Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Khi không còn gì để đùa nữa thì đến lúc phải nghiêm túc đúng không, Đệ Thập Lục!? - Những con gà con chết tiệt

TN: chính thức đổi lịch up thành sáng sớm các ngày trong tuần thay vì tối khuya nhé :v. Tối nay thêm 1 chương xong tuần sau bắt đầu thay đổi

---------------------------

“Lũ phế năng hư hỏng đó… nhìn sao cũng thấy, rõ ràng việc chăm sóc cho lũ gà con cũng là công việc của tôi mới đúng. Ô, trước khi lũ ngu ngốc đó đến đây, mình sẽ phải thay ổ khóa cho phòng ngủ của con gà chết tiệt”

.

…Tối đó

Lấy một công cụ chuyên dụng ra từ khoảng trống giữa tạp dề và váy của mình, Monica vừa ngâm nga vừa khéo léo thay ổ khóa cửa phòng Lyle

Không thể chấp nhận được việc các Valkyrie đột nhiên hào hứng về việc chăm sóc gà con… là con cái của Lyle, cô ta đã hành động trước.

Sau khi thay đổi xong, cô ta mở cửa ra mà nói.

.

“Tôi cũng đã gắn tấm bọc thép bên trong cửa rồi, nên cũng đừng hòng dễ dàng phá cửa mà vào được. Nếu như cưỡng ép làm thì Lyle sẽ bị sốc mà đánh thức dậy, làm hỏng cơ hội chui vào lúc nửa đêm… lũ ngu ngốc các người, nhớ kĩ toàn bộ gà con đáng yêu chết tiệt đều phải là của tôi!”

.

Sau khi cười điên dại, cô ta kiểm tra ổ khóa và lớp bọc thép bên trong phòng trước khi đóng cửa lại. Cô ta rời đi đưa chìa khóa mới cho Lyle…

-

-

-

…Người đang bám vào tường ngoài lâu đài Rhuvenns là Valkyrie Đơn vị 9.

Cô ấy đã nhìn thấy vẻ mặt thong thả của Monica lúc thay khóa cửa từ bên ngoài cửa sổ. Ngoài bộ đồ đen thui đang mặc trên người, cách mà cô ấy đang bám trên tường nhìn sao cũng giống một kẻ xâm nhập đáng ngờ.

.

“…Cứ việc vơ vét được bao nhiêu thì vơ vét với bàn tay dơ bẩn đó đi. Cô có lẽ có chỉ số cao hơn, nhung mà… cô không hiểu được sức mạnh về số lượng của chúng tôi. Một người vĩ đại đã từng nói trong quá khứ. Chiến tranh là số lượng, các anh em” (TN: theo lời trans tiếng anh thì đây là một câu của Dolze Zabi, thống lĩnh đội quân vũ trụ của Zeno trong thời One Year War)

.

Đơn vị 9, để mở khóa cửa phòng Lyle, từ cửa sổ nhảy vào trong. Nhưng khi cánh cửa kính yên lặng mở ra, cô ta đáp vào trong phòng, các Valkyrie khác cũng đang mặc đồ đen cũng xuất hiện.

Một từ trần nhà rơi xuống, một từ góc phòng…

.

“C-các cô…!”

.

Khi Đơn vị 9 vừa thủ thế chiến đấu, Đơn vị 42 cũng lấy ra công cụ cô ấy định dùng bẻ khóa cửa để làm vũ khí.

.

“Xem ra chúng ta đều suy nghĩ cùng một chuyện. Nhưng tôi đã xúi giục Aria-san rồi, nên không thể lui bước ở đây được”

.

Giơ nắm đấm lên, Đơn vị 51 cũng không có vẻ gì là muốn rút lui cả.

.

“Tôi cũng có thể nói như thế. Theo lời Đơn vị 34, cô ta sẽ sắp xếp một hệ thống luân phiên cho việc chăm sóc những con gà con đáng yêu… đừng hòng tôi rút lui ở đây!”

.

Đơn vị 9 nhìn hai người họ, rồi cố đề nghị.

.

“Chờ đã. Tại sao chúng ta không cùng nhau hợp tác? Chúng ta có cãi nhau ở đây cũng không có ý nghĩa gì cả. Vì mọi người, sao chúng ta không bắt tay với nhau mà…”

.

Chợt, 3 Valkyrie mặc đồ hầu gái… lao thẳng vào hiện trường.

.

“Đừng hòng!”

“Các cô làm gì trước mặt phòng của chủ nhân!?”

“Kẻ xâm nhập. Tiêu diệt. Dù rằng là chị em của tôi, ngay khi họ mặc những bộ đồ kì lạ như thế thì họ cũng đã biến thành kẻ địch rồi. Những kẻ cạnh tranh nên biến mất hết đi”

.

Khi ba đơn vị đó nói những lời cực đoan như thế, ba cô gái mặc đồ đen cố đàm phán.

.

“C-chờ đã. Chúng ta không thể… hòa thuận sao…”

.

Nghe vậy, các Valkyrie mặc đồ hầu gái đáp lại.

.

“…Thật đáng tiếc. Chúng tôi theo thuyền Shannon. Dù các cô gái khác cũng có gà con của riêng mình, với chúng tôi thì chắc chắn đó sẽ là rất xa trong tương lai. Vì thế… chúng tôi xác nhận được rằng các cô đang cản đường!’

“Tôi sẽ không để cơ hội có được một con gà con đáng yêu đến vô dụng trượt đi mất!”

“Một con gà con thừa hưởng sự vô dụng của Shannon… thực sự quá tuyệt vời”

.

“Thật ác độc! Vì mục đích của mình mà kéo chân người khác… tôi thật sự hơi giận vì mình đang ghen tị với các cô”

.

Những con rối tự động hầu gái trong mắt người khác là giỏi giang, tuyệt vời hiện đang nói chuyện một cách đáng thất vọng ở đây. Trước cửa phòng, bọn họ đứng thủ thế với đủ loại dụng cụ bẻ khóa và dụng cụ dọn dẹp, không di chuyển dù chỉ một chút.

Đứng từ xa nhìn cảnh đó của họ là Lyle, vừa làm xong việc của mình. Vừa nhìn thấy như thế, cậu ta liền quay đầu trở về văn phòng của mình.

.

“Xem ra tối nay mình ngủ ở văn phòng được rồi. Cũng có sẵn chăn gối ở đó”

.

Cứ thế, các Valkyrie đứng trước một căn phòng mà Lyle sẽ không trở về ngủ, tiếp tục đối mặt nhau, giữ nguyên tư thế đến tận lúc trời sáng…

-

-

-

Những ngày gần đây, thật tình.

Tôi chưa từng trở về phòng mình lần nào. Monica giao cho tôi một chìa khóa mới, các Valkyrie thì đứng trước cửa phòng mà cầm vũ khí (?) đối mặt nhau.

Mỗi khi tôi hỏi ra thì họ đều nói gì đó về gà con… thật chứ, không ai thấy lạ rằng con cái của tôi đã được xác định là sẽ bị gọi là gà con sao? Cái quỷ gì vậy? Không lẽ dù không ai nói gì nhưng ai cũng công nhận rằng tôi là Dâm Gà?

Từ hôm đó trở đi, tôi bắt đầu ngủ ở văn phòng, hoặc phòng nào đó khác. Đôi khi tôi ngủ ở văn phòng của tướng quân Blois nữa. Sau khi nói chuyện công việc xong, ông ta cho tôi ngủ lại trên ghế sô pha.

.

“Tại sao con lại phải chạy trốn vòng vòng như thế này?”

.

Nghe tôi than thở như thế, Đệ Tam bật cười.

.

『 Không đáng yêu sao? Con biết đó, gà con? Mà, mặc dù đúng là đó là vấn đề không thể lờ đi được, nhưng thời điểm còn chưa đúng 』

.

Gia tộc Walt đã hành động, bên trong lâu đài hối hả như thế, nhưng những Valkyrie cứ tiếp tục gây ra vấn đề không cần thiết… mấy cái lõi đó chắc chắn đang ảnh hưởng đến họ một cách kì lạ. Vừa nghĩ như thế, tôi vừa lần nữa cảm giác được sự khó hiểu của nhũng người chế tạo số lõi đó, những người cổ đại kia.

Trong sân trước lâu đài, tôi đang nhìn các hiệp sĩ và binh lính đã chuẩn bị xong trong lúc nghĩ vẩn vơ như thế.

Nhưng Đệ Thất nói một cách nghiêm túc.

.

『 …Nếu được thì, tốt nhất con nên để lại ít nhất một đứa con. Cuộc chiến tranh sắp tới sẽ ảnh hưởng mọi thứ sau này. Về việc giải quyết mọi thứ với Bahnseim, con thậm chí có thể gọi đó là điểm ngoặt tuyệt đối 』

.

Đệ Tam cảnh cáo tôi.

.

『 Dĩ nhiên là chỉ trong vấn đề Bahnseim mà thôi. Còn Celes là một vấn đề khác nữa, nghe chưa Lyle 』

.

Dù có hỏi tôi về con cái đi nữa, vì đủ loại vấn đề sau đó cùng với việc quá ngượng ngùng cho tôi, nên tôi cũng không cho một câu trả lời chính xác được. Chợt, Đệ Thất nói với tôi.

.

『 Lyle, tối nay đi vào viên Đá Quý đi. Chúng ta cần phải nói chuyện một chút. Con được nuôi lớn trong một môi trường tương đối đặc biệt. Nên có lẽ con không hiểu được, nhưng… việc xây dụng quan hệ bằng máu mủ là một chuyện cực kì quan trọng 』

.

Tôi có thể hiểu được ông ấy muốn nói gì. Tôi nắm lấy viên Đá Quý để xác nhận chuyện đó rồi nhìn xung quanh.

Chúng tôi đã chuẩn bị để hành quân xong, các thành viên nòng cốt cũng đều đã ở đây. Lực lượng của Nam và Bắc Beim đều đã tập trung lại một chỗ, cũng như có thêm viện binh từ phía liên minh.

Cataffs và Djanpear không thể tham dự được lần này, nhưng dù thế, chúng tôi cũng đã sẵn sàng.

Mặc bộ áo giáp màu trằng và lam của mình, tôi ôm mũ giáp của mình trong tay trái mà nhìn lên trời. Những đám mây trắng thưa thớt trôi nhẹ trên bầu trời xanh biếc. Nhờ mặt trời mọc nên cơn lạnh lẽo sáng sớm cũng đã giảm bớt phần nào. Tôi còn cảm giác được sự ấm áp của ánh sáng ban ngày nữa.

Novem đi đến bên cạnh tôi.

.

“Lyle-sama, chúng ta đã sẵn sàng hành quân. Một số đơn vị cũng đã bắt đầu đi rồi. Chúng ta phải nhanh lên. Anh còn cần phải diễn thuyết một lần nữa khi chúng ta đến nơi nữa”

.

Nghe Novem nói cho tôi biết lịch của mình, tôi mệt mỏi đáp lại.

.

“Hôm qua anh vừa mới diễn thuyết rồi mà. Ài, cũng là công việc… Novem, Gia tộc Forxuz lần này cũng hành động nữa. Em không cần phải ép bản thân mà…”

.

Nghe tôi nói đến đó, Novem lắc đầu.

Tôi đã thử khuyên cô ấy lui bước vài lần, nhưng có vẻ cô ấy không có ý định như thế.

.

“Từ lúc em rời khỏi quận Weiss cùng anh, em đã cắt đứt mọi quan hệ với Gia tộc mình rồi. Dù rằng họ có đối mặt em, em chắc chắn phụ thân và huynh trưởng cũng không chùn tay gì. Dĩ nhiên, em cũng sẽ không chùn tay chút nào”

.

Với ánh mắt quyết liệt không chút rung động, Novem nhìn tôi. ‘Vậy sao’, tôi đáp lại rồi bước đi. Những thành viên còn lại cũng bước theo sau.

.

“…Chiến đấu với người trong gia đình đúng là đau khổ thật”

.

Tôi cho rằng mình chỉ lầm bầm đủ nhỏ để không ai nghe được, nhưng có vẻ Novem vẫn kịp bắt được nó. Những lời cô ấy đáp lại với tôi là.

.

“Em chắc chắn anh sẽ vượt qua được thôi, Lyle-sama. Xin anh hãy tự tin hơn vào bản thân đi”

.

Có lẽ tôi nên nói những lời đó rất là đậm chất Novem. Ừ, chính xác là như thế.

Thừa kế kí ức, Gia tộc Forxuz đã từng phục vụ cho Gia tộc Walt. Một Gia tộc thừa kế sức mạnh của Novem, của người từng được gọi là một Ác Thần.

Có rất nhiều thứ tôi cần phải suy ngẫm, nhưng trước đó… tôi sẽ cần phải tập trung đối mặt phụ thân mình, Maizel Walt.

-

-

-

Tối đó

Nằm trên khoang chất hàng của Porter, tôi đưa ý thức của mình vào viên Đá Quý.

Tôi bị Đệ Thất gọi đến đây, và tôi cũng hơi hiểu lí do ông ấy làm vậy. Nếu như ông ấy muốn nói chuyện, tôi chỉ cần phải tìm một chỗ tôi có thể nói chuyện với ông ấy một mình.

Nhưng nếu không phải, vậy tức là ông ấy có gì đó muốn cho tôi thấy… cũng có nghĩa là, đã đến thời điểm ông ấy cho tôi thấy kí ức của mình.

Đệ Thất ngồi đối diện tôi ở trên bàn tròn, Đệ Tam thì đã không thấy ở đâu.

.

“Đệ Tam đâu rồi?”

『 Ông ấy rời ghế đi rồi. Có lẽ ông ấy cho rằng không cần thiết phải quan sát chúng ta. Với lại, kí ức ta định cho con thấy… có lẽ trực tiếp cho con thấy sẽ nhanh hơn 』

.

Nói xong, tôi đi theo Đệ Thất vào trong phòng kí ức ông ấy.

Trong đó, tôi thấy cảnh Đệ Thất lúc còn trẻ

Đệ Thất trẻ đó… Brod Walt lúc đó đang khóc.

.

『…Dì ơi 』

.

Nơi này là phòng tiếp khách của dinh thự Gia tộc Walt. Có một cỗ xe ngựa xa hoa đang đậu ở gần cửa ra vào, cùng với một xa hàng để chất hành lí lên. Xe hàng cũng có mái che nữa, xung quanh còn có các hiệp sĩ cưỡi ngựa đi cùng bảo vệ nó.

Dường như trên xe hàng có gì đó rất quý giá, và cả Đệ Lục Fiennes, cùng với Đệ Ngũ Fredricks đều có mặt ở đây.

Fiennes xoa đầu Brod.

.

『 Đừng có buồn bã như thế. Với Milleia, đề nghị lần này đã là cơ hội cuối của em ấy rồi. Phải nhìn em ấy cô độc đến hết đời là quá đáng thương, chết tiệt 』

.

Tôi nhìn Đệ Thất đứng sau lưng mình.

.

“Hình như Đệ Lục đang hơi bất lịch sự đúng không?”

.

Đệ Thất gật đầu.

.

『 Con nói đúng. Mà, ông ấy cũng là loại người có thể nói những lời như thế mà vẫn được tha thứ 』

.

Milleia-san bật cười. Đệ Ngũ, Fredricks đang đứng hơi tách khỏi mọi người, đang cố không bổ sung gì vào cuộc nói chuyện.

.

『 Anh cả, nói cứ như em là mụ già đã lỡ tuổi cưới hỏi không bằng ấy. Mà, em cũng sẽ không nói rằng anh sai. Em cũng biết rằng đây đã là cơ hội cuối cùng của mình rồi. Vậy thôi, Brod-kun, dì đi đây 』

.

Milleia-san cúi người xuống mà nhìn thẳng vào mắt Brod với đôi mắt vàng óng của mình.

.

『 Con sẽ tìm được ai đó. Ai đó tốt hơn dì… và nhớ hãy tránh những người xấu tính như dì. Bởi vì con quá nghiêm túc rồi, Brod-kun 』

.

Nghe chị ấy ơi cười một chút, Fiennes từ một bên cúi xuống.

.

『 Có chuyện gì? Hai người đang thì thầm gì với nhau nữa vậy? 』

.

Thấy Fiennes mỉm cười, Milleia-san cũng mỉm cười lại mà nói ‘không có gì’. Thật đúng là giống chị ấy, ừ.

Không nhìn mặt Đệ Thất, tôi…

.

“…Có lẽ nào tình yêu đầu của ông là…”

『 Rất có thể là dì của ta. Mặc dù lúc đó ta con nhỏ nên không hiểu được. Trong lúc ta còn ở dinh thự, dì ấy là một người để ta có thể thổ lộ được. Phụ thân lúc nào cũng bận rộn, mà hơn cả thế, người duy nhất hiểu được những rắc rối ta gặp phải cũng là dì 』

.

Khung cảnh xung quanh biến thành xám, rồi sau khi nó biến mất, một cảnh khác lại xuất hiện. Trong đó, Milleia-san và Brod đang làm gì đó trong sân trước.

Chuẩn bị một mục tiêu để bắn, Milleia-san đang cầm một khẩu súng chỉ có thể một lần dùng một viên đạn.

Lấy lại màu sắc của nó, cảnh tượng từ từ cử động lại.

.

『 ‘Cứ bị so sánh với đám em trai của ta phiền quá’? Đúng là biết ra vẻ mà. Dì chắc chắn là anh cả chỉ đang bắt con học sử dụng Kích vì anh ấy hăng hái muốn dạy mà thôi. Dì không nghĩ anh cả nghĩ sâu xa đến mức muốn con phải vượt qua bản thân đâu 』

.

Đang cúi đầu xuống, Brod hơi ngẩng mặt lên, nhìn khẩu súng của Milleia-san dùng để tự vệ.

.

『…Dù rằng phụ thân cảm giác như thế, người khác cũng sẽ không nghĩ như vậy. Ưm, dì có thể dạy con cách sử dụng súng không? 』

.

Milleia-san hơi giật mình, định nói gì đó. Nhưng rồi chị ấy ngừng lại, lắc đầu rồi mỉm cười với Brod.

.

『 Thôi thì, học hỏi cái mới cũng không mất mát gì, nên dì sẽ dạy con. Khi mà con đến được trình độ của dì thì con thậm chí có thể làm được chuyện như thế này nữa 』

.

Nói xong, chị ấy thủ thế mà thậm chí còn không nhìn mục tiêu, khai hỏa thẳng vào giữa mục tiêu. Phía bên còn lại, viên đạn ghim thẳng vào tường.

.

『 Đ-đúng là nó. Nếu con có thể làm được thế, con sẽ làm được như phụ thân! 』

.

Đáp lại sự vui sướng của Brod, Milleia-san mỉm cười hơi phiền muộn.

.

『 Dì không nghĩ là con cần phải để ý chuyện đó quá đâu. Dù là anh cả cũng không phải là một gia chủ hoàn hảo mà. Dì thấy con chỉ cần cố gắng trở thành một gia chủ phù hợp với bản thân nhất là được rồi 』

.

Dù nghe thế, Brod vẫn cúi mặt xuống.

.

『…Con đã học rất nhiều. Con cũng đã rèn luyện rất nhiều. Nhưng mọi người xung quanh cứ liên tục nói về việc phụ thân tuyệt vời như thế nào. Con biết ông ấy tuyệt vời. Con tự hào vì có một người cha như thế, nhưng con lại không mạnh mẽ như ông ấy được 』

.

Milleia-san an ủi cậu ta.

.

『 Gia chủ đời trước Fredricks cũng là một người thấp bé, nhưng mà ông ấy cũng đã dùng cách của riêng mình để… 』

『 Nhưng ông ấy vẫn mạnh mẽ! Mọi người ai cũng nói phụ thân và ông nội rất là tuyệt vời! Từng đời, từng đời một, Gia tộc Walt… đã luôn là một dòng họ mạnh mẽ. Nhưng con… con… 』

.

Tôi nhìn Đệ Thất. Chợt, ông ấy có vẻ hơi ngượng.

.

『 Thời điểm đó, dù ta có làm gì đi nữa, ta cũng chỉ có thể thấy bóng lưng của cha và ông nội ta… của Đệ Ngũ và Đệ Lục. Ta cho rằng họ là những bức tường lớn mà ta không bao giờ vượt qua nổi. Bởi vì, mọi người xung quanh ai cũng ca ngợi họ lên đến ngất trời. Hơn nữa, Gia tộc Walt vẫn còn đang tiếp tục phát triển. Ta có thể cảm giác được nó đang đề nặng lên vai mình 』

.

Tôi có cảm giác mình hiểu được ông ấy nói gì. Phụ thân tôi, Maizel Walt cũng là như thế, ông ấy luôn theo đuổi cái mà ông ấy cho là hình tượng quý tộc thực thụ.

Nghĩ lại mới thấy, ông ấy đã theo đuổi nó quá nhiều. Khác hẳn với tôi, đã tiếp xúc với kí ức của mọi người từ Đệ Nhất đến Đệ Thất, có được một kết luận khác.

Lớn lên trong những lời khen ngợi không dứt về tổ tiên của mình, Đệ Thất đã chịu đựng áp lực dữ dội.

.

『 Cứ mỗi thế hệ nó lại nặng nề hơn. Chúng ta cần phải để lại gì đó cho đời sau. Liệu đời sau sẽ nghĩ như thế nào về chúng ta? Gia tộc càng lớn thì những nghĩa vụ và trách nhiệm đi kèm cũng càng nặng nề hơn. Cha ta thắng trận càng nhiều thì danh tiếng Gia tộc Walt càng cao. Nhưng còn ta thì sao? Ta đã thường hay suy nghĩ như thế 』

.

Trong lúc tôi đang nghiêm túc lắng nghe, Đệ Thất cố tình tằng hắng một tiếng.

.

『 Nói chung là như thế. Nếu như con hỏi ta đang muốn nói gì thì… ta chỉ muốn thấy mặt chắt trai chắt gái của ta mà thôi 』

.

Sau khi tôi há hốc mồm ra mà nhìn ông ấy một lúc…

.

“Ể? Chuyện đó? Có liên quan gì đến câu truyện? Thật chứ, ông đang nói gì vậy?”

.

Thấy tôi nhìn chăm chăm không hiểu, Đệ Thất cố giải thích, tay cũng múa may theo.

.

『 Không phải, thì ý ta là, không đúng sao!? Theo mỗi thế hệ thì chuyện này chuyện nọ xảy ra, nhưng mà không phải cái gì cũng là xấu. Với lại. Nếu con không có con, cả Gia tộc sẽ sụp đổ 』

.

Ông ấy nói rất có lí. Nhưng mà một cuộc nói chuyện nghiêm túc như thế, tại sao lại ngoặt một cái đến vấn đề này?

Chợt, Đệ Thất lẩm bẩm.

.

『…Lyle, nếu như con đối mặt Maizel, có khả năng một trong hai sẽ phải chết. Không, ta chắc chắn một trong hai sẽ chết. Và Maizel chính là con trai của Zenoire. Giống như con có tài năng, Maizel cũng rất có tài năng. Vì thế nên vốn dĩ, ta chỉ nghĩ rằng con tốt nhất nên để lại một đứa con trước khi con ra chiến trường 』

.

Tôi đáp lại Đệ Thất

.

“Nếu chúng ta mà thua, mọi thứ sau đó cũng sẽ mất hết”

『 Dù thế, vẫn có một vấn đề lớn. Nếu con không có con cái, con sẽ không có ai kế thừa ý chí của mình. Dù con có xây dựng sự nghiệp của mình lớn đến mức nào, nếu không có ai để thừa kế, nó sẽ chỉ là một vết khắc nhỏ trong dòng lịch sử. Ta sẽ nói thẳng. Vợ cả và phe phái, dù là có những vấn đề như thế vẫn tốt hơn là không có con cái gì cả 』

.

Trong khi tôi đang không biết nói gì, ông ấy tiếp tục.

.

『…Cảm xúc thực sự hiện tại của ta là: ta không muốn thấy con và Maizel phải đối mặt nhau. Nhưng mà bây giờ đã không còn quay lại được nữa 』

.

Có vẻ như cuộc chiến sắp tới của tôi với phụ thân đã khiến cho Đệ Thất có cảm giác khủng hoảng. Từ đó, tôi có thể thấy được phụ thân tôi chắc chắn cực kì mạnh mẽ. Đủ để Đệ Thất nghi ngờ về chiến thắng của tôi…