Trans: Ana_chan
Bản dịch này là từ Eng nhưng có "tham khảo" Jap, nên khó tránh khỏi sai sót (chắc sai nhiều lắm đấy), mọi người thấy có lỗi gì thì nhớ góp ý nha.
UwU
==================================
Tôi đã giết một lượng lớn binh lính của quý tộc.
Lượng kẻ thù sở hữu ma thuật còn nhiều hơn dự tính, nếu không giết chúng, tòa lâu đài có thể thất thủ trước khi tôi kịp giả chết cho Dia.
Tôi chỉ giết kẻ xấu. Nhưng cũng có thể có nhiều người không hề muốn đến đây, họ chỉ bị ép buộc theo mệnh lệnh thôi.
... Ngực tôi cảm thấy đau nhói. Ở kiếp trước, tôi không hề có những xúc cảm như vậy.
Nếu là để cứu Dia, tôi sẽ giết tất cả những kẻ muốn tước đoạt em ấy khỏi tay tôi.
Vậy nên tôi không hề hối hận.
Ăn năn thì để sau khi cứu Dia được đã.
Còn bây giờ phải tập trung vào việc giải cứu Dia trước.
“Thật may mắn vì khả năng tồi tệ nhất đã không xảy ra”
Chúng tôi đã thu thập thông tin về các Anh hùng có thể xuất hiện cùng với Thánh báu của chúng thông qua mạng lưới thông tin của tập đoàn Valor.
Qua đó tôi nắm được thông tin về một người đàn ông rất có thể là Dũng giả cùng với Thánh báu mà hắn đang nắm giữ.
Chó săn của clan, ma thương Gae Blog.
Người đó cũng ở đất nước này.
Tuy nhiên, vẫn có khả năng đó chỉ là một người có sức mạnh và sở hữu thánh báu thôi, chứ không phải Dũng giả.
Nhưng cho dù với quân số như vậy, Vincone vẫn chưa bị hạ, nên có thể hắn sẽ đến chi viện.
“Tới phần khó rồi đây.”
Chiến trường trở nên hỗn loạn nên việc xâm nhập vào Dinh thự trở nên dễ dàng hơn, nhưng để tiếp cận được Dia thì vẫn khó.
Cái chết giả của Dia sẽ không bao giờ bại lộ. Bởi vì không ai biết chuyện Dia còn sống.
Nhà Vincone chắc chắn sẽ thất bại, sau đó nhiều thuộc hạ sẽ bị tra khảo và tra tấn. Tôi phải cẫn thận sao cho tin tức Dia còn sống không bị rò rỉ ra ngoài.
Tôi phải lẻn vào lâu đài mà quân đội quý tộc tấn công ba ngày mà vẫn không thể bị xâm phạm. Một người bình thường chẳng thể làm như thế được.
Nhưng tôi thì có thể.
Ngay cả khi tôi có xóa bỏ hết mọi dấu hiệu của bản thân, thì vẫn không có nghĩa là tôi không tồn tại ở đó. Cho dù không gây ra tiếng động, thì cơ thể này vẫn ở đây, vẫn hít thở, vẫn phát ra thân nhiệt.
Một người còn sống luôn sinh ra các dấu hiệu này.
Loại bỏ các dấu hiệu này là một kĩ thuật giúp người dùng nằm ngoài phạm vi nhận thức của người khác.
Để làm được điều đó, tôi phải có tầm nhìn bao quát hơn bất kì ai.
Tôi dùng một ma pháp nguyên thủy để làm vậy.
Gió thổi lồng lộng quanh tôi.
Luồng thông tin được gió mang theo được cuốn thẳng vào não bộ. Nếu là người bình thường thì bộ não họ sẽ bị nướng chín ngay... Nhưng tôi đã luyện tập sử dụng bộ não hết công suất hằng ngày bằng [Hồi phục siêu cấp] và [Đột phá giới hạn]. Vậy nên tôi có thể chịu nổi lượng thông tin lớn cỡ này.
Phép này chuyển những sự thay đổi của luồng gió thành tầm nhìn ba chiều, nhờ đó ta có thể thấy được cả những nơi bình thường không thể thấy.
Hơn nữa, nó còn có thể thu nhận âm thanh, hơi thở, nhịp tim và cả thân nhiệt của tất cả mọi người trong phạm vi tác dụng.
Thậm chí có thể phần nào đoán trước tương lai nếu nhìn được tới mức này.
... Ở tiền kiếp, cho dù không dùng đến ma thuật, tôi cũng đã có thể làm được tương tự như vậy. Ở mức độ này chả có gì khó đối với tôi.
◇
Tôi lẻn vào dinh thự bằng ma pháp đó.
Đi thẳng tới chỗ Dia.
Tôi biết Dia đang ở đâu.
Tôi đánh bom bằng Faalstone không chỉ để thay đổi tình hình trận chiến.
Việc đó mang nhiều ý nghĩa hơn.
Đó là một thông điệp tới Dia.
Faalstone sẽ báo cho Dia biết tôi đã tới, sau đấy em ấy sẽ nhìn ra cửa sổ.
Đúng như dự đoán, ngay lần đánh bom thứ ba, Dia đã nhòm ra cửa sổ, nhở vậy tôi mới biết được vị trí của em.
Tôi đến trước phòng đó và đặt tay lên nắm cửa mà không bị ai phát hiện.
Nó bị khóa. Nhưng tôi mở ra bằng phép điều khiển kim loại.
Trong phòng có Dia cùng một người đàn ông lớn tuổi.
“Rougue! Anh đến rồi!”
Dia nhảy thẳng vào lòng tôi, làm cho mái tóc bạch kim xinh đẹp tung bay.
Tôi thấy vui hơn một chút khi nhận ra mình đã cao hơn Dia.
Tôi ôm chặt Dia và cảm nhận hơi ấm của em ấy.
Tôi yêu mùi hương và sự mềm mại của em.
Nhưng nước da em ấy rất nhợt nhạt. Bằng con mắt của Tuatha Dé, tôi có thể nhận ra lí do.
Em ấy gần như cạn sạch ma lực, đây là chứng thiếu hụt ma lực.
Em ấy chắc đã phải rất cố gắng để bảo vệ mọi người.
“Anh đã hứa mà, anh sẽ luôn có mặt khi Dia cần”
“... Anh còn nhớ lời hứa từ thuở đó sao”
Tôi không thể nào quên được lời hứa với Dia.
Người đàn ông cao tuổi nhìn chúng tôi với một vẻ mặt phức tạp.
“Ta là Dimur Vicone, cha của nó”
“Con là Rogue Tuatha Dé, con đến đây theo yêu cầu của ngài.”
“Ta yêu cầu mang con gái ta đi, nhưng xem ra con bé vẫn sẽ được mang đi theo nghĩa khác nhỉ. Như vậy đáng ra ta phải tức giận với tư cách một người cha mới phải, nhưng không còn thời gian để làm vậy nữa rồi. Ta đã ra lệnh cho các chư hầu cứ bỏ Vicone lại mà chạy, nhưng họ không muốn bỏ ta và Dia lại, sau đó ta lại đầu hàng lũ quý tộc, nên họ mới nhốt bọn ta như vậy.”
Bá tước Vicone lẩm bẩm với đủ loại cảm xúc, tự hào và buồn bã.
Ông muốn Dia bị bắt đi là để các thuộc hạ có thể trốn thoát.
Nếu Dia chết, họ chẳng còn lí do gì để ở đây nữa.
Họ sẽ từ bỏ trận chiến nắm chắc phần thua này và chạy trốn.
Nếu vậy thì họ còn có cơ may mà trốn thoát được.
Trong tình trạng hỗn loạn này lại càng dễ hơn.
“Còn ngài Bá tước sẽ làm gì?”
"Có mình ta cũng chẳng sao... ta muốn đánh đấm một chút. Vậy nên ta sẽ tấn công để thu hút sự chú ý của chúng và rút lui sau khi tất cả mọi người đạ thoát được. Sau đó ta sẽ ở ẩn một thời gian và tiêu diệt những kẻ có ý định nổi loạn. Ta sẽ làm vậy để trả đất nước này lại cho chủ nhân đích thực của nó."
Người này cũng có ma thuật.
Đã là bá tước thì ắt phải được huấn luyện từ lúc nhỏ.
Hơn nữa ông ta còn là người được cha gọi là bạn.
Nếu chỉ nghĩ làm sao để bản thân sống sót, thì tôi có thể làm bất cứ điều gì.
“Con hiểu rồi, vậy ngài Dimur hãy đốt căn phòng này. Kịch bản là Dia tự sát.”
“Cái túi to to đằng sau cậu là xác người à?”
Ý nghĩa thứ ba của việc dùng Faalstone là để thu thập xác chết cháy. Tôi thu thập những cái xác bị vụ nổ thổi bay. Bây giờ tôi đang xử lí để làm cho nó trong giống Dia.
“Con sẽ đeo nhẫn của Dia lên cái xác này, vậy thì sau vụ cháy nó sẽ giống xác chết của Dia”
Ở tiền kiếp, tôi còn phải giả dấu răng và còn nhiều thứ khác. Nhưng bây giờ không cần nữa.
“Kian có một người kế nhiệm thật tuyệt vời”
Tôi lấy dầu từ ba lô ra.
Tôi đổ thật nhiều xung quanh giường.
“Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Dia hãy hét to qua cửa sổ: ‘ Tôi cảm thấy rất đau đớn khi mọi người phải chết vì tôi’ Rồi đóng cửa sổ lại, sau đó bọn tôi sẽ đốt căn phòng này.
“Ta dám chắc cách này sẽ hiệu quả. Ta sẽ cùng các chư hầu trốn thoát trong lúc kẻ địch còn đang hoang mang”
“Vâng thưa cha”
Không thể nào cứu được tất cả mọi người.
Cho dù họ có ngưng đánh, chắc chắn vẫn có một số người bị bắt. Và cho dù có trốn thoát được đi nữa, không biết liệu phần còn lại của cuộc đời của họ có được suôn sẻ không.
Nhưng cách này còn có hy vọng, còn hơn là chiến đấu trong tuyệt vọng.
Dia không hề phản đối kế hoạch này vì em ấy hiểu rõ.
Thật ra, chắc chắn em ấy muốn tôi thắng trận.
Dia biết tôi có khả năng làm được.
Phép thuật chúng tôi đã thử nghiệm trên hòn đảo hoang đó... đủ khả năng để biến Faalstone thành đồ chơi của trẻ con.
Nhưng tôi sẽ không dùng nó. Thắng trận này chẳng có lợi ích gì.
Để cứu nhiều người trong lãnh địa Vicone nhất có thể, em ấy hiểu đây là cách tốt nhất.
“Rogue, em luôn trong tư thế sẵn sàng rồi”
Với một ý chí mạnh mẽ, Dia quay lại và đặt tay lên cửa sổ.
Em mở toang cửa sổ và lên tiếng đầy quyết tâm.
Việc của tôi đã gần như hoàn thành.
Bây giờ chỉ cần trở về Tuatha Dé cùng với Dia nữa thôi.
Tôi mong mọi việc đều diễn ra trơn tru mà không gặp trở ngại... khoảnh khắc đó, tôi bỗng cảm thấy một cơn ớn lạnh kinh khủng chạy dọc sống lưng.
Tôi cường hóa sức mạnh ma thuật ở mức tối đa, và kéo Dia nấp sau lưng mình.
Tệ rồi.
Viễn cảnh tệ nhất mà tôi đã nghĩ tới, có lẽ đã thành sự thật...
======================
Ana: Chương này có tí mà bay tận mấy ngày, dịch theo eng xong tới lúc dò Raw lại thì thấy lòi ra thêm vài đoạn nữa mới zui, chắc thằng eng thấy khó quá bỏ qua cho gọn.
Ăn chơi mấy ngày tết xong mới nhớ mình chưa làm cả núi bài tập, nên bữa giờ mất mấy ngày làm đấy, bây giờ vẫn chưa xong nữa mà thôi ráng lết dậy chạy cho xong chương này đã (đang sốt).
Mà thôi, cảm ơn mọi người đã đọc.
Góc khoe của: tự dưng nay đẹp trời quay ra Angel với Blaze, sao nay trời đẹp quá