Trans: Kdun
Cảnh báo: Những dòng tiếp theo đây sẽ có thể khiến cho mọi người trở nên hoa mắt, đỏ mặt, buồn ẻ. Chống chỉ định cho đàn ông đang mang thai cho con bú và trẻ dưới 16t.
Chúc mọi người buổi tối vv ^^
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Phần kiểm tra võ thuật thì cũng giống như là phần kiếm thuật. Chìa khoá chính là chọn ra một đối thủ và đánh bại người đó.
Các Thú Nhân khát máu đó đều muốn chọn tôi, nhưng tôi cũng đã dễ dàng đánh bại họ.
Mà, cũng phải thôi. Mặc dù đúng là họ có nhanh hơn con người bình thường một chút, nhưng xét cho cùng thì họ cũng chỉ là những Thú Nhân bình thường mà thôi. Tôi thậm chí còn chẳng phải vật lộn tí nào.
Tôi ném văng một Thú Nhân to lớn đi và người đó đã ngừng di chuyển. Tôi nhìn xung quanh sau khi người giám sát vừa mới tuyên bố chiến thắng của tôi.
Số lượng thí sinh đã giảm đáng kể. Giờ chỉ còn lại 10 người trong số hàng trăm thí sinh. Những người còn lại này đã được thông qua bất kể kết quả của những trận đánh tiếp theo.
Như mong đợi, 2 người đó đã trụ lại đến cùng.
[Hmm. Đến lúc tới món chính rồi. Cậu, Shaula. Chuẩn bị để trở thành nạn nhân dưới móng vuốt của tôi đi.]
[Roka thật đáng sợ!? Nhưng tớ vui lắm! Hơn cả móng vuốt, thì tớ muốn hàm răng đó của Roka hơn. Có lẽ việc chết dần do mất máu trong cái miệng nhỏ nhắn đó của Roka cũng không phải là ý tồi đâu.]
[Okay, cậu đúng là vẫn kinh tởm như thường lệ. Giờ, nhào vô đi.]
Cả Roka và Shaula cũng đã đều mất một khoảng thời gian.
Những thí sinh đã từng đánh giá thấp họ giờ đây cũng đã bắt đầu nằm im lặng ở một góc để không lọt vào tầm mắt của họ. Những người đó đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.
[Ah, phải rồi Shaula. Tôi bỗng nảy ra một ý này.]
[Gì thế?]
Roka đấm 2 tay vào nhau trong khi nở một nụ cười đáng sợ.
[Nếu cậu có thể đánh bại tôi, thì tôi sẽ ban cho cậu một điều ước. Tôi sẽ làm bất cứ thứ gì mà cậu muốn, được chứ?]
[Thật sao!? Cậu không định rút lời đấy chứ!? Bất cứ thứ gì sao!?]
[Đương nhiên rồi. Thường thì tôi là chủ còn cậu là chó, nhưng cậu sẽ có cơ hội để đảo ngược vị trí đó. Tôi không ngại gọi cậu là chủ nhân đâu.]
[…Để tớ làm rõ lại lần nữa.]
Trước những lời của Shaula, Roka lặng lẽ thúc giục cô ấy.
[Nếu tớ bảo cậu, là tớ sẽ có thể đẩy Roka xuống và làm bất cứ thứ gì mà tớ muốn sao!? Được ư!? Tớ sẽ có thể làm những chuyện bẩn tưởi với Roka sao!? Tớ sẽ có thể nhìn thấy gương mặt xấu hổ và giàn dụa nước mắt của Roka chứ? Chắc chắn rồi, sau đó, tớ và Roka sẽ hoàn toàn kết nối với nhau đúng không!?]
[Oh, được chứ.]
Roka trả lời trong khi đưa ngón tay lên gãi phần tai. Dù có nhìn sao đi nữa, thì những gì mà tôi vừa nghe cũng chả sai vào đâu được.
[Được. Quất luôn! Tớ sẽ làm! Tớ sẽ để lại những vết sẹo trên làn da mềm mại đó của Roka! Tớ sẽ biến cậu trở thành nô lệ của mình!]
Đôi má của Shaula đã hoàn toàn bị nhuộm đỏ trong khi thở hổn hển một cách kỳ lạ, trông như là phát điên vậy.
Dù có nhìn ở góc độ nào đi nữa, thì cô ấy vẫn là một đứa biến thái. Cô ấy trông rất xinh đẹp, nhưng giờ cô ấy lại hành như là mấy thằng dirty old man hay gì gì đó vậy.
Cơ mà, tôi cũng hiểu cảm giác của cô ấy. Đôi mắt đẫm lệ của những người phụ nữ thật sự làm tôi rất kích thích.
『……Lucifer-sama. Ngài đang tưởng tượng cái gì đó kỳ lạ lắm phải không? 』
[Không, chỉ một chút thôi. Thôi, họ bắt đầu rồi kìa.]
Người giám sát hô lên [Bắt đầu!]
Ngay lúc đó, đôi mắt của Shaula, thứ mà đáng lẽ đang đắm mình vào trong những mộng tưởng nguy hiểm, ngay lập tức sáng lên. Cô ấy chuyển mình nhanh thật đấy. Điều đó đã cho thấy rằng cô là kiểu người sẽ làm bất cứ thứ gì để đạt được mục tiêu.
Roka thì nhìn trong khi để ra một tiếng ngáp, chẳng biết là cô ấy có đang nghiêm túc không nữa.
Cuối cùng thì cô ấy cũng để ra một tiếng ngáp lớn, làm lộ ra hàm răng nanh sắc nhọn đó. Ngay khoảnh khắc sơ hở đó, Shaula ngay lập tức lao về phía Roka với một tốc độ kinh hồn.
Cô nàng nắm lấy cổ của Roka với tốc độ nhanh hơn cả tia chớp và rồi lập tức nện mạnh Roka xuống đất.
Đằng kia trông có vẻ bị động. Và Shaula thì lại đang cực kỳ nghiêm túc dù cho bạn có nhìn thể nào đi nữa. Nếu có gì sai sót, thì cô nàng đã có thể bẻ gãy cổ và đập nát đầu của cô ấy rồi.
[Fufu! Tớ bắt được cậu rồi! Giờ, tớ sẽ lột hết đồ của cậu ra! Tớ sẽ làm nhục cậu nhiều lắm đấy!]
Cô sói trắng đưa gương mặt gần lại với cô cáo đang nằm xuống cùng với đôi mắt điên dại.
[…Shaula, cậu đúng là vẫn vậy.]
[Sao? Giờ muốn van nài sao!? Đừng nha. Nya!?]
[Umu, Shaula vẫn có mùi rất thơm.]
Trong khi bị đè xuống, Roka nhẹ nhàng kéo cơ thể của Shaula lại và ngửi cổ của cô ấy.
[Cậu vẫn đáng yêu như xưa. Không, còn hơn xưa nữa chứ nhỉ? Đến cả phụ nữ cũng sẽ đổ vì cậu.]
[Eh…..Anou…..Roka?]
[Sau tất cả, cậu vẫn là của tôi. Tôi sẽ không trao cậu cho bất cứ ai khác. Hãy ở bên tôi mãi mãi đi.]
[A….wawaa….]
Shaula, người vừa mới còn đang cực kỳ phấn khích, giờ đây đã toát mồ hôi hột.
Một khung cảnh thật tráng lệ mặc dù có hơi kỳ lạ.
Mọi người đang đứng xem với sự phấn khích, nhưng còn tôi thì bất giác bật cười.
-Ra vậy, ra vậy. Roka chơi theo kiểu đó à.
[Ro-roka. Thật không? Cậu thật sự sẽ giữ tớ bên cạnh mãi mãi sao.]
[Phải, thật đấy.]
[Ahh, Roka.]
[Nghĩ tôi sẽ nói thế hả, cái con ngốc.]
[Nah!? Aguu! Guu!!]
Đôi tay đang ôm lấy Shaula, bỗng dưng siết chặt lại và cơ thể mỏng manh đó dần bị bóp nghẹt.
[Ah…!Guh, kahah…!]
Mặc dù tuyệt vọng vùng vẫy, nhưng sức mạnh của Roka dường như không yếu đi chút nào. Dần dần, biểu hiện của Shaula cũng mờ đi và cô ấy cũng đã phản kháng mạnh hơn, nhưng Roka không hề nhẹ tay đi chút nào.
[Guu! Ah…! Agu, ah…huh…ah…a…ah.]
Miệng của Shaula đang chảy nước nước dãi gần mặt của Roka. Ngay cả vậy, biểu cảm của cô gái cáo vẫn không hề biến sắc. Mà cô ấy vẫn điềm tĩnh mỉm cười.
Bỗng nhiên, đám đông trở nên huyên náo. Và ngay khi người dám sát chuẩn bị kết thúc trận đấu.
Thì cơ thể của Shaula, thứ mà đang co giật và trở nên mềm nhũn, lập tức bị nép đi và đập mạnh xuống đất.
[Cậu vẫn chẳng bao giờ thay đổi cả, Shaula ạ. Đúng là con ngốc. Tôi không thể tin được là cậu lại bị lừa bởi mánh khoé ngu ngốc như thế này đấy.]
Roka lẩm bẩm và lau đống nước bọt ở trên mặt của Shaula.
Shaula có vẻ như là đã mất ý thức, và mặc dù có vẻ như là cô ấy đang nói gì đó, thì nó vẫn chỉ là mấy tiếng rên rỉ đau đớn.
[Được rồi, giám sát viên. Ngài có thể tuyên bố trận đấu được chưa?]
[A…à, người chiến thắng, Roka Corlight!]
[Vậy là, đây là chiến thắng của tôi rồi. Cậu có gì để phàn nàn không?]
[…Fuh…Roka là đồ ngốc…]
[Cậu mới ngốc ấy.]
Roka nắm lấy phần đuôi mềm nhũn của Shaula rồi kéo nó.
[Hyaun!?]
[Fu, giọng của cậu thú vị đấy. Tôi sẽ khiến cậu khóc nhiều hơn nữa.]
Gui, Gui, Gui!
[Hiya, Hiya, Hyame, Hinyaaaaa!?]
Shaula hét lên, thở hổn hển trong sự đau đớn và nhục nhã.
[Tôi đã định làm nhục cậu đấy, giờ cậu đã thật nhục nhã chưa? Giọng nói biến thái của cậu đang bị nghe bởi đám đàn ông mà cậu căm ghét đấy.]
Roka đùa nghịch với đuôi của Shaula trong khi phá lên cười. Đôi mắt của cô ấy có vẻ nhẹ nhàng, nhưng trong đó lại loé lên một tia sáng chết người. Không thể nào nhầm được đó là đôi mắt của một thợ săn.
Nó hoàn toàn khác với tính cách vui vẻ trước đó của Roka. Khi mà cô ấy thật sự ra trận, thì liệu tính cách đó có thay đổi không?
Shaula khóc trong sự nhục nhã.
[Hiu….Ah, Awu….Ro-roka…Xin lỗi, tớ sẽ không như vậy nữa…!]
[Tôi là Vua còn cậu là chó. Dù có thế nào thì sự đó cũng sẽ không bao giờ thay đổi. Vì thế, đừng có mà bị lừa bởi mấy lời ngon ngọt. Tự biết vị trí của mình đi.]
[Uh…uh…vâng.]
[Cậu chỉ cần ở ngoan ngoãn thôi. Nếu cậu vâng lời, thì tôi có thể sẽ yêu thương cậu thêm một chút. Hiểu chưa?]
Cuối cùng, Roka đánh vào mông của Shaula và rồi đứng lên. Có một tiếng hét thảm hại thốt lên, nhưng tôi sẽ không nhắc đến nó vì danh dự của Shaula.
Và Roka tiến về phía này, vác Shaula đang không thể di chuyển ở trên vai. Mọi người đều tránh đường cho cô ấy và rồi cuối cùng thì cô ấy đứng trước tôi.
[Cái trò hề này đã khiến cậu phải đợi lâu rồi. Thôi thì, cậu sẽ không phải nghe tin gì về Shaula một thời gian đâu.]
[Cậu nhẫn tâm thật đấy, Roka à.]
[Hình phạt của cô ta diễn ra có hơi muộn. Nhưng giờ ổn rồi. Và đã đến lúc…]
Roka vung vẩy đôi tai và liếm môi, sau đó để lộ ra một nụ cười sáng chói trông như thể là một con người khác vậy.
[Theo. Cậu là người cuối cùng. Tôi có thói quen là luôn để dành món ngon nhất sau cùng.]
[Chúng ta sẽ rất hợp nhau đấy. Tôi cũng vậy.]
[Umu. Vậy thì bắt đầu thôi nào.]
Khi Roka nói vậy, cô ấy bắt đầu trừng mắt nhìn ra xung quanh và những thí sinh còn lại đã hét lên một chút.
Thú Nhân Cáo Roka. Cô ấy cũng là một mảnh ghép thú vị.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi mừng thầm trong lòng vì đã dịch xong chap này :’)
Tôi sẽ không edit vì không muốn phải đọc lại chương này lần nào nữa.
P/S: Tôi không hề kì thị yuri, chỉ là cái chương này nó có cảm giác kì lạ lắmლ(¯ロ¯"ლ)