Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Đệ Thất là một người ông nuông chiều cháu của mình - Giao dịch

Là một cảm giác kì lạ.

May, Kì Lân, đang đứng trước mặt tôi, còn tôi thì đang nhìn xung quanh.

Cùng lúc đó, May cũng đang cảm giác hết sức khó hiểu.

Từ dạng Kì Lân nhảy lên biến hình, cô ấy đáp xuống đất để hai ống tay áo bay trong gió.

Cô ấy đang ở dạng người, lấy tay trái ôm lấy đầu bản thân.

.

“A~ Là một Skill hơi bị thú vị đây. Ta cứ nghĩ thấy được 10, nhưng lại là một Skill khác hẳn nữa sao?”

.

Thông tin tôi có được từ Skill của mình có lẽ cũng đang truyền đến cô ấy.

Tôi hiểu được đây chính là ý nghĩa của việc được kết nối với nhau.

Thông tin tôi có… bản đồ thông tin, và phân biệt kẻ địch đều đang được chia sẻ cho cô ấy.

Và, tôi cũng thấy được những gì cô ấy có thể thấy bằng mắt mình.

.

“…Đầu tôi bắt đầu nhức rồi. Thông tin phải xử lí đột nhiên tăng nhiều quá”

.

Tôi ôm đầu mình, từ góc nhìn của cô ấy cũng thấy được bản thân đang ôm đầu. Nhưng mà, cùng lúc đó tôi cũng đang nhìn thấy cô ấy trong tầm nhìn của bản thân. Là một cảm giác khó tả kì lạ.

Từ trong viên Đá Quý, Đệ Thất khuyên tôi.

.

『 Lyle, giới hạn dòng chảy thông tin lại. Con nghĩ mình làm được không? Tầm nhìn… không cần phải chia sẻ 5 giác quan làm gì. Tạm thời con cũng không cần phải chia sẻ tác dụng Skill cho cô ta nữa 』

.

May trợn mắt lên.

.

“Thật là đáng ngạc nhiên. Nó thực sự nói được”

.

Có vẻ như cô ấy nghe rõ ràng. Tôi theo bản năng điều khiển Skill của mình, bằng cách nào đó cắt được dòng chảy thông tin giác quan.

Sau khi không còn chia sẻ thị giác nữa, tôi lắc đầu đứng lên.

.

“Fredricks… thật xin lỗi, tôi… đã không giữ lời hứa được”

.

Nhìn một cô gái khóc trước mặt mình khiến tôi có hơi cụt hứng một chút.

Với một giọng dịu dàng, Đệ Ngũ.

.

『 Không sao đâu. Ta cũng đã nói dối với ngươi mà. Bởi vì ta nghĩ chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa 』

.

May lấy ngón tay lau nước mắt, rồi mỉm cười đáp lại.

.

“Nhưng như thế này, chúng ta lần nữa có thể nói chuyện với nhau. Như thế là đủ để vui mừng rồi, Fredricks”

.

Nhưng Đệ Ngũ…

.

『 …Xin lỗi May. Ta đã chết rồi. Trong viên Đá Quý này chỉ là… Skill của Fredricks Walt, cùng với kí ức là tinh thần của ông ta mà thôi. Ta giống như là một bản sao được tạo ra từ ghi chép cũ vậy 』

.

Buồn bã, May lắc lắc đầu.

Vậy mới thấy bản sao trong viên Đá Quý của Đệ Ngũ giống thật đến mức nào. Đủ để cô ấy cho rằng tôi nhốt ông ấy vào đó.

.

『 Lời hứa không thể thực hiện được là trách nhiệm của ta. Ngươi không cần phải lo lắng về nó nữa đâu 』

“Nhưng… nhưng mà!”

.

May đưa một tay ra chạm viên Đá Quý treo trên cổ tôi. Rồi đột nhiên khung cảnh thay đổi.

(Cảm giác này… mình đang bị kéo vào sao?)

-

-

-

Là cảnh chuồng thú trong kí ức của Đệ Ngũ.

Xung quanh là rất nhiều những con thú ông ấy nuôi nấng, ở giữa là tôi và May.

.

“Miquel, Angelo, Maia nữa… tại sao? Không phải, mọi người đều đã chết rồi sao”

.

Giật mình, May đưa tay ra định chạm vào con ngựa và những con vật khác cô ấy gọi tên. Nhưng không thể làm được gì, bàn tay cô ấy xuyên qua hình ảnh của bọn chúng.

Cô ấy lần nữa nhìn lại căn phòng trước kia mình sống.

Từ trong đó, một cô bé nhỏ mặc đầm một mảnh trắng chạy ra, nói chuyện với những con thú. (TN: đầm một mảnh là one-piece dress, google để biết thêm chi tiết)

Một con thú phát ra tiếng kêu đáp lại, bước về phía cô ấy.

Một con chó lớn cũng chạy lao đến chỗ May còn nhỏ, liếm mặt cô ấy một cách vui vẻ.

.

“…Zeroute”

.

Gọi tên nó, May nhìn xuống một cách buồn bã. Và rồi, tôi chợt nghe tiếng bước chân.

Quay lại tôi thấy Đệ Ngũ đang đứng ở cửa chuồng thú.

.

『… Ta không ngờ chuyện này lại có thể xảy ra được 』

.

Tôi hỏi lại.

.

“Đây là phòng kí ức của ông sao? Nhưng tại sao May lại ở đây?”

.

Ông ấy ôm trán rồi lắc đầu.

.

『 Sao ta biết được. Ta chỉ có thể đoán là thông qua Skill của con cô bé kết nối với chúng ta luôn mà thôi. Nhưng mà đúng là, đã lâu lắm rồi chúng ta mới lại gặp mặt như thế này, May 』

.

Bật khóc, May nhảy về phía Đệ Ngũ. Cô ấy đã biến về hình dáng Kì Lân của mình.

.

“Fredricks! Tôi đã lớn lên rồi. Tôi đã thành một người trưởng thành đàng hoàng rồi, thậm chí có thể tự mình tạo đàn riêng nữa!”

.

Đệ Ngũ ôm cổ con Kì Lân to lớn vỗ nhẹ.

.

『 Ngươi đúng là lớn lên rồi. Đúng là, ngươi đã trưởng thành rồi… ta thật vui cho ngươi. Trước kia ta chỉ có thể tự hỏi, nhưng giờ thì thực sự chắc chắn được. Vậy ra đến lúc cuối cùng chúng ta vẫn không có gặp lại. Ừm, ta thật vui vì ngươi lớn lên khỏe mạnh như thế 』

.

Thấy cô ấy nghiêng đầu thắc mắc, Đệ Ngũ giải thích.

.

『 …Kí ức của chúng ta chỉ có đến lúc ta còn giữ viên Ngọc xanh dương này lần cuối. Những lúc sau đó thì không có gì cả. Nên ta không biết mình ra đi thế nào 』

.

May đưa trán ra, nên ông ấy bắt đầu vuốt ve nó.

Có vẻ như cô ấy muốn nói cô ấy không quá để ý chuyện đó.

.

『 Này, May? Ta có thể nhờ ngươi một chuyện không? 』

“Chuyện gì?”

.

May nhìn chăm chú vào mặt ông ấy.

.

『…Ngươi có thể giúp Lyle một tay không? 』

.

Đệ Ngũ quyết định giao tôi cho cô ấy.

-

-

-

Trong rừng.

Sau khi tỉnh lại, tôi quay trở về làng.

May đã dùng tia sét lúc kia tiêu diệt đám quái vật tập trung lại, nên giờ gần như không còn gì để làm nữa.

Tôi dùng Skill xác định tình hình xung quanh, nhìn về phía 3 đứa nhóc trước đó bỏ chạy rồi bước về đó.

.

“Đây rồi. Thật tình, muốn bỏ đồ lại chạy đi cũng đâu cần phải rơi vãi ra hết như thế này? Nhặt lại hết mệt chết được”

.

Tôi lượm đồng xu Bạc cuối cùng rồi bỏ nó lại vào túi. Tổng cộng có 50 đồng xu.

Hoặc là đây là toàn bộ, hoặc là bản thân đám nhóc còn mang theo số còn lại.

Thở dài, tôi quay lại nhìn May.

Cô ấy đang ở dạng người.

Mặc bộ đồ không chút thích hợp nào cho việc đi rừng, cô ấy đứng thẳng một cách tự hào.

Cỏ dại và cây khô không bị mắc vào hay dính vào tấm vải đó. Dù trên mặt đất nhiều bùn đất như thế nhưng đôi giày kiểu xăng-đan dưới chân cô ấy vẫn không bị sao cả.

Trong khu rừng tối này, cô ấy đang bình tĩnh mà đi theo sau tôi.

.

“Cô thực sự muốn đi theo tôi sao?”

.

May nhìn tôi khó hiểu.

.

“Dĩ nhiên. Bởi vì đây là yêu cầu của Fredricks mà. Ta lúc trước được ông ấy cứu giúp nhiều như thế mà không có cơ hội trả ơn. Hơn nữa mục tiêu của ta là tiêu diệt quái vật. Nên có đi cùng với Nhân Loại vì mục đích đó cũng không có gì đáng nói”

.

Tôi lần nữa đếm lại số tiền, cột miệng bao lại rồi nhìn cô ấy.

.

“Ưm, đi với tôi đồng nghĩa với việc cô sẽ làm một Thám Hiểm Giả đó cô biết không?”

.

Nhìn tôi với ánh mắt mệt mỏi, cô ấy trả lời.

.

“Cũng không quan trọng lắm. Đồng tộc của ta có nhiều người đang đi thám hiểm khắp nơi mà. Ta đâu phải là con Kì Lân duy nhất tò mò về thế giới.”

.

Thấy tôi giật mình vì chuyện đó, cô ấy mỉm cười.

.

“À, nhưng mà không phân biệt được ai là ai đâu. Nhìn đây”

.

Cô ấy chạm nhẹ vào cặp sừng đang mọc ngược từ sau lỗ tai cô ấy, rồi chợt chúng thu nhỏ đến khi không thể thấy được nữa.

.

“Như thế, nhìn chúng ta không khác gì Nhân loại nữa. Có một số Nhân Loại cũng dùng Skill phân biệt ra được, nhưng mà… nếu chúng định làm gì thì chúng ta sẽ phản kích”

.

Vẫn ngạc nhiên, tôi…

.

“Vậy ra có thể dùng Skill phân biệt sao”

“Này, tin hay không chứ làm thế lừa được nhiều người lắm. Hơn nữa, dù có nhận ra thì khá nhiều người giả bộ như không biết. Mặc dù đôi khi cũng có vài tên ngu ngốc ở đây đó”

.

Và số phận của những tên ngốc đó là gì thì không cần hỏi tôi vẫn biết.

(Nếu cô ấy bị phát hiện, liệu cô ấy có cần bỏ chạy không?)

Trình độ không đủ cao thì không thể bắt được một con thánh thú. Nhưng nếu đủ sức làm vậy thì họ cũng có đủ cách để kiếm tiền sống mà không cần làm vậy.

May hơi cúi đầu xuống.

.

“Hơn nữa nếu lời Fredricks nói là thật, thì chúng ta cũng không thể cứ tiếp tục thờ ơ như hiện tại mãi. Theo cách tính thời gian của Nhân Loại thì, khoảng 300 năm trước thì phải. Lúc đó, có một sự kiện xảy ra khiến số lượng lớn đồng tộc của ta bị chết. Chỉ vì một người duy nhất”

.

Agrissa.

Dòng dõi của bà nội tôi, truy đến tận cùng là dẫn đến Agrissa, Hồ ly mị hoặc.

Với dòng máu đó trong người, Celes đang cố thay đổi cả một quốc gia.

.

“Giảm nhiều lắm sao?”

.

May nói trước rằng cô ấy không biết rõ lắm rồi nói với tôi.

.

“Rất nhiều đồng tộc của ta lúc đó coi thường bà ta. Họ bị bắt. Bị giết, nhồi bông rồi treo lên trang trí. Sừng và vảy của họ bị biến thành công cụ cho Nhân Loại, thịt thì bị ăn mất. Dù không bị đói nhưng mà Nhân Loại vẫn thích làm mấy chuyện như thế khá nhiều”

.

Là một việc cô ấy không hiểu được.

.

“Vì thế nên cô sẽ giúp đỡ tôi sao?”

.

May đưa tay lên cằm trầm ngâm như đang nghiêm túc đánh giá tôi từ đầu tới chân.

.

“Vì Fredricks không còn trên đời nữa, nên ta nhờ hậu duệ của ông ấy cũng được. Này, muốn có con với ta không? Nếu được thì 2 đứa đi? Mặc dù ta thực sự thì muốn 5 đứa con cơ”

.

Tôi bị sặc phun hết nước miếng trong miệng ra, còn Đệ Ngũ trong viên Đá Quý thì.

.

『 Maaaaaayyyy!! Ngươi phải trân trọng bản thân hơn nữa!! Đừng có đột nhiên tuyên bố như thế! 』

.

Ông ấy đang gào khóc nhưng Đệ Lục gầm gừ đáp lại.

.

『 Vậy ra với động vật thì ông như thế, nhưng với chúng tôi thì ông cứ ‘có con nhanh lên đi’ với cả ‘sinh con chưa hả?’… tôi không chấp nhận được 』

.

Tôi nghiêng đầu.

.

“Cô biết mình đang nói gì không? Đi hỏi giống đực loài của cô đi”

.

Cô ấy cười khẩy và…

.

“Ta cũng muốn hỏi cậu có biết mình đang nói gì không đây. Trong chủng tộc mà Nhân Loại gọi là thánh thú không có giống đực. Hơn nữa ít ra ta cũng biết về việc sinh con như thế nào. Không phải đó là lí do tại sao cần dạng người này hay sao? À, nhưng mà… nếu như nói là cậu thích dạng Kì Lân hơn thì ta cũng có hơi khó xử đây. Những kiểu sở thích đặc biệt đó đến tận bây giờ ta mới nghe tới”

.

Thấy cô ấy hai tay ôm mặt đỏ rực của bản thân, tôi gào lên.

.

“Đừng ngốc! Làm quái gì có ai nói chuyện đó chứ!?”

“Vậy thì ổn thôi. Không nha~ dù tuổi thọ chúng ta có cao nhưng mà số lượng bị giảm cũng không phải chuyện đùa. Dạo này quái vật ngày càng nhiều nên cân bằng sẽ sớm bị phá vỡ mất. Ừ, chắc chắn phải làm chuyện này”

.

Tôi mạnh mẽ lắc đầu.

.

“Tại sao chứ? Không lẽ là cậu có người yêu rồi? Nghĩ lại thì, đúng là có không ít cô gái ở quanh cậu, nhưng… A, có khi nào cậu là loại người lập harem? Nhưng thật kì lạ. Ta nghe rằng Nhân Loại không lập harem thường xuyên đến thế. A! Ta hiểu rồi!”

.

Có vẻ cô ấy đã tự mình nghĩ ra một đáp án thích hợp.

.

“Fredricks có harem nên vậy ra hai người thuộc một á chủng tộc thường hay lập harem. Ừ, ừm, ta biết rõ là có những Nhân Loại nam tính lập harem như thế, nên không thể sai được”

“Sai hết luôn thì có! Cô thực sự định du nhập vào xã hội Nhân Loại với mức hiểu biết như thế sao!?”

.

Tôi muốn khiến cô ấy ngừng hiểu lầm, nhưng mà…

.

“Nhưng rõ ràng những cô gái xung quanh đều có tình cảm với cậu không phải sao? Ta không hiểu nổi Nhân Loại các người. Nhưng mà vì ta muốn ‘hạt giống’ của cậu nên ta sẽ đi theo. Ta sẽ cho cậu mượn sức mạnh của mình, bù lại cậu sẽ thả ‘hạt giống’ của mình vào ta. Ừm, nghe rất ổn”

“Không, không ổn chút nào! Nghe như thế sai đến không thể sai hơn được… với lại, chuyện đó lẽ ra chỉ nên xảy ra giữa hai người yêu nhau thôi!”

.

Lúc đó, những giọng nói vang lên từ trong viên Đá Quý.

Đệ Tam trở đi.

.

『 Phải làm sao đây. Ta không đồng tình với cách nghĩ của thằng bé 』

『 Mà khoan, nếu chỉ có thế mà lấy được sự giúp đỡ của một con Kì Lân sao không làm luôn đi? 』

『 May dễ thương nhỏ bé của ta… khoan, hình như cách nghĩ của thằng bé có hơi kì lạ thì phải? 』

『 Đệ Thất… có khi nào ông giáo dục nó sai rồi không? 』

『 Tôi và Zenoire là một cặp đôi hoàn toàn. Nếu Lyle ghen tị với chuyện đó nên hiểu sai thì cũng không thể trách nó được 』

.

Nghe Đệ Thất khoe khoang lộ liễu như thế tôi có chơi bực bội, hơn nữa tôi nghe bà nội than phiền về ông không chỉ một lần.

Con phải nhớ đừng lớn lên giống ông ấy, Lyle, bà nội thường nói vậy với một giọng dịu dàng.

(Hiện tại con không phải là quý tộc nữa nên xin miễn mấy vụ hôn nhân chính trị đi! Hơn nữa sinh con kiểu đó… làm sao giải thích với đồng bạn của tôi được!?)

Tôi tiếp tục lắng nghe những yêu cầu quá đáng của cô ấy vừa bước về làng.

.

“Được rồi nghe kĩ đây, đứng nói về việc sinh con gì đó. Tôi nói thật đó. Đặc biệt là khi trước mặt Novem”

.

May suy nghĩ một chút.

.

“Novem? À, cô gái có tóc cột lên một bên đúng không? Đứa trẻ đó đúng là kì lạ thật. Harem của cậu đúng là toàn những người đặc sắc, đặc biệt là đứa trẻ đó. Không biết tại sao… ta cảm giác như mình đã thấy cô bé đó rồi thì phải”

.

Cô ấy đang nói gì vậy? Tôi nghĩ thầm như thế rồi chợt thấy đồng bạn của mình… Novem và mọi người, đang ở bìa rừng, định vào trong để tìm tôi, nên tôi lên tiếng gọi họ.

-

-

-

Sau khi trở về từ cánh rừng, tôi đến nhà của trưởng làng để báo cáo lại.

Ông ấy vừa thở dài vừa nghe, mồ hôi chảy ròng ròng từ trên trán xuống.

.

“Nghĩa là không có con Kì Lân nào đang tới để hủy diệt làng chúng tôi đúng không?”

“Ừm, tôi đã thuyết phục cô ấy không làm vậy rồi. Hơn nữa cô ấy nói rằng chỉ cần cân bằng của khu rừng không bị phá hủy hơn nữa thì cô ấy sẽ chỉ đe dọa chứ không làm gì hơn”

.

Tôi không nói rõ rằng May chính là con Kì Lân đó.

Ba đứa nhóc kia đang bị nhốt trong nhà kho của ngôi làng.

Có vẻ như khi trở về bọn chúng đã nói mình lỡ làm một con Kì Lân tức giân, khiến cả làng hỗn loạn.

Dĩ nhiên, trưởng làng là người phải đứng ra chịu chỉ trích.

Tôi trở về lúc ông ta đang nghĩ cách thoát khỏi tình huống đó, nên tôi mới đang ở đây.

.

“Như thế thật là tốt quá. Nhưng mà làm sao để dân làng hiểu được chuyện đó… trong số họ có vài tên ngu ngốc đang muốn giết ba đứa nó hiến tế cho khu rừng xin được tha thứ nữa”

.

Làm chuyện đó hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả. Dù có giải thích đi nữa thì hiện tại trưởng làng cũng không có cách làm dịu tinh thần của dân làng đang hoảng hốt.

Tôi đưa mắt ra nhìn số tiền của ngôi làng đặt trên bàn.

Từ trong viên Đá Quý cũng vang lên giọng của Đệ Tam.

.

『 A, ta vừa nghĩ ra chuyện rất hay 』

.

Tôi cá là không hay gì mấy, tôi nghĩ thầm rồi chạm viên Đá Quý nhờ ông ấy giải thích thêm.

.

『 Đây là cách tốt nhất cho cả con và trưởng làng. Sẽ cần May giúp đỡ, nhưng đầu tiên phải giao dịch một chút với trưởng làng đã 』

.

Có lẽ thấy chuyện này thú vị, Đệ Lục ủng hộ ý đó.

.

『 Nghe đúng là hay thật. Để phần thưởng cho việc này là báo cáo của ông ta về bài kiểm tra này đi 』

.

Đệ Tứ cũng thế.

.

『 Đổi lại không lấy số tiền thưởng cho nhiệm vụ bổ sung. Ta cũng có nghĩ đến việc đó, nhưng… nếu tình hình tệ đến mức đó thì chắc chắn trưởng làng sẽ không ngại giúp đỡ. Hơn nữa, ông ta sẽ còn nợ chúng ta nữa là 』

.

Đệ Ngũ.

.

『 Ta không muốn khiến May liên quan đến việc giao dịch ngầm kiểu này, nhưng… đành vậy thôi 』

.

Đệ Thất.

.

『 Bên nào cũng có lợi. Lyle… con đang làm việc tốt đó. Trưởng làng sẽ được dân làng chấp nhận, và con sẽ được đánh giá đủ cao để vào Mê Cung. Cả hai bên đều có lợi 』

.

Thật tình, nhìn ông trưởng làng hối hả như thế tìm biện pháp giải quyết mà họ nghĩ đến mấy chuyện gì đâu thôi…

Nhưng mà tôi cũng không có ý nào khác tốt hơn giải quyết chuyện này.

.

“Trưởng làng, cho tôi xin một chút thời gian nào”

“Sao cơ?”

.

Và rồi tôi bắt đầu giao dịch với trưởng làng.