Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6017

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 48

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 104

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 362

Ta cần phải học cách đặt tên chương cho đàng hoàng hơn, Đệ Thập Thất - 0 (Nihil)

Đệ Tam đã rời khỏi, không còn ai sẽ còn lên tiếng từ viên Đá Quý nữa

Từ viên Đá Quý được khảm lên một lớp trang trí bạc tôi đang đeo trên cổ, tôi vẫn có cảm giác như mình sẽ nghe được gì đó bất kì lúc nào. Trong lúc tiếp tục với công việc giấy tờ chán chường của mình. Tôi vẫn có cảm giác Đệ Tứ sẽ lên tiếng để sửa lỗi cho tôi. Có lẽ Đệ Tam sẽ than phiền là việc này quá chán. Còn Đệ Nhất không biết sẽ nói

Đệ Nhị có lẽ chỉ nhìn tôi làm công việc nhàm chán này, gật gù mà không lên tiếng. Đệ Ngũ có lẽ giữ im lặng. Đệ Lục chắc chắn sẽ kêu tôi hãy đi ra ngoài chơi, còn Đệ Thất sẽ phản bác để cản điều đó lại…

.

“Không ổn, mình không thể nào tập trung được”

.

Tôi dừng bút lại mà nhìn lên trần nhà, lấy tay trái che mặt lại. Tôi che mặt lại gần như là để che mắt, đến tận bây giờ vẫn có cảm giác ai đó đang núp và trông chừng tôi

Tôi đã đưa ý thức của mình vào viên Đá Quý hơn một lần.

Nhưng kết quả vẫn vậy. Trong căn phòng trống không có gì ngoài ghế ngồi của tôi và cánh cửa dẫn đến phòng kí ức của tôi. Trừ bảy thanh vũ khí đang lơ lửng trên không, không có gì khác phản ứng cả.

Lúc đó, Valkyrie Đơn vị 1 đang trong phòng để ý thấy hành vi của tôi mà chuẩn bị một ít trà.

Tôi nhấp một ngụm rồi để ý thấy cô ấy pha trà tốt hơn so với lần trước

.

“Thật không tệ”

.

Đơn vị 1 có vẻ đang vui, nhưng biểu cảm trên mặt thì giữ nguyên không chút thay đổi. Gần đây, hai người kia đã bắt đầu cải tiến các Valkyrie lần nữa, nên các Valkyrie đang luân phiên nhau ghé qua chỗ của Damien và Già Letarta. Nhóm đầu tiên vẫn chưa trở lại, nên tôi tự hỏi không biết mình nên mong chờ loại thay đổi như thế nào lần này.

.

“Thật là tốt. Nếu như thế, tôi có thể gạt bỏ ả hầu gái vô dụng kia đi bất kì lúc nào mình thích”

“…Tại sao các cô ghét nhau dữ vậy?”

.

Hầu gái vô dụng hẳn là đang nói đến Monica. Cô ta hiện tại đang bận rộn làm này nọ.

Có vẻ như cô ta đã nhúng tay không ít chuyện ngoài chuyện tôi nhờ cô ta, nên có không ít lời than phiền từ phía Lianne được gửi đến đây.

Đa phần là đến từ các nghệ nhân, ‘tôi đang bị một cô rối tự động mỉm cười đuổi theo!’, tương đối nhiều những lá thư có nội dung gần như điên rồ như thế đã được gửi đến chỗ Lianne.

.

“Chỉ có một chủ nhân mà thôi. Nếu đã thế, một hầu gái độc quyền là quá đủ”

“Không phải bình thường ai cũng có nhiều hơn một sao? Cô nói ‘một là đủ’ là sao? Không phải các cô là người dọn dẹp nhà thôi à?”

.

Có lẽ là vì lõi của các chị em của Monica làm nền cho mình, nên Đơn vị 1 khắc khe với Monica đến khó hiểu.

Có nhiều báo cáo rằng các Valkyrie đang ngày càng thể hiện những đặc điểm cá nhân từng cô nhiều hơn, nhưng xem ra rối tự động cũng có vấn đề riêng của mình để giải quyết.

Họ đến thời điểm này đột nhiên bắt đầu có hứng thú, có lẽ là vì…

Nghĩ đến đó, tôi lắc đầu không nghĩ nữa.

.

“Giờ thì, hãy kết thúc ở đây thôi. Tôi còn có việc định trước cho hôm nay”

.

Đơn vị 1 nhìn tôi.

.

‘Nói chuyện với ả hồ ly đó phải không? Chủ nhân đúng là không biết nhìn người chút nào”

“Các cô có thù gì với Novem sao? Không, phải hỏi là, tại sao cô có hiềm khích với nhiều người thế?”

.

Hơi vuốt mái tóc vàng tóc cùng màu với của Monica, cô ấy chống tay còn lại của mình lên hông rồi nhìn thẳng về tôi. Cô ấy gần như là hoàn toàn giống hệt Monica, chỉ riêng vùng ngực là phẳng lì mà thôi.

.

“Tôi không hiểu lí do tại sao, nhưng cô ta khiến tôi – trực giác rối tự động – thấy khó chịu. Có cái gì đó từ sâu tận trong lòng tôi đang gào thét bắt tôi phải chiến đấu”

“…Cô nói trực giác rối tự động là ý gì? Và đừng có đánh nhau, nguy hiểm lắm. Đó là mệnh lệnh”

.

Nghe tôi nói đó là mệnh lệnh, Đơn vị 1 chợt ưỡn người ngược về sau. Đồng thời hai lọn tóc hai đuôi của cô ấy cũng run lẩy bẩy.

.

“Này, chuyện gì vậy!?”

.

Cô ấy đứng thẳng dậy rồi chỉnh lại tư thế của mình.

.

“Hai chữ ‘mệnh lệnh’ xuyên thẳng qua tim tôi. Nói đơn giản thì, tôi vừa bị ‘ướt’ một chút. Nếu như có thể hiện nó ra trên mặt… tôi chắc chắn đang co giãn hết cơ trên mặt ra mà chảy nước dãi”

“Đừng có phản ứng thái quá như thế! Cũng đừng có làm người khác hiểu lầm! Hơn nữa, cô có thể chảy nước dãi sao?”

.

Mặc dù chất lượng công việc của họ không chê vào đâu được, tính cách của những cô gái này ngược lại không khen vào đâu được.

-

-

-

…Phòng của Lianne

Đơn vị 43 thường luôn ở bên cạnh cô ấy đang không có ở đây. Valkyrie cá nhân của Lianne hiện đang ở chỗ Damien để được cải tiến.

Trong thời gian đó, không có Valkyrie khác được điều đến giúp đỡ cô ấy. Vì ở đâu cũng thiếu người. Và Lianne vừa hiểu vừa chấp nhận chuyện đó.

Có người đề nghị đưa người hầu của riêng cô ấy đến từ Vương quốc Faunbeux. Nhưng mặc dù cô ấy không cho rằng quê nhà mình sẽ có người ngu ngốc muốn ám sát bản thân lúc này, Lianne vẫn từ chối.

Đứng dậy, cô ấy tự mình pha trà cho bản thân.

Trước kia cô ấy đã từng không thể tin tưởng được những người xung quanh, nên đã tự mình làm rất nhiều thứ, vì vậy cô ấy đã quen rồi.

.

“Lúc có cô gái kia thì đúng là phiền toái thật, nhưng mà thiếu cô ấy cũng phiền toái không kém”

.

Nói xong, cô ấy đứng dậy nhấp một ngụm trà, cùng lúc đó cánh cửa phòng cô ấy mở bung ra. Lianne nhìn người vừa đi vào mà thậm chí còn không muốn gõ cửa, khiến trà hơi đổ ra ngoài.

.

“Cô đã *hự*!!”

.

Người vừa bước vào mà ôm chặt Lianne đến khó thở là Đơn vị 43 đang tươi cười. Cô gái Valkyrie từ trước đến giờ vẫn luôn vô cảm giờ đã có biểu cảm trên mặt.

.

“Tôi đã nghe kể lại, Lianne-san. Rằng cô tỏ ra ‘dere’, nói rằng không cần hầu gái nào khác ngoài tôi. Tôi quá vui mừng đến mức đã tự tiện trở về. Ô đúng rồi, đừng quá kiêu căng. Chủ nhân của tôi vẫn chỉ có Lyle-sama mà thôi. Mà, cô có thể đứng hạng hai cũng được. Không, nếu tính cả bé gà con thì cô có lẽ hạng ba đi?”

.

Cố hít thở đều lại, Lianne nhìn Đơn vị 43 rồi lau miệng mình.

.

“A~, nhìn cô bị dơ đến mức nào kìa”

“Cô nghĩ đó là lỗi ai chứ hả!? Dù thế, biểu cảm của cô đúng là thật giống con người. Giáo sư Damien thật là chú trọng vào chuyện quá khó hiểu đi”

.

Nghe thế, Đơn vị 43 đưa ngón trở lên vẫy qua lại rồi nhe răng cười.

.

“Cô nói sai rồi thưa tiểu thư. Chúng tôi đã sử dụng toàn bộ số tiền để dành được đến thời điểm này để đề nghị nhiều loại cải tiến khác nhau, trả 100% số tiền cho việc này”

.

Lianne hơi giật mình.

.

“Để dành được? Tôi không nghĩ mình trả cô nhiều tiền như thế”

.

Đơn vị 43 mỉm cười đen tối, rồi lấy tay phải làm thành hình đồng xu.

.

“Những cửa hàng ở Nam, Bắc và Rhuvenns… rất nhiều là những cửa hàng nằm dưới sự quản lí của chúng tôi. Chúng bán chạy đến mức chúng tôi bắt đầu có kế hoạch mở chi nhánh ở phía liên minh 4 nước nữa kìa”

.

Lianne gào lên.

.

“Các cô tự tiện làm cái gì thế hả!? Nếu như có thời gian để mà kiếm tiền thì sao không giúp đỡ chúng tôi nhiều hơn đi! Hiện tại chúng ta đang cực kì nghèo khổ đây này!”

.

Từ góc nhìn của Lianne, người đã quản lí tài chính suốt thời gian qua, cô ấy chắc chắn muốn biết về tài năng khó ngờ này của các Valkyrie sớm hơn.

Nhưng Đơn vị 43…

.

“Đó chỉ là một công việc phụ do chúng tôi tự làm, nên tôi từ chói. Nếu như cô thực sự muốn ra lệnh điều đó bằng mọi giá, vậy xin hãy cho chủ nhân chúng thôi chấp thuận. Tôi rất muốn giúp đỡ cô, nhưng mà đây là việc tôi không thể từ bỏ được bằng bất kì giá nào. A, xin hãy yêu cầu chủ nhân ra lệnh khắc nghiệt một chút”

.

Cô ấy bắt đầu hơi nhức đầu, Lianne lấy ngón tay xoa nhẹ hai bên thái dương mình, rồi nhìn tóc của 43.

.

“…Lần này cô để xõa tóc dài sao. Lẽ ra phải buộc tóc lại ở đuôi tốt hơn”

.

Đơn vị 43 đưa mắt nhìn tóc mình.

.

“Trên đường di chuyển dây buộc của tôi đã bị đtứ. Để thể hiện cá tính của riêng mình, tôi đã dùng số tiền tiêu vặt ít ỏi của mình để mua nó, nên điều đó thực sự là một cơn sốc nặng… mà, hiện tại tôi dư dả tiền rồi”

.

Mặc dù Lianne bực bội, cô ấy vẫn tháo một sợi dây buộc tóc của bản thân ra. Sợi dây màu hồng nhạt đó là thứ cô ấy sử dụng để buộc tóc mình lên nhằm không cản trở công việc.

.

“Để yên khó phân biệt các cô quá, nên dùng cái này đi. Nó là thứ rất khó mua được ở vùng này. Hơn nữa còn tương đối chắc chắn nên cô sẽ dùng được khá lâu”

.

Đơn vị 43 cầm sợi dây buộc tóc trên tay.

.

“…C-cố gắng câu dẫn tôi bằng thứ như thế này, đừng hòng! Nhưng mà t-tôi sẽ nhận nó”

.

Thấy cô gái đột nhiên tỏ ra bối rối với một giọng đáng yêu, Lianne hơi nghiêng đầu.

.

“…Cô đang định làm gì vậy? Không, cô đang nói cái gì vậy?”

.

Đơn vị 43 đáp lại với một giọng chán chường.

.

“Chậc, là một câu tôi muốn nói sau khi cuối cùng đã có thể biểu cảm, nhưng xem ra cô không hiểu được”

.

Nói xong, cô ấy sụp vai xuống buồn bã…

-

-

-

Đem đó.

Trên lan can lâu đài Rhuvenns, tôi hẹn Novem ra nói chuyện.

Khi đến nơi, tôi thấy cô ấy đã ở đó sẵn chờ tôi.

Mặc dù hiện đang là mùa hè, thời tiết vẫn mát dịu. Tôi nhận thấy Novem đã chuẩn bị Băng sẵn ở một vài góc để làm hạ nhiệt chỗ này.

Tự an ủi bản thân đang hết sức căng thẳng, tôi bước đến chỗ Novem.

.

“Anh để em chờ lâu rồi”

.

Novem mỉm cười.

.

“Không, anh đến sớm hơn một chút so với thời điểm chúng ta đã hẹn”

.

Tôi nhìn Novem mà suy nghĩ nên bắt đầu nói về chuyện gì trước. Nhưng cho rằng tôi dù sao cũng phải nói với cô ấy, nên tôi lên tiếng trước đi thẳng vào vấn đề.

.

“Các tổ tiên trong viên Đá Quý đã biến mất hết rồi. Không, phải nói rằng họ đã giao lại Skill hết cho anh và hoàn thành nghĩa vụ của mình”

.

Mắt Novem hơi căng tròn ra khi nghe lời nói của tôi.

Rồi cô ấy có vẻ hơi xuống tinh thần.

.

“Vậy… sao. Thật đáng tiếc. Một lần cũng được, em đã muốn được gặp mặt họ”

.

Cô ấy có vẻ thực sự tiếc nuối. Cũng như hơi tự giễu.

.

“Đúng như em nghĩ, đến cả các tổ tiên của anh cũng thấy ghê tởm với em”

.

Nghe thế, tôi phản bác ngay lập tức. Thay vì cố gắng an ủi cô ấy, đây là bởi vì những gì cô ấy nói không trùng với ý định của họ.

.

“Không đúng. Không phải là em không kịp gặp họ. Mà là em vốn không có cơ hội để gặp họ… hơn nữa mọi người đều nói anh hãy chăm sóc em”

.

Novem ngay lập tức đáp lại.

.

“Lời đó là nói dối. Từ Fredricks-sama trở đi, Gia tộc Forxuz chỉ là một Gia tộc chư hầu không hơn không kém. Fiennes-sama và Brod-sama chắc chắn không thấy gì lạ với điều đó. Em chỉ là một người con gái của một chư hầu, và họ cũng chỉ coi em là như thế mà thôi”

.

Đúng là đó là những gì cho nghĩ lúc đầu. Từ Đệ Ngũ trở đi ai cũng chỉ xem Novem như một người con gái của Gia tộc Forxuz. Nhưng mà từ Đệ Nhất đến Đệ Tứ thì lại khác.

.

“Ngay lúc Đệ Nhất biết về em, ông ấy cực kì hốt hoảng. Và khi em bán đi của hồi môn của mình vì anh ai cũng đều phản ứng mãnh liệt. Họ đều nói anh hãy chịu trách nhiệm vì chuyện đó”

.

Nhớ lại những kí ức hoài niệm của thời Dalien đó, Novem hơi bật cười.

.

“Đúng là đã có chuyện đó. Nhưng mà nếu anh cho rằng mình là gánh nặng về mặt tài chính với em thì xin hãy đừng lo lắng. Em đã kiếm được không ít tiền suốt thời gian qua rồi, và đã đủ mua lại hàng tá bộ nội thất khác”

.

Đó không phải là ý anh muốn nói. Tôi vừa định thốt lên như thế, nhưng cảm giác được một đường phân cách rõ rệt giữa hai chúng tôi.

Người mà Novem đang nhìn chỉ là Lyle thuộc Gia tộc Walt. Không phải bản thân tôi.

.

“Em cũng có một số kí ức của các tổ tiên của anh nữa. Họ đều là những người rất tuyệt vời. Em đã rất mong có thể nói chuyện được với họ”

.

Họ đúng là những người rất tuyệt vời.

.

“Khá nhiều người trong số họ nhút nhát đến bất ngờ. Và anh cũng để lỡ mất thời điểm. Sau khi chúng ta gặp Celes, vì sợ bị mọi người nghi ngờ nên anh đã tự kiềm chế bản thân lại. Thật đúng là đáng tiếc, anh đã từng nghĩ như thế. Có lẽ anh đã nên nói rõ về họ từ đầu. Nhưng đến cuối cùng, anh cũng không hề cố cho em gặp họ lần nào cả”

.

Vốn dĩ, muốn gặp mặt là không thể nào cho đến khi tôi có được Skill tầng 2 của mình. Trước đó, những lời của tôi sẽ chỉ là những lời không căn cứ.

Novem là Ác Thần tái sinh thật sao? Nếu như tôi mà biết rằng cô ấy cũng có giữ kí ức trong mình, có lẽ tôi đã lựa chọn khác.

.

“Họ có nhiều điểm vô dụng không ngờ đến ấy chứ. Mặc dù anh cho là em cũng đã biết chuyện đó”

.

Chợt, phản ứng của Novem hơi thay đổi.

.

“Không đúng. Họ đều là những người rất tuyệt vời. Maizel-sama cũng vậy, vốn dĩ, ngài ấy cũng là một người vừa mạnh mẽ vừa hiền hậu, và…”

.

Tôi cảm giác có gì đó không đúng. Giọng của Novem đang dần mãnh liệt hơn.

.

“Thật sao? Đệ Nhất là một người rất thô lỗ, còn Đệ Nhị thì hơi quá nghiêm túc. Với lại, không bắt mắt, có lẽ vây? Anh thấy bản thân ông ấy để ý chuyện đó không hề ít. Đệ Tam thì là một người mưu mô…”

.

Vừa nói đến đó, Novem bước dài một bước đến nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi có thể thấy được không ít màu sắc của sự tức giận trong đôi mắt cô ấy.

.

“Basil-sama là một người tuyệt vời đã khai mở con đường rừng rậm nguy hiểm, một mình tập hợp hết mọi người xung quanh! Crassel-sama là một người dũng cảm đã chịu đựng hết mọi thứ không màng thời đại khắc nghiệt. Sleigh-sama là một người dũng cảm đã hi sinh vì mọi người! Em sẽ không cho phép bất kì ai nhục mạ họ, dù đó là anh đi nữa, Lyle-sama!”

.

Tôi tự hỏi tại sao, Novem nói không sai. Cô ấy nói rất đúng, nhưng tôi không thể đồng tình đc.

.

“Không phải, Đệ Tứ vốn là một tên keo kiệt có sở thích ở trong kho tiền đếm từng xu một mà. Cuộc sống gia đình của Đệ Ngũ hỗn loạn đến mức ông ấy đi tìm thú vật để an ủi tâm thần mình. Đệ Lục là một người du côn bỏ nhà trốn đi, còn Đệ Thất, ông nội của anh… là một người hơi biến thái?”

.

Đúng là họ có nhiều điểm rất tuyệt vời, nhưng Novem lại không hề để ý bất kì điều gì khác. Không, cho dù cô ấy có thừa kế những kí ức kia, có lẽ các tổ tiên không để lộ những bộ mặt đó của họ. Nhưng mà viễn tưởng của cô ấy quá hoàn hảo khiến tôi không thể chấp nhận được

.

“Hãy rút lại những lời đó! Max-sama đã cố gắng hết sức mình để làm lãnh thổ trù phú hơn! Fredricks-sama đã cố hết sức một mình trong thời đại khắc nghiệt đó. Fiennes-sama đúng là đã từng rời khỏi nhà! Nhưng mà ông ấy trong lúc đó học được nhiều thứ, trở thành một gia chủ tuyệt vời! Brod-sama là một người đáng khâm phục đến mức cả Bahnseim cũng dựa vào ông ấy! Rút lại những lời đó!... Em van xin anh”

.

…Tôi có thể hiểu được lí do tôi không chấp nhận được chuyện đó. Tôi không thể chấp nhận được vì cô ấy chỉ nhìn đúng một mặt duy nhất của vấn đề.

Bởi vì cô ấy không hề nhìn bất kì điểm nào khác của các tổ tiên. Cứ như những điểm khiếm khuyết đó của họ là dư thừa, có thể bị bỏ đi, tôi ghét chuyện đó.

Đúng là Đệ Nhất là một người vừa thô lỗ vừa bạo lực. Nhưng ông ấy là người đầu tiên công nhận tôi. Một người thật thà và chính trực.

Đệ Nhị đúng là rất không đáng chú ý. Nhưng ông ấy lại dễ lo lắng, và… là một người nghiêm túc.

Đệ Tam là một người mưu mô. Nhưng ông ấy có sự quyết đoán, là một người anh dũng.

Đệ Tứ là một kẻ keo kiệt. Nhưng đó là bởi vì ông ấy cố hết sức để cho tiền có thể chảy vào lãnh thổ.

Đệ Ngũ thất bại trong quan hệ gia đình của mình. Nhưng ông ấy đã đảm bảo ông ấy là người bị thương nhiều nhất trong chuyện đó. Là một người bao dung.

Đệ Lục là một du côn. Nhưng ông ấy biết lúc nào cần hành động, là một người mạnh mẽ dẫn trước mọi người.

Đệ Thất… là một người hơi biến thái. Nhưng ông ấy đã cảm giác được gánh nặng của toàn bộ các tổ tiên khác đè lên vai mình, ông ấy sống một cuộc sống mạnh mẽ.

.

“Em chỉ nhìn bề ngoài, chưa bao giờ cố nhìn vào bên trong. Chuyện đó thực sự tệ lắm sao? Thực sự em không thể tha thứ rằng họ có những điểm không tốt sao? Trong Gia tộc Walt chúng anh chưa bao giờ có một người hoàn hảo nào!”

.

Novem nắm chặt tay tôi. Cô ấy đang nắm rất chặt, hoàn toàn không phải là sức mạnh mà một cô gái nên có.

.

“Anh nói điểm không tốt là sao? Dĩ nhiên em công nhận họ! Nhưng mà chế nhạo họ như thế… tại sao anh lại nói về họ như thế!?”

“Bởi vì những điểm tốt, những điểm không tốt… anh đã thấy hết mọi thứ. Đã nghe về mọi thú. Đã được toàn bộ mọi người họ dạy. Nên anh khâm phục họ về mọi thứ. Và không phải họ ai cũng thích chiến đấu”

.

…Tôi muốn tin tưởng như thế.

.

“Họ đều rất hiền lành, đều có nhiều chuyện họ muốn làm. Nhưng mà, chính là vì tình huống đưa đẩy nên họ mới phải chiến đấu… mới phải bảo vệ!”

.

Novem nhìn tôi.

.

“Em không hề nói rằng họ đều thích chiến đấu. Em chỉ muốn nói rằng những người đàn ông đó của Gia tộc Walt đều tuyệt vời làm sao khi mà luôn vượt qua được mọi tình huống của bản thân”

.

Tôi nắm chặt tay Novem.

.

“Anh đã nói mình sẽ nhắm đến hòa bình. Anh không nó là gì. Nhưng khi anh nói vậy, họ đã nói rằng nhắm đến nó không có gì sai cả”

.

Novem nhìn tôi đầy ngạc nhiên. Vả rồi vẻ mặt cô ấy trở nên buồn bã.

Cô ấy từ từ lùi lại khỏi tôi, lấy tay lau nước mắt đi.

.

“…Vậy… sao. Nhưng dù thế, em…’

.

Tôi hỏi Novem.

.

“Này, em cảm thấy thế nào vì chuyện đó? Không phải Nữ Thần hay Ác Thần Novem. Không phải Novem đời trước hay đời trước đó nữa. Bản thân em không thể làm rõ cảm xúc của mình sao?”

.

Novem từ từ rời khỏi lan can.

.

“Novem!”

“Xin anh hãy thứ lỗi em hôm nay. Sáng sớm ngày mai em có việc”

-

-

-

…Novem bước dọc hành lang không có ánh đèn.

.

“…Mình phải bảo vệ anh ấy. Gia Tộc Walt mà mình vẫn hằng mong muốn… mình sẽ phải bảo vệ Lyle-sama”

.

Cô ấy vừa lẩm bẩm vừa nhớ lại lượng lớn kí ức… không, lượng lớn ghi chép ở trong bản thân. Novem đời trước, đã thề sẽ trông chừng Gia tộc Walt. Sự chia tay của cô ấy với Septem và những người khác đã gọi cô ấy là Ác Thần.

Trong số họ, Novem nhớ lại bóng lưng một người phụ nữ.

Một người phụ nữ mặc áo khoác thí nghiệm trắng.

Mái tóc dài của bà ấy là một màu hồng vàng, cả hai tay đang cắm trong túi áo khoác

.

『 Novem, tôi sẽ không bác bỏ những gì cô đang làm. Nhưng tôi cũng không bác bỏ những gì Septem và những người khác đang làm. Nên hãy cất thứ đồ nguy hiểm đó đi 』

.

Novem đang chĩa vũ khí về phía bà ấy sao? Cô ấy không nhớ được những chi tiết mơ hồ.

Đang lúc này có nhiều tiếng nhiễu pha trộn vào, nển cô ấy không nhớ được hoàn hảo. Nhưng mà cuộc nói chuyện tiếp tục tiếp diễn, và Novem nhớ rất rõ

.

『 Septem, cô ấy, tin rằng Nhân loại là yếu đuối. Cô ấy quá tin tưởng chuyện đó. Nhưng cô và Octo thì lại quá tin tưởng là họ mạnh mẽ 』

“Lúc đó mình đã trở lời như thế nào…”

.

Người phụ nữ mặc áo khoác thí nghiệm đó nhìn Novem.

.

『 Này, tôi biết tại sao cô lại khó chịu khi bị gọi là Nữ Thần gì đó. Và cô cũng không tha thứ được cho Septem vì cố hết sức đóng vai trò đó đúng không? Nhưng mà, chúng ta không thể mãi mãi ở đây mà chăm sóc cho Nhân loại được 』

.

Đáp lại lời đó, Novem…

.

“Câm đi. Câm miệng đi!”

『 Tôi chỉ là sản phẩm thất bại không có bao nhiêu sức mạnh mà thôi. Thật sự không có khả năng tạo ra bất kì cái gì như các cô được. Nhiều nhất tôi có thể làm là sống ở thế giới này của chúng ta. Và cơ thể của tôi sẽ sụp đổ trước bất kì ai trong các cô 』

.

Mặc dù bà ấy đã bỏ cuộc, nhưng người phụ nữ đó vẫn rất vui vẻ.

.

“Tôi… phải trông chừng anh ấy đến cùng. Tôi không có sai. Septem… Septem đã phản bội chúng ta, nên…”

.

Người phụ nữ mỉm cười.

.

『 Tôi nha, có lẽ tôi sẽ thử trở thành một trong những Elf mà cô chế tạo ra. Mặc dù tôi không thể làm gì ngoài quan sát mọi chuyện, nhưng ít nhất tôi có thể kể lại truyện để đảm bảo sai lầm không lặp lại 』

.

Sai lầm. Đúng vậy, một sai lầm. Nhân loại đã thất bại.

.

“Và đó là lí do chúng ta được sinh ra mà, chết tiệt!!”

.

Gào lớn lên, mắt Novem chảy ra hai hàng nước mắt, vò đầu tóc mình rối bù lên ngồi sụp xuống tại chỗ.

.

“Đến lúc này làm sao mình còn được ý chí cá nhân chứ. Mình phải trông chừng anh ấy. Mình phải trông chừng anh ấy đến cùng, nếu không…’

.

Và rồi người phụ nữ kia mỉm cười với Novem.

lúc này làm sao mình còn được ý chí cá nhân chứ. Mình phải trông chừng anh ấy. Mình phải trông chừng anh ấy đến cùng, nếu không…’

.

Và rồi người phụ nữ kia mỉm cười với Novem.

.

『 Novem, tôi thích những bài hát. Tôi cũng thích những câu chuyện nữa. Nếu như tôi có bao giờ được tái sinh, chắc chắn… tôi sẽ hát cho cô nghe 』

.

Ngay lúc đó, có lẽ nghe được động tĩnh ở đây, có người đến gần.

.

“Novem, có chuyện gì vậy? Có gì xảy ra sao? Cô đang khóc sao?”

.

Người đang lo lắng cho cô ấy là Eva. Mái tóc màu hồng vàng, đôi tai nhọn đặc trưng của Elf. Cô ấy có nhiều nét rất giống người phụ nữ mặc áo khoác thí nghiệm kia.

.

“…Nihil, tại sao cô lại…”

.

Hình tượng của Eva và Nihil chồng lên nhau.

Novem ngất đi giữa hành lang đó.

.

“Này, Novem!”

.

Eva hốt hoảng cố gọi cô ấy…