Trans: Kdun
Chúc mọi người buổi tối vv ^^
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Khi tới đích đến, chúng tôi liền thấy có rất nhiều người ở đây.
Vì nơi đây là một Học Viện Quân Đội, cho nên các bạn có thể nhìn thấy những người lính mặc quân phục màu đen tại đây.
[Bọn họ nuôi dạy các Anh Hùng ở đây có phải không?]
『Vâng. Mặc dù nói vậy, nhưng không phải tất cả học sinh ở đây đều muốn trở thành Anh Hùng. Hay đúng hơn thì em có thể nói là họ không thể.』
[Ý em là sao?]
『Như ngài đã biết đấy, Lucifer-sama, tất cả các Anh Hùng đều được bảo hộ và ban phước bởi các vị thần. Những người đó sẽ được gọi là các Sứ Đồ và chỉ có họ mới có khả năng chịu đựng được thứ sức mạnh khổng lồ và Ma Thuật kinh hồn đó. Đương nhiên, em cũng đã từng là một Sứ Đồ. Đó là cho tới khi Lucifer-sama quyết định lấy em làm vợ.』
Giờ nghĩ lại, tôi đúng là có nhớ tới gương mặt đượm buồn của Rena khi cô ấy nói rằng là 『Em đã không còn có sự bảo hộ của thần nữa.』 ngay sau khi chúng tôi “kết nối” với nhau.
Thay vào đó, tôi đã trao cho cô ấy sức mạnh của mình và biến cô ấy thành Quỷ Nhân, vậy nên cô ấy vẫn có thể sử dụng những khả năng siêu việt của bản thân và tất cả. Giờ đây thậm chí cô ấy còn mạnh hơn cả lúc chiến đấu với tôi khi xưa nữa.
『Thần không chỉ trao sức mạnh cho con người, mà họ còn trao cho cả những chủng tộc khác như là Thú Nhân, Elves và Long Nhân nữa. Chỉ ngoại trừ duy nhất chúng ta, những Quỷ Nhân.』
[Chà, không cần tới sự bảo hộ đến từ chúng thì chúng ta cũng đủ mạnh mẽ rồi.]
『Đúng vậy. Chỉ có một số ít người được chọn mới có thể trở thành Sứ Đồ. Tại Đế Quốc, trở thành một Sứ Đồ sẽ cung cấp cho người đó rất nhiều đãi ngộ đặc biệt ngay khi vừa tốt nghiệp khỏi Học Viện, chẳng hạn như là quyền lực cao hơn cả một Cảnh Binh và thậm chí là cả quyền tham gia vào Thượng Viện nữa.』
[Humm…Vậy thì, Anh Hùng sẽ là người được chọn từ những Sứ Đồ đó sao?]
『Vâng. Nếu muốn trở thành Anh Hùng, thì ngài phải có sức mạnh tương xứng. Vậy nên việc tốt nghiệp với tấm bằng Học Giả là điều cần thiết. Tiêu chí là hoàn toàn dựa vào thành tích, vì thế nên ngài không thể vào nơi này chỉ với danh nghĩa là Sứ Đồ được. Nên là các duy nhất để dành được suất học bổng đó chính là…』
[Dựa vào kết quả của bài kiểm tra đầu vào, phải không?]
『Đúng là như vậy. Nếu như ngài được các giám khảo trong bài kiểm tra đầu vào để mắt tới, thì ngài sẽ dành được một suất học bổng đặc biệt. Sau đó, ngài sẽ cần phải trải qua thêm nhiều tiêu chí khác nữa để có thể trờ thành Anh Hùng.』
Phần giải thích này nghe khá phiền phức, đúng chứ?
Mà, hình thức thật ra cũng rất đơn giản. Nói ngắn gọn thì, kẻ mạnh nhất sẽ trở thành Anh Hùng. Chỉ cần biết như vậy thôi.
『Nhưng Lucifer-sama. Ngài thật sự muốn tham gia kỳ thi đầu vào sao?』
[Uhm. Ta sẽ không thể biết tổ chức đào tạo Anh Hùng này trông như thế nào nếu như ta không vào trong để xem. Cho tới hiện tại, thì suất học bổng đó chỉ giới hạn cho các Sứ Đồ thôi sao?]
『Theo như điều lệ của trường, thì vẫn có những cá nhân xuất sắc không phải là Sứ Đồ, vậy nên em nghĩ là những học viên có năng lực vẫn sẽ được coi là ngoại lệ. Tuy nhiên, đó đã là từ 500 năm về trước rồi, hiện tại em không biết là liệu nó có còn được áp dụng hay không.』
[Được rồi. Thế thì, sao chúng ta không cùng lấy thử một suất cho tấm học bổng đặc biệt đó nhỉ.]
Sau một lời nhận xét ngắn gọn, tôi ngay lập tức bước qua cổng và tiến vào trường. Có vẻ như là bọn họ không để tâm tới vấn đề an ninh ở đây lắm.
Không lâu sau đó, chúng tôi đã tìm thấy một nơi giống như là quầy lễ tân và đi tới đó, một elf đeo kính trông có vẻ như là người hướng dẫn đã nói chuyện với tôi.
[Em muốn ghi danh sao?]
[Vâng.]
[Em muốn đăng ký vào phần kiểm tra nào nhỉ?]
[Eh? À, phần học bổng đặc biệt chăng? Là nó ạ.]
Ngay khi tôi vừa nói vậy, thì biểu cảm của lễ tân liền thay đổi. Cô ấy trông như là đang không hiểu vậy, nhưng khá chắc là cô ấy đang khinh thường tôi.
[Xin thứ lỗi, nhưng em đã đọc nội quy của bài thi đầu vào chưa?]
[Em chưa đọc nó, nhưng phần học bổng đặc biệt là phần tốt nhất, phải không? Em muốn được đăng ký.]
Tôi bị đã bị cười.
[Bài kiểm tra đầu vào cơ bản là dựa trên tiêu chí của ma thuật, kiếm kĩ và võ thuật.]
[Đó chính là lí do tại sao mà em sẽ không đăng ký phần cơ bản, mà em muốn được đăng ký vào phần học bổng.]
Tôi dường như là đã làm cho tâm trạng của lễ tân trở nên xấu đi.
Cô ấy thở dài một cách cố ý và nói với tôi.
[Nhìn qua, thì có vẻ như là em không có lá thư giới thiệu đến từ các quý tộc hay là sĩ quan quân đội đâu, đúng không?]
[Hửm? Em cần chúng sao?]
[Đó là lẽ thường tình.]
[Vậy à. Vậy thì em thật sự không thể thử sao? Đó chỉ là một bài kiểm tra thôi mà.]
Khoé miệng của cô ta nhếch lên. Một thái độ tự mãn thường thấy ở tộc Elves.
….Tôi bắt đấu thấy hơi khó chịu rồi. Hay giết cô ta luôn nhỉ?
[Để được công nhận là học viên, thì việc có đầy đủ cả 3 điều kiện vừa đề cập là chuyện thiết yếu. Tiêu chí đánh giá sẽ là năng lực ma thuật, kiếm kĩ và võ thuật. Chỉ có những ai được các giám khảo để mắt tới thì mới được trao phần học bổng.]
[Vâng, em hiểu. Em sẽ kiểm tra tất cả.]
Tôi trả lời ngay lập tức.
[Tốt lắm. Vậy thì tôi xin mời em rời kh…ỏi. Em có đang nghe những gì mà tôi vừa nói không thế?]
[Em càng có thêm động lực khi nghe cô nói đấy. Ý cô muốn nói, là em chỉ cần đạt hạng nhất thôi là được phải không?]
Rena phàn nàn『Ara, tôi không biết là lại có mấy điều kiện như thế đấy』. Ý cô ấy là sao nhỉ? Mà, nó nghe có vẻ khá thú vị, vậy nên tôi cũng không có vấn đề gì.
[Em có thể sẽ hối hận đấy.]
[Không đâu. Vậy nên làm ơn hãy nhanh lên.]
[Em thật sự chắc chắn chứ?]
[Đừng bắt tôi phải nhắc lại. Làm nó ngay đi.]
[….Hiiii!!]
Cô lễ tân ngồi phịch xuống với vẻ mặt kinh ngạc.
『Lucifer-sama』
[Xin lỗi. Ta lỡ.]
Rena nhắc khẽ tôi.
Suýt nữa thì. Người phụ nữ này có thể đã phát nổ ngay lập tức rồi nếu như tôi không phong ấn sức mạnh của mình lúc còn ở Tenebrae. Cô ấy chỉ là một Elf mang dáng vẻ như là không có chút sức mạnh cụ thể nào thôi.
Vài nhân viên lễ tân khác tiếp cận tôi ngay khi họ cảm thấy có điều gì đó bất thường. Tôi nên cẩn thận hơn.
Tạm thời, thì tôi sẽ cố nói chuyện với một trong số bọn họ vậy.
[Thì, liệu chú có thể làm nhanh không. cháu muốn ghi danh.]
[Eh? Ahh, được…Xin hãy điền đầy đủ vào đây.]
Lễ tân bắt đầu đối xử với tôi một cách gượng gạo, có lẽ là anh ta đang lo lắng về cô gái Elf đang bị tê liệt kia.
Đúng ra thì cô Elf đó, đã sẵn ngất đi với bong bóng sủi ra từ miệng rồi.
Cô chết rồi sao? Mà nó cũng chả quan trọng vì nó đâu phải lỗi của tôi.
Tôi lấy tờ giấy mà mình được bảo và hướng mắt về một nơi.
[Tên à…Mình không thể viết tên thật của mình được.]
『Em nghĩ là viết nó xuống cũng không sao đâu.』
Có đúng vậy không? Nhân tiện, hồi tôi còn ở quán trọ, thì tôi đã sử dụng một cái tên tử tế. Tôi nghĩ nó cũng là một cái tên khá phổ thông.
Phải…được rồi.
[Vậy thì 『Theodore』]
Tôi đã hỏi Rena danh sách những cái tên của con người và tôi đã chọn cái tên này.
Từ nay trở đi, tên của tôi ở Đế Quốc sẽ là Theodore. Không có họ. Vì tôi không phải là một quý tộc.
[Vâng, cháu xong rồi đây Oji-san]
[Oh, được được…eh!? Cháu nhận phần này sao!?]
Tôi có cảm giác như là mình sắp phải vướng vào một cuộc tranh luận y hệt nữa, vậy nên tôi đành phải phớt lờ người lễ tân đang la hét ở sau lưng đó đi và chạy vội.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi ko quan tâm mấy bác có thích không nhưng tôi bắt đầu thấy thích anh ta rồi đấy (・ω・)☞