Trans: Bé Ana
===========
Đoàn quân quái vật đang ngày một đến gần hơn và học viện náo động thế này cũng là điều dễ hiểu.
Gần như tất cả học sinh đều tập trung tại phòng ăn. Chỉ thiếu Epona và những học viên nổi bật khóa trên. Một nhóm nổi bật nhất đã được cử đi đánh chặn trước.
Một giáo sư bước lên sân khấu và bắt đầu phát biểu.
“Chào mọi người, tôi tập hợp mọi người tại đây chỉ vì một lí do. Một quân đoàn quái vật đang nhắm vào học viện này. Hàng trăm kẻ địch đang tiếp cận từ mọi hướng và số lượng của chúng vẫn không ngừng tăng lên. Đội quân được tạo thành từ Orc và Goblin…. Gần như chắc chắn có một con quỷ đi theo chúng.
Hiển nhiên là thế. Dù sao thì quái vật cũng không thế sịch chuyển tức thời. Chỉ khi có một con quỷ cấp cao mới có thể sinh sản và chỉ huy lũ quái vật, như thế mới có thể giải thích sự xuất hiện đột ngột của cả một đội quân thế này.
“Bọn ta đã yêu cầu lệnh điều động từ Đơn vị Hoàng gia, nhưng để đến được đây thì phải mất ít nhất là nửa ngày. Thật không may là kẻ thù đã kéo đến trước cổng rồi, như vậy có nghĩa là ta phải làm gì đó với những con người ở đây.”
Chờ đợi cứu viện tới trong 12 tiếng chỉ là viển vông. Học viện này đã là một thành trì và thường được đóng vai trò như một nơi có thể điều động sức mạnh quân sự. Hơn nữa nếu học viện bị bao vật có thủ đô cũng có khả năng đang gặp nguy hiểm. Trừ khi sự đảm bảo được an toàn của những con người trị vì vương quốc thì may ra mới có tiếp viện được gửi tới đây.
“Các học viên, hãy mãnh mẽ lên. Không còn nơi nào có thể trốn được nữa. Nhưng người không đủ sức mạnh có thế tìm cách khác để cống hiến. Ta không thế giành chiến thắng nếu tất cả mọi người không công hiến hết mình.”
Một sự im lặng bao trùm nhà ăn. Rất nhiều học viên năm nhất đang run rẩy. Cũng khó trách vị đột nhiên họ lại rơi vào tình huống chết người như vậy.
Giáo sư tiếp tục giải thích rằng các học viên phải hành động theo nhóm. Từng nhóm sẽ gồm từ năm đến mười học sinh khóa dưới và dẫn đầu bởi một học sinh khóa trên.
Phát hiện ra con quỷ thì phải báo cáo ngay lập tức. Nghiêm cấm việc giao chiến với nó. Chí có Anh hùng mới có khả năng tiêu diệt nó.
Các nhóm được thành lập và các học viên tập trung quanh chỉ huy của mình- và cũng có một ngoại lệ.
“Không thể tin được. Chúng ta là nhóm duy nhất không được một người khóa trên bảo vệ.” Tôi nói với một giọng cười nhỏ.
Không như các nhóm khác. Tôi, Dia, Tarte và Naoise vẫn lập thành một nhóm như bình thường, chỉ thiếu Epona.
“Cá nhân tôi thì không phiền gì. Các giáo viên có lẽ cảm thầy cần phải gom những học viên có năng lực nhất lại, và nghĩ theo hướng này lại đơn giản hơn.” Naoise trả lời. Cậu ta nửa đùa nửa thật. Sự tự tin của cậu ta đã bay mất từ trận chiến hôm trước và rõ ràng nó vẫn đang khiến cậu ta lo lắng.
Các học viên khóa trên đã nhận chỉ thị. Sau khi truyền đạt tới những học sinh khóa dưới thì họ bắt đầu di chuyển ra ngoài.
Nhóm của bọn tôi là nhóm duy nhất còn ở lại nhà ăn. Chưa có ai giao nhiệm vụ gì cho chúng tôi cả.
Một giáo sư bước tới chỗ chúng tôi.
“Ta có một nhiệm vụ đặc biệt dành cho bốn cô cậu đây. Không thể nói điều này trước mặt những học sinh bình thường được, nhưng nếu là một trận chiến sức bền thì chúng ta chắc chắn sẽ thất bại. Như thế có nghĩa là anh hùng sẽ là hy vọng duy nhất của chúng ta.
Epona là một cỗ máy tàn sát không biết mệt, nhưng cũng chỉ có thể ở một nơi. Còn kẻ thù đang hành quân từ mọi hướng trừ phía nam do thủ đô nằm ở đó. Chắc chắn tiếp viện của chúng là vô tận. Cao lắm là một học sinh bình thường có thể chiến đấu liên tục trong vài giờ. Bất kì nhóm nào bảo vệ học viên mà không có anh hùng trợ giúp chắc chắn sẽ thất thủ.
Chắc chắn không phải là trùng hợp ngẫu nhiên. Con quỷ đã lập chiến lược để đảm bảo sẽ xảy ra thế này.
“Bọn ta chỉ thấy một cách duy nhất để có thể chiến thắng. Trước khi hàng phòng thủ sụp đổ thì phải xác định được vị trí con quỷ và anh hùng phải tiêu diệt nó. Như vậy nhiệm vụ của các bạn là tìm kiếm con quỷ.”
Đó là lựa chọn duy nhất của bọn tôi. Tiêu diệt con quỷ sẽ cắt nguồn chi viện của lũ quái vật.
Tôi nhìn Dia, Tarte và Naoise, tất cả đều gật đầu chấp nhận.
“Đã rõ, thưa giáo sư, bọn em sẽ phòng thủ học viện và tìm ra con quỷ là ưu tiên hàng đầu.” tôi nói.
“Trông cậy vào các bạn.”
Đội gồm toàn các thành viên khóa trên đó có lẽ cũng được giao nhiệm vụ tương tự.
***
Chúng tôi đóng quân ở phía đông. Epona đang phòng thủ phía bắc. Đó cũng là nơi hầu hết nhưng con quái vật đang tiến đến. Phần sức mạnh còn lại của học viện được chia đều cho hai hướng còn lại.
Không có kẻ thù nào tiếp cận từ phía nam, có thể là bởi vì con quỷ biết rằng Kinh đô Hoàng gia sẽ điều động quân đội nếu chúng tiến quân từ hướng đó.
Kinh đô sẽ không mạo hiểm gửi tiếp viện khi vẫn con phải tự vệ. Tuy nhiên nếu có kẻ địch ở giữa học viện và kinh đô thì các hiệp sĩ có thể hành động. Nếu những con quỷ có thể hiểu được đến như vậy thì rõ ràng chúng đã nắm được suy nghĩ của con người.
Hai tuyến phòng thủ đã được lập xong ở phía đông.
Hàng thứ nhất cách hàng thứ hai một khoảng và chỉ có những học viên năm hai đang chiến đấu rất dữ dội. Họ là những chiến binh thiện chiến, với cấp độ này thì có thể gia nhập vào Đơn vị Hoàng gia rồi.
Các học viên năm hai không phải lo lắng về lũ quái vật vượt qua nên họ tập trung vào việc duy trì sức chịu đựng cả mặt thế chất lẫn tinh thần bằng việc không cần cố quá sức. Bất kì kẻ địch nào vượt qua được dều được tuyến phòng thủ thứ hai giải quyết. Lớp này bao gồm các học viên năm nhất dưới sự chỉ huy của các đàn anh.
Mọi người đều thể hiện rất tốt với đội hình này. Các đàn anh đã tận dụng rất tốt những học sinh khóa dưới thiếu kinh nghiệm, đưa ra mệnh lệnh rõ ràng và chỉ yêu câu những gì trong khả năng.
“Wow, các học viên khóa trên thực sự đáng tin cậy,” Dia nói với vẻ ấn tượng trong khi đang bắn phép từ phía sau hàng thứ hai.
Những học viên năm hai không chỉ ra lệnh mà còn hỗ trợ khi cần thiết.
Tôi, Dia, Tarte, Naoise đang chiến đấu ở hàng thứ hai. Sau khi quan sát tình hình thì tôi đã nảy ra một ý tưởng khá tốt.
Ta nên lên phía trước và di chuyển.
“Naoise, Dia, Tarte, hãy di chuyển lên hàng trước. Chúng ta sẽ tìm kiếm con quỷ bằng phương pháp đã thảo luận trước.”
Để xác định chính xác vị trí con quỷ thì bọn tôi phải ra tiền tuyến. Tuy nhiên như thế cũng có nghĩa là phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn.
“Được, ta đi thôi.” Tarte nói.
“Ta phải làm phần việc này để giúp Epona.” Dia đáp.
“Nghe Dia và Tarte nói như vậy mà tôi lùi lại thì còn ra gì nữa. Tôi cũng sẽ đi… Dù sao thì đi theo cậu có lẽ là lựa chọn tốt nhất.” Naoise đồng ý.
Đây là những đồng đội đáng tin cậy. Với họ ở bên thì chiến đấu cũng không vấn đề gì.
***
Mọi thứ vẫn đang tiếp diễn ở tiền tuyến.
…Lũ quái vật này thậm chí còn mạnh hơn lũ Orc lần trước.
Tôi dùng ma lực để cường hóa sức mạnh vật lí của mình. Tôi thường cường hóa đến mức ngang một pháp sư bình thường, nhưng lần này tôi đã cường hóa vượt qua giới hạn đó.
“Tarte này, em đã kiểm soát được cả hai mắt chưa?” tôi hỏi.
“Đương nhiên. Em sẽ không thất bại như lần trước đấu. Tiểu thư Dia thì sao?”
“.... Cũng ổn. Chị đã kiếm soát được chúng.”
Tôi đã lo lắng về tác dụng phụ của cặp mắt Tuatha Dé. Nhưng Tarte đã thích nghi với nó rồi, còn Dia lại là một chuyên gia trong lĩnh vực điều khiển ma lực. Tôi thực sư không có lí do phải lo lắng.
Bốn người bọn tôi chiến đấu mà không gặp khó khăn gì. Thậm chí còn lãnh phần tiên phong. Kĩ năng của chúng tôi không thua kém gì các đàn anh. Nói đúng hơn là còn mạnh hơn.
Sau khi chúng tôi tham chiến cùng các đàn anh thì cục diện trận chiến ở phía đông đã chuyển thành có lợi. Nhiều đàn anh đã quay sang khen ngợi bọn tôi.
“Tôi đã nghe đồn rằng có vài người thực sự nổi bật trong đám năm nhất. Các em thật tuyệt vời. Cứ tiếp tục nhé!”
“Cảm ơn. Nhờ các anh chị hỗ trợ nên trận này mới dễ thở hơn đấy.” tôi đáp
“Ha-ha-ha, bảo vệ các học viên nhỏ hơn là bổn phận của đàn anh. Nhưng các em có thế tiếp tục chiến đấu với tốc độ đó không?
Như anh ta nói, nhóm của chúng tôi đang đánh với toàn bộ sức mạnh. Chúng tôi không kìm lại chút nào.
“Bảo tồn sức mạnh không phải là mục đích của bọn em. Nhiệm vụ của chúng em là xác định vị trí con con quỷ, vì vậy nên phải làm tất cả những gì cần làm để hoàn thành nhiệm vụ.” tôi giải thích
“Vậy là các em đang nhắm tới thủ lĩnh nhỉ… Này, Granz, Bachal, Reina. Chiến đấu toàn lực trong năm phút để hỗ trợ cho các đàn em này! Với tình hình hiện tài thì chắc chỉ cần phải duy trì thêm 10 phút nữa thôi.”
“Rõ.”
“Anh cũng đã nghĩ đến chuyện tìm kiếm con quỷ, nhưng không ngờ những học viên nhỏ hơn lại là người làm chuyện đó.”
“Các cô cậu rất ấn tượng khi chỉ là một nhóm năm nhất đấy. Cứ giao chuyện này cho chúng tôi.”
Các đàn anh không kìm chế nữa mà bắt đầu tàn sát lũ quái vật với sức mạnh đáng kinh ngạc.
Tôi hầu như chưa nói gì mà họ đã đoán ra toàn bộ kế hoạch của tôi. Họ thực sự là những gì tốt nhất mà học viện đào tạo ra được.
Hai tiếng đã trôi qua, và trận chiến vẫn chưa có đấu hiệu gì chậm lại.
Tình hình càng ngày càng tệ hơn, Thương vong bắt đầu nhiều lên. Những người bị thương sẽ rút lui nhưng như thế chỉ tạo thêm gánh nặng cho những người vẫn đang chiến đấu, cũng đồng nghĩa với việc lại có nhiều thương vong hơn. Không ai dám để có bất kì sai sót gì cũng như chẳng có chút thời gian nghỉ ngơi.
Kẻ địch quá mạnh, và số lượng cũng quá nhiều. Cho đến khi bọn tôi tìm thấy con quỷ và báo cho Epona vị trí thì cơ hội chiến thắng là bằng không.
Chúng ta không thế trì hoãn hơn được nữa. Nếu không hành động ngay bây giờ thì Học viện sẽ thất thủ mất.
Tôi đã ra lệnh cho Dia và Tarte chiến đấu mà không cần nương tay nữa. Tôi cũng dùng [Hồi phục siêu tốc] để giết lũ quái vật với tốc độ nhanh. Đó là một phần của kế hoạch xác định vị trí con quỷ.
Dù có ở chỗ nào thì con quỷ vẫn sinh ra một lượng quái vật ổn định. Giết chúng cũng chẳng thế giảm số lượng. Nhưng bình tĩnh suy nghĩ thì nhưng gì chúng tôi đang làm là cách tốt nhất để xác định vị trí con quỷ.
Có lẽ chỉ có một con quỷ đang sinh ra lũ quái vật. Bất kì sinh vật nào nó triệu hồi ra cũng đang tiến về phía Học viện từ vị trí của con quỷ. Chúng tôi chỉ đơn thuần là đi theo lối mà lũ quái vật đã đi để tìm ra kẻ cầm đầu.
Tôi tiếp tục tìm ra con đường ấy khi chiến đấu.
Nhưng kẻ thù cũng không phải lũ ngu. Chúng đã đề phòng bằng cách che dấu vị trí của mình. Để bắt nó thò mặt ra thì tôi đã quyết định tạo ra một tình huống buộc con quỷ phải tạo ra một lượng lớn quái vật cùng một lúc. Vì vậy nhóm của chúng tôi đã tung hết sức để tiêu diệt nhiều Orc và Goblin nhất có thể.
Kế hoạch của tôi gần như có tác dụng ngay lập tức. Mục tiêu của chúng tôi đã triệu tập một đội quân mới nhanh hơn khả năng che dấu. Đường đến chỗ con quỹ đã rõ ràng.
“Tarte, Dia, Naoise. Tôi sẽ đến chỗ con quỷ. Khi tìm thấy thì tôi sẽ gửi tín hiệu. ba người ở lại đây và hỗ trợ hàng tiền tuyến.” tôi ra lệnh.
“Không, anh không thế đi một mình được chủ nhân à. Quá nguy hiểm.” Tarte phản đối.
“Anh chỉ có thể hoàn thành một mình. Theo dấu kẻ thù cần kĩ năng của người trong nghề.” Tôi nói.
Để tìm ra con quỷ thì tôi phải đâm thằng vào đội quân của kẻ địch và lần sau chiến tuyến của chúng. Đương nhiên là chẳng thế nào chiến đấu với mọi kẻ địch trên đường đi được.
Kinh nghiệm sát thủ của tôi mánh bảo rằng tôi nên làm chuyện này một mình.
“Em không thể tin là mình lại bị bỏ lại một lần nữa, nhưng em sẽ bảo vệ học viện để anh còn có nơi trở về, thưa chủ nhân của em.” Tarte đồng ý.
“Nếu anh bị thương thì em sẽ giận đấy nhé.” Dia lạnh lùng nói.
“Cứ tin ở anh. Nhận tiện thì anh biết không phải là lúc thích hợp nhưng cả hai có thế hôn chúc may mắn cho anh không? Hóa ra anh cũng cảm thấy sợ khi đâm đầu vào hàng ngũ quân địch đấy.” tôi nói.
“Vâng, dương nhiên rồi ạ.”
“Anh thật hết thuốc chữa đấy Lugh.”
Tôi hôn cả Tarte và Dia và bổ sung ma lực cho hai em ấy.
Lo lắng chỉ là cái cớ. Hai em ấy đã cố gắng hết sức và cũng cạn kiệt ma lực rồi. Để các em ấy chúc phúc như vậy cũng là cần thiết để giúp cả hai hoạt động hết sức.
Nhưng phải thừa nhận là hôn nhau giữa chiến trường thế này thật kì lạ, nhưng vẫn tốt hơn là để Dia và Tarte thiếu ma lực.
“Được rồi, anh đi đây.”
Chúc may mắn!”
“Khi nào trở lại thì hãy hôn bình thường nhé, được không?”
Tôi mỉm cười với các cố gái, sau đó hít một hơi thật sâu và bắt đầu chạy. Tôi nhanh chóng tiến về phía quân địch và lao vào giữa bầy quái vật.
Đột nhiên tôi có một cảm giác tò mò.
Không biết quỷ là loại sinh vật gì nhỉ.