…Phòng được giao cho Rauno trong lâu đài Rhuvenns.
【 Rauno Bandelphia 】 đang ngồi trên ghế sô pha, cởi áo khoác ra mà ném nó về phía sau lưng ghế, nới lỏng cổ áo của mình. Ông ta vừa được chính thức bổ nhiệm làm một hiệp sĩ, nhưng mà còn có một phần của việc đó ông ta không thể chấp nhận được.
.
“Chết tiệt!”
.
Khó chịu nhất là, ông ta cũng đã giúp đỡ trong quá trình bắt giữ những kẻ âm thầm hành động trong lâu đài Rhuvenns lần trước. Bản thân việc giúp đỡ đó không có vấn đề gì cả. Nhưng mà, biết rằng việc đó lại bị sử dụng như thế này thì lại khó mà chấp nhận được. Innis trong cùng căn phòng đang đứng ở một góc tường mà cúi đầu.
Lấy cả hai tay che mặt lại, Rauno ngồi trên ghế sô pha hỏi cô ấy.
.
“…Tại sao em lại tự ý hành động như thế? Đúng là tôi còn có một chút luyến tiếc với việc làm hiệp sĩ thật. Nhưng mà bây giờ để họ biết về Skill của em, họ chắc chắn sẽ…”
.
Nắm giữ Skill 【 Information 】cho phép cô ấy tiên đoán tương lai, là một Skill được rất nhiều người muốn nắm giữ, không chỉ bao gồm người có chức quyền không mà thôi. Bởi vì dựa trên thông tin mà cô ấy có được, nó thực sự có thể biết trước được tương lai đến từng chi tiết một, nên Rauno mới giấu nó đi suốt thời gian qua.
Innis cúi mặt xuống.
.
“E-em biết. Nhưng mà làm cho anh trở thành một hiệp sĩ cũng là ước mơ của em nữa”
.
Nghe thế, Rauno khó mà phản bác được. Bởi vì chính ông ta đã không chỉ một lần nói cho Innis nghe về sự tiếc nuối của mình với việc làm hiệp sĩ khi đang làu bàu than phiền. Ông ta làm như thế bởi vì dù không có tự mình nói ra, cô ấy cũng có thể tự mình tìm hiểu được thông qua những thông tin cô ấy có.
Rauno lo lắng cho Innis.
.
“…Trong hoàng cung và lâu đài hay những nơi như thế, khi mà tranh chấp quyền lực trở nên mãnh liệt, con người rất dễ thay đổi. Em cho rằng bọn họ sẽ vẫn còn như cũ sau 10 năm sao? Chắc chắn bọn họ sẽ đều còn tiến lên nữa. Miranda cũng thế. Là một khách hàng, cô ta trả tiền rất tốt. Mặc dù luôn đưa những công việc độ khó cao, nhưng cô ta cũng trả đủ tiền xứng đáng với công việc. Là một cá nhân, cô ta là một người tốt. Nhưng… chắc chắn cô ta sẽ không ngại mà nhúng tay vào những cuộc giao dịch đen. Và đó chỉ là người mà chúng ta biết. Còn những gì tiếp theo trong tương lai nữa…”
.
Dự đoán của Rauno hoàn toàn chính xác. Nếu Lyle đánh bại được Bahnseim, cậu ta sẽ tự mình xây nên một thời đại dưới sự cai trị của bản thân. Từ đó, những vấn đề về việc thừa kế sẽ xuất hiện, cái chờ đợi họ là một cuộc tranh chấp quyền lực giữa phe nữ với nhau.
Nếu như Innis yêu cầu Novem giúp đỡ, Rauno chính là ở vào phe phái của Novem. Dù nhìn sao cũng thấy rõ, Rauno đang được Novem chống lưng.
Tức là ông ta cũng sẽ bị cuốn vào cuộc chiến tranh chấp quyền lực giữa các phe phái. Innis hết sức hối lỗi
.
“Dù thế, cô ấy là một người trân trọng lời hứa. Hơn nữa cũng không phải là một người sẽ chủ động bắt đầu chiến tranh…”
“Không đơn giản như thế! Thế giới không có ngây thơ đến mức mà chỉ cần không làm gì là sẽ không bị cuốn vào chiến tranh!”
.
Mặc dù ông ta không thể hiện điều đó ra mặt, sau khi tự mình chứng kiến những cuộc chiến tranh giành quyền lực như thế rồi, Rauno cảm giác cực kì không ổn. Và ông ta cũng biết rõ Novem là một cô gái sẵn sàng làm mọi thứ nếu như thực sự cần thiết.
Đã biết như thế, khi đến thời điểm cần thiết, ai sẽ là người yêu cầu ông ta làm việc? Đó là một phép toán đơn giản.
.
“Đúng là cô ta sẽ không tự mình hành động. Nhưng mà em cũng biết cô ta đã làm gì trong lần này đúng không? Ngay khi tên Bá Tước kia vừa tập trung đồng minh, cô ta liền ra lệnh xử lí bọn họ. Thay vì lợi dụng bọn họ, cô ta suy tính đến những gì sau này, và trực tiếp cắt bỏ đi. Thậm chí còn không hỏi ý kiến gì của Lyle cả. Cô ta là một người sẵn sàng làm nhiều đến mức đó. Nếu như những người xung quanh cũng bắt đầu hành động, cô ta cũng sẽ sử dụng bất kì biện pháp nào mình có”
.
Nói đến đó, Rauno ngừng lại. Rồi ông ta quay qua Innis.
.
“…Xin lỗi. Em đã cố hết sức mình vì tôi rồi. Nhưng xin em, đừng làm chuyện như thế này nữa. Skill của em quá nguy hiểm. Và Lyle cũng đã sử dụng nó rồi, đúng không?”
.
Mặt Innis hơi co giật một chút, rồi gật đầu.
.
“V-vâng. Hai lần”
“…Hai lần sao. Cậu ta nhờ em dự đoán chuyện gì?”
.
Nghe Rauno hỏi, Innis đầu tiên nói một vấn đề ra hồn, nhưng rồi sau đó…
.
“Khi nào thì Bahnseim sẽ tấn công, và… làm sao cậu ta tránh được cơn hỗn loạn sau khi cưới sắp tới”
.
Rauno ngẩng mặt lên, mặt cũng hơi co giật.
.
“…Bahnseim đúng là một vấn đề, nhưng cơn hỗn loạn đó cũng không phải trò đùa. Nếu như đã đến mức đó rồi, vậy cuộc chiến phe phái và tranh giành quyền lực đã đang diễn ra rồi!”
.
Rauno ôm đầu…
-
-
-
…Nam Beim.
Guild ở lối ra vào Mê Cung đang gọn gàng hơn so với trước kia.
Nhiều Thám Hiểm Giả mới đang xuất hiện, và bởi vì tổ đội bậc nhất kia đã trở về Bắc Beim, nhóm của Erhart đã trở thành tổ đội Thám Hiểm Giả vĩ đại nhất của Nam Beim.
Hiện tại họ có gấp đôi số người so với trước kia, và bao gồm cả những lính mới, họ đã có gần 15 thành viên. Đi đến quầy tiếp tân của Guild, Erhart liền bước đến quầy của Rühe. Dĩ nhiên, bởi vì đó là quầy tiếp tân duy nhất, nên muốn cũng không đến được quầy nào khác.
.
“A, Erhart-san!”
.
Thấy Rühe vẫy tay chào mình, Erhart lúng túng cũng vẫy tay chào lại. Nhìn xung quanh, các Thám Hiểm Giả mới không ít đang lườm anh ta. Bởi vì Rühe là một tiếp tân dạng đáng yêu, nên cô ấy có không ít người thầm mến trong các Thám Hiểm Giả.
Trước kia cô ấy từng làm nhiệm vụ ‘nuôi lính mới’ ở Nhánh Đông của Beim, và hiện tại cũng đã quen thuộc với công việc của mình rồi. Cô ấy xử lí các Thám Hiểm Giả rất khéo léo, được lòng không ít lính mới.
.
“C-chào. Xin lỗi, nhưng tôi có thể xác nhận được một vài thứ được không? Đi vào Mê Cung cũng tốt thôi, nhưng chắc cũng đến lúc có nhiệm vụ từ bên ngoài giao đến rồi chứ?”
.
Vì Erhart không phải là chuyên gia gì trong việc thu thập Ma Thạch và nguyên liệu trong Mê Cung, anh ta muốn quay qua tập trung vào các nhiệm vụ xung quanh Nam Beim cũng như những ngôi làng gần đây.
Dù rằng họ vẫn còn thiếu kinh nghiệm, nhóm Erhart vẫn là nhóm số 1 của cả Nam Beim.
Guild và thương nhân của Nam Beim, có nhiều người cao tầng cũng đang ra sức yêu cầu anh ta làm như thế. Tức là những việc này là lệnh của Lyle. Erhart không được chỉ đích danh, nhưng mà bởi vì xung quanh ngoài lính mới cũng chỉ có lính mới, nên nhóm của Erhart là nhóm duy nhất nhận nhiệm vụ này được.
Hơi gãi đầu, anh ta mặc kệ những ánh mắt xung quanh mà nói chuyện với Rühe. Nhưng anh ta vẫn nghe được họ. Nơi này là một Guild tương đối nhỏ so với Beim, nên âm thanh xì xào bàn tán rất dễ truyền đi.
.
“Tên khốn mặc áo ba lỗ đó là ai?”
“Là Thám Hiểm Giả số 1 ở Nam Beim… bởi vì không có ai khác giỏi hơn”
“Tôi sẽ vượt qua một kẻ như thế trong chớp mắt thôi, lúc đó, Rühe-chan sẽ…”
.
Nghe những giọng nói đó, Erhart bất giác cảm thấy mắc cỡ
(…Chết tiệt, Lyle, hắn trước kia nhìn mình nổi đóa lên với ánh mắt ấm áp như thế. Vậy ra đây là lí do. Tên đó đúng là xấu tính hết sức)
Sau khi đã bình tĩnh lại, biết được cách quan sát xung quanh, Erhart nhớ lại bản thân trong quá khứ mà cảm giác mắc cỡ.
.
“Nhiệm vụ từ bên ngoài thì, chúng ta có một yêu cầu dọn dẹp đường cái trước khi họ bảo dưỡng nó. Trong lúc làm việc chính thức thì họ sẽ có binh lính và bảo vệ canh gác, nhưng cũng đã gửi một nhiệm vụ đến Guild yêu cầu chúng ta dọn dẹp quái vật ở khu vực đó trước. Chỉ là, giao nó lại cho những tổ đội khác em thấy không an tâm”
.
Theo nội dung của nhiệm vụ, vì Nam Beim đầy lính mới như thế, nên nhóm Erhart là người duy nhất đủ sức nhận và hoàn thành nó. Erhart gật đầu.
.
“Chúng tôi đã chiêu mộ thêm người mới, cũng đã huấn luyện cho họ rồi, nhưng cũng phải một thời gian nữa họ mới ra hồn được. Dù có mang họ đi làm việc vặt thì không có ai canh chừng bọn họ cũng sẽ đâm ra lười biếng, nên cũng phải một thời gian sau bọn họ mới tự đứng trên hai chân mình được. Và, tôi chỉ hơn một lính mới có một chút thôi mà”
.
Nghe thế, Rühe vội vã khen ngợi anh ta.
.
“Anh nói gì thế!? Trong lúc các chuyên gia về Mê Cung bậc nhất còn ở đây, anh đã tự nguyện đi làm việc vặt, dạy cho mọi người biết về chúng mà, không phải sao? Em nghĩ là những người làm được chuyện như thế rất là… đ-đáng khâm phục”
.
Thấy khuôn mặt Rühe hơi đỏ lên, Erhart chỉ có thể đáp lại ‘Ừ-ừm’
(…Tại sao vậy? Tại sao đột nhiên bây giờ đám con gái lại bắt đầu để mắt đến mình? Trước kia dù có cố đuổi theo bọn họ cũng bỏ chạy mà)
Trong lòng đầy cảm xúc mâu thuẫn, Erhart thở dài rồi nhận lấy tờ đơn mà xác nhận nội dung của nó. Mang theo bao nhiêu người, mang theo ai và để ai ở lại nghỉ ngơi. Trong khi anh ta đang suy nghĩ những chuyện như thế, một giọng nói từ phía sau vang lên.
Một nhóm người ngang tuổi Erhart. Là các Thám Hiểm Giả mới, vừa thành lập tổ đội xong, mang theo sự tự tin tràn đầy.
.
“Này, Rühe-chan, em có thể giao nhiệm vụ đó cho bọn anh không? Anh nghĩ bọn anh cũng đủ sức thực hiện nó rồi. Nếu như cứ phải làm việc dọn dẹp với việc vặt mãi thì, sẽ tạo stress, hay là…”
.
Anh ta muốn lấy nhiệm vụ được giao cho Erhart. Nhưng Rühe đáp lại đầy nghiêm túc.
.
“Xin hãy nói lại chuyện đó sau khi anh ít nhất đã lấy được đánh giá cấp 【 C 】 trong nhiệm vụ làm việc vặt. Hơn nữa trang bị của anh cũng chưa đủ cho nhiệm vụ này. Ít nhất anh cũng phải tập hợp đủ trang bị tối thiểu cần thiết mới được phép đi chiến đấu”
.
Các Thám Hiểm Giả mới đó buồn bực đứng yên, nhìn Erhart
.
“N-nhưng mà, nhìn trang bị của tên này đi, với lại tổ đội của hắn cũng…”
.
Anh ta bắt đầu than phiền về Erhart, nhưng chỉ khiến đánh giá của những người xung quanh với những Thám Hiểm Giả mới này càng giảm xuống. Không cần biết họ muốn khoe khoang điểm tốt của mình cho Rühe như thế nào, thấy họ làm chuyện vô bổ như thế khiến Erhart ngượng ngùng đến mức cảm giác mặt mình nóng đến sắp chín tới nơi.
Ngay lúc đó. Lo lắng gì thấy Erhart chưa trở lại, một trong những thành viên tổ đội anh ta đi vào trong Guild.
…Một nữ Thám Hiểm Giả.
.
“Erhart, anh có nhận nhiệm vụ xong chưa? Nếu rồi thì đi mua sắm với em nào. Nhớ cửa hàng mới mở kia không? Em muốn đến đó thử”
.
Một Thám Hiểm Giả đã từng bị hớp hồn bởi Skill của một Thám Hiểm Giả thuộc Cataffs, tên Larc. Khi thấy người phụ nữ có tài xinh đẹp đó, Rühe nhìn cô ta đầy ghen tị.
.
“Erhart đang còn trong quá trình xác nhận nhiệm vụ của mình. Nếu như muốn đi mua sắm, sao cô không tự mình đi đi? Làm gián đoạn công việc của đội trưởng mình, cô là một Thám Hiểm Giả như thế sao?”
.
Nghe những lời đầy gai góc của Rühe, tim Erhart bắt đầu đập mạnh hơn. Các Thám Hiểm Giả mới cũng cảm giác khó xử.
Nữ Thám Hiểm Giả kia nói tiếp.
.
“Tôi không hề cố cản trở gì cả. Nếu như anh ấy đang bận giữa chừng thì tôi đứng chờ tôi. Có gì không ổn? Và đây là một vấn đề của người trong tổ đội với nhau, phiền một tiếp tân đừng can thiệp vào giữa”
.
Erhart nghĩ thầm
(Chết tiệt, tại sao họ không giữ cô ta lại? Bọn họ phải biết mình đang đến Guild chứ)
‘Họ’ là đang nói về những chàng trai trẻ cùng làng với anh ta, đi cùng anh ta làm Thám Hiểm Giả từ những ngày đầu tiên. Họ cùng với Erhart đi đến Beim, là những người vừa trở thành Thám Hiểm Giả đã tìm rắc rối với Lyle. Anh ta đã nhờ đồng bạn của mình giữ các nữ Thám Hiểm Giả lại.
Nhưng kết quả lại là như anh ta đang thấy, cãi cọ trong Guild.
.
“Vốn dĩ, Erhart-san là Thám Hiểm Giả số 1 ở Nam Beim này. Vì thế, anh ấy phải tập trung vào công việc của mình. Các cô giỏi giang như thế, sao không tự mình lập tổ đội mới mà tự mình nhận thêm nhiệm vụ khác đi?”
.
Nghe Rühe như thế, nữ Thám Hiểm Giả đáp lại.
.
“Tôi đã gây rắc rối ở Cataffs. Erhart được giao nhiệm vụ trông chừng tôi, hơn nữa vì lợi ích của tổ đội, chia nhỏ chiến lực của chúng tôi là chuyện không thể nào. Bởi vậy mới nói, tiếp tân chỉ biết lợi ích của bản thân mà thôi. Thám Hiểm Giả chúng tôi cũng có vấn đề của riêng mình nữa chứ. Thậm chí đủ để chúng tôi còn muốn thêm người đây”
.
Guild náo nhiệt như thế. Từ cầu thang dẫn đến tầng trên của Guild, Marianne bước xuống, tay cầm một xấp giấy tờ.
.
“Ôi, lại cãi vã nữa sao? Rühe, em có thể ngừng đấu khẩu được không? Nếu như em không làm việc ở quầy tiếp tân thì sẽ làm phiền các Thám Hiểm Giả đáng quý của chúng ta đó”
.
Marianne cảnh cáo Rühe. Ngay đó, Erhart lúng túng nhìn Marianne, hơi gãi đầu rồi vụng về chào hỏi cô ấy.
.
“Hân hạnh”
“…Vâng, đúng là đã lâu rồi. Erhart-kun. Tôi nghe rằng cậu gần đây làm việc rất chăm chỉ. Thật là làm tôi vui thay cho cậu”
.
Cô ấy mỉm cười rồi đáp lại, nhưng giữa hai người họ có một bầu không khí lúng túng khó hiểu. Thấy thế, Rühe phồng má lên, còn nữ Thám Hiểm Giả kia thì áp ngực mình lên lưng Erhart mà nói.
.
“Này, anh xác nhận nhiệm vụ đi chứ”
“T-tôi biết rồi! Nên xuống khỏi lưng tôi đi”
.
Erhart hối hả quay lại làm giấy tờ tiếp. Các Thám Hiểm Giả mới nhìn cảnh đó, mồm há hốc sắp đụng sàn nhà…
-
-
-
Trong lâu đài Rhuvenns.
Nhảy lên nhảy xuống, Shannon cố với tay cướp hộp bánh flan tôi đang giơ cao khỏi tầm với của cô bé.
.
“Này, trả lại đây! Đó là của em!”
“Nhảm nhí! Nhìn sao cũng thấy, rõ ràng đây là của anh mới đúng. Hơn nữa, em đã ăn hai hộp rồi còn gì! Nhìn dĩa trống là thấy quá rõ rồi!”
.
Khi tôi rời khỏi văn phòng mà đi đến phòng ăn riêng tách biệt với phòng ăn tập thể, tôi thấy Shannon đang ngồi ăn. Ăn số bánh flan để trên bàn.
Chỉ còn lại một cái… nhìn sao cũng thấy, đó là của tôi.
.
“Anh là đàn ông mà, tự chủ một chút đi! Với lại rõ ràng nói là em được phép ăn những gì còn sót lại!”
“Và anh đang ở ngay đây, nên đây không phải là đồ còn sót lại! Anh cũng thích đồ ngọt mà. Hơn nữa, em đã ăn hai cái rồi, em mới là nên tự chủ chứ!? Không, là kiềm chế!”
.
Nhận thấy chiều cao của mình không đủ để cướp lấy bánh, cô bé bám lấy quần áo của tôi mà lắc.
.
“Hôm nay bánh flan ngon lắm chứ bộ! Em dạo này đâu có được ăn đồ tráng miệng gì đâu!”
“Đó là tại em cứ mắc lỗi liên tục lúc làm việc. Là lỗi của em! Ai biểu cứ mơ màng làm gì!”
.
Phòng ăn… dù gọi nó là vậy, phòng ăn này của chúng tôi cũng chỉ để cho một số người nhất định sử dụng. Chỉ có tôi và những người có quan hệ với tôi. Vì thế, ở đây không có ai ngoài Shannon và tôi. Nên chúng tôi muốn gào thét lớn cỡ nào cũng được.
.
“Keo kiệt! Lyle keo kiệt!”
“Tham lam! Shannon tham lam!”
.
Tôi nghĩ cơn stress từ lúc làm việc khiến tôi bị bật phải một cái công tắc kì lạ nào đó trong lòng. Trong khi chúng tôi đang cãi cọ như thế, cửa phòng ăn mở ra. Phòng ăn này được sắp đặt cho bốn người sử dụng. Một trong số đó là Lianne, nhưng tôi không biết người còn lại là ai.
Ngay khi tôi mất tập trung, Shannon kéo tay tôi xuống, khiến tôi giật mình kéo nó trở lên làm hộp bánh flan bay đi.
Hộp flan tiếp tục bay về phía cô gái tóc đỏ… thẳng tới mặt Aria. Cảnh tượng đó trong mắt tôi gần như biến thành quay chậm.
Cả cái bánh flan vỡ ra, bay dính đầy mặt Aria rồi rơi thẳng xuống mặt đất. Aria im lặng trong chốc lát, nhưng…
.
“…Hai người hiểu tôi đang định nói gì đúng không?”
.
Tôi ngay lập tức
.
“K-không! Đó là Shannon!”
.
Shannon lắc đầu nguầy nguậy chối bỏ.
.
“Không phải. Là Lyle làm!”
.
Liếm bánh flan trên mặt, ánh mắt Aria càng sắc bén hơn… nhìn trên bàn, cô ấy thấy được không còn bánh flan nữa.
.
“Bánh flan của tôi đâuuuuuuu!!?”
“Em xin lỗiiiiiiii!”
.
Nói xong, Shannon vội vã chạy trốn khỏi phòng, hơi chậm hơn một chút, tôi cũng nhảy ra theo.
.
“Này, đừng có chạy! Còn dám bỏ chạy một mình nữa!? Đây là lỗi của em hết đó, nghe chưa!”
.
Bắt kịp Shannon, chỉ khi gặp chuyện thế này mới nhanh nhẹn được một chút, chúng tôi tiếp tục chạy dọc hành lang, rồi một bóng mờ màu đỏ chạy xuyên qua kẽ hở giữa chúng tôi mà xuất hiện trước mặt.
Shannon ngừng ngay tại chỗ
.
“K-không công bằng! Dùng Skill là không công bằng!”
.
Aria nhìn Shannon.
.
“Em cũng dám nói thế! Chị đã nghe về chuyện em sử dụng Skill của mình mà quấy rối Miranda đủ kiểu. Bỏ qua, ai là người cướp đi phút tận hưởng của tôi?”
.
Trong khi Aria đang bóp nắm tay mình nghe rôm rốp, tôi chỉ về phía Shannon.
.
“A-anh bán đứng em, Lyle!”
“Sai, em là người ăn nó còn gì. Hơn nữa còn ăn cả cái thứ hai nữa chứ? Đây chắc chắn là lỗi của em rồi. Làm Aria tội nghiệp giận dữ như thế”
.
Tôi vừa nói đến đó mà bật cười, Aria liền để tay lên giữ vai tôi lại.
.
“Vậy Lyle sẽ phải hối lỗi vì lấy flan của anh đập mặt tôi. Cái đó tôi thấy rất rõ”
.
…Ừ, tôi biết thế nào cũng bị vậy mà. Bởi vậy tôi mới bỏ chạy trước.