Sekai Saikou no Ansatsusha, Isekai Kizoku ni Tensei Suru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 01 - Chương kết: Đường đời của sát thủ Rougue Tuatha Dé

Trans: Ana_chan

===============================

Đã có rất nhiều chuyện xảy ra kể từ trận đấu đó.

Sau khi dành thêm thời gian điều tra, nhưng tôi vẫn chẳng thể nào tìm thấy bất kì tung tích nào về Setanta, hoặc còn được gọi là [Chó săn của clan], hay thánh báu Gae Bog.

Còn bá tước Vincone, mặc dù đã dàn xấp với Setanta. Nhưng bá tước vẫn cho rằng mình có nguy cơ bị trả thù, nên đã phân phát tài sản của mình cho các chư hầu còn sống để họ rời khỏi Vincone.

Ngài Vincone sẽ lần theo dấu vết, ẩn dật và tích trữ sức mạnh. Và một ngày nào đó sẽ đánh bại quân nổi dậy.

Còn Dia đang hướng đến Tuatha Dé với tôi.

Từ bỏ cái tên Dia Vioncone, em ấy chuẩn bị đăng kí hộ khẩu tại Tuatha Dé và sống dưới một thân phận khác.

Vì người chuẩn bị là cha tôi nên tôi chắc chắn sẽ chẳng có sai sót gì trong khâu chuẩn bị, và bá tước Vincone ngụy tạo việc Dia vẫn còn ở đất nước đó.

Tôi biết làm như vậy là không đúng, nhưng những ngày ở bên Dia rất thú vị, và tôi có thể cũng nghiên cứu phép thuật mới với em ấy. Đối với tôi thì điều này cực kì hạnh phúc.

... Tôi đã sử dụng át chủ bài đáng ra dành cho anh hùng, và có nhiều người chứng kiến. Mặc dù chẳng có ai hiểu được nguyên lí và bản chất của [Gungnir], nhưng ít nhất thì thiên hạ cũng biết đến nó rồi. Như thế thì chẳng đáng tin cậy nữa rồi.

Phải phát triển ma thuật mới hơn. Và còn phải vượt qua [Gungnir] nữa, vậy nên cần thêm bàn tay của Dia.

Bây giờ tôi đang trên đường về nhà với Dia trong vòng tay mình.

Đi kiểu này mệt hơn cõng trên vai nhiều, hơn nữa, vì cánh tay trái vừa mới được phẫu thuật vì vết gãy phức tạp và đang trong quá trình hồi phục nên vẫn hơi đau. Nhưng thế này lại bù đắp về phần tinh thần. Tôi có thể tận hưởng sự ấm áp và mềm mại của Dia.

“Dia, em vẫn ổn chứ?”

Tôi lo lắng hỏi em ấy với thái độ quan tâm.

“... Thật buồn vì mọi chuyện đã xảy ra, nhưng nhờ có Rougue nên em mới thấy khá hơn. Cảm ơn anh.”

Cuối cùng thì nhà Vincone mất hết lãnh địa, tài sản và thuộc hạ.

Nhưng ít nhất vẫn tránh được viển cảnh tồi tệ nhất.

“Có thể em sẽ khó hòa nhập với cuộc sống ở Tuatha, nhưng hãy cố gắng hết sức nhé.”

“Em chẳng lo về điều đó đâu, vì em đã từng đó 2 tuần, mà em cũng thích Tuatha Dé nữa. Và còn có Rougue nữa mà.”

Tôi cố gắng làm cho cố ấy khỏi lo lắng, và nói chuyện với một giọng tươi sáng.

Dia là một đứa trẻ mạnh mẽ.

Mặt trời đã lặn. Rất thuận lợi cho chúng tôi trốn thoát.

“Nè Rougue, sao anh lại đến giúp đỡ cả khi biết chuyện đó nguy hiểm tới tính mạng bản thân? Có lẽ Tuatha Dé cũng chẳng được lợi lộc gì?”

“Là vì Dia. Anh đã hứa sẽ đến bất cứ khi nào em gọi mà.”

“... Đúng vậy. Như em đã nói từ trước, Rougue, cảm ơn anh. Em sẽ trả ơn theo cách của mình.”

“Đừng lo lắng. Lí do anh làm thế là để trả ơn Dia mà, nếu em lại trả lại cho anh, thì chẳng phải anh lại phải trả lại cho em mãi mãi sao.”

Lời hứa được thức hiên khi tôi nói sẻ làm bất kì thứ gì cho em ấy để đổi lấy việc em ấy dạy tôi năm xưa. Nói cách khác là trả ơn.

“Nhưng trả ơn cả đời cũng không tệ nhỉ.”

“Đúng vậy.”

Đám mây mù trong tâm trí tôi vẫn còn đó.

Nhưng đã có chút ánh sáng lóe ra. Tôi cảm giác như vậy.

****

Sau đó tôi trở về Tuatha Dé.

Thực sự rất tốt khi có [Hồi phục siêu cấp].

Dia đang ngủ trong vòng tay tôi. Chắc chắn cô ấy đã cố gắng quá sức.

Tart với đôi mắt còn rưng rưng nước mắt chạy đến và chắp tay trước ngực.

“Mừng anh trời về Rougue. Anh đã quay về bình an! Em vui lắm. Thật đấy.”

“Em thức trắng chờ anh đấy à?”

“Không phải....”

Chắc chắn là nói dối. Chỉ nhìn mặt em ấy thôi là đủ biết.

Chỉ việc đứng thôi với cơ thể kiệt sức đó thôi đã là khủng khiếp lắm rồi.

Đứa trẻ này đâu giống tôi. Em ấy làm gì có [Hồi phục siêu cấp].

Tôi định nói em ấy quá cố gắng như thế nữa, nhưng lại dừng lại.

Đó không phải là thứ nên nói lúc này.

“Cảm ơn em. Nhờ Tart cố gắng nên anh mới có thể giữ tập trung vào giờ khắc quyết định.”

.... [Gungnir] là một ma pháp tối thượng.

Tính toán phức tạp, ma pháp phải chính xác, phóng ngọn giáo cũng không được lệnh một góc nhỏ xíu, việc dẫn đường cho đối phương đến điểm đích cũng cực kì căng thẳng.”

Chỉ cần thiếu tập trung một khắc là đủ thất bại.

Nhờ Tart mà tôi có thể thoải mái được một giờ trên đường đi. Tôi đã thành công vì có thêm chút thời gian để thư giãn. Tôi nghĩ vậy.

“Chỉ cần là giúp ích cho Rougue thì rất đáng để nỗ lực... đó là Dia à.”

Tôi đã kể cho Tart rất nhiều về Dia, nhưng em ấy vẫn chưa được gặp trực tiếp.

“Anh sẽ giới thiệu em khi em ấy thức dậy. Từ giờ em ấy sẽ sống ở lãnh địa này.”

“Fumu, cô ấy thật xinh đẹp, cứ như búp bê vậy. Em ghen tị đó.”

Tart cũng là một cô gái xinh đẹp mà, sao phải ghen tị chứ.

Nhưng tôi không nói điều đó ra vì nhút nhát.

Bỗng tôi cảm thấy có gì đó, và khi quay lại thì cha tôi đã ở đó.

“Con đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.”

“Con sẽ báo cáo chi tiết sau, nhưng đây là lần đầu con ám sát không thành công.”

Đó là sự thật, đáng ra tôi phải ngụy trang thành mộ vụ ám sát rồi đem Dia đi, nhưng vì đã thắng cuộc đấu tay đôi với Setanta, và quân địch bỏ chạy hết nên chẳng thể làm được.

“Nếu Dia còn sống là tốt rồi. Còn phần con, con không mắc sai lầm như để lộ danh tính của mình hay địa điểm sẽ đưa Dia tới không?”

“Chắc chắn không, thưa cha.”

“Thế được rồi. Nghỉ ngơi đi... cảm ơn con đã thay người cha bất tài này thức hiện ước nguyện của bạn mình.

Sau đó.... cha tôi lại nói tiếp.

“Ta chỉ thông báo cho con một chuyện khẩn cấp. Sau khi Rougue khởi hành, ta nhận được tin báo anh hùng đã xuất hiện tại Vương quốc Alvin. Anh hùng xuất hiện cũng đồng nghĩa với việc lượng quái vật sẽ tăng lên.”

Anh hùng đã xuất hiện.

Vậy không phải là Setanta sao?

Đó cũng là một tin tốt, nhưng lại càng làm tôi thêm lo lắng. Nếu hắn ta chẳng phải anh hùng thì sức mạnh phi lí đó từ đâu ra?

Chẳng hiểu sao con người bình thường lại mạnh tới mức đó.

Ngoài ra tôi cũng lo lắng khi có một anh hùng ở đất nước này mà mạng lưới thông tin của tập đoàn Valor lại chẳng có thông tin gì.

“Hãy cẩn thận đấy. Vậy từ nay Dia sẽ thế nào?”

“Ta đã chuẩn bị hộ khẩu sẵn cho con bé rồi. từ nay con bé sẽ sống ở Tuatha Dé. Nhưng màu tóc bạch kim của em ấy lại dễ gây chú ý quá. Chỉ có Esri và con bé thôi. Nếu phải nhuộm thì tiếc quá... vì vậy ta sẽ sử dụng danh phận em gái đã có sẵn trong hộ khẩu. Ta chuẩn bị nó cho một mục đích khác, nhưng bây giờ dùng cũng được. Nếu em gái con tóc bạch kim thì bình thường mà.

Dia sẽ là em gái tôi, nhưng tôi chẳng biết thế nghĩa là gì.

Nhưng đó là sự thật, tôi biết rằng làm thể để làm cho mái tóc bạch kim của em ấy bớt lộ liễu hơn.

Tuy nhiên.

“Tại sao phải là em gái, chị gái không được ạ?”

“Con quên rằng ta đã chuẩn bị sẵn một ‘em gái’ trong sổ hộ khẩu ư? Là để cho tháng tới.”

“A”

Chết, tôi quên mất.

Sẽ có vấn đề nến giả danh ai đó mà không phải là anh em ruột.

“Dia hơi thấp và có khuôn mặt như trẻ con, và cái ấy nữa . Em gái là quá hợp.

Phải giữ bí mật những điều cha nói khi nhìn vào ngực của Dia.

Nhưng nhìn mẹ tôi thì chắc là di truyền rồi.

“Vâng thưa cha. Con sẽ nói chuyện với Dia.”

Chắc em ấy sẽ nổi giận vì bị coi là nhỏ hơn tôi. Nhưng nếu giải thích rõ ràng thì chắc sẽ ổn thôi.

“Ừm, con nên làm vậy... cuối cùng, anh hùng cũng bằng tuổi con. Vậy chắc con sẽ gặp được sớm thôi. Vào lúc đó.”

Tim tôi đập mạnh.

Đúng vậy, có một quy tắc mới được đặt ra được 5 năm. Các quý tộc không được kết hôn ngay khi trưởng thành ở tuổi 14, và lúc này thành lúc để đính hôn và sẽ chính thức kết hôn ở tuổi 16.

Nếu anh hùng cũng bằng tuổi, thì chỉ cần tuân theo quy tắc này chắc chắn gặp được.

“Đừng có làm gì quá đấy.”

“Có lẽ anh hùng có thể tìm thấy bạn đời ở đó. Chúng tôi lại có thêm nhiệm vụ, nhưng tôi chẳng muốn gặp thêm rắc rối nào... nhưng nếu cần thì có thể ưu tiên cũng được. Có thể hoàng tộc sẽ phàn nàn đôi chút.

.... Cuối cùng, cũng thấy được mục tiêu rồi.

Phải theo dõi thật kĩ lưỡng.

Nhưng không được giết hắn trước khi hắn hạ gục được Ma vương.

Trong lúc chờ, hãy tìm hiểu mọi khả năng, và càng nhiều điểm yếu càng tốt.

Nhưng tôi chẳng có thù gì với anh hùng.

Tìm cách giải cứu thế giới mà không phải giết anh hùng.

Không giống bản thân mình ở kiếp trước, tôi đã quyết định không giết ai nếu không thân sự cần thiết.

Nhưng còn Dia, Tart, Maha. Nếu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ám sát anh hùng để có thể cùng sống với những người mình yêu thương... tôi sẽ làm ngay mà không do dự.

Đó là cách sống của Rougue Tuatha Dé, người sẽ tự quyết định có làm hay không.