Sau khi vượt qua Boss tầng 30 của Mê Cung, chúng tôi nhanh chóng đi sâu hơn.
Nhờ Skill của tôi nên chúng tôi lúc nào cũng bắt đầu cuộc chiến với lợi thế.
Chúng tôi chọn được con đường ngắn nhất, với số lượng cuộc chiến ít nhất để đến mục tiêu.
Loại quái vật nào đang di chuyển cùng số lượng của chúng.
Chỉ cần xác nhận được như thế trước khi chiến đấu thì mọi chuyện trở nên dễ như trở bàn tay.
Chúng tôi chỉ mang theo lượng hành lí tối thiểu cần thiết, hơn nữa tùy loại quái vật mà sử dụng vũ khí cần thiết.
Khi phát hiện một nhóm quái vật đứng canh gác cửa xuống tầng dưới, tôi bắt đầu truyền đạt kế hoạch cho mọi người.
.
“Clara, tắt đèn đi. Novem, xin hãy chuẩn bị Ma Pháp. Hệ Lửa. Tôi sẽ giao việc kết liễu bọn chúng cho Aria và Miranda-san. Damien-san, phiền anh sử dụng những con rối làm khiên để ngăn bọn chúng tiến lên. Sau khi quẹo trái ở ngã tư tiếp theo chúng ta sẽ gặp quái vật, cứ theo như thường lệ mà làm”
.
“Thường lệ” sẽ là tôi bắn một phát tên nổ phủ đầu, rồi sau đó tiến hành chiến đấu.
Chúng tôi thường sẽ đánh lén thành công, trong thời gian bọn quái vật đang hốt hoảng thì sẽ có thể sử dụng một đòn Ma Pháp để tấn công nữa.
Khi bọn chúng cuối cùng bình tĩnh lại tiến đến tấn công chúng tôi, những con rối sẽ cản đường chúng lại, lợi dụng lúc đó Aria và Miranda-san sẽ tự mình tiếp cận kết liễu chúng.
.
“…Không ngờ Miranda-san lại có thể chiến đấu giỏi như thế”
.
Aria nhìn Miranda-san với một vẻ mặt phức tạp.
.
“Thật sao? Tôi vốn không định che giấu việc này hay gì đâu, chỉ là không có cơ hội để nói cho mọi người thôi mà”
.
Thấy Miranda-san mỉm cười trả lời như thế, Aria lại thắc mắc.
.
“Cô có hơi thay đổi rồi thì phải? Có khi nào là cảm giác hăng hái sau khi Tăng Trưởng mới có không? Cẩn thận một chút đi”
.
Mỗi người khi Tăng Trưởng đều khác nhau.
Tôi có nghe rằng chiến đấu liên tục trong Mê Cung sẽ dẫn đến Tăng Trưởng dễ hơn. Những lúc như thế thì nên ngừng chiến đấu một thời gian để xem có chuyện gì xảy ra.
(Nếu mình không phải đang tiết kiệm sức thì mình đã khiến cô ấy ở phía sau rồi)
Vì tôi sẽ phải đối mặt con Boss kế tiếp nên tôi muốn tiết kiệm thể lực của bản thân, và tích lũy càng nhiều Mana càng tốt.
Khi đếm lại số tên nổ chúng tôi còn lại thì có vẻ với quãng đường chúng tôi còn phải đi thì chúng tôi sẽ còn dư lại một ít.
(Cây chùy cũng dần trở nên vô hiệu rồi. Nếu ngày mai phải khiêu chiến tầng 40 thì…)
Cân nhắc xem bản thân có nên thay đổi vũ khí không, tôi chuẩn bị cung tên, và ra hiệu Clara tắt đèn.
Chậm rãi bước đến ngã rẽ, khi bọn chúng đi vào tầm, tôi ngay lập tức bắn tên đi.
Nghe âm thanh phát nổ vang lên, Clara lần nữa bật đèn.
Đệ Nhị lên tiếng.
.
『Đã xong rồi』
.
Nếu không quá bất cẩn mà nói, chúng tôi có thể dễ dàng kết thúc chiến đấu mà không bị dính dù một đòn.
-
-
-
Khi hết ngày thứ 3, chúng tôi đã đi đến tầng 39, và mặc dù vẫn còn sớm nhưng chúng tôi quyết định nghỉ ngơi để chuẩn bị cho ngày mai.
Không phải toàn bộ thức ăn chúng tôi chuẩn bị đều là lương khô.
Nhờ Skill 【Box】của Đệ Thất giữ cho nguyên liệu nấu ăn còn tươi nên chúng tôi cũng mang không ít đồ ăn bình thường nữa.
Tính ra, đến cả thức ăn chúng tôi cũng đang ăn những thứ bình thường không thể nào có được trong Mê Cung.
Trong căn phòng dẫn xuống tầng 40, chúng tôi tiêu diệt toàn bộ quái vật xung quanh trước khi lập trại.
.
“Nói thật, ta đã hơi coi thường các người”
.
Damien lên tiếng trong lúc tôi đang nghỉ ngơi.
.
“Chỉ là nhờ có Skill thôi. À, xin phiền anh giữ bí mật giúp tôi”
.
Nghe tôi yêu cầu như thế, Damien lấy ngón trỏ nâng kính lên.
.
“Ta không có thói quen tung tin đồn kiểu đó. Hơn nữa ta cảm giác nếu khiến cậu thành kẻ địch thì sẽ phiền toái lắm nên ta sẽ không làm vậy”
.
Việc anh ta cho rằng tôi phiền toái có thể có nghĩa là anh ta đủ quan tâm về tôi để đưa ra đánh giá như thế.
(Nhưng mà, được cái con người này đánh giá như thế có hơi…)
Nghĩ đến đó, Damien bắt đầu nói về phần thưởng.
.
“Vậy thì đến vấn đề Ma Pháp của ta. Để cái đó sau khi ra khỏi Mê Cung được không? Ta muốn bảo toàn Mana của mình ở đây”
“Được thôi”
.
Nghe thế, Damien tiếp tục nói về nhiệm vụ lần này.
.
“Xem tình hình mà nói có vẻ chúng ta thực sự có thể hoàn thành nhiệm vụ ban đầu, nên ta sẽ nói thẳng, phần thưởng của nhiệm vụ lần này không phải là tiền. Nói đúng hơn, nó còn có giá trị hơn cả thế”
.
Trên tờ yêu cầu nhiệm vụ đã ghi phần thưởng là một số lượng tiền lớn giá trị 1000 xu Vàng.
Cho thấy anh ta muốn có được nguyên liệu lấy từ Boss tầng 40 bằng mọi giá.
(Đúng như mình nghĩ. Bản thân nội dung nghe là thấy đáng ngờ rồi. Nếu vậy thì phần thưởng thực sự là gì? Một Công cụ Ma Pháp? Hay là cái gì đó tương tự chăng?)
Trong lúc tôi thử đoán phần thưởng là gì, Damien tiếp tục.
.
“Ồ, nhìn cậu không có gì là ngạc nhiên, xem ra cũng đã đoán được trước rồi. Vậy thì mọi chuyện đỡ hơn cho ta… phần thưởng là một con rối tự động, nghe thấy sao nào?”
“Con rối tự động? Ể? Ý anh là…”
.
Không phải thứ đó rất quý sao?
Tôi định hỏi như thế, nhưng Damien đã giải thích.
.
“Ta đã chuẩn bị cơ bản là xong các bộ phận của một con rối tự động rồi. Thậm chí là còn dư khá nhiều là đằng khác. Tất cả những gì ta cần phải làm chỉ là thiết kế nó ra rồi khởi động là được, nhưng… ta không tìm được một viên Ma Thạch có chất lượng đủ cao để chứa đủ Mana khởi động nó. Vì thế nên mới có nhiệm vụ này. Ta cũng cần một số nguyên liệu khác nữa, nhưng mà phần còn lại thì các người thích làm gì với nó cứ làm. Ta thậm chí sẽ giúp mang chúng về nữa”
.
Theo như ghi chú ở Guild, Boss tầng 40 là một tên khổng lồ mặc giáp toàn thân. Vũ khí của nó bao gồm một khẩu súng đại bác lớn, có thể dùng để bắn Ma Pháp.
Bản thân bộ giáp có thể được bán với giá khá cao theo như tôi nghe được.
.
“Học viện sẽ chấp nhận việc đưa một con rối tự động đi sao?”
“Chấp nhận hay không thì, bên này cũng có dư rất nhiều linh kiện rồi, nên ta lấy đi một hai con không thành vấn đề không phải sao? Hơn nữa cũng không phải sở thích của ta nên cứ mang đi một con là được. Dường như nó hoạt động dựa trên khế ước chủ nhân-người hầu, nên sẽ cần một ít máu”
.
Một con rối làm bằng công nghệ văn minh cổ đại, không ngờ nó còn có thể sử dụng ma lực để hoạt động nữa.
Nếu công nghệ của họ tiên tiến đến mức đó, tôi tự hỏi tại sao xã hội lúc đó lại bị chôn vùi trong lịch sử.
(Có vẻ như không ai biết nếu mình nhớ không lầm)
.
“A, đúng rồi. Nếu các người ở lại thành phố mà nói, ta sẽ đôi nghe đi qua để lấy phản hồi của khách hàng. Dĩ nhiên là ta cũng sẽ trả tiền thông tin. Hiện tại họ đã cắt giảm ngân sách của ta rồi nên phiền hết sức, mấy lão già này”
.
Nhủ thầm anh ta đúng là một người rảnh rỗi, tôi gật đầu.
Tôi nhìn qua những con rối Damien tạo ra. Chúng là một nhóm áo giáp bằng kim loại.
Nhìn là thấy chúng cực kì hữu dụng trong chiến đấu.
(Nếu sử dụng con rối tự động kia cùng với Ma Pháp Golem này, chắc chắn sức chiến đấu của chúng ta sẽ tăng lên không ít)
Nghĩ vẩn vơ một chút, tôi chợt nhớ ra một chuyện rồi hỏi Damien.
.
“Damien-san, tôi muốn hỏi về những lời anh nói ở phòng Boss trước đó”
.
Damien suy nghĩ một chút, rồi lẩm bẩm, ‘...những lời nào’nhỉ?’ một vài lần, có vẻ anh ta không nhớ.
.
“Thôi bỏ qua đi”
“Vậy sao. Ừm, ngày mai cố lên. Với cái đà này chúng ta sẽ quay về còn sớm hơn dự định nên ta càng vui”
.
Nhìn Damien quay về chỗ mình ngủ, tôi tự hỏi
(...Cứ cái đà này, mình sẽ hỏng mất. Ý anh ta là sao?)
-
-
-
Buổi sáng ngày thứ 4.
Sau khi tỉnh dậy, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị khiêu chiến với con Boss.
Tôi lấy những thứ mình đã chuẩn bị cho ngày hôm nay ra khỏi Box.
Nhìn chúng, Đệ Tam nói nhẹ nhàng.
.
『Lyle, con cũng chơi bẩn thật đấy, đi dùng mấy trái bóng gỗ đựng thuốc nổ này』
.
Đệ Tứ tỏ ra khâm phục.
.
『Nhờ Skill của Đệ Thất nên mang chúng theo đúng là cực kì an toàn. Hoàn toàn không có nguy hiểm gì như là sợ chúng bị phát nổ giữa chừng』
.
Đệ Nhị thì…
.
『Đúng như dự đoán con đến tầng Boss chỉ dùng có 4 ngày, nhưng nếu tính luôn đường về thì đúng là sẽ phải dùng tổng cộng một tuần lễ thật. Đúng là ta tính sai』
.
Ừm.
Một yếu tố quan trọng trong việc đi săn ở Mê Cung đó là đi vào đến nơi đánh bại con Boss không phải là kết thúc.
Đường về cũng quan trọng không kém đường đi.
Hành lí tăng lên, nhu yếu phẩm thì giảm xuống, tốc độ di chuyển dĩ nhiên sẽ giảm xuống. Có thể nói đường về còn nguy hiểm hơn đường đi nữa.
Nhưng tôi là ngoại lệ.
Bằng Box, hành lí chúng tôi có thể được giữ ở mức tối thiểu, và có thể chọn đường ngắn nhất để quay về.
Hơn cả thế, chúng tôi đã tiêu diệt toàn bộ quái vật trên đường chúng tôi sẽ dùng để trở về rồi.
Dù có một vài con đã hồi sinh đi nữa thì cũng sẽ không gặp tình trạng phải chiến đấu nhiều hơn trên đường về so với trên đường đi.
(Bọn Boss cũng sẽ không có ở đó, nên đường về có thể nghỉ ngơi ở tầng 20 có tương đối nhiều Thám Hiểm Giả)
Vì trước kia có Boss nên mỗi khi chuẩn bị đi xuống chúng tôi phải nghỉ ngơi để chuẩn bị rồi mới xử lí được nó.
Nếu không có chúng thì lẽ ra chúng tôi đến được đây nhanh hơn rồi.
Vấn đề lớn nhất trên đường đi đến đây chính là con Boss tầng 30 kia.
(Cuối cùng cũng lỡ dùng mất một con át chủ bài cho nó rồi, nhưng cũng không có vấn đề gì quá lớn)
Tôi lấy một quả cầu thuốc nổ ra khỏi Box rồi quan sát nó. Thứ tôi đã chuẩn bị không ít này là một món đồ bất kì Thám Hiểm Giả nào cũng có.
Tác dụng chính là để xử lí những lúc có một số lượng lớn quái vật phiền toái tiếp cận.
Nhưng mà quản lí những thứ này cực kì khó, nếu bản thân dùng Ma Pháp hay là bị dính Ma Pháp thì có nguy cơ chúng phát nổ bất kì lúc nào. Không có bất kì Thám Hiểm Giả ra hồn nào lại mang chúng vào trong Mê Cung cả.
Hoàn thành những chuẩn bị cuối cùng cần thiết, tôi đóng Box lại. Trước khi chính thức đi xuống tầng 40, tôi giao những quả cầu thuốc nổ cho mọi người.
.
“Khi chúng ta đến phòng Boss, ném những cái này vào nó. Tôi nghe rằng chúng sẽ không quá hữu dụng cho lớp giáp ngoài, nhưng mà bên trong thì lại cực kì hữu dụng”
.
Người Thám Hiểm Giả đi đến tầng 50 nói với tôi như thế.
Khi tôi hỏi liệu chúng có tác dụng gì không thì anh ta xác nhận rằng sẽ có tác dụng.
Khi Damien cầm lấy nó, anh ta than phiền ‘để con rối ném được không? Tôi không làm nổi đâu’
.
“Novem, Clara, cứ đưa chúng để Aria ném. Aria cứ ném xong một trái thì đưa trái tiếp theo. Miranda-san, nhờ cô dùng Ma Pháp hệ lửa tấn công con quái vật đó”
.
Nghe tôi phân phối mọi người nên hành động như thế nào, mọi người cùng gật đầu.
Ai cũng có vẻ khá căng thẳng.
Thường thì, muốn xử lí một con quái như thế này cần một tổ đội lớn bao gồm nhiều Thám Hiểm Giả già nghề có chuẩn bị đầy đủ, không thì đừng nghĩ đến.
Tại sao trong Mê Cung lại xuất hiện Boss nhỉ?
Tôi bất giác tự hỏi chuyện đó.
.
“Mới đầu hãy cố nhắm vào cái ống sắt trên tay nó. Nghe đâu nó rất giống một khẩu đại bác, nhưng mà tay còn lại thì nó có cầm khiên nữa nên nhớ cẩn thận. Ngoài ra nó còn một thứ vũ khí gần như rìu nữa, phải coi chừng khi đánh rơi được khẩu đại bác của nó…”
.
Chúng tôi xác nhận chiến thuật lần cuối, rồi bước đi khiêu chiến con Boss tầng 40
-
-
-
Tầng 40 dưới lòng đất.
Nó tương tự với những phòng Boss khác ở những tầng trên.
Khác biệt duy nhất là kích cỡ… đúng hơn là bề rộng của nó, và những bức tường xung quanh.
Không còn là những miếng kim loại không quy luật dán đầy lên tường tạo thành hành lang nữa, mà lớp kim loại bây giờ đính với nhau hết sức chặt chẽ gọn gàng.
Không gian nơi đây có một cảm giác khác hẳn.
.
“Đúng là một hành lang dài mà”
.
Miranda-san lẩm bẩm, mọi người còn lại cũng đồng tình.
Với những người còn lại không thể nhìn thấy bản đồ như tôi, có lẽ ai cũng thắc mắc không biết khi nào mới gặp kẻ địch của chúng ta.
Tôi có thể nhìn rõ quãng đường còn lại trong đầu nên tôi không có chút gì căng thẳng về chuyện đó.
.
“Sắp tới rồi. Nó không đứng giữa phòng Boss mà hơi đứng về phía sau nên khi vừa vào phòng tôi sẽ chủ động tấn công trước”
.
Tôi chính là mồi nhử.
Vì không phải khi nào vừa bước vào phòng cũng có thể ngay lập tức sử dụng Ma Pháp nên cần có một người đóng vai trò đó.
Nhờ Skill của tôi có thể tăng tốc độ di chuyển của bản thân nên tôi thích hợp cho vị trí này.
.
“Lyle-sama, nhớ cẩn thận”
“Anh biết”
.
Trong lúc Novem đang lo lắng cho tôi, tôi liên tục chạy thử tình huống trong đầu hết lần này đến lần khác. Tôi có thể dùng Skill của Đệ Nhị đoán được phần nào sức mạnh của kẻ địch, và nó đang nói cho tôi biết tôi đang gặp nguy hiểm.
Nhưng mà, cùng lúc đó tôi cũng có thể xác định được rằng sẽ không quá khó để đánh bại nó với số nhân lực hiện tại của chúng tôi.
Vì thế nên tôi mới cố gắng mọi người giữ sức càng nhiều càng tốt.
(Nhưng xem ra một mình mình là không đủ rồi)
Dù có dùng Ma Pháp thì lớp giáp ngoài của nó cũng sẽ chặn được, theo như lời kể lại.
Tổ đội Thám Hiểm Giả trước đó khiêu chiến nó đã dùng toàn bộ Ma Pháp tấn công nó cùng lúc.
Nhưng mà nó gần như không bị dính bao nhiêu sát thương.
Như tôi nghe được thì những đội viên nòng cốt lúc đó bằng cách nào đó đã giữ vững được tiền tuyến, cuối cùng lợi dụng số lượng từ từ bào nó chết.
Sau một lúc, cuối cùng cánh cửa vào phòng Boss xuất hiện trước mắt chúng tôi.
Bên trong căn phòng chỉ là một màu đen, tạo dự cảm không lành.
Tệ hơn hết, là chúng tôi nghe được âm thanh hít thở của một sinh vật sống.
.
“Đã nghe về nó nhiều rồi, nhưng mà, đúng là vẫn khiến tim người ta đập mạnh. Có vẻ như từ nơi này trở đi thì sức mạnh của bọn quái vật là ở một tầng thứ khác hẳn trước thì phải”
.
Nghe Damien nói như thế, Aria phun ra vài lời than phiền.
.
“Thật tình, tại sao chúng ta lại đi nhận nhiệm vụ này cơ chứ? Lẽ ra chúng ta phải tìm thêm nhân lực và rèn luyện bản thân nhiều hơn trước đã”
.
Miranda-san nhe răng cười mà trả lời
.
“Aria, cô quá căng thẳng rồi. Chúng ta chuẩn bị đầy đủ cho nó rồi mà, không cần phải quá hốt hoảng đâu”
“Làm sao cô vẫn còn bình tĩnh như thế được!? Mới hôm qua, cô vẫn còn…”
“Hai người, xin im lặng một chút đi”
.
Clara cảnh cáo hai người họ, khiến xung quanh im ắng hẳn.
Tôi chậm rãi mở miệng ra.
Cùng lúc đó, sử dụng Skill 【All】của Đệ Nhị với tác dụng nguyên bản của nó…
Tăng cường sức mạnh cho cả tổ đội bằng Skill 【Full Over】của Đệ Nhất.
.
“Đi thôi”
.
Nói xong, tôi vọt vào trong phòng, tạo nên động tĩnh lớn để đảm bảo rằng nó phát hiện ra tôi.
Một cái gì đó khổng lồ bắt đầu di chuyển, cùng lúc tôi ném trái cầu gỗ trong tay mình đi.
Con quái vật lấy khiên cản nó lại, nhưng thấy không có gì xảy ra, nó bắt đầu chạy về phía tôi.
Trên tay phải của nó là một ống kim loại lớn, chĩa mũi thẳng về phía tôi.
Nhanh chóng đưa tay vào trong chiếc túi ở bên hông mình, tôi ném hết trái cầu này đến trái hết.
Trên đường chạy dọc vách tường hình tròn của căn phòng, tôi đã ném hết toàn bộ 5 trái cầu trong túi của mình đi, cùng lúc thấy được một ánh sáng mạnh mẽ bay về phía bản thân mình.
Đệ Nhị…
.
『Cái đó không tốt chút nào. Nếu thằng bé mà trực tiếp dính đòn thì Lyle hiện tại của chúng ta sẽ tiêu tùng ngay lập tức』
.
Đệ Thất cũng nghĩ vậy.
.
『Đừng cố chặn nó lại. Tránh đi bằng mọi giá』
.
Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của hai người.
.
“Cái đó phiền phức thật đấy”
.
Tôi đang chảy mồ hôi lạnh.
Xác định rằng để dính đòn đó trực tiếp là không ổn, tôi ngay lập tức tăng tốc, ngay lúc tia sáng đó bay đến chỗ tôi
Với một tốc độ không thể coi thường.
Khối ma lực bắn dính vách tường rồi phát nổ, làm căn phòng sáng lên chỉ trong giây lát.
Khiến tôi thấy được, không như những con quái vật tôi gặp mặt trước đó, một con quái vật lớn gọn gàng mặc một bộ giáp trang trí đầy đủ như giáp hành lễ.
Từ những chỗ khớp của bộ giáp, tôi thấy được những nhánh cây gì đó mọc ra.
.
“Là một con quái vật hệ thực vật mặc giáp sao? Đùa gì nhau vậy!?”
.
Tôi sử dụng Ma Pháp.
Không phải về phía con quái vật, mà về phía một viên cầu ở dưới chân nó.
.
“Hỏa Đạn!”
.
Một trái banh lửa bay ra từ đầu ngón tay tôi, dính trực tiếp vào một trái cầu gỗ.
Khi nó phát nổ, những trái xung quanh đó cũng bị dẫn lửa nổ theo dây chuyền.
Một lớp khói trắng mỏng bốc lên.
Đệ Ngũ ngay lập tức
.
『Những người khác sẽ không thấy được kẻ địch trong lớp khói. Lyle, thổi bay nó đi』
.
Nghe lệnh, tôi ngay lập tức thổi bay lớp khói đi.
Có vẻ như từ vụ nổ vừa rồi, con quái vật đã bị buộc phải buông khiên của mình ra.
.
“Sao không đánh rơi cái ổng sắt luôn đi! Bão Tố!”
.
Lớp khói đã bị thổi đi.
Nhưng và tôi vẫn không thấy được xung quanh quá rõ ràng.
Ừm, cách làm này có sai lầm một chút.
Đệ Lục…
.
『Lẽ ra con phải để hết thuốc súng vào trong một cái thùng gỗ. Nếu vậy thì chỉ cần phải dẫn nó đến nơi rồi, ‘Bùm’』
.
Mặc dù bây giờ hơi trễ rồi, nhưng đó cũng không phải ý tồi.
Chỉ là, không dễ gì mà mua được thuốc súng như thế. Cùng lắm tôi sẽ chỉ chuẩn bị được một thùng.
Hơn nữa, không biết liệu nó lừa nó đến chỗ thùng thuốc súng được không, và còn việc nếu nó tấn công lúc đang đưa thùng thuốc súng vào vị trí thì bản thân tôi mới là người gặp nguy hiểm.
Đệ Tam nhìn xung quanh…
.
『Nhìn đi, Novem-chan và những người còn lại đến rồi kìa』
.
Những vật hình tròn bay đến chỗ con quái vật liên tục, cùng với Ma Pháp của Miranda-san bay đến từ một góc khác.
Có vẻ họ xác định rằng đứng chung với nhau rất nguy hiểm.
Hơn nữa, khả năng Miranda-san vô tình kích nổ số thuốc súng ở đó là cực kì đáng sợ.
Ánh lửa và những trái banh gỗ va chạm với con Boss rồi phát nổ.
Bộ giáp làm lễ không bị thương tổn chút nào, nhưng mà khớp tay phải của nó đã bị đánh văng đi bởi vụ nổ.
Chiếc ống sắt rơi xuống đất.
Đệ Tứ ra lệnh.
.
『Lyle, điều khiển gió thổi hết khói về phía sau căn phòng. Nếu cứ tiếp tục thế này thì tầm nhìn sẽ không đủ để nhìn ra nó đang làm gì』
.
Tôi dùng Ma Pháp lần nữa tẩy sơ không khí, thấy được con quái vật đã quỵ gối xuống đang gào thét.
Vì chiếc mũ giáp của nó đã rơi xuống, nên chúng tôi thấy được một cái đầu lớn như đầu côn trùng.
Đúng là một tên dị hợm.
.
『Này, Aria kìa…』
.
Aria dùng Skill của mình ném quả cầu gỗ hết sức mình.
Ngay lúc con quái vật gào lên, cô ấy đã ném mạnh hết sức thảy nó vào trong miệng con quái vật chiến nó nuốt vào.
Ngay sau đó, Novem sử dụng Ma Pháp.
Không khí xung quanh con quái vật vặn vẹo.
Đó là cùng một loại Ma Pháp cao cấp mà Celes từng sử dụng trước đây.
.
“Cô ấy đang sử dụng… Bão Lửa”
.
Cơn gió vặn vẹo cháy bừng lên, và rồi con quái vật bắt đầu hành động kì lạ.
Sau đó đầu nó bị nổ bay.
Đệ Ngũ giải thích sơ.
.
『Trái cầu gỗ cho Aria ném là cái đã kết liễu nó sao? Vậy ra trận này lớn nhất là của cô gái đó rồi』
.
Nhìn con quái vật đang bốc cháy, sau khi xác nhận nó thực sự đã chết, tôi hít vào một hơi dài.
Không ngờ Novem có thể sử dụng Ma Pháp cấp độ đó, nhưng mà cuối cùng chúng tôi cũng đã thắng nên không sao cả.
Người đầu tiên chạy đến chỗ tội không phải Novem, mà là Miranda-san.
.
“Làm tốt lắm!”
“May mà mọi chuyện đều xảy ra đúng kế hoạch”
.
Nghe tôi nói thế, cô ấy cũng gật đầu mỉm cười.
.
“Ừm. Mới đầu cứ tưởng nó là một con quái vật hệ thực vật chứ, nhưng đùa nó lại là một con côn trùng kí sinh. Nếu Shannon mà ở đây chắc con bé ngất xỉu rồi”
.
Xem ra Shannon không thích côn trùng.
Nhìn cảnh con quái vật không di chuyển được nữa, Damien vui vẻ dùng Ma Pháp dập lửa.
Mặc dù cái xác bên trong bộ giáp đang bị đốt cháy, nhưng bộ giáp thì chỉ hơi đen một chút chứ không bị chảy ra chút nào.
Nó rắn chắn thật đó.
Tôi không chắc là tại Aria dùng một Skill mình không quen hay gì, nhưng mà cô ấy có vẻ mệt mỏi.
Novem và Clara đang chăm sóc cho cô ấy.
Miranda-san nhìn Novem lẩm bẩm.
.
“…Cô gái đó đúng là khó tin thật. Còn hơn cả tôi nữa”
.
Tôi nghĩ Miranda-san đang khen cô ấy.
.
“Cô ấy là một người khá là đáng tin. Về… nhiều mặt”
.
Tôi hơi lắp bắp một chút, rồi bước về phía mọi người. Tôi nghĩ chắc sẽ nhờ những con rối của Damien mang theo những mảnh áo giáp lẻ, cái ống kim loại kia và cái khiên.
-
-
-
“…Tôi mệt mỏi lắm rồi. Muốn về nhà lắm rồi”
“N-này.”
.
Sau khi đánh bại con Boss tầng 40 chúng tôi không tiến sâu hơn nữa mà quay về tầng trên.
Nếu được thì trong ngày chúng tôi sẽ quay về khu vực tầng 20, rồi nghỉ đêm ở đó, nhưng… đột nhiên tôi hơi thay đổi một chút.
Người tôi đột nhiên trở nên mệt mỏi rã rời, mặc dù không đến mức giống như lần trước.
Tôi không muốn động tay chân gì cả, thậm chí đi lại cũng cực kì phiền phức.
Cầm một viên Ma Thạch lớn trên tay, Damien đã tuyên bố gì đố giống thế này ‘Như thế, ta cuối cùng đã có thể hoàn thành thiết bị biến Mana thành năng lượng rồi!’
(Cứ như một đứa trẻ có được đồ chơi mới vậy)
Chúng tôi đã thu thập hết toàn bộ nguyên liệu quái vật có thể, nhưng xem ra mục đích chính của chuyến đi này là viên Ma Thạch đó.
Anh ta có vẻ đang vui vẻ vì thiết bị của mình sắp hoàn thành.
Damien thì vui vẻ như một đứa trẻ nhưng những con rối của anh ta thì vẫn chăm chỉ mang theo bộ giáp nặng nề mà con Boss trước đó mặc.
Lần này phần thưởng nhiệm vụ của chúng tôi sẽ là một con rối tự động, và Damien dạy cho chúng tôi Ma Pháp của anh ta.
Nhưng mà như thế tính ra chúng tôi không kiếm được xu nào cả.
Vì tôi đã tốn một lượng tiền kha khá cho lần đi này nên tôi vẫn muốn ít ra kiếm lại đủ tiền để bù lỗ.
Nhưng mà…
.
“Bộ áo giáp đó đúng là đẹp thật đó. Cái phần mộc mạc của nó là ngầu nhất. Ừm, thật tuyệt”
.
Thấy tôi lững thững bước đến trước, Aria nhìn tôi với ánh mắt bực bội mà la lên.
.
“Anh không thể đi bộ đàng hoàng được sao hả!?”
“…Không muốn”
.
Nếu có một người đàn ông khác ở đây thì tôi thậm chí còn muốn được khiêng về nữa là.
Nhưng mà nhìn xung quanh mà nói, chỉ có mỗi Damien là đàn ông, mà còn lùn hơn tôi nữa.
Bản thân anh ta đang cầm một viên Ma Thạch lớn trên tay mà mỉm cười.
Tôi khá chắc chắn anh ta đang không quan tâm gì khác cả.
(Thật tình mà nói trong tình trạng đó mà anh ta khiến lũ rối di chuyển bình thường được đúng là đáng ngạc nhiên thật)
Mặc dù thấy như thế hơi đáng ngạc nhiên, nhưng cuối cùng tôi vẫn cố hết sức lết chân từ từ đi trong Mê Cung.
-
-
-
Ngày thứ 5.
Thậm chí còn tệ hơn hôm qua, tôi hiện tại đang phải mượn vai Novem để đi được trong Mê Cung.
Clara nhìn tôi với ánh mắt lo lắng.
.
“Nhìn mặt anh tái xanh quá, Lyle-san”
“…Không nổi… tôi không tiếp tục nổi nữa… à, ở đây quẹo phải”
.
Tôi vẫn đang sử dụng Skill, bằng cách nào đó, để chỉ đường cho mọi người.
Hiện tại tôi vẫn có thể sử dụng Skill được, nhưng mà cơn mệt mỏi sắp trở nên không cưỡng lại được nữa rồi. Lượng Mana tôi hồi phục càng ngày càng ít hơn, và cơ thể thì nhức mỏi quá mức đến không thể làm gì được.
.
“Lyle-kun, có khi nào cậu đã cố quá rồi không?”
.
Nghe Miranda-san hỏi thế, Aria…
.
“Lần trước cũng y chang thế này. Những gì xảy ra sau đó thậm chí còn tệ hơn nữa”
“Thật sao?”
.
Hiện tại thậm chí việc cảnh cáo người đồng đội đang tiết lộ bí mật của tôi như thế cũng cảm giác quá mệt mỏi rồi, nên tôi không mở miệng ra phản đối.
Novem gọi tên tôi.
.
“Lyle-sama, chúng ta đã đến tầng 10 rồi, cố gắng thêm một chút nữa thôi”
.
Vì số lượng lớn Thám Hiểm Giả đi vào Mê Cung nên càng đi lên trên thì càng ít quái vật xuất hiện hơn. Nhờ thế mà chúng tôi có thể an tâm mà di chuyển như thế này.
Khi kiểm tra Skill, tôi thấy được ở đây đó có một vài đốm vàng.
Nhưng mà…
.
“…Không nổi nữa…”
.
Tôi chỉ có thể than thở.
Nghe thế, Đệ Lục thở dài
.
『Lyle, cố gắng chịu đựng thêm một chút đi. Hầy, không ngờ con lại như thế… cái loại người mà mỗi lần trước khi Tăng Trưởng thì tình trạng cơ thể tệ hại hơn hẳn』
.
Đệ Ngũ thì bình tĩnh hơn
.
『Nhưng mà nó Tăng Trưởng sau đó đủ nhiều để bù đắp lại không phải sao? Cứ xem đây như là tác dụng phụ mà chịu đựng đi. Hơn nữa… nhìn có vẻ mọi người còn lại cũng không khỏe khoắn gì cho lắm』
.
Nhìn xung quanh một lần, tôi thấy đúng là Novem đang cố chịu đựng đau đớn.
Damien thì ngày càng ít mở miệng nói chuyện.
Aria lúc nào cũng đang nổi nóng khó chịu.
Miranda-san không còn di chuyển sắc bén như lúc trước nữa.
Ánh sáng của Clara cũng không giữ được một mức độ ổn định.
Novem đã phải cố chịu đựng vấn đề của bản thân rồi mà còn phải cho tôi mượn vai để đi lại nữa.
Đệ Nhị…
.
『Khi mà tất cả mọi người đều chiến đấu và nhận được một lượng lớn Kinh Nghiệm thì tình hình trở thành như thế này. Nếu không nhanh chóng tăng nhân lực lên thì sớm muộn gì mọi chuyện cũng trở nên tệ hại hơn. Cái này chắc chắn là có liên quan đến Skill của Lyle đúng không?』
.
Đệ Tam cũng có cùng ý kiến
.
『Nhưng mà, thằng bé thực sự phải có được nhiều Kinh Nghiệm đến mức này mới Tăng Trưởng được một lần… những người còn lại chắc chắn đã Tăng Trưởng hết lần này đến lần khác rồi, nhưng đây chỉ mới là lần thứ 2 của Lyle thôi, phải không?』
.
Ừm, tôi đang chuẩn bị Tăng Trưởng lần thứ 2.
Chỉ là… đã phải trải qua vô số trận chiến trong khu vực tầng dưới của Mê Cung, cộng thêm việc đánh bại 2 con Boss tầng 30 và 40 nữa mới Tăng Trưởng.
Hơn nữa, cảm giác mệt mỏi rã rời đến từ nó khiến tôi hiện tại còn không đủ sức bước đi đàng hoàng nữa.
Đệ Thất chọn từ ngữ một cách kĩ càng.
.
『…Lyle nó, biết đó. Ưm… chỉ cần tính toán thời gian tốt hơn một chút thì nó cũng là chiến lực không tệ. Những lúc lâu lâu bất cập thế này không phải là vấn đề lớn』
.
Đệ Tứ
.
『Ừm, cứ sau 1 lần Tăng Trưởng thì nó sẽ tốn một thời gian rất lâu sau mới có lại. Nhưng mà…』
.
Dù muốn bước thêm chỉ một bước cũng cần ý chí không hề ít.
Cuối cùng, với cảm giác mừng rỡ khi lên được đến tầng 5, tôi ngất xỉu.
Sau đó tôi mới biết, nhưng lúc đó Miranda-san và Novem cũng nhau khiêng tôi về.
Những con rối của Damien thì đang bận mang hành lí nặng nề, bản thân Damien thì từ chối không chịu làm, Aria là một phần chiến lực dự bị của chúng tôi, và Clara là Hỗ Trợ đang đóng vai trò cung cấp ánh sáng.
Miranda-san tự nguyện nên cô ấy cùng với Novem khiêng tôi ra khỏi Mê Cung, có vẻ là thế.
Trên quãng đường từ tầng 5 về đến thành phố ở đâu cũng có Thám Hiểm Giả, tôi đã để mọi người thấy cảnh tôi được 2 người phụ nữ khiêng về nhà.
-
-
-
Các tổ tiên đánh giá chuyến hành trình lần này của tôi như sau.
.
『Phải để con gái khiêng con về, quá mất mặt. Không có gì khác để nói』
.
…Là vậy.
Tôi cũng nghĩ vậy luôn.