Sau khi thất tình, cô bạn thuở nhỏ gắt gỏng của tôi lại ngọt ngào như kẹo đường.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

73 3952

Mushoku Tensei: Dasoku-hen

(Đang ra)

Mushoku Tensei: Dasoku-hen

Rifujin na Magonote

Tuyển tập truyện 『Phần Xà Túc』 kể về cuộc sống sau này của những người xung quanh anh, chính thức mở màn!

2 38

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

176 17516

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

2 2

Một mình trong căn phòng với cô nàng xinh đẹp trong bộ pyjama dễ thương không chút phòng bị

(Đang ra)

Một mình trong căn phòng với cô nàng xinh đẹp trong bộ pyjama dễ thương không chút phòng bị

Kanoda Kizu (叶田キズ)

Từ đây, câu chuyện hài lãng mạn vui vẻ, thoải mái, dành thời gian đặc biệt với cô gái xinh đẹp trong bộ đồ ngủ bắt đầu!

2 1

Volume 1 - Chương 4.1: Bữa trưa sau Game

Đã vài ngày trôi qua kể từ chuyện với mẹ của Kokoa. Kết quả sau kì kiểm tra giữa kì mà cô ấy, đã chăm chỉ một cách lạ thường, cuối cùng cũng đã êm xuôi, và bây giờ cổ đã quay lại như thường ngày.

Sau bữa tối, cả hai chúng tôi đều ngồi xuống và bắt đầu chơi trò đua xe.

“Ôi-không-ôi-không, sao tớ lại không thể thắng được.”

“Đó là vì cậu không giỏi mấy trò này thôi, Kokoa à. Ý tớ là, tại sao mỗi lần xoay hướng trong trò chơi, cậu lại nghiêng người theo chi vậy?”

“Tớ đã nghiêng người sao?”

“Ừ, nghiêng tầm 45 độ.”

Khi tôi chỉ ra, cổ đứng hình với miệng há nửa.

“Không, tớ đâu có đâu!”

“Cậu có mà.”

Kokoa không muốn thừa nhận, nhưng cổ đã đảo qua nghiêng qua nghiêng lại như điên mà.

Đôi má có ấy ửng đỏ...

“Một lần nữa. Lần này tớ sẽ không thua đâu!”

“Tớ nghĩ bao nhiêu lần cũng không được đâu.”

Tôi không phải fan lớn của game này, nhưng tôi vẫn có cái cảm giác đã phát triển cùng với những game khác.

Chắc chắn không đời nào tôi lại thua Kokoa, người hiếm khi đụng vào game trong đời.

Chúng tôi tiếp tục chơi thêm một vài lần nữa, nhưng rồi cũng kết thúc với chiến thắng áp đảo của tôi.

Thật ra thì, cổ thậm chí còn không thể thắng nổi con máy đua cùng.

“Lần nữa, một lần nữa. Lần này tớ sẽ chắc chắn không nghiêng người theo nữa.”

Đúng như đã tuyên bố, cơ thể thì không còn nghiêng ngả nữa khi đến chỗ vòng cung. Nhưng, chiếc xe trong game cũng không xoay theo và đi thẳng một đường ra khỏi vòng đua.

“Này, vậy chẳng phải là nhận vật của cậu cũng không xoay trừ khi cậu cũng làm theo sao?”

“..............”

Và rồi sau khi liên tục lái ra khỏi đường đua, cô cuối cùng cũng đến đích sau khi tốn nhiều thời gian hơn trước đó.

Trong một quãng, cổ ngồi đó đơ người ra với biểu cảm choáng váng trên gương mặt rồi đặt chiếc tay cầm xuống.

“Tớ không thể thắng nếu cứ tiếp tục như vậy được. Tớ cần phải tập luyện thêm bằng cách tưởng tượng.”

“Ý cậu là gì khi nói tập luyện tưởng tượng...? Đừng nói là...?”

“Tất nhiên, là luyện tập để giữ cho cơ thể không nghiêng theo đường cong nữa.”

Cổ nắm chặt lấy tay và tuyên bố.

“Không biết cậu thì nghĩ như thế nào, nhưng theo tớ thấy cậu vẫn có thể giỏi hơn dù cho có nghiêng người đi nữa.”

“Nhưng nó vẫn rất xấu hổ! Vì vậy nên bước đầu tiên là có thể lái vòng qua mà không nghiêng người.”

“Để tớ nói cho này, không phải cậu làm tệ hơn khi vòng mà không nghiêng người sao?”

“Đây là cách mà tớ sẽ trở nên mạnh hơn! Tớ chắc chắn sẽ làm được!”

Tôi tự hỏi có thực sự cần thiết hay không~

Cũng không phải là luyện tập đặc biệt gì đâu, nhưng mà... ngày mà cô ấy giỏi hơn trong trò này vẫn còn xa lắm.

Ngay từ đầu thì, liệu có khả thi khi mà trở nên giỏi hơn chỉ bằng cách tập luyện trong tưởng tượng không?”

“Tớ sẽ cố hết sức, và tớ, sẽ chắc chắn làm cậu khóc ròng.”

“Tớ chưa bao giờ nghe thấy ai thật sự nói giống vậy đâu.”

Vậy thì, giữ lời đó cho đến khi tớ thắng đi.”

“Cậu sẽ bắt tớ nói hay sao?”

Và cũng vừa đúng giờ, nên chúng tôi cũng nghỉ, và rồi tôi tiễn cô ấy ra cửa.

“Tớ sẽ gặp cậu ngày mai. Oh, đúng rồi. Cá hồi đã khá rẻ nên chúng ta sẽ có cá hồi trưa mai đấy nhé.”

“Thật sao? Tuyệt vời.”

“Fufufu, cậu cứ chờ đấy nhé.”

Cô ấy rời đi với một nụ cười lém lỉnh trên môi.

Và trong lúc nhìn cổ rời đi. Tôi phấn khích nghĩ về món cá hồi yêu thích ngày mai của mình.