Trans: Kdun
Chúc mọi người buổi chiều vv ^^
----------------------------------------------------------------------------------------------------
[Xin hãy chờ một chút.]
Một giọng nói mềm dịu vang lên, và đứng trước mặt tôi là sự hiện diện của một cô gái.
Một cô gái với mái tóc bạc trải dài xuống hông cùng một bộ váy người hầu.
Trái ngược với gương mặt hơi nét trẻ con kia, đường nét cơ thể của cô ấy lại vô cùng quyến rũ, bộ ngực đầy đặn cùng với vòng eo thon gọn.
Cơ thể của cô ấy thật sự như là một kiệt tác.
[Rena? Sao thế?]
[Lucifer-sama. Có một chút vấn đề trong việc đi đến Đế Quốc…]
Khoảnh khắc mà cô gái tên Rena nói, một cột lửa bỗng dựng lên tại nơi mà cô ấy đang đứng.
Cùng lúc đó, gương mặt thiên thần của Lumiel đã bị biến dạng cùng với biểu hiện thù địch.
[Ai cho phép ngươi ~ xuất hiện trước mặt Dar~ling thế hả? Con cáo già này.]
Nếu bạn nhìn vào biểu cảm thù ghét của Lumiel, thì những con quỷ tầm trung chắc chắn sẽ phải run sợ, nếu cái chân của bạn bị chậm một chút thôi, là bạn sẽ ngay lập tức bị xoá sổ đến mức không còn một dấu vết bởi luồng Thánh Lực áp đảo phát ra từ cơ thể của cô ấy.
Tuy nhiên, người hầu gái kia đã né đòn công kích bất ngờ của cô ấy một cách hoàn mỹ rồi nhẹ nhàng đứng ra bên cạnh tôi và tiếp tục đan tay của cô ấy lại với nhau.
[Cô đã quên rồi sao, Lumiel-sama? Tôi cũng là vợ của Lucifer-sama mà, đúng chứ? Không có lý nào để làm ngơ trước rắc rối của chồng mình hết, tôi tự hỏi là chuyện đó có cần sự cho phép đến từ ai đó không?]
[Một con hầu mà dám tự nhận bản thân mình là vợ sao?]
[Vâng, vì chính Lucifer-sama đã công nhận tôi là 『người vợ kính yêu』của ngài ấy mà. Phải không? Ông xã.]
Rena nói vậy, trong khi ép tay của tôi vào vòng một của cô ấy. Đôi mắt màu tím đậm của cô toả sáng một cách huyền bí.
Điều đó mang lại cho tôi một cảm giác rất lạ lùng.
Để nói thật thì, cô ấy cùng là vợ của tôi.
Lumiel là người vợ đầu tiên và Rena là người vợ thứ ba.
Nhưng Lumiel rất ghét Rena vì việc cô ấy trở thành vợ của tôi.
[Em vẫn chưa chấp nhận chuyện này đâu! Chỉ nhìn vào cái mặt con ả này cũng đã khiến cho『Cánh tay phải đã bị thổi bay của em』đau nhức rồi!]
[Ara ara…đó chẳng phải là bởi vì Lumiel-san quá yếu sao. Mặc dù vậy, 500 năm sau, tôi vẫn còn nhớ tới gương mặt hài hước của Lumiel-san lúc bị thổi bay mất cánh tay đó nha.]
[Ara, vậy cơ à. Vậy thì sao chúng ta cùng làm nốt công chuyện đang dở lần trước nhỉ?]
[Tôi cũng không phiền đâu. Không gì thoả mãn hơn việc được chứng kiến vẻ hoang dã của Lumiel-san hết. Tôi có nên khiến cô khóc thêm lần nữa không?]
Dan! Lumiel đập vỡ chiếc bàn, tạo ra một âm thanh đáng sợ.
Chiếc bàn gỗ bị đập vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.
Chuyện này tệ rồi đây.
Tôi đành phải lên tiếng sau khi làm một hơi thở dài.
[Bình tĩnh lại đi.]
[N-nhưng, dar~ling à.]
[Đừng vậy nữa, bình tĩnh lại. Rena, em hiểu chứ?]
[Vâng. Em luôn là bầy tôi trung thành nhất của Lucifer-sama mà. Em sẽ không bao giờ chống lại mệnh lệnh của ngài.]
Đối ngược với Lumiel, người mang cơn giận tưởng chừng như sắp bùng nổ, thì Rena lại mang một biểu cảm rất điềm tĩnh.
…Rena chính là Anh Hùng đã tấn công vùng đất của tôi vào 500 năm trước.
Bọn họ đã gây ra những tổn thất vô cùng nặng nề cho Lumiel và vương quốc khi cô ấy đi cùng đạo quân hùng mạnh của mình.
Tôi vẫn còn nhớ tới cách mà cô ấy không chỉ tiến vào lãnh thổ của Tenebrae, mà cô ấy còn tiến thẳng vào Cung Điện sau khi đã thảm sát vô số những con quỷ mạnh mẽ khác nữa.
Cuộc chiến cuối cùng là một trận 1 chọi 1, nhưng kết quả thì…Chà, trước khi tôi kịp nhận ra, thì tôi cũng đã giữ lấy cô ấy ở trong vòng tay của mình rồi.
Có vẻ như là tôi đã mất kha khá thời gian để thuần phục cô ấy, nhưng tôi cũng không nhớ rõ về nó lắm.
Dù sao thì, trước khi tôi nhận ra, Rena, người đã từng mang một mối thù hận ngút trời giờ đây cũng đang nhìn tôi với đôi má ửng hồng, cùng đôi mắt nóng bỏng.
Tôi thích cô ấy, vậy nên tôi đã quyết định biến cổ thành người vợ thứ 3 của mình, còn về phía Lumiel, người mà có cánh tay bị thổi bay bởi cô gái này, theo lẽ thường tình là đã phản đối một cách quyết liệt và chúng tôi đã có một trận cãi vã nảy lửa.
Phải mất kha khá sức tôi mới xoa dịu được cô ấy.
Vì vậy, cho nên Rena, người mà đã trở thành vợ ba của tôi mới đi theo vai của người hầu gái mặc dù cô cùng là vợ của tôi.
Trước khi trở thành Anh Hùng thì cô ấy cũng đã từng là một hầu gái tại một dinh thự nhỏ và cũng là bởi vì cô ấy muốn chăm lo cho tôi theo nhiều nữa.
Cô ấy đã ở bên tôi như vậy trong suốt 500 năm.
Phải rồi, mọi chuyện thành ra như hiện tại là bởi vì mới này cô ấy đã nghe lén được cuộc trò chuyện.
[Giờ, Rena. Em đã lẻn vô đây và nghe lén cuộc trò chuyện rồi có phải không? Em nghĩ sao?]
[Đó là một quyết định rất tuyệt vời. Đã được 500 năm kể từ khi Anh Hùng cuối cùng từ Đế Quốc đến đây rồi. Em cũng tự hỏi không biết là liệu Đế Quốc đã từng dành ra rất nhiều tâm huyết để tiêu diệt Lucifer-sama giờ đây đang nghĩ gì. Tuy nhiên…]
[Tuy nhiên?]
[Em không biết là liệu ngài có còn nhớ tới chuyện nhỏ nhặt đó không, nhưng ngài có còn nhớ tới nguyên nhân gây ra cái chết của Anh Hùng đầu tiên đến để khuất phục ngài không, Lucifer-sama?]
Cuộc tấn công của Anh Hùng đầu tiên sao?
Nó gần như là từ cả ngàn năm trước rồi.
Đó chẳng phải là trong quãng thời gian mà mình bắt giữ Lumiel sao? Thật ra thì, tôi cũng chả nhớ rõ lắm.
Mình đã đánh bại hắn ta như thế nào vào lúc đó ấy nhỉ?
[Đó là một lần thở.]
Lumiel, người đã im lặng được một hồi lâu, bỗng lên tiếng với vẻ mặt thích thú:
[Khi Dar~ling thốt ra tiếng『HMPH!』, thì tên Anh Hùng đó ngay lập tức bị thổi văng vô bức tường của lâu đài rồi chết queo đó.]
[Oh, phải rồi. Giờ nghĩ lại, hình như đúng là thế thật.]
[Vâng, khi lần đầu nghe tới nó, em đã sốc nặng đấy. Vậy còn Anh Hùng kế tiếp đó thì sao? Ngài có còn nhớ không?]
[…Ta nhớ hình như là hắn ta đã ngừng di chuyển ngay sau khi ta nhìn hắn.]
[Phải đó. Dar-ling đã nhìn hắn ta với một chút sát ý, và rồi hắn ta đã chết ngay lập tức. Vì bị đột quỵ đó.]
[Đúng vậy! Lucifer-sama đã dễ dàng giết một Anh Hùng chỉ bằng『Quỷ Nhãn』của mình.]
Sao em lại trông vui thế hả, Rena? Em chẳng phải là nên lo lắng cho người đồng hương đã chết vì bị đột quỵ của mình sao.
À không, họ cũng chỉ từng là đồng hương của cô ấy thôi.
[Ngài nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu như đi Lucifer-sama tới Đế Quốc chứ? Ngài có thể dễ dàng giết các Anh Hùng chỉ bằng hơi thở và ánh mắt. Nếu như đó chỉ là nhưng Nhân Loại bình thường, thì cơ thể của họ sẽ lập tức bị nổ tung và vỡ vụn ngay trong khoảnh khắc mà ngài bước qua mất.]
Phải nhỉ.
Kể cả là trong những trận chiến trước đó, thì đã có những lần khi mà những binh sĩ của Đế Quốc tới để yểm trợ cho Anh Hùng, bọn họ đã ngay lập tức phun ra máu khi vừa trông thấy sự hiện diện của tôi.
[Vì vậy. nếu như Lucifer-sama cứ như vậy mà đi tới Đế Quốc, thì hầu hết dân thường đều sẽ chết và đó đúng nghĩa sẽ là địa ngục trần gian mất. Rồi từ đó sẽ không còn có bất cứ câu chuyện về Anh Hùng nào nữa.]
Đó sẽ là vấn đề lớn đấy.
Tôi chỉ muốn xem qua một chút thôi mà.
Chuyện đó sẽ chỉ diễn ra trong vài ngày hoặc vài năm.
Tuy nhiên, việc đưa nhân loại đến chỗ chết chỉ bằng cách bước qua họ cũng chả có gì vui cả, và tôi sẽ không thể nào tránh khỏi việc những vùng đất khác cũng gây sức ép lên vùng đất của mình.
Việc Tộc Elves và Long Tộc cùng liên minh để tấn công sẽ có hơi phiền phức.
[Vậy ta phải làm gì bây giờ?]
[Dar~ling cứ ở lại đây và yêu chiều em tiếp đi! Hãy cùng ve vãn nhau như mọi khi và tiếp tục sống cuộc đời hạnh phúc nào.]
[Ngài không cần phải nghe lời con quỷ dam dang đó dâu. Vậy nên em có một ý này. Em nghĩ sẽ rất tuyệt nếu như Lucifer-sama biến thành nhân loại và đi tới Đế Quốc.]
[Hou, trở thành nhân loại sao.]
[Này?! Dar~ling sẽ trở thành một con người tầm thường hay sao!?]
[Lumiel, im lặng một lúc nào.]
[…Uh~…!]
Nếu tôi cứ vậy mà đi, thì kể cả khi đã áp chế sức mạnh, tôi vẫn sẽ gây ra những tổn hại không cần thiết cho nhân loại. Đến cả một cái hắt hơi không cũng đã đủ để gây ra hậu quả khôn lường rồi.
Nhưng, như Rena vừa nói, nếu như tôi trở thành con người, thì tôi sẽ không cần phải lo tới chuyện đó nữa.
Đúng ra thì, các Anh Hùng vẫn được sinh ra và lớn lên một cách bình thường ở bên cạnh con người mà không có một vấn đề gì, dù cho bọn họ cũng sở hữu một nguồn sức mạnh không lồ.
[Nếu như ngài trở thành con người, thì lượng Ma Lực mà ngài toả ra chắc chắn cũng sẽ bị triệt tiêu. Và để tránh việc nó bất ngờ toả ra thì chúng ta chỉ cần thêm『Nguỵ Trang』vào là được, em nghĩ là ngài sẽ trông rất ổn đấy.]
[Ta hiểu rồi. Được thôi. Bắt đầu ngay thôi nào.]
Ngoại hình như thế nào trông sẽ ổn đây.
[Này, các em nghĩ sao? Ta nên trông như thế nào?]
[Vâng! Vâng, em nghĩ hiện tại Dar~ling trông đã rất tuyệt và ngầu rồi! Đôi tai hơi dài cùng với cặp răng nanh kia! Còn cả đôi mắt đỏ ngầu đó trông cũng hết chỗ chê luôn! Kyaa! Chiếm lấy em đi!]
Chà, nó trông chả giống con người cho lắm.
Tôi kết hợp Ma Thuật của mình để tạo ra một hình ảnh phản chiếu của bản thân.
Cao lớn cùng mái tóc đen, đôi mắt đỏ và cơ thể vạm vỡ.
Mang theo một bộ trang phục màu đen cùng áo choàng đỏ.
Thật ra, trông cũng khá giống con người rồi.
Việc phân biệt sẽ là không thể nếu như không có những đặc điểm mà Lumiel vừa đề cập.
[Phải rồi. Em xin được phép tán thành với Lumiel lần này…Mặc dù đã 500 năm trôi qua, nhưng việc còn một chủng loài nào đó đã sống đủ lâu và nhớ tới sự hiện diện của Lucifer-sama hay không vẫn là không chắc chắn. Vậy nên em nghĩ là ngài nên đóng giả thành hình dạng của một con người hoàn hảo.]
[Chà, đành vậy. Nếu có thể, thì ta không muốn bị soi mói…ta có nên biến thành một ông già vô hại không nhỉ.]
[Em không thích thế đâu!]
[Xin ngài đừng làm vậy!]
[O-ou?]
Hiếm khi được thấy họ có cùng ý kiến, chuyện đó khiến tôi có hơi lo lắng.
Tại sao mấy em lại ghét người già đến thế chứ?
[Dar~ling nên trông thật trẻ và ngầu lòi thì tốt hơn! Em không muốn thấy một Dar~ling già khụ đâu!]
[Như Lumeil đã nói đấy! Nghĩ tới việc Lucifer-sama biến thành một ông già nhăn nheo…aa, chuyện gì cũng phải có giới hạn!]
Vậy phải làm sao, tôi nên trông trẻ hơn à?
Nếu như nói đến việc trẻ và không bị chú ý thì…
[Vậy một bé gái…à không, ta có thể biến thành một bé gái nhỏ được không đây.]
[Dar~ling là đồ ngốc!]
[Lucifer-sama là đồ ngốc!!]
[Mấy em bị làm sao thế!?]
[Dar~ling rất trẻ trung, đẹp trai và là một người đàn ông thực thụ! Em sẽ không bao giờ chấp nhận việc anh trở thành con gái đâu!]
[Tôi hoàn toàn đồng ý với cô. Thật buồn khi phải chứng kiến một Lucifer-sama với vẻ đẹp hoàn hảo như thế này lại biến thành một cô bé bình thường có thể tìm thấy ở bất cứ đâu!!]
2 cô gái ích kỷ này.
Cuối cùng, thì một chàng trai trẻ vẫn luôn là lựa chọn duy nhất.
Nó cũng chẳng khác gì so với tôi hiện tại hết.
Tôi nghĩ là tôi cần phải thay đổi hình dạng một chút.
Thử nghĩ tới hình dạng của một con người bình thường xem nào.
Một điều gì đó mà chưa từng được thấy ở bất cứ đâu.
U~mu
Vậy thì, thế này thì sao.
[…Chờ một chút nhé. Để ta thử thay đổi diện mạo một chút.]
Sau khi nói vậy, tôi liền nghịch gương mặt của mình một lúc bằng Ma Thuật.
[Phew, như này thì sao.]
[….]
[….]
2 người vợ của tôi đang chỉ ánh mắt đầy phán xét đó hướng về phía tôi như thể là họ đang chứng kiến một chuyện gì đó khó tin lắm vậy.
[Nói gì đi chứ!!]
[Thì, anh biết đấy…nó có hơi tế nhị.]
[Gương mặt của Lucifer-sama trông thật đáng thất vọng…]
Mấy người phụ nữ này thật là….!
….Mà, thôi kệ.
Nếu đây là vì những người vợ kính yêu của tôi.
Lắng nghe ý kiến của họ một cách cẩn thận chút nào.
Vậy nên, tôi đã tiếp tục hỏi ý kiến của họ về ngoại hình của bản thân trong suốt 3 ngày liền.
[Thế này thì sao.]
Tôi quay người lại về phía Lumiel và Rena.
[Em khá thoả mãn với nó đấy! 60 điểm.]
[Hmm…Thì, chẳng phải là nó trông có hơi đáng yêu sao? 35 điểm.]
Chẳng phải là hơi bị thấp sao? Tôi đã định phàn nàn một chút, nhưng đành phải cố kìm lại.
Tôi xem lại ngoại hình mới của bản thân một lần nữa dù nó đã nhận được vài đánh giá khá tế nhị, nó vẫn đã có rất nhiều thay đổi.
Một chàng trai với mái tóc màu xanh da trời mang đôi mắt màu ngọc lục bảo, và có một gương mặt thon gọn. Tôi giờ là một chàng trai trong khoảng tầm 15-16 tuổi.
Tôi được bảo là giọng của mình có hơi trầm, vậy nên tôi đã khiến cho nó cao hơn một chút để nghe giống như một chàng trai.
Tôi điều chinh lại chiều cao bởi vì trước đó tôi đã quá cao, và hiện tại thì tôi đang là 1m70, hơn Rena một chút.
Một chàng trai với những đường nét thanh tú.
Theo cá nhân mà nói, thì tôi cũng không thích nó lắm, cơ mà vậy cũng đủ tốt rồi.
Tôi đã quá mệt vì vụ phải sửa đi sửa lại rồi.
[Được rồi, vậy thì, đi tới Đế Quốc thôi.]
[Xin đợi đã!]
[Umm, còn gì nữa sao?]
[Các nói chuyện đó! Một chàng trai tuấn tú mà lại mang cách ăn nói pha trộn giữa giọng nói dễ thương và giọng điệu tao nhã là một điều rất thiếu tự nhiên.]
[Kuh….vậy ta phải làm gì?]
[Em sẽ dạy ngài. Từ cử chỉ cho đến tất cả mọi thứ, xin hãy cứ giao cho em.]
Thôi cứ làm những gì mà mấy người thích đi.
Sau khi được giáo huấn cho tới khi làm hài lòng Rena, thì [Tôi] đã quyết định đi tới Đế Quốc.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------
[Tôi], ban đầu góc nhìn của main được sử dụng đại từ nhân xưng là [私] hay [Watashi] nhưng giờ nó đã được đổi thành [僕] hay [Boku]. Khác biệt giữa hai cái này thì là Watashi mang tính trạng trọng hơn Boku. Tôi cũng không biết nhiều về tiếng Nhật lắm nhưng đại khái thì cái này cũng hiểu chút chút :v