Seichou cheat de nan demo dekiru you ni nattaga, mushoku dake wa yamerarenai youdesu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Arc 06: Ngôi làng ẩn của quỷ tộc - Chương 115: Một sinh thể mới trong Thế giới của Tôi

Góc dịch giả: Yo! Katsuki đây!

Đã sửa lại chương.

Tuy có hơi muộn nhưng, chúc các sĩ tử 2k thi thố ngon nghẻ nhé!

Mọi ý kiến đóng góp của các bạn về bản dịch đều được chào đón dù gạch đá hay ko và những lời comment của các bạn là động lực mình dịch truyện. H xin mời bạn đọc truyện

Trans: Nori

Edit: Katsuki

---------------------------------------------------------------------------

“Vậy thì chủ nhân, chúng em sẽ đi mua sắm thật nhanh rồi quay về.”

“Chúng em sẽ không để Ichino-sama đợi quá lâu đâu.”

“Tôi…tôi, bảo vệ, nơi đây.”

Tôi quyết định để Haru và Carol đi mua sắm.

Thực ra, tôi cũng muốn đi nhưng 2 người lại nói rằng thỉnh thoảng cứ để cả hai đi còn bản thân thì dịch chuyển đến Thế Giới của Tôi.

Đương nhiên, tôi sợ phải bỏ trống căn phòng khi đến thế giới khác nên tôi để Malina canh trong phòng

Thế giới của Tôi, đáng lẽ là nơi chúng tôi nghỉ ngơi.

Có một vị khách không mời mà đến.

Hay nói cách khác, cô ấy ở đây mà không có sự cho phép của tôi.

“…Cô đang làm gì ở đây thế?”

Tôi gọi cô ấy, người có một cái tên nổi tiếng.

“Torerul-sama.”

Đúng thế, Torerul-sama đã đến thăm thế giới của tôi.

"Ta muốn ở lúc nào là quyền của ta. Thiệt tình, là lỗi của ai mà chuyện trở thành thế này chứ…Oops, Koshmar đã bảo mình không được nhắc đến chuyện này."

Torerul-sama, nữ thần của Khoái lạc và Lười biếng đang nằm dài trên chiếc giường cỡ vua được đặt ở đó mà tôi không hề hay biết, phía trước một công trình trông như đài thiên văn mà Libra-sama đã xây dựng.

Mặc dù kỹ năng này được gọi là Hikikomori, nhưng tôi không thể cách li được hoàn toàn với thế giới nếu như các Nữ thần cứ đến thăm như vậy.

Nơi đây sẽ dần trở thành một khu nghĩ dưỡng cao cấp nơi mà các nữ thần tụ tập sao?

Nếu chuyện đó xảy ra thì tôi quả là bất hạnh.

“Giờ khi nhìn kĩ thì, Torerul-sama, hôm nay cô không diện mái tóc 2 bím năng động mà là kiểu tóc chải lật về sau nhỉ . Nó rất hợp với cô đấy.”

Kiểu tóc của Torerul-sama thường là 2 bím ngay cả với bức tượng Nữ thần của người, nhưng giờ cô ấy diện mái tóc vuốt ngược ra sau đầu nhờ một chiếc băng đô thủy tinh. Trán của cô ấy lộ rõ mồn một.

Mái tóc dài ngang lưng và tách ra 2 bên trái phải đầy nghệ thuật.

Tôi sẽ giữ im lặng về việc mái tóc 2 bím trẻ con của cô ấy trông vẫn hợp hơn.

“Chắc chắn không phải là do ta sợ bị đụng hàng với cô gái đó nên mới thay đổi kiểu tóc đâu… dù nói với anh cũng chẳng có nghĩa lý gì…ha…xin lỗi nhưng ta hơi mệt một chút. Thêm nữa phải đối mặt với đứa con gái người Nhật phiền phức kia, những cuộc tranh luận của các Nữ thần đã diễn ra nhiều ngày rồi, ta mệt quá. Ta nói trước, một nửa là do lỗi của anh đấy. Thiệt tình, nếu anh nhanh chóng thay đổi chức nghiệp thì đã không sao rồi, mọi việc ra thế này bởi vì anh cứ thất nghiệp mãi đấy.”

“U…xin lỗi.”

Lúc đầu tôi định nói rằng nguyên nhân chính là do Torerul-sama đã cho tôi phước lành cần 1/20 lượng kinh nghiệm để lên cấp mà không nghe tôi nói hết đấy chứ, nhưng tất nhiên, tôi sẽ không nói ra điều này đâu.

“Anh cứ độc thoại nội tâm bất cứ lúc nào mình thích đấy nhỉ, nhưng ta cũng biết đọc suy nghĩ như Koshmar nhé.”

“Eh…tôi xin lỗi.”

“Mà, cũng chẳng sao cả. Hơn nữa thế giới của anh đúng là chẳng có thứ gì sất. Ít nhất cũng phải chuẩn bị một cái casino chứ.”

Không, vô lý thật đấy.

Một casino cần có những thứ nổi tiếng như bàn roulette và máy đánh bạc giống những cái ở Belasra vậy, sẽ rất khó để tạo ra chúng.

“Tôi rất vui lòng tạo ra một casino nếu như Torerul-sama, người tôi mang ơn rất nhiều muốn thế, nhưng sau cùng thì chỉ có tôi và 3 người đồng hành mới đến được đây thôi, và chúng tôi còn chưa xây một căn nhà để ở nữa.”

“Nếu những con chiên ở nhà thờ Lakont mà nghe được rằng anh ưu tiên căn nhà của mình hơn ý nguyện của một Nữ thần thì anh sẽ bị kết tội là một kẻ dị giáo và sẽ bị đem ra tòa án dị giáo để xét xử đấy.”

Chắc Torerul-sama chỉ đang đùa thôi nhỉ.

“Vậy chẳng phải sẽ ổn hơn nếu anh tạo ra thứ như một con búp bê sẽ nghe theo lệnh anh sao?”

“Một con búp bê nghe theo mệnh lệnh sao?”

“Umu, những con homunculus mà con người hay nhắc đến ấy.”

… Homunculus à.

Đương nhiên là tôi chưa từng tận mắt thấy nó trước đây.

Tuy nhiên, ở thế giới của tôi, homunculus là những dạng sống được tạo ra nhờ Giả kim thuật.

Đó là dạng sống có tri thức được sinh ra bởi tinh trùng và máu người bên trong bình chứa.

Nó được gọi là Người lùn trong Bình, nhỏ hơn nhiều so với người thường và chỉ có thể tồn tại bên trong bình chứa.

“Nếu tạo ra được một thế giới như thế này, thì tất nhiên anh cũng có thể tạo ra những thứ như homunculus đúng không?”

Làm thế bát nào được!

Tôi có thể ghi nhớ rất nhiều kỹ năng nhưng sáng tạo sự sống là phạm trù của các vị thần rồi.

“Không phải sáng tạo sự sống. Nó chỉ là tạo ra một con búp bê biết nghe theo mệnh lệnh thôi. Cũng tương tự như robot có trí thông minh nhân tạo ở thế giới của anh vậy.”

“Dù gì thì tôi không thể tạo ra một thứ như thế được.”

“Ta hiểu rồi. Vậy ta sẽ cho anh con homunculus của ta vậy.”

Sau khi nói thế, Torerul-sama trao cho tôi một giá đỡ ống nghiệm làm bằng thép không gỉ và một cái ống nghiệm.

Có một thứ trông như quả trứng nhỏ trong cái ống nghiệm.

“Đây là homunculus ư?”

“Umu, khi anh mở nắp ra và đổ lên sàn, nó sẽ tự động biến đổi hình dạng thành một con người trưởng thành. Và… đúng thế. Anh cũng nên đọc hướng dẫn sử dụng mà Koshmar đưa cho ta lần trước đi. Bởi vì ta chưa đọc nó lần nào cả.”

Torerul nói thế,

“Umu, bởi vì ta đã được trả công xứng đáng rồi.”

Và bật cười trước khi chui vào lại trong chăn.

Tôi nhìn thấy một lượng lớn cà chua bên trong ga giường.

Torerul cắn một miếng sâu vào quả cà chua,

“Ngon thật đấy. Trái cây người khác trồng và những thứ nhận được mà không cần phải lao động thì lúc nào cũng là ngon nhất.”

Và nở một nụ cười xáng lạng trước khi biến mất.

Tôi ôm lấy giá đựng ống nghiệm và chạy ra vườn.

Ở đó, tôi trông thấy được cánh đồng cà chua, tất cả những quả cà chua đều đã bị tước đi hết.

Có vô số dấu chân bé bé xinh xinh trên khắp cánh đồng.

Chúng không thuộc về Torerul-sama. Bởi chúng còn nhỏ hơn dấu chân của cô ấy.

Có thể đó là dấu chân của con homunculus.

… Ờ thì, tôi vẫn còn cà chua bên trong túi vật phẩm, nó sẽ phục hồi khi tôi trồng lại ngay thôi.

Nếu giá của một con homunculus là thật nhiều cà chua vậy thì phải nói là quá rẻ.

Nghĩ như vậy, tôi lấy cái ống nghiệm ra và đổ nó ra.

Một quả trứng nhỏ màu trắng rơi xuống cùng với thứ chất lỏng.

Nó chầm chậm lan ra và biến thành hình dạng con người.

Đợi đã?

Mặc dù dấu chân trên cánh đồng cà chua trông như thuộc về một đứa trẻ mẫu giáo, nhưng thay vì một đứa nhóc tiểu học, người trước mặt tôi trông giống như một đứa con nít sơ trung hơn, hay là… một nữ sinh cao trung nhỉ?

259-1.jpg

Và cô ấy chỉ vừa mới được sinh ra.

Ngực cô nhỏ hơn Haru nhưng lớn hơn Carol… cỡ Malina nhỉ?

Và rồi, tầm nhìn tôi hướng xuống phần dưới.

“Er…er…er.”

“Chào buổi sáng, chủ nhân.”

Không chút biểu cảm, một cô gái có mái tóc vàng cắt ngắn ngang vai, giương đôi mắt màu hổ phách về phía tôi và nói với một giọng đều đều.

Dù có nhìn thế nào, cô ấy trông cứ như là một sinh vật sống vậy…

“Chủ nhân, đó là ai thế ạ!?”

“Ichino-sama… một cô gái nữa ư!?”

Đuôi Haru dựng đứng cả lên còn Carol làm rơi chiếc túi vải trong sự ngỡ ngàng.

“Không, nhầm rồi! Mọi việc không phải như vậy đâuuuu!”

Giọng tôi vang vọng trong Thế giới của Tôi.

Ngay cả tôi, người đã tạo ra thế giới này, cũng chẳng biết giọng nói nó đi về đâu nữa.

*Những chi tiết trong chương này dựa vào bộ Full Metal Alchemist.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

cỡ 2 chiếc giường đôi tham khảo kiểu tóc của Sonoko trong Meitantei Conan Homunculus là đại diện của con người nhỏ bé. Phổ biến trong giả kim thuật thế kỷ 16 và tiểu thuyết thế kỷ 19, nó có lịch sử đề cập đến việc tạo ra một con người thu nhỏ, đầy đủ hình thái. Khái niệm này có nguồn gốc trong preformationism ( chủ nghĩa preformism là một lý thuyết phổ biến trước đây, các sinh vật phát triển từ các phiên bản thu nhỏ của mình. Thay vì lắp ráp từ các bộ phận, các nhà định hình tin rằng hình thức của những sinh vật sống tồn tại, theo nghĩa thực, là trước cả sự phát triển của chúng) cũng như truyền thống văn hóa dân gian và truyền thống trước đó.