Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Đệ Lục trước kia là một tên du côn - Lừa đảo

Trong một căn phòng chúng tôi mượn của nhà trọ, tôi đang ngồi nhâm nhi trà.

Monica đã mượn phòng bếp để chuẩn bị món ăn cho chiều hôm đó, còn tôi đang tận hưởng vị trà của Novem pha lần đầu tiên trong một thời gian dài trong lúc tiếp khách của chúng tôi.

Trên bàn trà trước mặt chúng tôi còn có không ít đồ ăn vặt, đối diện tôi là một khuôn mặt tuyệt đẹp.

Là một cô gái Elf, cũng là một ca sĩ, tên là 【 Eva 】

Cô gái có một mái tóc hồng dài bồng bềnh, cũng như một đôi mắt cùng màu tóc.

Làn da trắng hồng của cô ấy cũng cực kì bắt mắt, nhưng gây chú ý hơn cả, là đôi tai của cô ấy, dài hơn so với một nhân loại rất nhiều. (TN: 9/10 đây là bé trên bìa vol 3, nhưng trans không chắc, cũng không có nguồn nào xác nhận)

(Một phút thanh lịch… thật là hợp với mình mà)

Trong lúc chiến đấu với con Điếu Sư, chúng tôi không có thời gian để thư giãn gì cả, nên hiện tại có được khoảnh khắc để thoải mái thế này thật tốt.

Nhưng mà…

.

“Lyle-sama, mặc dù tận hưởng trà là tốt, nhưng nếu anh không nói gì để cuộc nói chuyện tiếp tục thì…”

“Ô, đúng rồi. Xin thứ lỗi”

.

Tôi xin lỗi người đang ngồi đối diện mình.

Mặc dù cô ấy tương đối cao, nhưng cô gái trước mặt tôi tự nhận là một ca sĩ nghiệp dư chỉ mới 16 tuổi.

.

“Tôi không để ý đâu. Giờ thì, tôi đã biết về câu chuyện của một cựu quý tộc tham dự chuyến viễn chinh đi tiêu diệt Bằng Mã, nhưng tại sao lại phải kèm theo những lời nói dối làm gì? Đoàn viễn chinh tiêu diệt được Điếu Sư dạo gần đây ngày càng nổi danh… mặc dù nghe thì tôi thấy câu chuyện này đủ ngon lành rồi, nhưng bản thân tôi thấy hứng thú với anh hơn” (TN: trans đọc trong raw cũng khó hiểu y chang vầy)

.

Tôi hiểu được… rằng cô gái này, Eva, đang có hứng thú với tôi.

Novem nhìn tôi lo lắng.

Aria thì bận che lỗ tai lại.

Miranda vẫn đang cúi đầu nhìn mặt đất.

Clara thì lúng túng bồn chồn.

Núp sau lưng chị gái của mình, Shannon đang nhìn tôi một cách e ngại.

Thật là hạnh phúc mà, xung quanh chỉ toàn những cô gái xinh đẹp như thế này.

.

“Ừm, thực tế còn nhiều chuyện này nọ diễn ra nữa. Nhưng mà một người ca sĩ trực tiếp đi tìm hiểu câu chuyện đến thế này có hơi kì lạ không?”

.

Chúng tôi định sẽ để Eva hát về câu truyện của đoàn viễn chinh. Bằng cách đó, chúng tôi sẽ có thể lan truyền chiến tích của họ khắp thủ đô.

.

“Đúng là các người đã cho tôi thấy xác con Điếu Sư, cũng như trả lời những câu hỏi tôi cần biết rồi. Nhưng mà nha, tôi là 【 Eva tộc Nihil 】. Trong tộc không có bất kì ai giỏi ca hát hơn tôi, và tôi muốn là người biết được nhiều hơn bất kì ai khác”

.

Cô ấy đã được thấy con Điếu Sư, cũng như biết được mọi thứ cô ấy cần phải tuyên truyền.

Nhưng mà Eva chưa thấy thỏa mãn.

Cô gái trẻ đang mới bắt đầu trở nên nổi tiếng hơn ở Centralle này là một người Novem đã giới thiệu cho chúng tôi.

.

“Nếu câu truyện của tôi mà lan truyền thì phiền phức lắm”

.

Tôi không ngờ rằng khí chất đặc biệt của bản thân mà tôi không tài nào giấu được này sẽ phiền phức như thế.

Ôi chao ôi… thôi đành vậy.

Vừa nhâm nhi trà, tôi tiếp tục cho Eva biết thêm về chi tiết của nhiệm vụ tiêu diệt Điếu Sư.

Ở sau Miranda, Shannon đang thì thầm.

.

“Cái nụ cười đó của anh ta bỉ ổi quá”

.

Tôi liền trả lời.

.

“Em ghen tị sao? Đừng quá buồn, một lát nữa anh sẽ phụng bồi em thôi. À rồi, con Bằng Mã cuối cùng là bị giết bằng cung tiễn, chỉ có thế”

.

Nghe tôi giải thích đoàn viễn chinh vô dụng đến mức nào, và lúc đó phiền phức cỡ nào, Eva có vẻ cực kì mừng rỡ.

.

“Một câu chuyện chỉ có tôi biết… chính là nó! Đây chính là cái tôi đang tìm kiếm! Một câu chuyện về sự anh dũng mà mọi người đều ngâm nga là hoàn toàn không đủ. Đúng như tôi nghĩ, phải tự mình đi tìm toàn bộ chi tiết mới là chính xác nhất. A, tôi chắc chắn mình sẽ viết được một bài hát tuyệt vời”

.

Có vẻ cô ấy có tự tin vào kĩ thuật của mình.

.

“Ô? Vậy ra cô đang tìm một câu truyện hùng tráng sao?”

.

Vừa nghe tôi nói, Eva hất tóc rồi trả lời.

.

“Chính xác. Đa số tộc Elf đều chia sẻ những bài hát với nhau. Thông qua việc chu du họ biết về tình hình khắp nơi, và trao đổi thông tin qua những ca sĩ chu du của tộc Elf khác… trong số họ, tộc Nihil là tộc ghi nhớ nhiều bài hát nhất”

.

Nhưng nếu họ chia sẻ với nhau, không phải tộc nào cũng có một số bài hát tương đương nhau sao?

Vừa tự nhủ như thế, Novem giải thích thêm.

.

“Bởi vì một vài bài hát theo thời gian sẽ bị lãng quên. Về phần đó, người ta nói tộc Nihil là tộc làm được tốt nhất”

.

Clara cũng bổ sung.

.

“Nhưng mà không thấy lạ sao? Với một tộc đàn chu du như thế, tôi không tưởng tượng được tại sao một người lại muốn truyền bá những bài hát một mình, dù là đi vào một thành phố lớn thế này cũng vậy”

.

Có vẻ Eva là một ca sĩ đơn lẻ.

Lí do…

.

“Thì tại vì, tôi bỏ nhà đi”

.

Từ trong viên Đá Quý, trên cổ, tôi nghe giọng Đệ Ngũ.

.

『 Hừm, một đứa trẻ bỏ nhà đi… giống một người nào đó ta biết 』

.

Ngồi tưởng tượng khuôn mặt cười khẩy nhẹ của Đệ Ngũ, giọng Đệ Lục thì thầm đáp lại.

.

『 T-thì con cũng về rồi đó thôi… 』

.

Có vẻ như có nhiều chuyện ẩn đã xảy ra.

.

“Bỏ nhà đi không phải là chuyện thường xảy ra trong bộ tộc của cô sao?

.

Nghe tôi hỏi thế, Eva lắc đầu.

.

“Họ định bắt tôi gả đi cho một bộ tộc khác, nên tôi quyết định tự lập luôn! Chỉ vì tôi là con gái thứ 3 đến tuổi cập kê mà họ lại nói sẽ gả tôi cho người bộ tộc tiếp theo họ gặp!”

.

Nghe thế…

.

“Thật là độc đoán”

“Bởi vậy, đúng không!?”

.

Nhưng Clara nói.

.

“Mà, đó vốn là văn hóa của bộ tộc du mục Elf nói chung. Thay vì tập trung ở cùng một tộc, tôi nghe rằng chuyện đó bắt nguồn để các bộ tộc với nhau có thể hợp tác dù cách xa nhau cỡ nào. Nó còn là để Eva-san truyền bá những bài hát của tộc mình đến bộ tộc khác nữa thì phải, nếu tôi nhớ không nhầm”

.

Nghe thế, Eva tiếp tục.

.

“Nếu bọn họ đang nói tới một bộ tộc chu du khác thì tôi không nói! Nhưng dù tôi có gả vào tộc đàn thợ săn đó đi nữa thì tôi cả đời chỉ có thể mua vui cho gia đình mình thôi! Không có cơ hội nào để tôi tuyên truyền những bài hát của mình được! Tôi muốn giọng hát của mình vang xa khắp nơi cho càng nhiều người nghe càng tốt cơ!”

.

Tôi nhẹ nhàng đứng dậy.

Với ánh mắt của toàn bộ các cô gái tập trung lên người, tôi giang rộng hai tay ra mà tuyên bố.

.

“Vậy sao. Vậy thì cô hãy đi cùng tôi đi?”

“Tại sao chứ?”

.

Cô ấy hơi nghiêng đầu thắc mắc, tôi liền giương ngón cái lên tự chĩa vào bản thân.

Từ trong viên Đá Quý, Đệ Tam…

.

『 S-sắp tới thật rồi sao!? 』

.

Tôi lên tiếng, bằng một giọng tràn đầy sự tự tin…

.

“Tôi chính là người đàn ông một ngày sẽ trở thành anh hùng! Cô không muốn tận mắt thấy được sự vĩ đại và hoành tráng đó sai? Còn tôi thì lại muốn sự anh dũng huy hoàng của mình được truyền xuống cho đời sau… ai cũng có lợi! Ở bên tôi đi, cùng nhau kể lại sự tích của một anh hùng đi, Eva!”

『 …mr.lyyyyllle!! Đây chính là mr.lyle chúng ta vẫn quen thuộc! 』

.

Tôi làm một tư thế gợi cảm, khiến cho những ánh mắt xung quanh chợt trở thành ánh mắt mệt lòng chán nản.

Từ trong viên Đá Quý, tôi cũng nghe được tiếng cười.

.

“…Tôi thích hài kịch, nhưng mà như thế này có hơi…”

.

Có vẻ như tôi đã bị từ chối rồi, nhưng mà như thế không đủ làm người như tôi mất tinh thần đâu.

.

“Thật đáng tiếc. Nhưng bất kì khi nào cô muốn thì cứ việc nhảy cẫng vào lòng tôi. Tôi có thể đợi mà”

.

Thấy tôi nháy mắt, Eva quay qua hỏi Novem.

.

“…Người đàn ông đẹp trai đáng thảm này bị sao vậy?”

.

Cô gái Elf này đúng là ăn ngay nói thẳng mà. Nghĩ thầm như thế, tôi có ấn tượng trong lòng về sự dễ thương của cô ấy.

.

“Tôi hết sức xin lỗi. Bình thường anh ấy không như thế này. Chỉ là cuộc gặp mặt này không may thay diễn ra ngay sau khi anh ấy vừa Tăng Trưởng xong”

“A…”

.

Ánh mắt ấm áp sau đó Eva nhìn tôi khiến tôi thấy hết sức thoải mái. (TN: ánh mắt ấm áp trong văn hóa Nhật thường đồng nghĩa với thương hại, được tả như ánh mắt người mẹ nhìn con mình)

.

“Ôi nào, đừng nhìn tôi như thế kẻo cô phải lòng tôi lúc nào không biết”

.

Nghe tôi cảnh báo cô ấy như thế, Đệ Tam lên tiếng.

.

『 Đúng là không hổ mr.lyle! 』

.

Đệ Ngũ…

.

『 Vậy là cuối cùng cũng đến. ‘Người đàn ông sẽ trở thành anh hùng’, hay là ‘cô sẽ phải lòng tôi’… cái nào tốt hơn nhỉ? 』

.

Đệ Lục thì…

.

『 Không ngờ nó vượt qua ‘kèm một phần tình yêu ngoại cỡ’ dễ dàng như thế… 』

.

Đệ Thất.

.

『 ‘Cùng nhau kể lại sự tích của một anh hùng’ cũng không tệ chút nào! 』

.

Đệ Tứ tổng hợp lại.

.

『 Lần này chúng ta thu hoạch được quá tốt rồi. Mà, hay là bây giờ đưa nó tới đàm phán với Gia tộc Circy luôn đi… ta không thể tưởng tượng được kết quả sẽ như thế nào! 』

.

Các tổ tiên đều có vẻ hết sức vui vẻ.

Đệ Tam.

.

『 Chúng ta đã chuẩn bị xong hết rồi, nên nếu ông ta không làm gì thì sẽ hơi phiền. Nếu lỡ thằng bé thu hút người kì lạ nào đó thì… tôi kệ cũng không quan trọng lắm! 』

.

Eva có vẻ đang lo lắng cho Novem.

.

“Này, nếu cô có bao giờ muốn tách khỏi anh ta, có muốn đi chu du cùng tôi không? Nếu là cô, Novem, tôi hết sức sẵn sàng đó”

.

Novem thì…

.

“Không, nơi của tôi sẽ luôn luôn là ở bên Lyle-sama”

.

Như thường lệ cô ấy đều nói những điều tuyệt vời nhất.

(Được Novem yêu như thế, tôi không phải là người may mắn nhất thế giới là gì?)

Tôi hoàn toàn không nghi ngờ những suy nghĩ trong đầu mình dù chỉ một chút.

-

-

-

Chiều hôm đó.

Tôi đã thuê một nhà kho ở Centralle, tụ tập không ít thương nhân đến đó.

Tôi có cảm giác mình đã nói một số thứ không nên nói, nhưng có vẻ như vẫn tạm ổn không đến mức nào.

(Không sao hết, mình vẫn bình tĩnh)

Trong nhà kho với ánh đèn mờ ảo, tôi đã chuẩn bị đủ lồng đèn để mọi người có thể kiểm tra kĩ càng cơ thể của con Điếu Sư.

.

“Thường thì tôi sẽ đem nó đến Guild, nhưng vì nó vẫn ở tình trạng nguyên vẹn, nên tôi nghĩ có khi có ai đó muốn mua nguyên con như thế này”

.

Nghe thế, những thương nhân xung quanh lên tiếng.

.

“Đây thực sự là con Điếu Sư được quân đoàn viễn chinh kia tiêu diệt sao? Nếu vậy thì tôi hết sức vui lòng trả 200 xu Vàng. Ở tình trạng còn tốt như thế thì nó ít nhất đáng giá nhiêu đó”

.

Tin đồn đã sớm lan truyền đến thủ đô, và khi nghe bài hát của Eva thì những thương nhân nhanh tay lẹ mắt đã ngay lập tức tìm đến tôi.

Mặc dù là một bài hát được viết vội, nhưng tin đồn vẫn nhanh chóng truyền khắp phố phường ở thủ đô, khiến Eva càng nổi danh hơn.

Vốn dĩ, cô ấy là một người xinh đẹp, hơn nữa lại có giọng hát tuyệt vời. Những nền móng cần thiết đã có sẵn hết.

Sau đó, những gì cô ấy cần chỉ là nắm chắc một cơ hội.

(Novem đúng là tìm được một ca sĩ chu du có trình độ cao mà)

.

“Ừm, đây chính xác là con tôi đã mua từ đoàn viễn chinh không nghi ngờ gì. Ở đây tôi có giấy tờ ghi chép về cuộc giao dịch đó. Hơn nữa, đoàn viễn chinh cũng sẽ sớm trở về, lúc đó mọi người sẽ thấy họ không hề mang theo con Điếu Sư nào cả. Cùng lắm họ sẽ mang theo 2 con Bằng Mã trên xe ngựa để thể hiện chiến tích lúc trở về”

.

(Ừm… chỉ có 2 con. Số Bằng Mã bị giết là 3)

Một thương nhân lên tiếng.

.

“Không phải cậu trả 500 xu Vàng cho nó sao? Trả nhiều tiền như thế… không phải khiến cậu quá lỗ sao?”

.

Tôi lên tiếng.

.

“Tôi không phải là thương nhân. Biết được quân đội phát hiện bản thân phải đối mặt với một con ác thú như thế mà vẫn dũng cảm đối mặt nó, tôi đơn giản là quá cảm động nên mới không thể không bỏ ra nhiều tiền như vậy. Dĩ nhiên, tôi cũng đã tham dự công việc thu thập”

.

Nguyên liệu quái vật.

Ma Thạch và những món có giá trị khác đã được Miranda bán đi trước đó.

Tổng toàn bộ số đó cho chúng tôi kiếm được 30 xu Vàng, vẫn còn chưa đủ.

Đệ Tứ lên tiếng.

.

『 Ta nhắm là kiếm được khoảng chừng 200 đến 300 ở đây 』

.

Tôi nhìn một lần những người đang tập trung ở đây.

.

“Chờ đến lúc đoàn viễn chinh trở về cũng được, nhưng lúc đó, tôi cá là số người mua sẽ tăng lên không ít”

.

Thử kích thích họ một chút, liền có một người giơ tay lên.

.

“220 xu Vàng!”

.

Rồi sao đó…

.

“2-240!”

“250”

.

Những thương nhân liền bắt đầu ra giá. Vừa lắng nghe họ, tôi vừa nói chi tiết về tình trạng của con quái vât.

.

“Vết thương duy nhất có thể thấy đơn giản là một lỗ kiếm đâm. Nó không hề bị thương chút nào nữa trong cuộc chiến kia. Như mọi người thấy”

.

Cuối cùng, một thương nhân mua được cả con Điếu Sư với giá 320 xu Vàng.

Đệ Ngũ cảm thán.

.

『 …Có hơi quá nhiều không? Ta cứ tưởng chừng 250 là cao lắm rồi 』

.

Những thương nhân khác rời khỏi nhà kho với vẻ mặt tiếc nuối, trong khi tôi bắt đầu nói chuyện với người đã mua được nó.

.

“Sáng hôm sau tôi sẽ đến mang nó đi. Nhìn có vẻ như cậu cũng không có chỗ nào khác để bán nó, nhưng mà…”

.

Thấy ông ta nhìn tôi với ánh mắt lo lắng, tôi mỉm cười trả liowf.

.

“Ừm, dù rằng có ai đó trả giá cao hơn đi nữa tôi cũng sẽ không bán”

“Vậy thì tốt. Tôi muốn sở hữu nó càng nhanh càng tốt”

.

Nhìn vẻ mặt thư giãn của ông ta, tôi hỏi lại.

.

“Ông thực sự muốn có một con Điếu Sư dữ vậy sao?’

“Không, chỉ là sắp tới có một người khách quan trọng đến Centralle, cậu biết đó, cô ta là người có vẻ không bao giờ thỏa mãn chỉ với những món hàng bình thường. Phiền cậu không hỏi thêm gì nữa về việc này”

.

Nghe thế, tôi gật đầu rồi bàn chi tiết với ông ta về việc sáng mai ông ta sẽ lấy nó như thế nào.

-

-

-

…Khuya hôm đó.

Miranda đang quan sát nó, bị đóng kín trong một tảng băng bằng Ma Pháp giữa nhà kho.

Nó được cất rất kĩ trong một hộp gỗ, cũng là hộp gỗ duy nhất trong nhà kho này.

Porter được đặt ở gần hộp gỗ, còn Lyle thì đang nằm trong đó nghỉ ngơi.

.

“Dâmmmmm Gàààà!”

“Đ-đừng khóc, Monica… tôi sẽ không làm chuyện như là lãng phí thức ăn chứa tình yêu của cô đâu… ọe!”

.

Bữa ăn hoành tráng con rối tự động đã làm trong lúc cao hứng không phải là thứ một tổ đội chỉ có 6 người đủ sức ăn hết.

Cưỡng ép ăn dù đã no, Lyle hiện đang nằm xuống để tiêu bớt.

.

“Nó đúng là ngon thật nhưng… rốt cuộc là sao vậy? Bộ cô ta hiểu nhầm chúng ta tổ chức tiệc hay sao?”

.

Aria trước đó cũng ngốn không ít số thức ăn đó, nên Miranda đáp lời cô ta.

.

“Vậy mà cuối cùng cô vẫn ăn quá trời như thế. Hơn nữa còn nhiều đồ tráng miệng như thế… kiểu cũng mập lên”

.

Ngay lúc đó, có khi chợt nhận ra mình ăn nhiều cỡ nào, Aria đớ người ra.

Có vẻ Clara rất thích một món ăn làm từ khoai tây được chiên, nên cô ta đang vẫn muốn ăn thêm.

.

“Monica-san không những giỏi nấu ăn mà số món cô ta có thể nấu lại còn nhiều hơn tôi tưởng nữa. Tổ đội này có lẽ là một trong những tổ đội xa xỉ nhất tôi từng thấy”

.

Thấy Clara vui vẻ ăn liên tục như thế, Miranda có cảm xúc hơi phức tạp trong lòng.

Sau khi Tăng Trưởng xong, mọi người ai cũng viết thêm một trang lịch sử đen đầy xấu hổ cho bản thân.

Hơn nữa, Clara đã ngược đãi họ bằng lời nói của cô ấy không hề ít.

(Nói chứ…)

Lí do họ vẫn còn ở đây canh gác là vì chiếc hộp gỗ họ đang cố tình khoe khoang này.

(Lyle đúng là có nhiều Skill tiện lợi thật)

Sau khi những người mua rời đi, tin tức về nơi con Điếu Sư được chứa đã lan truyền cùng với tin đồn về trận chiến.

Có vẻ như Lyle cho rằng sẽ có không ít người muốn thử trộm nó.

Đặc biệt một ứng cử viên sáng giá trong số đó là Gia tộc của Miranda.

(Mình nghĩ họ đúng là sẽ làm một vài thứ, nhưng… liệu có hành động sớm như thế không?)

Về bước chuẩn bị mà nói, Lyle gần như không bao giờ bỏ sót điều gì.

Mặc dù cô ấy cho rằng số tiền kia tiêu xài là rất phí phạm, nhưng cậu ta cũng rất đáng tin cậy trong việc tìm cách đàng hoàng kiếm lại những gì đã mất.

Shannon đang nằm trong khoang chứa hành lí của Porter đắp mền mà ngủ, còn Novem thì bận rộn chăm sóc cho Lyle.

Đột nhiên, Lyle cố sức ngồi dậy rồi nhìn xung quanh.

.

“Oa, đến còn nhanh hơn tôi tưởng nữa”

.

Nhà kho này thậm chí còn không bị khóa lại.

Nếu khóa lại để cửa bị phá thì quá phiền phức, hơn nữa để cửa không khóa hơn nữa còn bật đèn sẽ khiến người bên ngoài e dè không muốn thử xâm nhập hơn.

Dĩ nhiên, Miranda cũng cho rằng sẽ có ăn cướp muốn nhắm đến con Điếu Sư nữa.

Cô ấy rút con dao găm giắt trên thắt lưng ra, còn Aria đứng thẳng dậy tay cầm chắc cây giáo của mình.

Novem cũng bước ra khỏi Porter, cầm trượng phép sẵn.

Một bình Lyle tự tin bước đến trước cái hộp, với Monica đi theo sau.

.

“Bị lộ rồi thì xuất hiện đi”

.

Nghe Lyle nói thế, một số người mặc đồ đen lao xuyên qua cửa sổ của nhà kho, cùng với hơn một tá lao vào từ cửa chính.

Miranda đã thủ thế sẵn, nhưng Lyle chỉ đơn giản búng tay một cái.

Một âm thanh kim loại vang lên, trước khi cô ấy kịp phản ứng thì toàn bộ những người xâm nhập đã nằm thẳng cẳng trên sàn nhà đóng băng.

Nhìn kĩ lại thì thấy một bức tường tăng dựng thẳng gần cửa sổ từ lúc nào không biết.

Khi số băng đó biến mất, Lyle cầm một cây cung bạc trên tay.

(Nó nhỏ hơn mình nghe kể lại. Đó là một cây cung ngắn đúng không?)

Cô ấy nghe kể lại rằng nó là một cây cung dài, nhưng Lyle hiện tại cầm một cây cung ngắn màu bạc trên tay, giương vô số mũi tên ánh sáng lên, rồi bắn hết lên trời. Khi rơi xuống mỗi mũi tên đều bắn ngay bên cạnh mỗi người mặc đồ đen.

Chỉ là một lời đe dọa.

.

“Giờ thì trở về kêu ông chủ các người tự đến đây. Nói rằng chúng ta sẽ đàm phán khi ông ta tới. Với lại nói rằng sáng mai con Điếu Sư sẽ được bán đi”

.

Thấy Lyle gõ gõ chiếc thùng, những người mặc áo đen cảnh giác tổ đội họ.

Lyle lần nữa kéo dây cung.

.

“Hay là muốn xác các người báo cáo thất bại này?”

.

Nghe thế, những người áo đen tiếp tục cảnh giác lui khỏi nhà kho.

(Họ nhìn mình sao? Hơn nữa còn đang tìm kiếm một người khác… Shannon?)

Miranda nhìn về phía Porter, thấy được Shannon đang ló đầu ra nhìn xem chuyện gì đang xảy ra.

Những người áo đen kia trao đổi bằng ánh mắt khi thấy cô bé, rồi rời đi.

Sau một lúc, cây cung bạc biến trở lại thành một sợi dây chuyền, Lyle nhìn những cửa sổ bị vỡ rồi nói.

.

“…Tôi sẽ bắt ông ta phải đền đám này”

.

Trở vào trong Porter, Lyle nói với Novem rằng sau khi vận động một chút cậu ta đã thấy khá hơn.

.

“…Vậy ra cậu ta biết hết rồi”

.

Nói xong, Miranda tra dao găm lại vào vỏ

-

-

-

Như dự đoán, gia chủ Gia tộc Circy Ralph-san ghé qua nhà kho.

(Ra vẻ như thế cho đã rồi lỡ nếu người đến là ai đó khác hoàn toàn thực sự không biết mình phải phản ứng ra sao luôn. Hên thật)

Nhủ thầm như thế, tôi thấy ông ta đến cùng với không ít những người mặc đồ đen trước đó.

Gần đó, ông ta còn mang theo một chiếc xe kéo để có thể mang thứ bên trong chiếc hộp gỗ đi.

Ánh mắt của Miranda và Shannon nhìn ông ta khác hẳn với trước đó. Họ có vẻ đang hơi ngạc nhiên.

.

“…Cậu cố tình lôi kéo những thương nhân có liên hệ với Gia tộc của ta đến đây. Ta cho rằng mình nói như thế là không sai đi?”

.

Nghe thế, tôi biết được ông ấy đang hành động hoàn toàn đúng như những gì các tổ tiên đã dự đoán, nên tôi gật đầu.

.

“Ta hiểu. Vậy thì đến bước đàm phán. Nếu con Điếu Sư đó xuất hiện ở bất kì chỗ nào ngoài hoàng cung sẽ rất phiền phức. Ta đã chuẩn bị sẵn 200 xu Vàng. Chắc hẳn đó là một số tiền thỏa đáng”

.

Đệ Tứ nói với tôi.

.

『 Vậy ra số tiền ban đầu là 200 xe Vàng… Lyle 』

.

Khi thấy tôi nắm lấy viên Đá Quý, những người đàn ông mặc áo đen phản ứng cùng lúc.

Hơi thú vị.

.

“Tôi trả hẳn 500 xu Vàng cho nó rồi. Với lại, nhìn đi… vì đám các người mà cửa sổ nhà kho chúng tôi thuê tan nát hết như thế này. Ít nhất cũng phải để tôi lấy lại tiền vốn hiểu không. 1000 xu Vàng nghe thế nào? Làm đủ thứ chuyện như thế thì ít nhất phải chuẩn bị tinh thần trả nhiêu đó chứ”

.

Ralph-san lên tiếng trả lời một cách bực bội.

.

“Ôi đừng có nói như cậu là người duy nhất bị thiệt hại. Hiểu rồi. Ta không ngại phải trả tiền sửa cửa sổ. Nhưng mà 500 xu Vàng đó là số tiền cậu tự ý sử dụng. Ta không có liên quan. Ta sẽ trả 250 xu Vàng”

.

Vẫn quá không đủ, nên tôi mỉm cười nói tiếp.

.

“Định đẩy mấy người bạn trai của con gái mình – cùng với tôi – đến chỗ chết, và ông chỉ định đền bù có thế sao? Mặc dù tôi nhận nhiệm vụ đó là lỗi của bản thân, vậy thì giảm còn 950 xu Vàng thì sao?”

“… Chỉ là thông tin đến Gia tộc của ta trễ một chút mà thôi. Nếu ta biết thì ta đã không để Miranda đi rồi. Thậm chí còn mang Shannon còn nhỏ đi theo như thế… cậu đúng là một người tệ hại mà. 300”

“Nhớ sau con số nói rõ đơn vị là ‘xu Vàng’ nữa nha ông bạn thân mến. Với lại nhớ chuẩn bị chào đón mấy chàng trai vừa kiếm được đầy đủ chiến tích kia nữa… 900 xu Vàng”

.

Cuộc đàm phán cứ thế tiếp tục, tôi đưa ra con số 700 xu Vàng.

Ralph-san trả giá còn 400.

Đệ Tứ…

.

『 Sắp đến lúc con có lời rồi. Dừng lại ở đây cũng được, nhưng quan trọng là còn số tiền thưởng của nhiệm vụ ông ta giao cho con nữa 』

.

Tôi có thể tưởng tượng được khuôn mặt tươi cười của Đệ Tứ trong đầu.

.

“…600 xu Vàng. Bao gồm luôn tiền thưởng nhiệm vụ của ông, nghe không rẻ quá sao? Ông sẽ lấy được con quái thú mà đoàn viễn chinh đã bán đi này. Cộng thêm phí bảo vệ hai người, thậm chí, tôi còn cho họ được không ít chiến công nữa đây”

.

Ralph-san cười khẩy.

.

“Thật đúng là không biết xấu hổ… ta không hề yêu cầu cậu cho họ thêm điểm thưởng gì cả. Vốn dĩ, ta còn không biết sẽ có một con Điếu Sư xuất hiện nữa là. Chắc chắn có sai lầm ở phía ta, nhưng từ đầu từ nhiệm vụ của ta giao chỉ đơn giản là bảo vệ hai người đó không bị Bằng Mã giết. Có vẻ cậu không hiểu được tấm lòng của người cha rồi”

.

Không biết xấu hổ? Coi ai đang nói kìa.

Nhủ thầm như thế, tôi lần nữa ra giá.

.

“…550 xu Vàng. Không giảm nữa”

.

Cũng lúc đó, Ralph-san.

.

“500 xu Vàng. Thêm nữa thì ta sẽ cân nhắc sử dụng biện pháp mạnh”

.

Những người đàn ông mặc đồ đen xung quanh là át chủ bài lớn nhất của ông ta.

Vì con gái của ông ta có mặt ở đây nên ông ta mới không muốn làm họ bị thương, nhưng mà nếu đòi hỏi thêm gì nữa sẽ gây ra mâu thuẫn khiến đàm phán thất bại.

Tôi quyết định xả bài.

.

“Hiểu rồi. Này”

“Vâng, Lyle-sama”

.

Tôi ra hiệu Novem mở nắp một phần hộp gỗ ra, để lộ cái đầu của một con đại bàng ra.

Nó bị đóng băng cực kì rắn chắc, những vết đóng băng trắng xung quanh khiến hình dạng chính xác của nó hơi khó thấy được, nhưng vẫn đủ để đối phương xác nhận.

Ralph-san ném cho tôi một túi da.

Tôi nhặt chiếc túi, vang lên âm thanh leng keng rồi nhờ Monica kiểm tra bên trong.

Sau khi cân và xác nhận trọng lượng của nó, cô ta nhìn mặt tôi rồi gật đầu.

.

“Đàm phán đã xong. Tôi sẽ gửi ông hóa đơn tiền sửa cửa sổ sau”

“Chỉ cần đừng có đòi một số tiền quá đáng là được. Cậu tham lam hơn ta tưởng.”

.

Tôi cười lớn.

.

“Tôi không phải là kẻ thích nói dối. Tất cả những gì tôi đòi sẽ chỉ là tiền sửa chữa nhà kho. Dù nhìn thế này nhưng tôi vẫn là một người trung thực không thể trung thực hơn đây”

.

(Ừm, Lyle này vẫn chưa nói một lời nói dối nào từ đầu đến giờ cả)

Kết thúc, Ralph-san ra hiệu thủ hạ của mình rút lúi trong khi chúng tôi cảnh giác nhìn họ rời đi.

Nhìn cảnh thuộc hạ của mình chuyển hòm gỗ đi, ông ấy nói với Miranda.

.

“…Doris và Lucy quá không đáng tin cậy. Miranda, con thực sự không muốn trở về sao?”

.

Nghe thế, Shannon có vẻ hơi xuống tinh thần.

Miranda trả lời.

.

“…Nghĩa là ông không bao giờ nói những lời này với Shannon đúng không. Tôi không muốn liên hệ chút nào nữa. Đuổi tôi đi lâu như thế rồi bây giờ mới muốn đưa tôi về sao? Đừng mơ. Ông nghĩ mình đang lừa ai vậy?”

.

Nghe rõ ràng việc cô ấy không muốn trở về, Ralph-san chỉ tự thì thầm ‘vậy sao’ rồi thôi.

Chiếc hộp nhanh chóng bị dời ra ngoài, theo sau lưng họ, Ralph-san cũng rời đi không quay lại nhìn chúng tôi nữa.

Tôi hỏi Miranda và Shannon.

.

“Có chắc không? Cả hai người luôn?” .

Lúc đó, Shannon trả lời.

.

“L-làm như em muốn trở về một căn nhà như thế vậy!”

.

Nhưng mắt cô bé hơi ẩm nước.

Miranda thì…

.

“Bây giờ quay về sẽ có đủ loại tin đồn bất hảo thôi. Dù gì thì, nơi đó cũng sẽ không phải là nơi thoải mái để ở lại”

.

Đáp lại hai người họ…

.

“Hay là thật lòng nói rằng cả hai đã chọn tôi rồi đi? Chắc chắn tôi sẽ đảm bảo hai người không hối hận quyết định đó”

.

Nghe tôi nói thế, Shannon quay phắt qua nhìn tôi.

.

“Vậy ra anh chưa hồi phục hoàn toàn”

.

Nói như thế.

Novem lên tiếng.

.

“Dù rằng Lyle-sama là như thế nào đi nữa, em vẫn thích anh… và, ừm, nói sao nhỉ, em nghĩ từ nay trở đi sẽ khổ cực hơn nhiều, nhưng cố gắng lên”

-

-

-

Ngày hôm sau.

Trong nhà kho, tôi nhận tiền từ người thương nhân đã mua con Điếu Sư.

Trái lại với vẻ mặt đen như đáy nồi của tôi, mặt người người thương sáng rực như đèn.

.

“Đoàn viễn chinh sáng nay vừa trở về ai cũng hết sức bình thản. Đúng như tôi nghĩ, họ nhìn cứ như một binh đoàn kinh nghiệm đầy mình vậy. Thậm chí có phần đáng sợ nữa”

.

(Ừ, giống tôi, họ đang hối tiếc cố quên đi những kí ức đen tối kia)

Tôi nhận túi tiền Vàng, rồi giao con Điếu Sư cho người thương nhân.

.

“Con đầu tiên thì đầu nát bét không thể tả được, còn con thứ hai giống như nó bị bắn xuyên bụng. Tôi cá rằng cuộc chiến phải thảm thiết lắm”

.

(Tôi và Aria là người đã làm những vết đó)

Tôi cất tiền đi, đưa một số văn bản để ông ta có thể đối chiếu với Norma sau đó.

Xong.

.

“Một con Điếu Sư do các anh hùng của đoàn viễn chinh tiêu diệt mặc dù giá trị cao thật, nhưng hơn cả thế, tôi mừng là mình mua kịp nó để chào đón khách hàng quan trọng của chúng tôi”

.

Có vẻ như nghe rằng mình sắp được một con Điếu Sư còn nguyên vẹn cô ta rất hài lòng.

.

“Cũng rất tốt cho tôi nữa”

“Ừm, rất vui được giao dịch với cậu”

.

Nhìn người đàn ông mỉm cười cùng với đoàn của ông ta mang con Điếu Sư rời đi, tôi vẫy tay tạm biệt ông ta.

Miranda bước đến bên cạnh tôi.

.

“Không phải là người thích nối dối con khỉ mốc. Đồ lừa đảo”

.

Cô ấy huých tôi bằng cù chỏ một cách đùa cợt, khiến tôi lúng túng trả lời.

.

“…T-thật sự tôi không hề nói dối mà”

.

Ừm, tôi không nói dối. Không có bất kì ai nói rằng tôi sẽ bán một con Điếu Sư cả.

Thứ tôi và Ralph-san đàm phán bán đi là một con Bằng Mã.

Cái xác đóng băng lúc đó chỉ có thế, ông ta đã mua một con Bằng Mã với giá cắt cổ 500 xu Vàng.

Nhiêu đó là đủ trả đũa ông ta lừa chúng tôi rồi.

Miranda lấy ngón tay mân mê môi rồi mỉm cười.

.

“Và tôi đã chọn cậu đó Lyle, nên nhớ đảm bảo là tôi không hối hận nha. Thật tình, lần này có nhiều chuyện xảy ra quá, nhưng rất thú vị, nên coi như là ổn đi”

.

Mặt tôi đỏ rực lên, khiến tôi không tự chủ được cúi đầu xuống đất.

Monica có vẻ thất vọng.

.

“…Có vẻ như Giờ Sốt của tên dâm gà đã qua rồi. Lần sau sẽ là lúc nào đây?” (TN: Monica gọi thời gian mr.lyle xuất hiện là Giờ Sốt-Fever Time)

.

Cô ta hỏi tôi với một vẻ mặt cực kì nghiêm túc.

Tôi nhìn lại thẳng vào mặt cô ta.

.

“Làm như tôi sẽ làm chuyện đó lần nữa không bằng”

.

Tôi tự thề với lòng, nhưng giọng Đệ Lục vang lên từ trong viên Đá Quý.

.

『 Lyle… vì lần nào con cũng nghĩ thế nên mọi người mới phiền muộn đó. Nhưng mà nói cho con biết, lần này của con rất thú vị đấy 』

.

Bất giác thấy ghét khuôn mặt tươi cười của Đệ Lục, tôi lần thứ 3 thề rằng mình sẽ không bao giờ phải trải qua cảm giác này nữa.