đường cho Thánh Nữ”

“Là như thế sao? Quá phiền phức”

.

Thở dài, Aura vẫy tay bác bỏ.

.

“Ừ, chúng ta sẽ không chấp nhận chuyện đó từ nay trở đi. Nếu như muốn phá bỏ hết để dựng lại từ đầu thì chúng ta sẽ cần luật lệ mới. Lát nữa ta sẽ bắt đầu viết những cái cần thiết nhất”

.

Trừ thái độ đó ra, cô ấy vẫn là Thánh Nữ, có thể ra lệnh được cho các trinh nữ vì đạo. Còn quần áo thì, cô ấy vẫn đang mặc bộ đồ Monica đã may trước đó, bộ đồ bó sát người để lộ lằn cơ thể bản thân.

Sau lưng cô ấy là Remis đang bị còng tay bước đi.

.

“Ô, cô ta đã phải rời đi rồi sao?”

.

Aura gật đầu.

.

“Đúng vậy. Ở Zayin cô ta đã chết rồi, nên hiện tại cô ta chỉ còn con đường bị trục xuất. Mặc dù cô ta sẽ được mang theo một phần tài sản nhất định”

.

Aura không muốn giết Remis, Thelma lại càng không thể. Chức danh Thánh Nữ chỉ là một con rối và một món đồ trang trí. Biết rõ điều đó, họ không thể làm gì quá cực đoan được.

Nhưng họ cũng không thể để cô ta ở lại Zayin.

Toàn bộ thủ lĩnh phe đối lập đã bị tiêu diệt, nhưng không có gì đảm bảo rằng Remis sẽ không thử tự mình phản loạn như vừa rồi. Nên trục xuất là con đường duy nhất.

.

“Cô tử tế nhỉ. Mặc dù ta nghĩ tên Dâm Gà cũng sẽ không giết cô ta. Cậu ta quá tử tế với phụ nữ… ước gì cậu ta cũng tử tế với tôi”

.

Aura vừa nghe Monica tự khai ra lòng mình vừa bực bội hơn. Thế rồi một trinh nữ…

.

“Tôi sẽ không cho phép cô nói xấu đoàn trưởng hiệp sĩ Lyle-sama… nói xấu Chân Ái Thánh Hiệp Sĩ như thế!”

.

Monica nhìn có vẻ hứng thú.

.

“Ô? Tôi muốn nghe về việc đó chi tiết hơn. Tên Dâm Gà kia là Chân Ái Thánh Hiệp Sĩ sao? Không biết có nên nói là đúng là hợp với cậu ta, hay là hợp hơn cả tưởng tượng… nói cho tôi nghe được không?”

.

Mặc kệ Monica đang bước tới gần, Aura bỏ đi.

.

“Này, đi thôi”

.

Đột nhiên Remis lên tiếng.

.

“Ta chắc chắn sẽ khiến ngươi phải hối hận chuyện này. Ta hận quốc gia Lorphys vì đã giết cha ta, nhưng mà bây giờ đã khác. Bây giờ, ngươi mới là kẻ ta hận nhất”

.

Aura đáp lại với một thái độ không chút quan tâm.

.

“Ừm”

.

Chỉ đáp lại ngắn gọn một chữ…

-

-

-

…Trong viên Đá Quý.

Đệ Tam nhìn ba món vũ khí đang lơ lửng trên bàn tròn.

Cái đầu tiên là một cây Đại kiếm.

Thứ hai là một cây Cung.

Và cuối cùng là một cây Kích.

Ông ta đưa tay ra về phía những vũ khí bạc này, nhưng bàn tay Đệ Tam không chạm được vào chúng. Như thể chúng biết rằng ai mới là chủ nhân thực sự của mình.

Đệ Tứ nhìn những chỗ trống ghế xung quanh bàn.

.

『 Số người của chúng ta lại giảm nữa rồi 』

.

Đệ Ngũ cúi đầu.

.

『 Ừ 』

.

Đệ Thất nhìn về những cánh cửa trên tường căn phòng. Lối vào của những căn phòng kí ức. Hiện tại chỉ còn 5 cái.

.

『 Chúng ta giờ chỉ còn 5 cánh cửa thôi. Lại giảm nữa r… khoan, cái gì? 』

.

Năm…

Đệ Tam đứng dậy, nhìn về phía cánh cửa mới xuất hiện. Chiếc ghế ở trước nó là của Lyle.

.

『 Sau bao lâu nay… không, cũng đã 1 năm trời rồi. Nó có xuất hiện cũng không kì lạ gì, ừm 』

.

Việc căn phòng kí ức của Lyle xuất hiện đột ngột tạo nên bầu không khí im lặng trong viên Đá Quý.

Và rồi Đệ Tam…

.

『 …Muốn ngó thử không? 』

.

Ngay lúc đó, Đệ Tứ đứng dậy, lấy tay đẩy kính mình lên.

.

『 Ông tò mò đến thế sao? Đành vậy thôi 』

.

Đệ Ngũ cũng đứng dậy.

.

『 Không, ông nhìn cũng hăng hái không kém 』

.

Ghế của Đệ Thất là gần nó nhất, nên ông ấy là người tới trước tiên.

.

『 Tôi trước 』

.

Đệ Tam.

.

『 A, chơi xấu! 』

.

Mặc kệ ông ấy cố gắng lao đến trước bản thân, Đệ Thất mở cánh cửa ra, rồi ngay lập tức đóng nó lại. Khi Đệ Tam đi tới với một vẻ mặt khó hiểu, Đệ Thất lắc đầu.

.

『 Mặc dù ở đây không có khái niệm mệt mỏi, nhưng mà… 』

.

Đệ Tứ bước tới cánh cửa.

.

『 Ông làm gì thế? Trời ạ… thấy chưa, không có gì… hửm? Cái quái gì!!? 』

.

Sau khi Đệ Tứ mở cửa ra với một nụ cười, ông ta bắt đầu thở dốc rồi đóng sầm cửa lại. Im lặng mà…

.

『 Không thể nào được. Tại sao? Đây là cánh cửa căn phòng kí ức của Lyle mà. Không thể nào nó đã từng gặp cô ấy được 』

.

Tò mò, Đệ Ngũ mở cửa ra. Rồi sau đó ông ấy nhẹ nhàng đóng cửa lại mà thắc mắc.

.

『 Thật kì lạ. Tôi chắc chắn đây không phải là cửa phòng mình, nhưng… 』

.

Đệ Tam không hiểu nổi, nên ông ấy cũng tự mình mở cửa ra.

Ở đó, ông ấy thấy được cảnh tượng dinh thự thời mình còn sống.

.

『 …Ể? 』

.

Nhận thấy ông ấy đang đứng ở cửa, một đứa trẻ nhỏ vẫy tay với ông.

.

『 Sleigh, hôm nay chúng ta sẽ ăn món hầm của bà nội. Mặc dù hơi mặn quá, nhưng nhớ phải nuốt hết không được than phiền gì. Nói nó dở thì em lại khiến bà nội khóc cho coi 』

.

Nhìn nụ cười của đứa trẻ đó, Đệ Tam đóng sầm cửa lại.

Ông ấy cũng bắt đầu thở dốc.

.

『…Tại sao Dewey… ở đây… đây không phải là phòng của ta. Ta cũng không có kí ức nào như thế cả… ta lẽ ra không có 』

.

Người vừa xuất hiện là anh trai đã qua đời của Đệ Tam, một 【 Dewey 】 còn nhỏ.

Cậu bé đó hành động như thể mình thực sự còn sống. Không phải là hành vi được xác định sẵn hay cảnh tượng trong kí ức đơn giản như thế.

Đệ Tam lui lại vài bước, nhìn về phía cánh cửa.

Đệ Tam, Đệ Tứ, Đệ Ngũ, Đệ Thất… bốn người đứng trước cánh cửa phòng kí ức của Lyle không biết phải nghĩ gì…